An Tuệ có số điện thoại riêng của Sở Ngao Dư, đây là đặc quyền ưu đãi dành cho người đại diện của Hoàng Phủ Tử Y. Cô nói chuyện của Hoàng Phủ Tử Y cho Sở Ngao Dư xong, Sở Ngao Dư liền trầm mặc.
Một hồi lâu sau, Sở Ngao Dư mới nói: “Cô ấy muốn làm cái gì, thì giúp cô ấy làm cái đó, nhưng cần sắp xếp thời gian hợp lý, không thể quá mệt, bên phía đoàn phim, tôi sẽ nói lại sau.”
An Tuệ bất đắc dĩ lắc đầu, thực sự việc mình lén cáo trạng này đúng là chả có ích gì, thiếu gia để ý Hoàng Phủ Tử Y, chỉ là loại để ý này hoàn toàn bất đồng với cô, cũng không phải can thiệp, mà là dung túng.
Cảnh diễn cuối của Hoàng Phủ Tử Y trong “Cửu Tiêu Vấn Đỉnh” là cảnh quay bị đánh ở trên vách núi, vì để có hiệu ứng chân thật, toàn bộ đoàn phim đều đến Kinh Giao để quay chụp, Hoàng Phủ Tử Y mặc một bộ váy lụa màu tuyết trắng, đứng ở đỉnh núi, giống như một tiên tử.
“Chỉ chụp hai tấm dùng hậu kỳ sân khấu.” Mã Thành Thiên cố ý nói cho nhiếp ảnh gia một câu, sau đó mới bắt đầu cảnh quay chụp này.
Cảnh quay bắt đầu, đó là cảnh quay đánh nhau, nhưng do hạn chế của huyền huyễn, cho nên cũng không cần diễn viên có kĩ năng đánh nhau, chỉ cần làm mấy động tác là xong, nhưng ngay cả như vậy, giữa các diễn viên, vẫn là Hoàng Phủ Tử Y diễn đẹp nhất, ngay cả ánh mắt của nam chính Tiết Thần nhìn Hoàng Phủ Tử Y có chút không thích hợp.
“Cắt! Tiết Thần, ánh mắt của cậu không đúng rồi, lúc này ánh mắt của cậu không chỉ có yêu say đắm, còn có vội vàng cùng lo lắng, trước mắt là sống chết, nào có nhiều nữ nhi tình trường như vậy!” Mã Thành Thiên cầm loa hô lớn, trong giọng nói có ý tứ hận sắt không thành thép.
Tiết Thần không được tự nhiên toét miệng, bất đắc dĩ nói: “Sắc đẹp hại người, không phải tôi đây bị mỹ nữ làm hoa mắt sao?”
Mọi người cười to, ngay cả Mã Thành Thiên cũng bất đắc dĩ cong cong khóe miệng, thật ra loại cảnh tượng này cũng không phải lần đầu tiên xuất hiện, lực sát thương của mỹ nhân cũng không giống nhau, cũng không có việc gì, ai mà không muốn nhìn nhiề.
“Không cần dùng mồm mép lừa người, chuyên tâm đi, làm lại một lần nữa!”
Cảnh đánh nhau bắt đầu, Tiết Thần vào vai nam chủ Huyền Tứ Đạo, che chở cho mối tình đầu Vũ Vận do Hoàng Phủ Tử Y đóng vai, bị kẻ địch bức ép tới gần Huyền Nhai, hai người càng lúc càng vô lực phản kích, bị buộc đi vào rồi bị nhốt bên trong, mà ngay lúc này, kẻ địch lại tấn công lần nữa, Hoàng Phủ Tử Y đóng vai Vũ Vận, dứt khoát ra quyết định cuối cùng, nàng muốn cùng kẻ địch đồng quy vu tận!
Ánh mắt Vũ Vận ngày thường bình tĩnh đạm mạc, giống như tiên tử cao cao tại thượng, không nhiễm một chút phàm trần thế tục, nhưng lúc này trong ánh mắt Vũ Vận lại không có một tia ấm áp, dường như nàng liếc mắt, nhìn nam chủ lưu luyến, sau đó liền dùng pháp lực toàn thân để tự nổ, đánh hai tên địch đến trọng thương, rồi chính mình cũng ngã xuống dưới huyền nhai vạn trượng, bạch y xuất trần, tóc dài phiêu phiêu, một cảnh kia quay từ trên không trung, trở thành cảnh thê mỹ nhất trong bộ phim.
“Tốt. Cắt!” Mã Thành Thiên cao giọng hô một câu, ngay sau đó lại nói: “Tử Y, chúc mừng cô a, phần diễn của cô đóng máy rồi.”
Sau khi biên kịch sửa chữa, Hoàng Phủ Tử Y đóng vai mối tình đầu của nam chủ, từ bốn năm cảnh quay tăng tới mười mấy cảnh, Hoàng Phủ Tử Y quay liên tiếp năm ngày, mới đưa tất cả cảnh quay xong.
“Cám ơn đạo diễn, cám ơn mọi người, các vị vất vả rồi.” Hoàng Phủ Tử Y cũng không có khiêm tốn, khom lưng cảm ơn, chỉ khẽ gật gật đầu với mọi người, nhưng ngay cả như vậy, vẫn làm người ta cảm thấy vô cùng vui mừng, thậm chí còn có một vài kích động nho nhỏ.
“Để chúc mừng Tử Y đóng máy, cũng để cảm tạ mọi người mấy ngày nay vất vả, buổi tối tôi mời, cùng nhau liên hoan, thế nào?” Nam chính Tiết Thần vừa lúc chen vào nói, đưa ra lý do không gọi là quá phận, cũng xem như lời mời vô cùng hợp lý.