Editor: Hy
Đồ ăn từng đĩa được bưng lên, Chương Nhiễm Nhiễm thực sự đói bụng, cố gắng rụt rè mà ăn hết sạch bong.
Lâm Ngưỡng nói: “Bình thường em thích ăn cái gì?”
Chương Nhiễm Nhiễm đem miếng thịt bò trong miệng nuốt vào: “Đồ Trung. Em chỉ thích ăn đồ ăn Trung Quốc, tất cả các món truyền thống đều thích ăn.”
Lâm Ngưỡng cơ bản đoán được, gật đầu: “Có thích nhà hàng nào không?”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Không có, toàn tự em nấu là nhiều thôi.”
Đây cũng là ngoài dự liệu, Lâm Ngưỡng nói: “Những món ăn trên Weibo kia đều là tự em làm sao?”
Chương Nhiễm Nhiễm không nghĩ tới anh ta còn xem Weibo của bản thân, thật ra cô không thích post lên Weibo, dù sao Liễu Trạch quản lý cũng rất nghiêm, thỉnh thoảng post một cái ảnh, status thì rải rác.
Đối với ảnh mà nói, chỉ cần không phải là hình tự sướng xấu xí kì quái hoặc là ảnh khiêu dâm, cơ bản sẽ không phạm sai lầm gì.
“Ừ, là chính em làm đấy.”
Lâm Ngưỡng gật đầu: “Nhìn rất ngon mắt.”
Chương Nhiễm Nhiễm khiêm tốn nói: “Đâu có đâu có, chỉ là hình dáng mà thôi, nếu anh ăn thực sự không chừng sẽ ghét bỏ đấy.”
Lâm Ngưỡng: “Ừ, lần sau đánh giá u minh quỷ nhãn một chút.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Hả?À...Vâng...”
Đoán chừng Lâm Ngưỡng chỉ là khách sao một chút mà thôi.
Chương Nhiễm Nhiễm ăn xong mới nhớ tới Sử Bách, biết được hắn ăn ở bên ngoài phòng thì có chút ngượng ngùng, cảm thấy nếu như không phải là mình, Sử Bách khẳng định không cần “Tránh hiềm nghi“.
Lâm Ngưỡng nhìn ra, hời hợt nói: “Không sao, đấy sẽ là thói quen của anh ta.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “...”
Sử Bách: “...”
Dùng bữa xong Sử Bách trực tiếp lái xe chở bọn họ đến hậu trường buổi họp báo, vẫn chưa tới giờ, phóng viên đã đến rất đông, đều chen chúc vào bãi đỗ xe.
Mặc dù hai bên có bảo an mở đường, nhưng Chương Nhiễm Nhiễm vẫn là lần đầu trải qua cái tình huống mà mình trở thành tiêu điểm như thế này, lúc ngồi trên xe toàn thân đầu có cảm giác căng thẳng.
“Đừng khẩn trương.”
Lâm Ngưỡng trực tiếp xuống xe trước, hai mắt đám phóng viên kia tỏa sáng, như là hận không thể lách qua bảo an mà xông vào bên xong.
Chương Nhiễm Nhiễm đeo kính râm và khẩu trang của Lâm Ngưỡng, xuống xe đi theo phía sau, trong lúc nhất thời đèn flash nổi lên ở bốn phía.
“Lâm Ngưỡng, Chương Nhiễm, hai người thực sự qua lại sao?”
“Chương Nhiễm Nhiễm, cô lúc nào thì cùng Lâm Ngưỡng nhận biết?”
“Lần họp báo này là muốn công khai quan hệ tình yêu sao?”
“Chương Nhiễm Nhiễm, dân mạng cho rằng cô lăng xê ép hoàng đế thoái vị, cô cảm thấy thế nào?”
...
Vô số âm thanh lập tức xông tới, gần như muốn hoàn thành vật dụng thực tế đem bao phủ lấy cô.
Lâm Ngưỡng dắt tay cô một cách rất tự nhiên: “Đi thôi.”
Tay của anh nhìn cũng rất đẹp, hình dáng hoàn mỹ, ngón tay thon dài.
Thì ra cầm nắm cái gì cũng đều thư thái như vậy.
Có thể đem tay cô bao bọc ở bên trong, để cho cô có loại cảm giác rất an toàn.
Dường như bị bao phủ không chỉ có bàn tay, mà là cả cô, có thể cản cách tất cả nỗi sợ hãi của cô.
Chương Nhiễm Nhiễm cúi đầu, vô tri vô giác theo sát Lâm Ngưỡng đi vào hậu trường, vừa đóng cửa, lộn xộn hỗn loạn đều tạm thời biến mất.
Liễu Trạch và Kha Việt đều ở đây, nhìn thấy Lâm Ngưỡng nắm tay Chương Nhiễm Nhiễm đi vào, Kha Việt nhíu mày.
Tuổi của anh nhỏ hơn Kha Việt một chút, dáng dấp cũng rất anh tuấn, nhưng điệu bộ quê mùa “Sách” một tiếng.
Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy lòng bàn tay có chút nóng lên.
Lâm Ngưỡng tỉnh bơ buông tay ra, ngồi ở trên ghế sô pha.
Một thợ trang điểm đi qua, trang điểm cho Lâm Ngưỡng, một người khác đi đến cạnh Chương Nhiễm Nhiễm.
Bởi vì có người ngoài ở đây, Liễu Trạch cùng Kha Việt đều không nói gì, chỉ cùng Lâm Ngưỡng kiểm tra bản thảo.
Kha Việt nói: “Lão Lâm, tôi biết cậu có chủ ý, tài ăn nói cũng rất tốt, nhưng dù sao lăn lộn trong cái vòng tròn luẩn quẩn này vẫn phải nói về tiêu chuẩn cơ bản, cậu có thể tùy ý phát huy, nhưng thỉnh cầu cậu đừng vượt qua cương Ung Chính Hi Phi truyện.”
Lâm Ngưỡng “Ừ” một tiếng.
Đợi thợ trang điểm cùng nhà tạo mẫu tóc đều rời đi, gần hai điểm, hậu trường tạm thời chỉ còn lại Chương Nhiễm Nhiễm, Lâm Ngưỡng, Liễu Trạch, Kha Việt còn có Sử Bách và Tiểu Tình.
Kha Việt liếc nhìn Liễu Trạch: “Đều biết?”
Liễu Trạch: “Ừ“.
Kha Việt nói: “Vậy được rồi, hiện tại ở trong phòng cũng không có người ngoài, đều hiểu được chuyện gì xảy ra trong đoạn tình yêu này. Đầu tiên nói trước, ai mò mẫm ra bên ngoài tám chuyện đều bị trĩ.”
Liễu Trạch tặc lưỡi: “Tám cái? Dáng dấp thấp sao?”
Kha Việt lạnh mặt nhìn về phía Liễu Trạch.
Liễu Trạch mỉm cười: “OK, ngài tiếp tục đi.”
Kha Việt: “Cũng không có gì để tiếp tục nữa, về sau chúng ta đều là châu chấu trên một sợi dây thừng.”
Hắn chuyển lời nói một cái, nhìn về phía Chương Nhiễm Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, làm bạn gái của Lâm Ngưỡng áp lực sẽ rất lớn đấy, cô phải có trái tim mạnh mẽ, so với trước kia thì càng phải chú ý lời nói và việc làm của bản thân hơn.”
Chương Nhiễm Nhiễm nghiêm túc gật đầu một cái.
Liễu Trạch ngoài cười nhưng trong lòng thì không cười: “Kha tổng đại khái có thể yên tâm, người của tôi sẽ không xảy ra sự cố đâu.”
Kha Việt: “Ồ? Vậy xem ra ở buổi hòa nhạc xúc động đến rơi lệ, ở trong mắt của Liễu kinh tế không tính là chuyện rắc rối?”
Liễu Trạch: “...”
Cô đem cái này lấy làm chuyện tốt, quên mất vụ này rồi.
Chương Nhiễm Nhiễm cũng xấu hổ mà cúi đầu.
Lâm Ngưỡng không nhanh không chậm mà mở miệng: “Được rồi.”
Kha Việt nhìn Lâm Ngưỡng một cái, khóe miệng giật nhẹ, rốt cuộc cũng không nói nữa.
Rõ ràng, trên thực tế Kha Việt đối với hiệp ước lần này, hợp đồng tình yêu rất không đồng ý, không hiểu cũng không ủng hộ.
Vốn chuyện này sẽ tốt hơn nhưng quá trình này.
Lúc Kha Việt nhìn thấy tin tức nổi cơn giận dữ, hắn khẳng định được Lâm Ngưỡng căn bản không biết cô Chương Nhiễm Nhiễm này, liền bị đụng một cái.
Ý của hắn lúc đó là, nói thẳng nói thật, bảo Lâm Ngưỡng ngay cả nhìn cũng chưa nhìn thấy Chương Nhiễm Nhiễm bao giờ.
Lâm Ngưỡng dùng ngôn từ chính nghĩa phủ định: “Nhìn thấy ở trong buổi họp thường niên.”
Kha Việt: “...”
Đây là điểm chính sao? Không phải chứ?! Về sau Lâm Ngưỡng nói muốn tự mình đi gặp cô một chút, liền đến hiện trường của buổi phỏng vấn, sau đó liền trực tiếp thông báo cho hắn, bản thân quyết định tạm thời thừa nhận Chương Nhiễm Nhiễm là bạn gái trước đã.
Nghe thấy vướng víu GAY rất phiền toái.
Các nữ minh tinh rục rịch rất phiền toái.
Thường bị chó săn theo dõi muốn tra ra anh có phải kết hôn bí mật hay không rất phiền toái.
Đều đúng, Lâm Ngưỡng nói đều đúng cả!
Nhưng vẫn là không đứng vững được! Nhận định anh đích thị là gay, cho dù anh kết hôn cũng sẽ bị nói là hiệp ước, hợp đồng hôn nhân, có lẽ cùng Lâm Ngưỡng phát sinh chút gì đó, cho dù anh có vợ cũng sẽ người trước ngã xuống người sau tiến lên, về phần theo dõi của chó săn, vậy thì càng đừng mong muốn họ bỏ qua đường đi của võ thần.
Huống chi cô Chương Nhiễm Nhiễm này vẫn là trăm phương nghìn kế đến để phanh sứ, cái này mà đặt ở trong phim cung đấu thì chính là tại yến hội đột nhiên khiêu vũ mưu tính hấp dẫn lực chú ý của Hoàng thượng đấy.
Nhân phẩm có vấn đề! Ý đồ bất chính!
Lâm Ngưỡng nói: “Cô ấy cũng coi như là bị buộc không biết phải làm sao, hơn nữa cũng không tính là vượt quá giới hạn. Là bọn Thị Tả Vi mượn đề tài này để phát triển mà thôi.”
Lấy cớ, tất cả đều là lấy cớ.
Kha Việt vô cùng đau đớn.
Lâm Ngưỡng từ trước đến nay muốn làm cái gì thì nhất định phải làm, mặc dù trên danh nghĩa Kha Việt là người đại diện, ở thực tế thì là bạn bè, cũng khuyên không nổi.
Hắn, đường đường là tổng giám đốc của Hoa Diệu, lưu lạc đến nỗi phải cùng mẹ Liễu kia bịa đặt lời khai, sao mà thật đáng buồn thật đáng tiếc.
Kha Việt nhìn Chương Nhiễm Nhiễm mấy lần, lại nhớ một chút về dáng vẻ mặt mộc của cô.
Nói thật thì, xác thực xinh đẹp, hơn nữa đẹp còn có điểm đặc sắc, có thể làm cho người đã gặp qua khó mà quên được, cho dù hắn là tổng giám đốc Hoa Diệu đã duyệt qua vô số người cũng cảm thấy hai mắt mình sáng lên.
Ầy, ngoại hình cũng coi như là ưu điểm duy nhất của Chương Nhiễm Nhiễm rồi.
Buổi họp báo sắp bắt đầu, Lâm Ngưỡng, Kha Việt, Liễu Trạch phải đứng dậy đi khỏi hậu trường.
Chương Nhiễm Nhiễm nhìn bọn họ phải đi, cảm thấy bản thân đúng là củi mục chính cống.
Chuyện lớn như vậy, tất cả mọi người toàn lực chuẩn bị cho chiến tranh, cô chỉ có thể co lại ở phía sau đài không cản trở mọi việc là tốt lắm rồi.
Chương Nhiễm Nhiễm đành phải nhìn Lâm Ngưỡng nhỏ giọng tiếp sức nói: “Cố gắng lên.”
Lâm Ngưỡng quay người nhìn cô một cái, hình như khóe miệng cong lên, rồi đi ra ngoài.
Chương Nhiễm Nhiễm đè ngực của mình, mềm nhũn mà ngã trên ghế sô pha, Tiểu Tình mới từ bên ngoài đi vào, thấy thế luống cuống tay chân đỡ cô dậy: “Không được ngả vào ghế sô pha, kiểu tóc sẽ rối đấy!”
Chương Nhiễm Nhiễm: “À....”
Tiểu Tình: “Tôi vừa mới ra ngoài hỏi một nhân viên đang làm việc một chút, chỗ này có wifi!”
Chương Nhiễm Nhiễm: “Cần wifi làm cái gì?”
Tiểu Tình: “Chỗ này không có TV, tôi mang ipad rồi, chúng ta xem trực tiếp trên internet chứ sao nữa.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “...”
Cách nhau một bức tường, bọn họ ở bên ngoài khai mở cuộc họp báo, còn mình thì ở bên trong xem trực tiếp trên internet.
Xấu hổ, quá xấu hổ rồi.
Mặc dù xấu hổ, nhưng vẫn phải xem trực tiếp, Chương Nhiễm Nhiễm cùng Tiểu Tình, Sử Bách cùng ngồi xếp hàng trên ghê sô pha, ipad đặt ở trên bàn trà.
Trực tiếp trên mạng đã sớm bị cơn mưa bình luận làm cho nổ tung, hơn nữa ngôn từ đều có phần quyết liệt, Tiểu Tình ho một tiếng, đóng bình luận lại: “Đừng để ý tới bọn họ.”
Chương Nhiễm Nhiễm không yên lòng: “ừ...”
Lâm Ngưỡng, Liễu Trạch, Kha Việt ngồi vào ghế, sau một trận làm màu, Lâm Ngưỡng cuối cùng cũng mở miệng.
“Đi thẳng vào vấn đề, đầu tiên trả lời vấn đề mà mọi người đang quan tâm nhất. Đúng vậy, tôi hiện đang cùng Chương Nhiễm Nhiễm qua lại. Cuối năm ngoái, chúng tôi gặp nhau lần đầu tại buổi họp thường niên của Hoa Diệu... Cuối cùng chúng tôi xác định quan hệ yêu đương. Sở dĩ lựa chọn công khai, là hi vọng nói rõ một lần duy nhất, càng hi vọng mọi người chú ý về sau đừng suy đoán quá mức.”
Anh nói rất ngắn gọn, cơ bản cùng liễu Liễu Trạch trước khi bàn giao cho Chương Nhiễm Nhiễm sống lại làm thục nữ tương môn.
Lúc Liễu Trạch nói, cô ngoại trừ cố sức nhớ vẻ bề ngoài thì không có cảm giác gì đặc biêt.
Nhưng bây giờ, lời như vậy từ miệng Lâm Ngưỡng nói ra, lại làm cho Chương Nhiễm Nhiễm có chút hoảng hốt.
Từ lần đầu gặp mặt, đến lần thứ hai gặp mặt, lần thứ ba...
Từ quen biết sơ qua, đến làm bạn bè, đến mập mờ, đến chính thức qua lại...
Nếu như, những điều này mà là phát sinh chân thực, hẳn là rất tốt.
Ý nghĩ này mới xuất hiện, đã bị Chương Nhiễm Nhiễm dốc sức liều mạng đè nén xuống. Bởi vì thực sự không giải thích được lòng tham này.
Lâm Ngưỡng nói xong, Kha Việt cùng Liễu Trạch cũng vô cùng chính thức mà nói một đoạn, cuối cùng là khâu phỏng vấn của truyền thông.
“Lâm Ngưỡng, anh tại sao lại thích Chương Nhiễm Nhiễm này?”
“Cô ấy là một cô gái rất tốt.”
Trả lời cũng như không trả lời vậy.
“Lâm Ngưỡng, anh không sợ Chương Nhiễm Nhiễm lấy tên của anh trục lợi sao?”
“À... tôi rất có lòng tin với mình, đối với cô ấy cũng có lòng tin.”
Vấn đề bén nhọn, trả lời tự tin.
Lúc bắt đầu Chương Nhiễm Nhiễm có chút lo lắng, về sau phát hiện lo lắng của bản thân thực sự là rất dư thừa, Lâm Ngưỡng đối phó với những kí giả này quả thực không cần tốn nhiều sức, huống chi còn có Liễu Trạch cùng Kha Việt ở đó.
“Cho nên lúc trước anh nói cần nghỉ ngơi một thời gian ngắn, cũng là bởi vì muốn nói yêu đương sao?”
“Đương nhiên không phải.” Lâm Ngưỡng lắc đầu, nửa thật nửa đùa nói: “Chủ yếu là lớn tuổi, trước quay “Xa không thể chạm” áp lực cùng cường đồ đều rất lớn, cần nghỉ ngơi một chút. Hơn nữa sắp tới tôi sẽ đảm nhận giám chế phim mới của đạo diễn Lữ Việt, cũng không thể tính là hoàn toàn nghỉ ngơi. Thấy kịch bản nào thích hợp vẫn sẽ xem xét.”
“Xa không thể chạm” là một bộ phim Lâm Ngưỡng đánh lén ban đêm, trước khi dành được Tam Kim của bộ phim văn học hàng đầu của đạo diễn uy tín lâu năm, sao không để lại một bộ phim nổi tiếng là nghiêm khắc, một cái màn ảnh đơn giản cũng có thể chụp trên trăm lần, một bộ phim thậm chí có thể chụp bên trên nhiều năm liền. Đương nhiên, một bộ phim nghiêm khắc như vậy, kết quả đi ra luôn luôn làm cho người kinh ngạc, trước mắt coi như là phòng bán vé tốt nhất của đạo diễn phim văn nghệ, giành giải thưởng chắc chắn.
“Xa không thể chạm” cũng đã quay hơn một năm, đoạn thời gian trước mới bước vào sửa chữa.
Chương Nhiễm Nhiễm lúc trước đối với phim văn nghệ không có hứng thú gì, nhưng bây giờ không phải mong đợi, giống như nhìn những nét chính của câu chuyện, câu chuyện này là....
Chương Nhiễm Nhiễm còn chưa bắt đầu hiểu ra, chỉ nghe thấy có phóng viên hỏi: “Lâm Ngưỡng, anh cùng Chương Nhiễm Nhiễm qua lại là rất nghiêm túc sao?”
Tiểu Tình: “Ái chà.”
Chương Nhiễm Nhiễm nhìn chằm chằm Lâm Ngưỡng trên màn hình, đang tự hỏi vấn đề này nên trả lời thế nào mới lưu lại đường sống lại tỏ ra tương đối chân thực.
Sau đó cô nghe thấy Lâm Ngưỡng bình tĩnh tự nhiên nói: “Là lấy kết hôn làm tiền đề để qua lại.”
Chương Nhiễm Nhiễm: “...”
Tiểu Tình: “...”
Sử Bách: “...”