Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc

Chương 48: Chương 48: Thời gian là sinh mệnh (1)




truyền ra, ngày hôm sau, fan trên weibo của Hoàng Phủ Tử Y tăng đến hơn bốn mươi vạn, giá trị nhân khí trong hệ thống cũng có hơn hai mươi vạn, còn liên tục tăng mạnh, trong tám vị khách quý, các loại số liệu tăng trưởng nhanh nhất, cũng được thảo luận nhiều nhất, dĩ nhiên có xu hướng nổi tiếng hơn.

An Tuệ lại gọi điện thoại đến lần nữa, chỉ trong thời gian một đêm, trong tay An Tuệ có hai lời mời, còn mời riêng Hoàng Phủ Tử Y, cũng không nhờ công ty ra mặt tạo điều kiện.

“Một kịch bản truyền hình, một điện ảnh, kịch bản truyền hình là phim thần tượng đô thị, em diễn vai nữ phụ, thuộc loại hình trẻ tuổi, chắc là nhìn trúng dung mạo em, trái lại là nhân vật rất được, diễn cực kỳ dễ tăng thêm fan, còn điện ảnh…” An Tuệ dừng một phen, ngữ khí lưỡng lự nói: “Đưa cho em nhân vật nữ chính, đây là bộ điện ảnh cực kỳ đặc biệt, tên là , nói về chuyện một cô gái được nuôi như con trai từ nhỏ, cô gái là học sinh, hơn nữa cô gái này còn có một vị hôn thê, nhưng mà cô gái ấy lại yêu một đứa con trai, hơn nữa lúc chưa biết mình là con gái, cô gái vẫn luôn cho rằng mình là con trai, cho nên khi cô ấy biết mình yêu người con trai kia, cực kỳ sợ hãi, mà đứa con trai kia lúc cho rằng cô gái là con trai, vậy mà cũng yêu cô gái, thậm chí hai người còn hẹn hò, chỉ là hẹn hò không lâu, tình cảm của hai người bị phát hiện, trường học gọi về nhà, người con trai bị cha mẹ giam lỏng, cuối cùng liều mạng trốn thoát, hẹn cô gái cùng nhau bỏ trốn, chỉ là năng lực của hai người nhỏ bé, chưa chạy trốn được bị hai nhà đuổi bắt, bị người hai nhà tóm trở về.”

An Tuệ nói đến đây, lại hỏi Hoàng Phủ Tử Y một câu: “Tử Y, chuyện xưa này kết là bi kịch, bất luận là mọi người hay là người con gái và con trai, đều cho rằng cô gái và người đàn ông đó là đồng tính luyến ái, cho nên cuối cùng hai người bị ép buộc, cùng nhau nhảy xuống từ trên tầng tòa học, lúc cô gái chết thậm chí còn không biết giới tính thật của mình, tuy cực kỳ vớ vẩn, nhưng lại có tính châm chọc rất mạnh, em muốn diễn kiểu nhân vật này không?”

Kiểu nhân vật này hết sức phức tạp, hơn nữa đề tài cực kỳ lệch lạc, diễn tốt cũng không nhất định có kết quả tốt, cho nên An Tuệ cực kỳ do sự, nhưng ngoại hình kiểu người này, cực kỳ thích hợp với Hoàng Phủ Tử Y, hơn nữa còn là nữ chính trong phim điện ảnh, nếu diễn tốt, quay tốt, tuyên truyền tốt, nói không chừng Hoàng Phủ Tử Y có thể dựa vào loại nhân vật này mà nổi tiếng.

Về bộ phim điện ảnh này, có thể nói là hai phân cực lợi hại phân chia cực kỳ nghiêm trọng, tốt, có thể một bước lên trời, hỏng, lại phải chịu đủ nghi ngờ, cho nên cô ấy cũng rất khó lựa chọn, chỉ là may mà lựa chọn không cần cô ấy làm, còn phải xem ý tứ của Hoàng Phủ Tử Y.

“Kịch bản lấy cho em đọc đi, sau khi đọc xong em sẽ nói.” Hoàng Phủ Tử Y nghe đại khái tình tiết của kịch bản, trái lại có vài phần hứng thú, kịch bản này kiếp trước cô chưa từng nghe nói, cũng không biết sau này rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà không quay thành công.

“Được.”

Xế chiều hôm đó, An Tuệ cầm kịch bản đến tìm Hoàng Phủ Tử Y, Hoàng Phủ Tử Y đọc gần một tiếng, sau đó đưa ra quyết định cuối cùng: “Kiểu nhân vật này em cực kỳ thích, nếu đạo diễn và diễn viên khác không có vấn đề, em nhận.”

Bộ phim điện ảnh này phản ứng chủ yếu hai vấn đề của xã hội, thứ nhất là vấn đề nam nữ ngang hàng, thứ hai là vấn đề yêu cùng giới tính, trong đó còn xen lẫn cách dạy dỗ trong trường học, cùng với dư luận xã hội dẫn tới suy nghĩ sâu xa, một bộ phim điện ảnh có ý nghĩa rất sâu, hơn nữa càng khó chính là ngoại trừ mấy vấn đề bên ngoài, đây cũng không phải là bộ phim đơn thuần, còn tăng thêm nhân tố phim thần tượng thanh xuân, rất nhiều tình tiết phù hợp được nam nữ yêu thích, nhất là cục diện rực rỡ riêng biệt, cùng với thanh xuân ngây thơ nhưng có thể liều lĩnh trong tình yêu, có thể nói là điểm rất tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.