Nếu như là lúc trước, tên tiểu lâu la này còn có thể không biết dáng vẻ của Sở Ngao Dư ra sao, nhưng từ khi Hoàng Phủ Tư Y trở nên nổi tiếng, Sở Tổng giám đốc - Sở Ngao Dư cũng trở thành người được chú ý nhất trong giới thượng lưu, quyền thế của Sở gia cao ngút trời, phú khả địch quốc, năng lực của Sở Ngao Dư cũng cực kì xuất sắc, bình thường đi đến đâu cậu ta cũng phải nhớ kĩ những điều này, để tránh đắc tội những người không thể đắc tội, chết thế nào cũng không biết.
“Sao, sợ à?” Giọng Khổng Văn Bân âm trầm hỏi lại, để lộ ra biểu tình như thế này, ý là anh không bằng Sở Ngao Dư sao, Sở Ngao Dư lợi hại đến như vậy?
Tiểu lâu la thật sự bị dọa sợ không nhẹ, nhưng trông thấy dáng vẻ âm u của Khổng Văn Bân, nào dám nói nửa chữ sợ ra, lập tức run lẩy bấy nói: “Không, không sợ, người mà Khổng thiếu muốn, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp, nhất định sẽ vì Khổng thiếu mà lấy được!”
Ai da mẹ ơi, cái miệng chết tiệt này, làm sao lại vô dụng như vậy, lại đi đụng vào người của Sở thiếu? Cậu cũng không phải là không muốn sống nữa! Trong lòng tiểu lâu la khổ sở, nhưng cậu không cách nào nói ra được, chỉ có thể tạm thời đồng ý, sau đó đi về tìm bạn bè nghĩ cách khác thôi.
Ở trước mặt Khổng Văn Bân, người này là một tiểu lâu la, bộ dạng phục thấp, nhưng trên thực tế cũng là một công tử, người lớn trong nhà có thân phận không cao không thấp, cũng có chút mặt mũi ở thành phố này. Nếu như có phân cấp bậc, đại khái cũng có thể coi như là nhân vật hạng ba, nếu không thì cũng không cơ hội tiếp xúc với Khổng Văn Bân như thế này. Người này tên là Chu Lân.
Chu Lân tìm mấy người bạn thường xuyên lăn lộn nhậu nhẹt với mình, nói đơn giản một lần những chuyện đã xảy ra, sau đó thì thương lượng xem làm sao để đối phó với Hoàng Phủ Tử Y. Tại sao nói Hoàng Phủ Tử Y rất đáng giận, bởi vì khi vừa nghe đến tên Hoàng Phủ Tử Y, những hoa hoa công tử này đều biết đến, chỉ có điều nếu biết Hoàng Phủ Tử Y, tự nhiên cũng biết đến sự tồn tại của Sở Ngao Dư, ngay lập tức mấy người đó cũng không quá tình nguyện giúp đỡ, cuối cùng Chu Lân không thể không nói cái tên Khổng Văn Bân ra, mới có thể miễn cưỡng trấn trụ mấy người bạn bị Sở Ngao Dư dọa sợ.
Rồi sau đó mấy người mới tụm lại nói nhỏ một hồi lâu, suy nghĩ đi suy nghĩ lại mới miễn cưỡng nghĩ ra được một kế sách đối phó với Hoàng Phủ Tử Y. Buổi tối hôm đó, trên diễn đàn bát quái rất nổi tiếng, lại xuất hiện một tấm thiệp.
“Hoàng Phủ Tử Y hiên nay đang rất ăn khách, ban đêm gặp gỡ người đàn ông thần bí, có ảnh chụp làm bằng chứng!” Tên thiệp mời rất kêu, hơn nữa còn chỉ đích danh, nhìn có vẻ hết sức chân thực, mới vừa đăng lên không lâu, thì hấp dẫn vô số cư dân mạng, mà ở trong thiệp mời này, không chỉ có hình, còn có một đoạn video ngắn, chỉ là người phụ nữ trong hình cùng với video không chỉ đội mũ lưỡi trai còn đeo khẩu trang, căn bản không nhìn ra được có phải là Hoàng Phủ Tử Y hay không, ngược lại là người đàn ông thần bí kia, mặc dù tạm thời còn không biết là thân phận gì, nhưng lại quay chụp được ngay mặt, bề ngoài rất là anh tuấn, chỉ có điều cho người khác cảm giác không quá chính phái, cực kì giống tiểu ca trong hộp đêm.
“Cái này nhìn không giống bệ hạ của chúng ta lắm, chắc là antifan đăng bậy đi!”
“Yêu cầu chụp ngay mặt bệ hạ! Che che dấu dấu dơ bẩn như vậy, thật là buồn cười!”
“Đây là Hoàng Phủ Tử Y ngoại tình, tôi đã nói rồi, một người phụ nữ tốt, làm sao có thể thích một người què, chậc chậc, quả nhiên là hư tình giả ý.”
“Ha ha, nếu muốn tôi chọn, tôi cũng chọn tiểu ca kia, ít nhất là tứ chi còn đầy đủ, Hoàng Phủ Tử Y chọn thật không sai.”
“Bệ hạ sẽ không làm như vậy, Sở tiên sinh cũng rất tuấn tú, hơn nữa hai người còn gặp người lớn trong nhà rồi, là đang quan hệ nghiêm túc.”
“Điêu dân từ đâu tới, dám bêu xấu bệ hạ nhà ta, bệ hạ nhà ta sẽ không thích cái loại trắng mềm ngu ngốc này đâu, bệ hạ nhà ta đã thuộc về Sở hoàng hậu!”
Trên internet đủ loại giọng nói, có fan cũng có antifan, hơn nữa còn có antifan giả trang thành fan, vừa mới ủng hộ, một bên lại thừa nhận hành động lạc lối của Hoàng Phủ Tử Y, vô cùng tồi tệ lừa gạt nhận thức của đại chúng.