Ảnh Hậu Tái Lâm

Chương 54: Chương 54: Cành ô liu




Ngày dọn nhà, Văn Tĩnh và Tưởng Lily đến giúp một tay, Cố Nam cũng đến.

Cố Tương vậy mà không muốn mang bất kỳ hành lý nào, trừ mỹ phẩm và quần áo. Bình thường cô ít mua sắm, năm vừa qua do bận rộn lịch quay nên ngay cả thời gian thư giãn cũng không có. Thấy cô thu dọn đơn giản nhẹ nhàng như vậy, mọi người đều tỏ ra khâm phục. Tưởng Lily rất thích Cố Nam, dáng vẻ Cố Nam thư sinh, có phong thái lạnh nhạt kèm thêm cảm giác non nớt, Tưởng Lily hỏi cậu:“Em trai nhỏ, em có hứng thú gia nhập làng giải trí không?”

“Không.” Cố Nam từ chối không cần suy nghĩ. Lòng Tưởng Lily vẫn chưa dứt hi vọng, lấy tay khều khều Cố Tương: “Nếu không hai chị em lập thành một nhóm đi, giá trị nhan sắc này mà bị mai một thì lãng phí quá.”

“Thôi.” Cố Tương không đồng ý: “Em còn muốn sống vài năm nữa.”

Bởi vì đồ đạc gọn nhẹ nên tất cả đều được bỏ vào thang máy. Cả toà nhà cô ở cơ bản cũng không có ai. Cố Nam hơi lo lắng, hỏi: “Sao lại vắng tanh vậy nè? Hay là em dọn qua ở chung với chị nhé.”

“Đừng.” Cố Tương nói: “Trường học của em cách đây khá xa. Chị không muốn ngày nào cũng phải đưa em đi học đâu.”

Cố Nam còn định nói tiếp bỗng thang máy dừng lại ở tầng 11, mới vừa bước ra liền nghe thấy có người gọi: “Cố Tương?”

“Đường Duệ?” Tưởng Lily kinh ngạc nhìn hắn.

Trên người Đường Duệ mặc đồ ở nhà, tay xách gói đồ ăn vừa mua bên ngoài: “Mọi người tới thăm Klaus à? Sao có thể tìm được chỗ này?”

“Em dọn nhà.” Mặt Cố Tương không cảm xúc nói. Fuck, đừng nói với cô là Đường Duệ và Triển Dương cũng ở đây chứ hả?

“Thật không đó?” Đường Duệ sững sờ, lập tức vui vẻ nói: “Chúng tôi cũng ở đây này, chỗ này này.” Hắn tiện tay chỉ chỉ.

1102, ha ha, vừa hay là hàng xóm với 1101 là cô.

“Trùng hợp quá!” Tưởng Lily phản ứng nhanh: “Tương Tương, hoá ra em cố ý chọn nơi này vì muốn hẹn hò với Triển Dương đúng không?”

Cố Tương: “………” Cô không có mà.

Mặt Văn Tĩnh tràn đầy vẻ lo lắng. Cô ấy biết chuyện tình cảm của Cố Tương và Triển Dương là giả, nhưng ở gần như vậy khó tránh khỏi việc phóng viên sẽ viết linh tinh, đến lúc đó tuyên bố chia tay trong hoà bình sẽ còn gặp rắc rối to.

“Đây là Triển Dương cái kia sao?” Cố Nam nhướng mày, liếc Đường Duệ, lấy giọng điệu vô cùng nghiêm trang chất vấn: “Hai người ở chung à?”

“Tôi á?” Đường Duệ nhìn xung quanh một chút, xác nhận người Cố Nam nói là hắn chứ không phải ai khác, khoát tay nói: “Không phải đâu, tôi thẳng mà.” Sau đó hắn móc chìa khoá cửa ra thật nhanh, lqd.d.i.e.n.d.a.n hét lớn: “Klaus, em vợ ông tới đây này!”

Mọi người: “………”

Cố Nam cúi đầu liếc nhìn Cố Tương, trong giọng nói lộ vẻ chán ghét: “Mau sớm sớm chia tay thôi.”

Cố Tương: “………..” Cô cũng rất muốn mau chóng chia tay mà! Lúc làm việc đã phải diễn xuất, bây giờ tan việc cũng phải diễn xuất sẽ rất dễ khiến tâm lý lệch lạc đó biết không?

Nhà thuê của Đường Duệ rất lớn, theo phong cách nhà ở của đàn ông độc thân, bày trí tương đối sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái. Đường Duệ nói: “Tôi ở 1103, nhưng vì thuận tiện nên hay ghé ở đây.”

“Thuận tiện là sao?” Tưởng Lily tò mò.

“Có người quét dọn vệ sinh, giặt quần áo.” Mặt Đường Duệ tỏ vẻ đương nhiên.

Mọi người: “……..” Hoá ra hình tượng trong nhà của Triển Dương là bà thím ưa sạch sẽ ư?

Đang nói bỗng nghe tiếng cửa vang lên, Triển Dương nhú cái đầu còn ướt, khoác áo choàng tắm bước ra.

Thật ra áo choàng tắm rất kín đáo, không hề lộ ra chỗ nào không nên lộ. Chỉ là hình ảnh giọt nước theo cổ áo từ từ trượt xuống ngực luôn gây ra sức hấp dẫn chí mạng đối với phái nữ.

Bình thường hình tượng của Triển Dương trên màn ảnh đều chỉ theo phong cách cấm dục, ăn mặc rất kín kẽ. Loại hình ảnh riêng tư vô cùng cám dỗ và gợi cảm này khiến lòng người cảm thấy chếch choáng.

Anh không ngờ trong nhà bỗng nhiên xuất hiện một đám người, liếc Đường Duệ, vẻ mặt bình tĩnh vào phòng ngủ thay quần áo để lại cả đám đứng chết trân.

Tưởng Lily cầm tay Cố Tương: “Mẹ ơi, đàn ông của em thật quá gợi cảm, thì ra Triển Cự Cự lại là người như vậy, sao em có thể tóm được thế?”

“Đồi phong bại tục.” Cố Nam hừ lạnh, mọi ánh mắt chuyển sang cậu, giọng điệu của mấy cụ bà phong kiến này ở đâu ra đây? Chẳng lẽ anh chàng baby này bệnh rồi sao?

“Em trai em thật đáng yêu.” Tưởng Lily giơ ngón cái với Cố Tương.

Triển Dương nhanh chóng thay đổi quần áo dài ra ngoài, mái tóc ngắn vẫn ướt sũng. Anh mời mọi người trong phòng khách ngồi xuống, không biểu hiện quá ngạc nhiên khi biết sắp trở thành hàng xóm với Cố Tương.

Ngược lại Cố Nam nghiêm trang nói: “Cố Tương, em thấy em nên dọn qua ở với chị thì tốt hơn.”

Mọi người: “……..”

“Ở đây giá thuê phòng rất cao.” Đường Duệ cười lớn. “Hơn nữa….. không cho sinh viên thuê.”

“Lý do?” Cố Nam nổi giận: “Anh nói cái gì thì là cái đó hả?”

“Ừ, tôi là chủ nhà.” Đường Duệ nói: “Khu nhà trọ này là tài sản của tôi, vốn không cho bên ngoài thuê. [email protected] Nhưng dạo gần đầy cảm thấy có thể gầy dựng thêm mối quan hệ mới miễn cưỡng cho thuê vài chỗ.”

Trong lòng mọi người reo hò: Đại gia! Cho xin ôm bắp đùi!

“Anh rể cậu cũng sở hữu một nửa.” Hắn thân thiết giải thích với Cố Nam.

Hiển nhiên Cố Nam bị hai chữ “anh rể” này làm cho dao động. Văn Tĩnh hơi không thể thích ứng. Trước đây không lâu kể cả việc đóng chung cũng là nằm mơ rồi, bây giờ lại còn có cả cảm giác đối phương gấp gáp muốn bám dính lấy. Nhất định đây là ảo giác.

“Vì sao anh ta có quyền sở hữumột nửa. Quan hệ của hai người là gì?” Ánh mắt Cố Nam sắc bén.

Cố Tương: “……” Trong lòng vô cùng mệt mỏi, một người rồi hai người không ai có thể làm cho người ta bớt lo mà.

“Klaus, em vợ ông nghi ngờ tôi với ông có quan hệ không đứng đắn kìa. Ông định giải thích sao đây?” Đường Duệ nhẹ nhàng thảy quả bóng này cho Triển Dương.

Cuối cùng Triển Dương nhìn thẳng vào “em vợ” trên trời rớt xuống này, Cố Nam không sợ hãi nhìn vào mắt anh, chỉ nghe Triển Dương lạnh nhạt nói: “Cậu học kiến trúc?”

“Không sai.” Cố Nam có chút kiêu ngạo, đại học F thành phố G là nơi chuyên đào tạo nhân tài chủ chốt trong ngành kiến trúc, điểm thi tốt nghiệp trung học của cậu rất cao, lấy thành tích hạng nhất toàn thành phố gia nhập đại học F, luôn luôn nằm trong top của trường.

“Tôi cũng học kiến trúc.” Triển Dương gật đầu với cậu. “Tôi có một bản vẽ, cậu có hứng thú xem qua không?” Anh đứng dậy đi vào phòng ngủ.

Cố Nam hơi do dự, lúc sau mới đi theo Triển Dương vào phòng. Chờ sau khi họ rời khỏi, Văn Tĩnh thận trọng hỏi: “Giang đại thần học kiến trúc sao?”

“Đúng vậy.” Đường Duệ uống một hớp nước. “Lúc học đại học ở Canada thì học ngành kiến trúc, trước khi gia nhập giới nghệ sĩ, chúng tôi cho rằng ổng muốn làm kỹ sư. Thành tích của ổng rất xuất sắc.” Hắn nhìn Cố Tương: “Hình như em trai cô cũng rất giỏi.”

“Hình như vậy.” Cố Tương gật đầu: “Ít nhất ở lĩnh vực này còn có thành tích.”

“Vậy thì thật thú vị.” Đường Duệ cười nói: “Klaus am hiểu nhất là thu phục bằng trí tuệ.”

Cố Tương: “………” Có thể đừng vừa nâng lên lại đạp xuống liền như vậy không hả? Đây là em trai ruột của cô đó! Đã là một học bá trong ngành kiến trúc sao lại còn muốn làm diễn viên đây? Di3nd@nlqd Nhất định phải trở thành học sinh phát triển toàn diện ba tốt sao? Không thể nhường cơ hội cho người mới được à?

“Đừng nói đến chuyện em trai cô nữa, nói đến chuyện cô chút đi.” Đường Duệ chuyển đề tài: “Nghe nói cô kết thúc hợp đồng rồi?”

“Tương Tương em cắt hợp đồng à?” Lần đầu tiên Tưởng Lily nghe nói, ngạc nhiên hỏi.

“Vâng, hợp đồng đã đến hạn, không muốn gia hạn nữa nên huỷ luôn.” Cố Tương nói rất đơn giản.

“Vậy bây giờ không phải em không có công ty sao? Có muốn gia nhập công ty bọn chị không?” Tưởng Lily nhiệt tình giới thiệu: “Bây giờ em nổi tiếng như vậy, chắc sẽ có nhiều người mời chào em. Nếu em đến chỗ bọn chị, chúng ta có thể ở chung một chỗ.”

“Khụ khụ.” Đường Duệ ho khan hai tiếng. “Cô Tưởng, cô có thể ngang nhiên thọc gậy bánh xe trước mặt tôi vậy à?”

Tưởng Lily ngẩn người: “Cái gì chứ…”

“Cô có hứng thú gia nhập công ty tôi không?” Đường Duệ ném cành ô liu cho Cố Tương: “Tôi đánh giá cao cô, không gian phát triển cũng rất lớn. Công ty chúng tôi cam kết, nếu cô gia nhập sẽ nhận được sự đầu tư tốt nhất.”

Văn Tĩnh kềm nén tiếng hét, nhìn chằm chằm Đường Duệ với ánh mắt không thể tin được. Bao nhiêu nghệ sĩ đánh nhau bể đầu để tranh vào công ty Đường Duệ, ai nấy đều kiêu ngạo, tất cả là ngôi sao hạng nhất. d.d.l.q.d.u.m.u.m Người mới như Cố Tương tuyệt đối không có tư cách được họ ký hợp đồng, phần lớn đều là những nghệ sĩ hết sức nổi tiếng.

“Vì nể mặt em hay vì mặt mũi Triển Dương?” Cố Tương mỉm cười hỏi.

Nụ cười Đường Duệ cứng lại, trầm mặc trong phút chốc: “Thành thật mà nói, tôi cho rằng ký hợp đồng với cô đối với sự phát triển của hai người cũng có chỗ tốt.”

Lời này chính là ngầm thừa nhận, mời Cố Tương vì mặt mũi Triển Dương. Đúng thật bây giờ với trình độ của Cố Tương vẫn không đạt đến tiêu chuẩn được Đường Duệ ký hợp đồng. Nhưng một khi ký hợp đồng, không thể phủ nhận, giá trị bản thân của cô sẽ nhảy vọt trong chớp mắt. Con người có lúc nên chớp lấy thời cơ, cả Văn Tĩnh và Tưởng Lily cùng nghĩ, đây là cơ hội cực tốt, người ngu mới bỏ qua.

Nhưng Cố Tương nói: “Được rồi, em từ chối.”

Tất cả ngây người, ánh mắt Đường Duệ loé sáng, cười nói: “Vì sao?”

“Mặc dù cơ hội thật tốt nhưng bây giờ chưa phải lúc. Nếu ký hợp đồng với công ty của anh, tình yêu với Triển Dương sẽ bị nói thành lăng xê. Về sau xảy ra chuyện gì sẽ dễ dàng biến thành scandal. Đối với em rất bất lợi.” Ánh mắt cô thản nhiên: “Dĩ nhiên, nếu như ký hợp đồng, đây quả không còn gì là tốt hơn. Cho nên quyết định từ chối là một quyết định hết sức ngu ngốc.”

“So?” Đường Duệ buông tay ra.

“Cho em hai tháng, em muốn tham gia một buổi thử vai. Nếu như thành công, em sẽ ký hợp đồng với anh.”

“Ok. Đại khái tôi có thể hiểu được ý của cô. Ý của cô là lần này casting có thể chứng minh giá trị của mình, làm cho người ta cảm thấy chúng ta ký hợp đồng không phải vì mối quan hệ với Klaus. Vậy có thể nói cho tôi biết cô định casting phim gì không?”

“Đao Mã Đán(*).” Cố Tương đáp.

Sắc mặt Đường Duệ thay đổi.

(*) Đao Mã Đán là một bộ phim Hồng Kông năm 1986 của đạo diễn Từ Khắc. Bộ phim kết hợp hài kịch, hành động Hồng Kông và chính kịch với những cảnh liên quan đến Kinh kịch. Đạo diễn Từ Khắc mô tả bộ phim như một lời châm biếm về “sự thiếu hiểu biết của dân chủ Trung Quốc“. (Theo wiki)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.