Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

Chương 101: Chương 101: Anh chết chắc rồi đó




Sau khi nghỉ ngơi hai ngày, Hoàng Phủ Tử Y cùng với đoàn quay phim đến khu vực cao nguyên quay ngoại cảnh, khi ngồi trên máy bay, vẫn bị tiếp viên hàng không nhận ra, kí tên, chụp ảnh, rất có dáng điệu của một minh tinh nổi tiếng, tuy tác phẩm truyền hình điện ảnh của cô còn chưa lên sóng bộ nào, nhưng lại sánh với độ nóng của các nghệ sĩ tuyến hai ba.

Sau khi xuống máy bay thì bắt đầu ngồi xe, hai tiếng sau mới tới địa điểm quay, đạo diễn cho mọi người nghỉ nửa ngày, Hoàng Phủ Tử Y và trợ lý mới bắt đầu thu dọn hành lý, thì nhận được điện thoại của Sở Ngao Dư.

“Đã đến chưa? Có chỗ nào không quen không?” Sở Ngao Dư quan tâm hỏi, giọng nói có chút trầm ấm, gần như cũng thêm phần dịu dàng.

Đây là lần đầu đầu tiên Sở Ngao Dư và Hoàng Phủ Tử Y liên lạc với nhau sau màn tỏ tình kì trước, có thể nói là Sở Ngao Dư đã lấy hết dũng khí, mới dám gọi cho cô.

Hoàng Phủ Tử Y ở bên điện thoại nhíu mày một cái, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này cũng rất có bản lĩnh giả khờ, cô đã hôn anh ta, người đàn ông này có thể xem như là không có gì xảy ra, cô nói thích anh ta, người đàn ông này cũng có thể xem như là không có gì xảy ra, cũng không biết là đang nghĩ gì nữa, nếu không phải là cô biết đối phương thích cô thật, chắc là còn tưởng đối phương đang dùng cách này để từ chối cô đấy!

“Em tưởng là anh bị hù chạy mất rồi đó!” Sở Ngao Dư muốn xem như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng cô lại không muốn.

Sở Ngao Dư bị nghẹn một cái, đột nhiên không biết nên phản ứng như thế nào, Tử Y có ý gì, hù anh lúc nào, chẳng lẽ đang ám chỉ chuyện bữa sáng hôm đó?

“Tử Y, em đang nói gì thế? Sở Ngao Dư không dám đoán tâm tư của Hoàng Phủ Tử Y, chỉ có thể thận trọng mà hỏi.

“Em đang nói gì anh thật sự không biết sao?” Chẳng lẽ hôm đó cô tỏ tình không có chút trọng lượng gì đối với anh ta ư? Nói cho qua là cho qua? Đúng là trò cười!

Hoàng Phủ Tử Y cũng là một người nóng tính, khó lắm cả hai đời mới dám tỏ tình một lần, lại bị đối phương cúp máy, tuy cô không nói ra, nhưng trong lòng lại đầy hỏa khí, đang đợi người này tự dâng tới cửa rồi bộc phát.

Sở Ngao Dư im lặng một lúc, mới dò hỏi: “Em đang nói …… chuyện buổi sáng hôm đó?” Lẽ nào chuyện bữa sáng hôm đó không phải là hoang tưởng của mình? Được thôi, dù cho đã qua hai ngày, Sở Ngao Dư cũng không dám chắc chắn là chuyện ngày hôm đó đã thực sự xảy ra, thậm chí là có chút đần độn mà tự thôi miên mình, nghĩ đó là một giấc mơ mà mình đã thấy khi ngủ chưa tỉnh.

“Chẳng lẽ là cái gì?” Hoàng Phủ Tử Y hỏi ngược lại, trong giọng điệu có mang chút không vui.

Tay của Sở Ngao Dư run lên, đột nhiên có chút nhát, Tử Y đang tức giận sao? Có phải hôm đó anh không nên tắt máy của Tử Y không! Sở Ngao Dư vẻ mặt đau khổ mà nghĩ.

“Xin lỗi, hôm đó, anh, quá bất ngờ.” Sở Ngao Dư lắp bắp giải thích, biểu cảm vô cùng rầu rĩ.

“Sau đó thì?” Bất ngờ? Lúc cô bị cúp điện thoại, cũng cảm thấy rất bất ngờ, hừ!

Sau đó thì? Sau đó thì chúng ta không thể bỏ qua chuyện này sao! Sở Ngao Dư tiếp tục rầu rĩ ở trong lòng. Thực tế là cho đến bây giờ, Sở Ngao Dư không hề tin Tử Y thích anh đâu, cho nên anh vốn không muốn đối diện với chuyện này, huống hồ chi, dù cho Tử Y thích anh thật, anh cũng không thể ở cùng với cô!

Nghĩ đến đây, trên mặt của Sở Ngao Dư vô cùng đau khổ, với cơ thể tàn tạ này của anh, dung mạo xấu xí, có tư cách gì được Tử Y thích!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.