Editor: Hy
“Vừa nãy em có nhìn thấy sắc mặt của Triệu Vân Băng cùng Vương Thái Cốc không.” Liễu Trạch ngồi ở trên ghế của ông chủ, mặt đầy vui mừng, “Hai năm, hai năm rồi! Chị đếm không xuể bao nhiêu lần Vương Thái Cốc cùng con tiện nhân kia cố ý chạy đến trước mặt chị nói với chị là Triệu Vân Băng nhà hắn lấy được những vai diễn gì! Bà đây rốt cục cũng nhổ ra được ngụm ác khí này!”
Chương Nhiễm Nhiễm đứng đối diện chị ta, sắc mặt ngưng trọng, không nói gì.
Liễu Trạch: “Em làm sao vậy? Ngồi đi, về cái bộ phim Hiệp khách hành thật sự có rất nhiều chuyện muốn nói với em đây này.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Em, diễn Bạch Mạt? Thật sự?”
“Đương nhiên là sự thật.” Liễu Trạch huơ huơ điện thoại, “Sáng nay phó đạo diễn tự mình gọi điện cho chị, chị và hắn cũng coi như là quen biết, cũng không nói gì nhiều, nói xong về tiền cát sê, hợp đồng cũng phát tới rồi.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Thế nhưng mà...”
“Không có thế nhưng mà!” Liễu Trạch đứng lên, nhìn chằm chằm vào Chương Nhiễm Nhiễm, “Cơ hội tốt như vậy!”
“Nhưng là...”
“Cũng không có nhưng là!” Liễu Trạch vỗ bàn một cái, “Chương Nhiễm Nhiễm, không phải em muốn nói là em không diễn chứ?!”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Vâng”
Liễu Trạch: “....”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Diễn xuất của em chị cũng biết, em sao có thể diễn nữ số 2 phim của Lữ Việt được, em...”
Liễu Trạch: “Người ta nói em diễn thì em diễn đi, nghĩ nhiều như vậy làm gì? Loại cơ hội này có 1 chưa chắc đã có 2, qua thôn làng này rồi thì coi như không có cửa hàng nào rồi.”
Chương Nhiễm Nhiễm nhìn Liễu Trạch trong chốc lát, nói: “Thực xin lỗi, em vẫn cảm thấy không được.”
Nói xong cầm lấy điện thoại chạy.
Liễu Trạch: “Này! Chương Nhiễm Nhiễm! Em, em trở lại cho chị!”
Chương Nhiễm Nhiễm cầm lấy điện thoại chạy một mạch đến cuối hành lang ở sân thượng nhỏ, gọi điện cho Lâm Ngưỡng, bên kia Lâm Ngưỡng rất nhanh bắt máy: “A lô?”
Bây giờ thời gian còn sớm, Chương Nhiễm Nhiễm xác nhận trước một chút: “Em là Chương Nhiễm Nhiễm, không có quấy rầy anh nghỉ ngơi chứ?”
“Không có, lúc không quay phim thời gian làm việc và nghỉ ngơi của anh rất có quy luật.” Lâm Ngưỡng nói, “Làm sao vậy?”
“Vừa rồi Liễu Trạch nói với em, em được nhận vai Bạch Mạt.”
Lâm Ngưỡng nghe cũng không ngạc nhiên: “Ừ.”
Chương Nhiễm Nhiễm do dự trong chốc lát, nói: “Cảm ơn anh, nhưng mà, em không phải muốn cự tuyệt còn ra vẻ mời chào, cũng không phải là khách sáo, em cảm thấy em không thể đảm nhiệm được.”
Lâm Ngưỡng: “Em xem qua nguyên tác rồi đúng không.”
“Đúng...”
“Ở trong nguyên tác, hình tượng Bạch Mạt là gì?”
Chương Nhiễm Nhiễm nhớ lại một chút, nhớ rõ Mị Nương trào phúng mà nói Bạch Mạt là hoa sen trắng, Vũ Văn thì nói nàng là bông hoa Cao Lĩnh, trên núi tuyết trắng.
Mà với tư cách là độc giả mà nói, Chương Nhiễm Nhiễm cùng cư dân bình luận sách đều đồng ý kiến, cho rằng Bạch Mạt chính là một khối gỗ, là cái bình hoa, trong sách viết đến nàng, cho tới bây giờ đều dùng loại từ này để miêu tả “Mặt không biểu tình”, “Lạnh như băng”, “Nói thản nhiên“.
Chương Nhiễm Nhiễm: “Khúc gỗ? Bình hoa?”
“Có thể nói như thế.” Lâm Ngưỡng nói,“Cho nên nhân vật này, em hoàn toàn có thể đảm nhiệm.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “...”
Lâm Ngưỡng là đang khích lệ cô sao?
Căn bản nghe không giống!
Lâm Ngưỡng nói tiếp: “Thật ra nhân vật này chưa từng có người thử vai, lúc bắt đầu Lữ Việt có ý định là để cho Thẩm Nhất Toàn đến diễn.”
Thẩm Nhất Toàn cũng là một tiểu hoa đán có tiếng, cà phê phim, nhưng diễn xuất thì liên tục có tranh cãi.
“Thẩm Nhất Toàn vốn đã đáp ứng, hai ngày trước bỗng nhiên tự mình đến xin lỗi Lữ Việt, nói mình có việc hơn nửa nữa không thể quay phim được, Lữ Việt liền nghĩ tới em.”
Qủa nhiên, nếu như muốn cạnh tranh Mị Nương, Chương Nhiễm Nhiễm cô hoàn toàn không có đủ tư cách.
Chương Nhiễm Nhiễm nói: “Cho nên, hôm đó một người diễn thử 3 vai là...?”
“Là Lữ Việt muốn xem một chút, nếu như em có thể diễn Bạch Mạt tốt nhất, thật sự không được, sư muội của Bạch Mạt cũng không tệ. Cuối cùng, em sáng tạo “Một người diễn 3 vai” lại để cho hắn quyết định muốn em diễn vai Bạch Mạt.”
Chương Nhiễm Nhiễm nghe xong ngược lại có điểm mừng thầm trong lòng: “Chẳng lẽ, hôm qua em diễn không có tệ lắm?”
“Ừ.”
Nguyên gốc câu nói của Lữ Việt là: Chương Nhiêm Nhiễm đồng thời diễn 3 nhân vật, rất giống lúc Bạch Mạt bị tâm thần phân liệt nói chuyện với chính mình, cô ấy xác thực rất thích hợp với Bạch Mạt.
Lâm Ngưỡng nghĩ, cái này vẫn là không nên nói cho cô ấy biết.
Chương Nhiễm Nhiễm vẫn có chút do dự: “Coi như là nhân vật bình hoa, dù sao cũng là nữ số 2, cũng chỉ có cảm tình 3 phần diễn, em...”
“Không cần lo lắng, Lữ Việt sẽ cố gắng.”
Chương Nhiễm Nhiễm: ...
Đều không cậy vào sự cố gắng của cô à.
“Vậy, vất vả cho mọi người rồi.” Chương Nhiễm Nhiễm cẩn thận từng li từng tí nói.
Lâm Ngưỡng ở đầu bên kia đại khái là cười một cái: “Nhà sản xuất cùng Lữ Việt thật ra đều rất cao hứng thay đổi em.”
“Vì sao?”
“Một mặt là bởi vì tiền cát sê của em không đến 1 phần mười của Thẩm Nhất Toàn.”
“...”
Thật sự tốt.
“Một mặt khác là anh lại có lý do để đến tổ làm phim.”
Chương Nhiễm Nhiễm không nói chuyện, khóe miệng không nhịn được giương lên.
Lâm Ngưỡng: “Còn có nghi vấn gì không?”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Không có.”
Lâm Ngưỡng: “Ừ. Anh nói rồi, đừng tự coi nhẹ bản thân, xác thực diễn xuất của em không tốt lắm, nhưng em sẽ có sở trường. Đạo diễn đối với một bộ phim cũng sẽ hiểu rõ người nhất, đối đãi trọng yếu với diễn viên, hắn đều có suy tính, em không cần luôn cảm thấy là vì anh. Anh cũng không có loại trình độ một tay che trời này.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Vâng... Cảm ơn anh.”
Cúp điện thoại, Chương Nhiễm Nhiễm nghiêng đầu cười ngây ngô, thiếu chút nữa là bị hù dọa đến kêu ra thành tiếng.
Liễu Trạch đang sâu kín nhìn cô.
Chương Nhiễm Nhiễm: “Chị Liễu, chị tới đây lúc nào, tại sao không có tiếng gì hết...”
Liễu Trạch: “Chương Nhiễm Nhiễm, không phải em thực sự yêu đương cùng Lâm Ngưỡng chứ?”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Không có, thật không có! Em chỉ sợ là liên lụy đến anh ấy, cho nên đi hỏi một chút.”
Liễu Trạch cũng không có truy hỏi: “Vậy bây giờ thì sao? Em diễn hay không diễn?”
Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu: “Diễn, diễn!”
Liễu Trạch: “Xùy, cùng chị trở lại văn phòng.”
Hai người trở về văn phòng, Liễu Trạch đem bảng kế hoạch cho cô nhìn một chút: “Ừ, mùng 1 tháng 11 liền khởi quay.”
Chương Nhiễm Nhiễm có chút ngoài ý muốn: “Gấp như vậy?”
Liễu Trạch: “Ừ, bởi vì trước tiên muốn lấy cảnh ở Cửu Trại Hoàng Long, năm nay lạnh sớm hơn so với mọi năm, khả năng tháng 11 ở Cửu Trại phải niêm phong một vài chỗ, như vậy đối với quay phim cũng có ảnh hưởng, cho nên muốn sớm lên, giành giật từng giây để quay cho tốt, lập tức chuyển đến Vân Nam, tháng 1 thì lại đến Hoành Điếm quay trong vòng nửa tháng, chính giữa Tết thì nghỉ ngơi 2 ngày, xong lại tiếp tục quay chiến đấu ở chiến trường Ngân Xuyên trong nửa tháng. Dù sao thuận lợi thì tháng 2 có thể quay xong, không được thì kéo dài về phía sau. Ngược lại ở chính giữa lại là giả, nhưng em là nhân vật mới, Lữ Việt không thích người khác xin nghỉ phép, chúng ta cũng không mời, dù sao tạm thời cũng không có gì quan trọng để thông báo.”
Chương Nhiễm Nhiễm trước kia đi qua Hoành Điếm cũng giống như núi, lần đầu tiên phải chạy nhiều nơi như vậy, Tứ Xuyên, Vân Nam, Hoành Điếm, Ngân Xuyên, là nơi lạnh nhất mấy tháng này, suy nghĩ một chút sẽ để cho người e ngại, nhưng nghĩ đến phim này cùng những phim quay qua trước kia, chất lượng và sức nặng nhân vật đều hoàn toàn khác nhau, Chương Nhiễm Nhiễm lại có chút mong chờ.
Không quá hai ngày Chương Nhiễm Nhiễm bị mang đi chụp ảnh bên trong tạp chí, cái này đối với Chương Nhiễm nhiễm mà nói cũng không tính là quá khó khăn, cô trước kia được Liễu Trạch kí kết, ngoại trừ làm công ở cửa hàng tiện lợi, đi trên đường cũng bị bắt chuyện qua, cho nên chụp qua một ít tạp chí thiếu nữ hoặc tạp chí mỹ phẩm, thậm chí còn có bìa của tiểu thuyết ngôn tình.
Nhưng loại chụp ảnh bên trong loại tạp chí lớn này cùng với tạp trí trước kia, độ chuyên nghiệp hoàn toàn khác nhau, Chương Nhiễm Nhiễm mơ hồ phát hiện được vẫn bị nhiếp ảnh gia chê quá cứng nhắc, cũng may mục đích của tạp chí không phải là muốn chụp nhiều loại tư thế cứng nhắc của cô, mà là muốn hỏi một chút vấn đề.
Bên trong tạp chí Thời Thượng vấn đề trước nay đều không nhiều lắm, cũng không hỏi sâu, nhưng lần này không thể tránh né mà nhắc đến Lâm Ngưỡng, Liễu Trạch cố gắng loại bỏ, cuối cùng chỉ còn lại một vấn đề.
“Sau khi cùng Lâm Ngưỡng công bố tình cảm, cô cảm thấy thay đổi lớn nhất của cuộc sống là cái gì?”
“Kỳ thực không có thay đổi gì đặc biệt.”
Dưới sự chỉ đạo của Liễu Trạch, Chương Nhiễm Nhiễm trả lời giống như là không trả lời vậy.
Sau đó Chương Nhiễm Nhiễm lấy được bản thảo kịch bản còn chưa sửa hoàn toàn, đại khái nhìn một chút, chỗ thay đổi của kịch bản kỳ thật không tính là ít, dù sao muốn đem một cuốn tiểu thuyết hơn 300 nghìn chữ cô đọng thành 2 giờ điện ảnh, cắt giảm là điều tất nhiên.
Bất đồng lớn nhất của tiểu thuyết cùng kịch bản chính là kịch bản đem xung đột biểu hiện ra một cách tương đối mãnh liệt, nhân vật đối lập cũng phải tươi sáng rõ nét, Chương Nhiễm Nhiễm nhìn một lần, cảm giác đã nghiền, nghe Liễu Trạch nói cái này không có sửa bản thảo, lại cảm thấy đối phương yêu cầu thực sự nghiêm khắc.
Chớp mắt một cái đã đến buổi họp báo của Thời không người yêu, đây là lần đầu tiên sau “Công bố tình yêu” Chương Nhiễm Nhiễm phải tham gia mà có nhiều truyền thông hoạt động như vậy, không chỉ Liễu Trạch rất để ý, mà ngay cả Kha Việt cũng bớt thời gian đến sau hậu trường.
Chương Nhiễm Nhiễm lần này có một phòng nghỉ riêng, Liễu Trạch vốn còn muốn nói những lời mà người ngoài không được nghe, Kha Việt tới một cái bầu không khí liền không đúng lắm, chỉ có thể ngoài cười mà trong không cười nói: “Kha tổng, ngài thật đúng là rảnh rỗi đó nha.”
Kha Việt hừ lạnh một tiếng: “Tôi rất bận rộn! Nếu không phải sợ Chương Nhiễm Nhiễm nói sai lời gì, tôi cũng không muốn phải chạy đến canh chừng.”
Liễu Trạch nói: “Lâm Ngưỡng đâu rồi, tại sao không thấy anh ta đến?”
Kha Việt: “Cô mơ đi! Cậu ấy sẽ không tới, gần đây bận cùng Lữ Việt sửa kịch bản rồi.”
Liễu Trạch có chút kinh ngạc: “Anh ta chẳng phải đeo cái danh là giám chế sao, ngay cả kịch bản cũng phụ trách à?”
“Cậu ấy chính là như vậy, đối với bất kì công việc gì đều vô cùng nghiêm túc, cái gì mà trên danh nghĩa chứ.”
Liễu Trạch bĩu mỗi, không nói chuyện, lúc này phòng nghỉ riêng bị gõ cửa, Liễu Trạch đứng dậy mở cửa, gặp Hướng Tư Nhạc đang mỉm cười đứng ở cửa ra vào.
Liễu Trạch: “...”
Chương Nhiễm Nhiễm cũng chỉ đứng đứng dậy chào: “Ồ, Hướng tiên sinh, chào anh.”
Hướng Tư Nhạc nói: “Gọi tôi là Hướng tiên sinh, cũng quá khách sáo rồi?”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Ầy, ha ha.”
Hướng Tư Nhạc: “Lát nữa buổi họp báo sẽ bắt đầu, tôi muốn vội đến chào hỏi cô. Cô so với trước kia càng xinh đẹp rồi.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Cảm ơn.”
Thái độ của Chương Nhiễm Nhiễm rất xa cách, trong phòng lại có Liễu Trạch cùng Kha Việt, Kha Việt quay lưng về phía cửa lớn, Hướng Tư Nhạc không biết hắn là ai, nhưng cũng không tiện nói nhiều, khách sáo vài câu rồi rời đi.
Hắn vừa đi, Kha Việt liền nói: “Chương Nhiêm Nhiễm, cô...”
“Kha tổng, ngài đừng hiểu lầm.” Liễu Trạch đánh gãy lời hắn, “Nhiễm Nhiễm của chúng tôi cùng Hướng Tư Nhạc đó trong sạch, là Hướng Tư Nhạc đơn phương tương tư.”
Khóe miệng Kha Việt giật giật: “Đơn phương tương tư? Tôi lại nhìn thấy la muốn tìm độ hot đấy, cũng đừng bị hắn bắt được cơ hội.”
Liễu Trạch nghiêm túc gật đầu: “Tôi cũng nói như vậy Nhiễm Nhiễm.”
Lên biểu họp báo, người tổ chức cùng với truyền thông hiệp thương rất tốt, muốn hỏi Lâm Ngưỡng, cũng phải hỏi có liên quan đến điện ảnh, hơn nữa vấn đề không thể quá phận.
Xem qua điện ảnh cánh hoa, lại từ đạo diễn giới thiệu một phen điện ảnh, phóng viên đài Thạch Lựu dẫn đầu dặt câu hỏi: “Chương Nhiễm Nhiễm tiểu thư, nghe nói cô vốn là nhân vật nữ số 2, hiện tại sửa thành nữ số 1, cô có áp lực hay không?”
Dù sao Hướng Tư Nhạc vẫn còn, Chương Nhiễm Nhiễm không nghĩ tới mình sẽ bị hỏi trước, cô nghĩ một chút nói: “Đương nhiên là có áp lực. Áp lực rất lớn đấy.”
Phóng viên đài Thạch Lựu tiếp tục hỏi: “Vậy lúc quay Thời không người yêu, cô quen Hướng Tư Nhạc sao? Vấn đề này cũng mong Hướng Tư Nhạc tiên sinh trả lời.”
Hướng Tư Nhạc lập tức nói: “Rất quen biết đấy, Chương Nhiễm Nhiễm là một cô cái có tính cách nhiệt tình cũng là người rất tốt, sẽ chủ động cùng mọi người chào hỏi, nói chuyện phiếm hoặc gì đấy.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “...”
Cô ngẩn ngơ, hấp tấp nói: “Khẳng định anh nhớ nhầm người, chúng ta ở studio không tán gẫu qua ngày bao giờ.”
Hướng Tư Nhạc: “...”