Editor: Tuna.
Sau khi Hoàng Phủ Tử Y dọa Tiểu Ngao Ô xong, liền bắt đầu nghiên cứu các công năng và hàng hóa mới trong trung tâm mua sắm ảo, chỉ là những thứ công năng và hàng hóa này đều chỉ giới thiệu rất vắn tắt, nên nhất thời cô cũng không hiểu cho lắm.
“Trung tâm mua sắm ảo rốt cuộc là cái gì đây?” Hoàng Phủ Tử Y nghĩ nghĩ, sau đó quyết định hỏi Tiểu Ngao Ô một chút.
Tiểu Ngao Ô vốn dĩ đang cụp tai giả bộ đáng thương, nhưng nghe thấy chủ nhân hỏi mình thì lập tức tung tăng, giọng điệu vui vẻ nói: “Thì chính là nơi mua sắm ảo a, giống như một không gian mô phỏng vậy, sóng điện não của chủ nhân có thể đến đó, sau đó thì giao dịch với những ký chủ khác.
“Những ký chủ khác?” Hoàng Phủ Tử Y vẫn luôn không rõ ràng việc hệ thống này có từ đâu, bây giờ nghe được vẫn còn có những ký chủ khác tồn tại, cô không khỏi hỏi một câu.
“Đúng vậy, bọn họ cũng có hệ thống, chỉ là không hoàn toàn giống với chủ nhân, những ký chủ đó hẳn là không cùng một với khu với chủ nhân!” Tiểu Ngao Ô tiếp tục giải thích.
“Không cùng vị trí? Vậy bọn họ ở đâu?” Hoàng Phủ Tử Y mờ mịt hỏi.
“Cái này thì người ta cũng không rõ lắm, nếu chủ nhân muốn biết thì có thể vào khu mua sắm ảo để dạo chơi, rất thú vị nha.” Tiểu Ngao Ô lắc lắc cái đầu nhỏ, có chút trông mong.
“Có thu phí không?” Hoàng Phủ Tử Y hỏi theo phản xạ, ngàn vạn nhân khí thu thập không dễ chút nào, cô cũng không muốn tùy ý lãng phí, nhưng quả thật cũng rất hiếu kỳ.
“Chỉ là dạo chơi thì sẽ không thu phí a, nhưng nếu có giao dịch thì phải mất một ngàn vạn giá trị nổi tiếng để làm phí giao dịch.” Bây giờ đương nhiên biết tính tình của chủ nhân mình thuộc dạng hẹp hòi nên cũng không lấy làm lạ khi cô hỏi như vậy.
Thời điểm Hoàng Phủ Tử Y tiến vào khu mua sắm ảo, cảm giác giống như đang ở trong không gian mô phỏng vậy, trong nháy mắt liền tiến vào một thế giới khác, cảm giác lại cực kì chân thật, khiến Hoàng Phủ Tử Y không khỏi nghĩ tới game 3D online, nếu như lợi dụng kĩ thuật này, chế tạo một bộ trò chơi tin tức, đoán chừng cả thế giới sẽ điên cuồng lên mất.
Sở dĩ Hoàng Phủ Tử Y kiếm được nhiều tiền như vậy đều là bởi vì cô và vài tên đồng bọn mở một công ty game online, đồng thời chế tạo ra một trò chơi được rất nhiều người ưa thích ( Hành khúc mạt thế), trò chơi này đã vận hành khoảng năm sáu năm rồi, mọi người trong công ty đang một mực nghiên cứu kĩ thuật mới cho trò chơi, mà những thứ như bây giờ cô nhìn thấy chính là mơ ước của rất nhiều thành viên trong công ty và cả những con mọt game kia nữa.
“Gào, hừ, người mới à, lại còn là một con chó con nhìn trông thật ngu xuẩn.” Giọng nói phát ra từ một con hổ lớn trắng như tuyết, giọng điệu vô lại hết sức rõ ràng.
“Meow, sao lại là chó, thật là đáng ghét!” Một con mèo bằng rối cao ngạo liếc nhìn Tiểu Ngao Ô một chút, giọng điệu mang theo ghét bỏ.
“Ngao ô ô, chó thì làm sao, bộ là mèo thì ngon à, ngươi là đang kì thị chủng tộc hả?” Người phản bác là một con sói đen khổng lồ, bộ dáng nhìn mười phần mạnh mẽ, nhưng trong khí chất cũng lộ ra chút vẻ ngốc nghếch.
Hoàng Phủ Tử Y dẫn theo Tiểu Ngao Ô đứng cách đám động vật không xa khóe miệng hơi giật giật, cảm giác như mình đang lạc vào khu vui chơi của yêu quái vậy.