Sau khi Hoàng Phủ Tử Y dọa Tiểu Ngao Ô xong, liền bắt đầu nghiên cứu các công năng và hàng hóa mới trong trung tâm mua sắm ảo, chỉ là những thứ công năng và hàng hóa này đều chỉ giới thiệu rất vắn tắt, nên nhất thời cô cũng không hiểu cho lắm.
“Trung tâm mua sắm ảo rốt cuộc là cái gì đây?” Hoàng Phủ Tử Y nghĩ nghĩ, sau đó quyết định hỏi Tiểu Ngao Ô một chút.
Tiểu Ngao Ô vốn dĩ đang cụp tai giả bộ đáng thương, nhưng nghe thấy chủ nhân hỏi mình thì lập tức tung tăng, giọng điệu vui vẻ nói: “Thì chính là nơi mua sắm ảo a, giống như một không gian mô phỏng vậy, sóng điện não của chủ nhân có thể đến đó, sau đó thì giao dịch với những ký chủ khác.
“Những ký chủ khác?” Hoàng Phủ Tử Y vẫn luôn không rõ ràng việc hệ thống này có từ đâu, bây giờ nghe được vẫn còn có những ký chủ khác tồn tại, cô không khỏi hỏi một câu.
“Đúng vậy, bọn họ cũng có hệ thống, chỉ là không hoàn toàn giống với chủ nhân, những ký chủ đó hẳn là không cùng một với khu với chủ nhân!” Tiểu Ngao Ô tiếp tục giải thích.
“Không cùng vị trí? Vậy bọn họ ở đâu?” Hoàng Phủ Tử Y mờ mịt hỏi.
“Cái này thì người ta cũng không rõ lắm, nếu chủ nhân muốn biết thì có thể vào khu mua sắm ảo để dạo chơi, rất thú vị nha.” Tiểu Ngao Ô lắc lắc cái đầu nhỏ, có chút trông mong.
“Có thu phí không?” Hoàng Phủ Tử Y hỏi theo phản xạ, ngàn vạn nhân khí thu thập không dễ chút nào, cô cũng không muốn tùy ý lãng phí, nhưng quả thật cũng rất hiếu kỳ.
“Chỉ là dạo chơi thì sẽ không thu phí a, nhưng nếu có giao dịch thì phải mất một ngàn vạn giá trị nổi tiếng để làm phí giao dịch.” Bây giờ đương nhiên biết tính tình của chủ nhân mình thuộc dạng hẹp hòi nên cũng không lấy làm lạ khi cô hỏi như vậy.
Thời điểm Hoàng Phủ Tử Y tiến vào khu mua sắm ảo, cảm giác giống như đang ở trong không gian mô phỏng vậy, trong nháy mắt liền tiến vào một thế giới khác, cảm giác lại cực kì chân thật, khiến Hoàng Phủ Tử Y không khỏi nghĩ tới game 3D online, nếu như lợi dụng kĩ thuật này, chế tạo một bộ trò chơi tin tức, đoán chừng cả thế giới sẽ điên cuồng lên mất.
Sở dĩ Hoàng Phủ Tử Y kiếm được nhiều tiền như vậy đều là bởi vì cô và vài tên đồng bọn mở một công ty game online, đồng thời chế tạo ra một trò chơi được rất nhiều người ưa thích ( Hành khúc mạt thế), trò chơi này đã vận hành khoảng năm sáu năm rồi, mọi người trong công ty đang một mực nghiên cứu kĩ thuật mới cho trò chơi, mà những thứ như bây giờ cô nhìn thấy chính là mơ ước của rất nhiều thành viên trong công ty và cả những con mọt game kia nữa.
“Gào, hừ, người mới à, lại còn là một con chó con nhìn trông thật ngu xuẩn.” Giọng nói phát ra từ một con hổ lớn trắng như tuyết, giọng điệu vô lại hết sức rõ ràng.
“Meow, sao lại là chó, thật là đáng ghét!” Một con mèo bằng rối cao ngạo liếc nhìn Tiểu Ngao Ô một chút, giọng điệu mang theo ghét bỏ.
“Ngao ô ô, chó thì làm sao, bộ là mèo thì ngon à, ngươi là đang kì thị chủng tộc hả?” Người phản bác là một con sói đen khổng lồ, bộ dáng nhìn mười phần mạnh mẽ, nhưng trong khí chất cũng lộ ra chút vẻ ngốc nghếch.
Hoàng Phủ Tử Y dẫn theo Tiểu Ngao Ô đứng cách đám động vật không xa khóe miệng hơi giật giật, cảm giác như mình đang lạc vào khu vui chơi của yêu quái vậy.
“Ngao ô, chào mọi người, ta là thú cưng hệ thống, mọi người cũng vậy sao?” Tiểu Ngao Ô thật đúng là điển hình của đứa ngốc trong sáng, một chút cũng không cảm thấy người ta đang ghét bỏ mình, còn cực kì vui vẻ chạy lại gần.
“Ha ha ha, ta là Đại Ngao Ô, chúng ta là một đội a.” Sói đen cực kì vui vẻ, duỗi móng vuốt to lớn ra, liền gẩy gẩy Tiểu Ngao Ô đến gần mình.
“Ta là đại meo ô, khu nguyên thủy.” Hổ trắng tự giới thiệu mình, thuận tiện còn giới thiệu thế giới mà nó đang sống nữa.
“Hừ, ta là tiểu meo ô, khu mạt thế.” Con mèo rối cực kì kiêu ngạo chảnh chọe nhưng cũng chủ động giới thiếu bản thân, cảm giác đúng là rất đáng yêu. (Tsundere :)))
“Ha ha, ta ở khu các vì sao, còn ngươi?” Sói đen bổ sung một câu với tiểu Ngao Ô.
“Ta ở khu hiện đại.”
Hoàng Phủ Tử y nhìn đến đấy, đã hiểu rất nhiều thứ trong đầu, những động vật này đều là thú cưng hệ thống, mà lại đến từ các không gian khác nhau, nhưng trong đó cũng liên hệ rất chặt chẽ, bằng không thì tên cũng sẽ không có tương tự như vậy, cũng không biết là dạng liên hệ gì, là cùng người chế tạo, hay là có cùng mục đích?
“Đây là khu thương mại ảo, có đồ gì để bán không?” Hoàng Phủ Tử Y nhìn một vòng, chỉ thấy có mấy gian hàng đơn sơ, trên sân khấu cũng có chút gì đó, nhưng nếu nói là trung tâm thương mại thì không đúng, cảm giác giống như họp chợ hơn, thật sự có chút nằm ngoài dự liệu của cô, quả thực hơi không xứng tầm với hệ thống cao cao tại thượng kia.
“Chủ nhân của bọn ta đều không đi cùng, nhưng bọn họ có để lại chút đồ vật thích hợp để trao đổi, nếu như cô muốn, bọn ta sẽ lập tức đi gọi chủ nhân đến.” Đại Ngao Ô có thể là vì xuất hiện sự của Tiểu Ngao Ô nên cũng rất thân thiện với Hoàng Phủ Tử Y, chủ động giới thiệu với cô.
“Cảm ơn.”
Hoàng Phủ Tử Y nhìn về hướng gian hàng, tổng cộng có ba gian hàng trưng bày đồ vật, mà theo như chủng loại của những đồ vật này, có thể dễ dàng phân biệt được không gian mà những gian hàng này xuất hiện.
Bày biện trái cây, rau xanh và quặng đá thô, còn có da lông, răng thú, hẳn là của của con hổ trắng Đại Meo Ô rồi, du sao thì những đồ vật này nhìn cũng rất là nguyên thủy.
Mà chỗ trưng bày đồ vật có chút tiên tiến, hẳn là của sói đen đại Ngao Ô rồi, cũng không biết những thứ này dùng để làm gì, nếu có thể dùng được thì quả thực là một giao dịch không tồi đâu.
Mà gian hàng thứ ba hẳn là từ thời mat thế rồi, phía trên bày biện đủ loại bảo thạch sắc màu, cũng không biết có tác dụng gì, nhưng nhìn rất đẹp, trừ cái đó ra, còn có một số súng ống và đao kiếm, cảm giác có chút thua kém về mặt công nghệ so với gian hàng của sói đen, hơn nữa còn lộ ra sát khí nồng đậm, khiến cho người ta vừa nhìn liền biết, đồ vật này nhất định đến từ một thế giới tràn đầy máu tanh.
“Những thứ này giao dịch thế nào đây?” Hoàng Phủ Tử Y nhìn trên dưới các lại hàng, có chút không chắc chắn hỏi.
Tiểu Ngao Ô lập tức chạy đến giải đáp: “Lấy vật đổi vật thôi, chỉ cần người cùng đối phương xác nhận đồ vật thì có thể giao dịch rồi, nhưng mà hai bên đều phải gaio nộp phí giao dịch theo quy định, ở chỗ của chủ nhân là một ngàn vạn nhân khí a.”
“Giao dịch này có hạn chế số lượng không?” Nếu như chỉ giao dịch một ít trái cây liền phải mất một ngàn vạn giá trị nổi tiếng thì cái hệ thống này cũng quá biết cách đào hố rồi.
“Không, nhưng điều kiện tiên quyết là không gian tư nhân của người có đủ sức chứa nổi hàng hóa a, bên phía đối phương cũng cần như thế.”
“Không gian tư nhân là gì?” Cô không nhớ là cô có cái gì gọi là không gian tư nhân.
“Chính là không gian lưu trữ ấy, một ngàn vạn giá trị nổi tiếng có thể mua được một mét vuông không gian tư nhân, chỉ cần hai bên đều có đủ không gian thì bao nhiêu hàng hóa cũng được.” Tiểu Ngao Ô tiếp tục giải thích.
Mà đối với vấn đề này, Hoàng Phủ Tử Y không khỏi có chút cảm giác bất đắc dĩ, một ngàn vạn giá trị nổi tiếng... bây giờ một mét vuông cô cũng không có, tất nhiên không thể tiến hành giao dịch,
“Ta out đây, ngươi ở đây chơi đi.” Mắt không thấy tâm không phiền, đã không mua nổi, vậy thì cô cũng không cần phải ở đây nhìn ngắm làm gì, vẫn là nên nghĩ một chút biện pháp làm sao tăng giá trị nổi tiếng của mình thì tốt hơn!
...