Quả là perfect couple, anh Tây thích đồ Nhật và em Nhật thích đồ Tây.
Em lại còn được trời sinh thể chất dụ thụ, chẹp chẹp.
Thu phục tuyết trắng mỹ công tử
Lăng Báo Tư
Dịch: QT
Chương 4
*******
Phản ứng đầu tiên của Uyển Cung Triệt là nghĩ hắn hoa mắt?
Cho nên hắn dùng lực nhu nhu mắt, nhưng trước mắt vẫn như cũ, một siêu cấp vô địch đại soái ca trên đời khó gặp đứng trước mặt hắn, suất đến mức làm hắn choáng váng.
Bởi vậy phản ứng tiếp theo là nghĩ hắn nằm mộng, cho nên hắn dùng sức vươn tay, đập mạnh vào đầu mình một cái, lần này thực dùng sức, hắn đau đến lập tức giơ chân ai ai kêu, đau như thể đầu hắn bị nứt ra.
“Đau quá a, đây không phải là mộng, không có khả năng là mộng, siêu đau a.”
Chỉ còn cách phản ứng thứ ba là nghĩ tại hắn vừa rồi húc lưu manh có khi bị đụng đầu, khiến não sinh ảo giác, cho nên mới đem biến thái xấu trai nhìn thành Phan An tái thế.
Hắn lập tức chuyển qua nhìn gương sát đất trong phòng, theo lý thuyết, hắn đem biến thái trạch nam xem thành vô địch đại soái ca, với độ ảo giác này, hẳn là sẽ đem chính mình vốn bộ dạng không tồi, nhìn thành nam sinh đẹp nhất trong lịch sử mới đúng, thế nhưng gương phản xạ lại vẫn là như cũ.
Gương mặt tuyết trắng đoan trang ngay thẳng, nốt ruồi gợi cảm nơi khoé mắt, hắn không có mặc quần, lại mặc một kiện áo sơmi rộng thùng thình, nhìn bộ dạng kiện áo kia phủ qua nửa thân dưới của hắn, nhưng lại chỉ tới ngang đùi mà thôi, cho cảm giác giống như hắn vừa cùng nam nhân nào yêu đương vụng trộm xong, lấy áo người đó mặc, quyến rũ rời giường muốn đi uống chén nước. . . . . .
Oa! Mình rốt cuộc nghĩ đi đâu vậy, mình cùng Cám Dã Công Nghĩa dù qua trăm kiếp cũng sẽ không có dây dưa gì, mặc y phục của y chẳng qua là vô cùng bất đắc dĩ thôi.
Gương chiếu ra hình ảnh hắn với khuôn mặt ửng hồng do mới vừa tắm xong, quyến rũ động lòng người, còn có vẻ xinh đẹp nữ nhi. Hắn sợ tới mức vội vã cởi bỏ áo sơmi, vứt trên mặt đất, sau đó trong gương lại xuất hiện siêu cấp mỹ nam tử cao lớn kia đứng sau lưng hắn, thanh âm trầm thấp phun ở bên tai hắn, một cỗ hơi thở nam tính xộc vào mũi.
Hắn đáng lẽ không phải là cái loại người siêu cấp chú trọng bề ngoài chứ, sao giờ chỉ cần đối phương là siêu cấp vô địch đại soái ca, hắn liền không có phương chống đỡ.
Um, cũng có thể. Hắn đối lại thối lại xấu lại bẩn gì đó có tính khiết phích, nhưng là chỉ cần nhìn đến gì đó rất đẹp, sẽ rất muốn có được!
“Lilith, em như vậy sẽ cảm lạnh đó.”
Người một trận tê dại, chỉ nghe đến thanh âm của mỹ nam tử này đã khiến hai chân hắn muốn kẹp chặt, hòng che đậy chỗ đáng xấu hổ của mình, giữa hai chân bắt đầu nóng lên như củi khô gặp lửa. Không thể nào, phía dưới của hắn có phản ứng .
Hắn lập tức giấu đầu hở đuôi dùng hai tay định che lại nửa dưới của mình, nhưng là nhìn qua gương việc hắn dùng hai tay che phủ chỗ trọng điểm, lại thành hành động tỏ vẻ thẹn thùng.
Không phải thẹn thùng, nói có vẻ thẹn thùng là còn quá dễ nghe. Hắn một bộ dạng e lệ, thêm vào vẻ mặt động dục, điểu đã ở trạng thái như muốn mời gọi soái ca sau lưng đến thượng, nhìn thôi cũng khiến hắn muốn té xỉu .
Không được, không thể như vậy, hình tượng nhiều năm qua của hắn, không thể lại hủy trên người trạch nam biến thái này. Hắn lập tức xoay người, muốn đẩy đại soái ca trước mắt ra.
Không thể ngờ rằng khi xoay mình, không ước lượng đúng khoảng cách, hai người đứng gần quá, hắn xoay người qua, vừa khéo hạ bộ ma xát vào đùi đối phương —— bởi vì nó đang đĩnh lên phấn chấn.
Hảo cảm giác khiến chân của hắn lập tức liền mềm nhũn, tay của đại soái ca lại vừa vặn phù ở lưng hắn, hại thắt lưng hắn cũng mềm nhũn, không đỡ được trọng lượng thân thể, làm cho toàn bộ người hắn đổ nhào về phía trước. Do đại soái ca trọng tâm không vững đứng không được, liền ôm chặt hắn ngã vào giường lớn mềm mại.
“Lilith.”
Nguyên bản vốn chán ghét tử trạch nam biến thái lại xấu lại thối lại tiện lại lạn gọi hắn Lilith, nhưng là đại soái ca gọi hắn Lilith, hắn lại tuyệt không cảm thấy chán ghét, thậm chí khiến hắn giống bị điện giật tê dại cả sống lưng, thật đáng giận! Hắn mới không phải cái loại nam nhân nhìn thấy sắc đẹp liền u mê.
Không phải, không phải, hẳn không phải đâu. Học viện mỹ nam tử bộ dạng đẹp cũng không ít, giống hội trưởng Bắc Đại Lộ Đông Ti cũng là mỹ nam tử, hắn cũng không vô dụng như vậy nhìn thấy là động dục. Nhưng vẻ đẹp của Bắc Đại Lộ Đông Ti là nét đẹp phương Đông, hắn từ nhỏ đã thích đồ cổ kiểu dáng Âu Tây, cũng càng thích tranh Tây hơn hẳn tranh Nhật Bản, hay là hắn cũng thích loại bộ dáng mỹ mang thiên hướng ngoại quốc như này?
“Không cần dùng thanh âm dễ nghe như vậy kêu. . . . . . kêu tôi. . . . . .”
Hắn định giữ vững tinh thần nghiêm túc trách cứ, nhưng thanh âm lại cứ ưm ưm a a, mà bộ vị đĩnh khởi của hắn còn đặt trên bụng người ta, thật cũng không có tư cách giáo huấn người khác.
“Lilith, em hiện tại thoạt nhìn đẹp quá a.”
Thanh âm đối phương vốn dễ nghe giờ trầm xuống một nấc, biến thành có chút khàn khàn, cái tay đang đỡ lấy eo hắn cũng chậm rãi đi lên vuốt ve cái lưng mềm nhẵn của hắn, khiến hắn cả người run rẩy, làm sao bây giờ? Phía dưới cũng có cảm giác, hơn nữa y sờ mó làm hắn toàn thân lửa nóng, tượng trưng nam tính nháy mắt nhất trụ kình thiên. Này trạch nam biến thái chết bầm có cách sờ mó gợi dục của hắn quá, từ khi mới gặp mặt đã như vậy .
Hắn đầu gối vì mềm yếu mà mở ra, địa phương phía dưới kia rốt cuộc che không được, bị đại soái ca nhìn thấy bộ vị nóng hầm hập đã muốn cứng rắn của hắn, y không cười hắn ngược lại ánh mắt còn trở nên chuyên chú, ánh mắt chuyên chú kia, làm cho bộ vị trung tâm của hắn lại là một trận mãnh liệt co rút lại.
“Lilith trong phim hoạt hình không có nơi này.”
Đương nhiên không có khả năng có, được không? Hắn ở trong lòng trả lời, bởi vì miệng hắn cũng giống như bị hòa tan, nói không ra lời.
Bởi Cám Dã Công Nghĩa khi nói đến đây, đã dùng ngón tay mình mềm nhẹ nâng bộ vị của hắn lên. Uyển Cung Triệt không ngừng run rẩy, hít sâu một hơi, cảm giác bị bàn tay to kia bao phủ, hơi ấm từ trong lòng bàn tay xuyên thấu qua da thịt ở bộ vị mẫn cảm, giống như cũng hoàn toàn làm tan chảy tâm tư hắn. Đối phương hảo suất, suất làm cho Uyển Cung Triệt có một loại ảo giác, cho dù thất thân với người như y, thì cũng không phải là một sự bất hạnh.
Oa a a, hắn rốt cuộc là làm sao vậy! Lại có loại ý tưởng đáng sợ như vậy? Đây không phải là hắn không có khả năng là hắn! Hắn sẽ không muốn thất thân ở dưới thân nam nhân.
Chỉ có điều là khi Cám Dã Công Nghĩa nhìn bộ vị đáng thẹn đang trướng lên của hắn, hắn liền. . . . . . liền siêu có cảm giác a.
“Lilith, nơi này của em thật đáng yêu, thoạt nhìn hảo ngọt, lại chảy ra chất lỏng, giống như muốn ta hút hút nó.”
Ô oa, lời mất mặt lại kích thích như vậy, có thể không cần nói thêm gì nữa được không?
Cái tay đang vuốt ve sau lưng mình, chậm rãi đi xuống, lướt qua phần eo bủn rủn của hắn, sau đó nhẹ vỗ về cái mông tuyết trắng nhỏ nhắn đáng yêu, thuận thế theo đường cong cánh mông lần đến khe sâu ở giữa, cứ như vậy một đường trượt xuống, sau đó linh hoạt tìm đến động khẩu mà hắn cả đời có khi cũng không có cơ hội nhìn thấy.
Đã muốn không hiểu rõ lắm vì cái gì hội biến thành như vậy, nhưng là hắn giờ lưng căng thẳng ưỡn lên, tiếng hít thở dồn dập phát ra từ xoang mũi, ngay cả phía dưới cũng đã dính ướt một mảnh. Vừa rồi Cám Dã Công Nghĩa nói muốn hút, tuyệt đối không phải nói giỡn cho vui, hạ bộ hắn đã bị y đùa bỡn đến độ ứa ra *** thuỷ.
Kỹ xảo của y thật sự rất tuyệt, bờ môi của y hàm duyện hắn đến gốc, hết lần này tới lần khác, tới tới lui lui như thể muốn thưởng thức hắn thật kỹ. Xảo diệu nhất chính là đầu lưỡi y, không ngừng đâm chọc luyện liếm cái lỗ ở đỉnh đang ứa khổ dịch của hắn, tựa được nếm chất lỏng ngon ngọt nhất trần đời.
Hắn sắp không trụ được, toàn thân mềm yếu vô lực, tựa như xương cốt đều muốn nhão ra, hai tay đang chống trên giường cũng đều run rẩy. Hắn đành tuỳ ý ngưỡng người ra, sau đó ở trong miệng nam nhân đích phát tiết ra hết nhiệt tình.
“Lilith nơi này cũng ướt!”
Giống như được nghe lời ca ngợi, cái loại thanh âm trầm thấp, sá ách, lại nhu hòa dễ nghe công kích thính giác đã muốn tê dại của hắn, làm cho hắn trở nên vựng huyễn, mơ hồ như uống rượu.
Mà ngón tay của y ở giữa song mông hắn trượt xuống, tham nhập, không cần nói cũng biết hắn không phải nữ nhân, không có khả năng tự tiết dịch làm trơn, thế nhưng hắn lại tiếng nước dấp dính đáng ngượng ngùng theo sự trượt vào của ngón tay kia.
Ô oa, thân thể đáng xấu hổ này bị nam nhân sờ một chút liền ẩm ướt dính dính, đây là ảo giác! Nhất định là hắn rơi vào không gian mộng ảo rồi, mới có thể phát sinh chuyện quỷ dị như vậy.
Nhưng là hai tay của hắn run rẩy chống tại trên giường, đầu tràn đầy mồ hôi dúi vào gối, chỉ cần mở mắt, là có thể thấy chính mình đang bán nằm ở trên thân thể cường tráng của nam nhân, mà đầu nam nhân vừa vặn đặt ở dưới bụng hắn, đối bộ vị sưng lên của hắn hút liếm.
Rất *** đãng, rất tội ác, nhưng cũng rất. . . . . . rất thư thái!
Hắn sắp tới đỉnh, phần eo mãnh lực đẩy mạnh về phía trước, người đang hút kia dường như cũng biết hắn sắp tới cảnh giới dục tiên dục tử, tốc độ liếm hút nhanh hơn, hai tay đang xoa nắn mông hắn chậm rãi dời về lỗ nhỏ phía sau, động khẩu ở sau tuy bị đột phá, nhưng do khoái cảm phía trước quá mạnh mẽ, làm cho cảm giác đau đớn khi ngón tay tiến vào động khẩu cơ hồ hóa thành hư ảo, còn làm cho hắn bị kích thích đến ưỡn hết cả người về phía trước.
Mũi dồn dập phun ra những hơi thở nóng cháy, nóng giống như bị lửa địa ngục thiêu đốt. Hắn dùng sức đẩy mạnh cái mông, chất lỏng nóng rực tức thì bắn ra, vào thời khắc này, ngón tay xâm nhập lập tức tham tiến chỗ bí mật của hắn. Bắp đùi của hắn hoàn toàn căng cứng, thanh âm nức nở phát ra chỉ có thể dùng gần chết để hình dung.
“A a. . . . . . Không, không cần, không cần. . . . . .”
Hắn vừa mới bắn ra, hẳn là phải toàn bộ xụi lơ xuống, nhưng là bị ngón tay Cám Dã Công Nghĩa đâm chọc nơi nào đó, một trận run lên nóng lên, khoái cảm kịch liệt như muốn bức hắn phát điên liền ập đến nửa người dưới, làm nửa người dưới lập tức lần thứ hai đứng lên.
“Bên trong hảo ẩm ướt, hảo ấm áp, Lilith.”
Hắn bị lật người lại, nằm thẳng ở trên giường, cám ơn trời đất, bằng không với cái tay đã trở nên vô dụng của mình, cuối cùng sẽ không chống đỡ nổi sức nặng cơ thể, khiến hắn khó coi mà ngã xuống giường, đè ở trên mặt Cám Dã Công Nghĩa.
Hai chân bị gấp lên, dưới thắt lưng lót một cái gối đầu, hắn cả người hư nhuyễn, đầu nhũ đĩnh khởi, đáng lẽ định thét chói tai tìm cách né ra, lại vì Cám Dã Công Nghĩa đưa khuôn mặt quá mức anh tuấn lại gần, trái tim thiếu chút nữa liền ngừng đập.
Siêu suất! Quả thực suất đến làm cho người ta loá mắt! Mặt của y càng lúc vào càng gần, biết rất rõ ràng đối phương muốn làm cái gì, nhưng là hắn căn bản giống bị phù chú định trụ, động cũng không có thể động, chỉ có thể nhìn mặt của y càng ngày càng gần, từ mười cm, tám cm, năm cm, ba cm, sau đó là hoàn toàn dính ở trên môi của hắn.
Hắn không phải ngu ngốc, không biết gì là hôn, cũng xem qua một số sách báo nhạy cảm, bằng không thì phim ảnh trên truyền hình cũng có diễn tả. Hắn hé môi, chính là không nghĩ tới khi tự mình trải qua, cái loại khoái hoạt như bão táp thổi quét qua toàn thân của hắn, làm cho ý thức hắn trống rỗng, hai chân tê dại, đầu nhũ gắng gượng đứng thẳng.
Trong lúc bị hôn, dường như muốn cắn nuốt hương vị của hắn, nên đầu lưỡi trơn trượt không hề do dự liếm qua răng hắn, thăm dò khoang miệng, sau đó nhẹ cắn bờ môi của hắn một chút, hại hắn toàn thân run rẩy.
Y cũng thật giỏi hôn môi, lúc lâu sau vẫn hút lấy đầu lưỡi hắn, làm cho hắn hơi thở hỗn loạn, hai tay y cũng không rảnh rỗi mà xoa nắn đầu nhũ của hắn.
Một đường hôn xuống, y lại liếm lại duyện một bên vú, cái tay còn lại liền vuốt ve đầu nhũ hư không bên kia, sau đó hướng vật gì đó vào giữa hai chân hắn chậm rãi ma sát, khiến chất lỏng của hắn lây dính lên biểu tượng nam tính của đối phương, hiện đã ở trạng thái giương cung bạt kiếm, trên mặt nổi đầy mạch máu cùng gân xanh. Rõ ràng là nam nhân cùng tuổi, nhưng của Cám Dã Công Nghĩa thoạt nhìn thật thành thục lại thật lớn.
Vừa thấy đại gia hỏa của đối phương, Uyển Cung Triệt giật mình bừng tỉnh, hiện tại tư liệu thực lưu thông, hắn biết đồng tính luyến ái là từ mặt sau mà tiến vào, nhưng là chiếu tình hình trước mắt, thấy thế nào cũng không có thể tiếp tục, nếu như mình bị cái thứ lớn như vậy xỏ xuyên qua, nhất định sẽ đau đến chết đi sống lại.
“Không. . . . . . Không được, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, sẽ chết, nhất định sẽ đổ máu mà chết. . . . . .”
Hắn một bộ muốn bỏ chạy, Cám Dã Công Nghĩa hai tay định trụ hắn trên mặt lại lộ ra một chút biểu tình mê hoặc, biểu tình kia rất tuyệt mỹ, nhịp tim Uyển Cung Triệt lập tức nhảy đến ngoài một trăm, mặt đỏ tai hồng, phía dưới vừa cứng vừa nóng, toàn thân tựa hồ cũng phát cuồng kêu gào cầu có người đến âu yếm.
“Có thể chứ? Lilith?”
Y đẩy mông về phía trước, vừa vặn đỉnh cái kia ở lối vào của hắn, nơi đó liền một trận co rúm lại, giống như cảm giác được thứ thật lớn của đối phương nhất định sẽ làm cho hắn ăn tẫn đau khổ.
Sẽ chết người, nhất định sẽ người chết đó! Lớn như vậy, nhất định sẽ đem hắn giết chết, trong đầu của hắn vang vọng ý niệm này. Cám Dã Công Nghĩa nâng mông hắn lên, dùng thanh âm trầm bổng như chim hót, ghé vào lỗ tai hắn trìu mến thủ thỉ.
“Lilith, anh muốn đi vào.”
Ngăn cản y chỉ cần thét chói tai là được, Uyển Cung Triệt từ đáy lòng rõ ràng, chỉ cần một tiếng thét chói tai, Cám Dã Công Nghĩa tuyệt đối sẽ dừng lại, nhưng là Cám Dã Công Nghĩa trên mặt tràn đầy mồ hôi nhẫn nại, trên ngực cũng bởi vì kiềm chế mà lấm tấm mồ hôi, mị lực chói mắt của y giờ chuyển thành một loại gợi cảm khiến người muốn phạm tội, gợi cảm đến có thể làm mọi nữ sinh đều té xỉu, mà ngay cả hắn cũng đã muốn mềm nhũn.
Đầu của hắn muốn cự tuyệt, nhưng là cái miệng của hắn lại phát ra lời hoàn toàn tương phản:
“Ân.”
Cực đại kia lập tức đâm vào, Uyển Cung Triệt không khỏi rơi lệ. Đau a! Đau đến mức hắn cảm thấy toàn thân xương cốt giống như bị nghiền ra, nhưng dần dần đau đớn dưới đưa đẩy nhẹ nhàng lại biến thành khoái cảm tuyệt đỉnh, khiến hắn vô thức nâng đùi hoàn ở cái eo tráng kiện của Cám Dã Công Nghĩa, không ngừng mà rên rỉ.
Hắn xong đời, rõ ràng không phải đồng tính luyến ái, hắn lại hiến thân cho nam nhân!
Mở to mắt, hắn trong lúc làm tình mà ngất đi, tỉnh lại là bởi vì Cám Dã Công Nghĩa dùng thấp bố (vải ướt) giúp hắn chà lau yêu dịch trên người, xúc cảm lạnh lẽo ẩm ướt làm cho hắn từ trong hôn mê tỉnh lại.
Cám Dã Công Nghĩa lần thứ hai biến thân trở thành cái kia thối trạch nam biến thái, hắc hắc mặt, hắc hắc tóc, không còn đâu mái tóc vàng, ánh mắt xanh lam, da thịt trắng nõn, cùng vẻ anh tuấn khiến người khác khó có thể kháng cự!
A a a, trong lòng hắn đã muốn không chỉ là thét chói tai, mà là gào lên thảm thiết đến tê tâm liệt phế!
Hết thảy đều là ảo giác, hắn nhất định là tìm lưu manh phiền toái khiến đầu bị đụng trúng, mới có thể nhìn lầm ra đại siêu cấp mỹ nam tử, sau đó ngay trong ảo giác tuyệt mỹ, hiến thân cho thối trạch nam này. Đây là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời hắn, vĩnh viễn cũng không thể xoá nhoà.
Một cơn phẫn nộ ngất trời vọt lên, cho dù khó có thể xoá nhoà, hắn cũng sẽ dùng sơn siêu trắng đem vết nhơ đen đúa như hắc động kia sơn trắng lại, biến thái thối trạch nam kia đừng mơ tưởng lưu lại vết nhơ trong cuộc đời của hắn.
“Ngươi cường bạo ta!”
Uyển Cung Triệt, triệt triệt để để đổi trắng thay đen, dù sao chuyện hắn chủ động hiến thân, trời biết đất biết, còn có hai người bọn họ biết mà thôi, hắn muốn nói đoạn quan hệ này như thế nào, là có thể nói như thế.
Mà theo hắn lý giải ra, hắn hoàn toàn không có khả năng chủ động hiến thân cho tên biến thái này, cho nên cũng chỉ có là biến thái cường bạo hắn mới có thể giải thích hết thảy mọi chuyện.
Kết luận chắc chắn xong liền đá Cám Dã Công Nghĩa một cước, Cám Dã Công Nghĩa không nhúc nhích, nhưng là chân của hắn đau đến nhảy dựng, da của nam nhân này làm bằng thép sao? Hắn tức giận đến la to:
“Ngươi dùng thủ pháp bất lương xâm phạm ta, đối ta kê đơn.”
Đúng vậy, hắn nếu không phải đụng hỏng đầu, thì là bị trạch nam biến thái này hạ mê dược, khiến đầu mê muội, mới có thể làm ra loại chuyện hối hận cả đời này, đem tiểu thí thí trong sạch của mình, đem thân thể tuyệt không nguyện ý bị nam nhân áp, cứ như vậy đưa cho tử trạch nam.
Lập tức từ trên giường nhảy xuống, chân vừa chạm sàn nhà, hắn lập tức cảm giác được đau đớn bỏng rát truyền tới từ mông và eo.
“Anh làm sao có thể đối với em làm chuyện không đúng mực, Lilith. Vừa rồi chúng ta là bởi vì chân ái mà kết hợp, em thẹn thùng, anh hiểu được. Đừng thẹn thùng, anh giúp em tắm rửa.”
Hắn nghe được mà muốn thổ huyết, chân ái mà kết hợp, điên rồi! Hắn khi nào thì yêu tử trạch nam này, hắn như thế nào lại không biết.
“Ngươi cường bạo ta, nghe không hiểu sao? Ngươi cường bạo ta, nếu không muốn bị ta cáo thượng pháp viện, muốn giải quyết riêng tư, ta yêu cầu ngươi về sau không được nói chuyện với ta, không cho nói ra sự tình hôm nay, cũng không được xuất hiện trong vòng ba mét quanh ta, thậm chí ngó cũng không được ngó ta. Tốt nhất ngươi chuyển trường đi, nghe chưa.”
Tay phải có bao thạch cao, cho nên hắn nắm tay trái của mình lại, làm bộ đe dọa mà nện mạnh vào giường, liền sau đó là một tiếng thét long trời lở đất muốn điếc tai theo cái miệng của hắn phát ra.
Hắn cho tới bây giờ cũng không biết mình có thể thét lên đến thang âm cao như vậy, kích động như vậy, so với tiếng thét chói lói của nữ sinh còn muốn cao hơn, quả thực sắp tới mức có thể rung vỡ thủy tinh.
“Lilith, em sao lại tự đem thân mình đi đập mô hình, dù muốn luyện công phu Thiết sa chưởng Trung Quốc cũng không phải luyện như vậy, phải bắt đầu luyện từ nhỏ, hơn nữa trước phải đem tay bỏ vào chảo nóng để rèn thói quen với độ ấm của sắt, nếu ngay từ đầu học đã nện khối sắt, thực dễ dàng gãy xương tay đó.”
Tay trái của hắn muốn phế, hắn đau đến nước mắt, nước mũi, nước miếng cùng nhau chảy xuống, ngã xuống giường, nắm tay trái chính mình khóc lóc thảm thiết. Tình hình đã rối thế này, thối trạch nam còn ở bên nói ba lăng nhăng.
“Ngươi đang nói vớ vẩn gì thế? Ta. . . . . . Ta học cái gì Thiết sa chưởng? Đau quá, đau quá. . . . . . Ô ô! Đau chết ta . . . . . .”
Hắn rơi lệ đầy mặt.
“Vậy em làm gì mà đập vào khối sắt?”
Cám Dã Công Nghĩa vẻ mặt khó hiểu.
Uyển Cung Triệt lúc đó muốn uy hiếp y cho nên mắt chỉ nhìn Cám Dã Công Nghĩa, muốn xuất ra tối hung ác biểu tình, uy hiếp để tử trạch nam biến thái phải yếu thế, không thể tưởng được một quyền đánh xuống, thế nhưng đánh vào nguyên một khối sắt, hắn ôm tay rống giận:
“Ngươi làm gì lại để khối sắt ở trên giường?”
“Vừa rồi thời điểm em cao trào, tay loạn huy, đem khối mô hình thép trên đầu giường của anh đánh rớt xuống, vừa rồi anh mới kịp sát thân thể của em, còn chưa có đem mô hình xếp trở về.”
Ô oa a a, vừa rồi chính mình có cao trào sao? Một đoạn trí nhớ ngắn chợt hiện ra, sau đó là càng nhiều mẩu nhỏ cũng cùng nhau trào ra —— hắn đích xác có cao trào, lại còn là nhiều lần.
Hắn liền cưỡng từ đoạt lý,
“Ta không hề cao trào, nghe không? Ta không hề có cao trào.”
“Nhưng là em bắn thiệt nhiều lần, lần đầu tiên còn bắn ở trong miệng anh, hảo nùng ăn thật ngon ác.”
Cám Dã Công Nghĩa vẻ mặt ngọt ngào, còn chậc chậc lưỡi, giống như trong miệng đang được nếm lại hương vị.
Y say mê biểu tình, làm cho Uyển Cung Triệt bạo phát, phải hai tay ôm đầu, mặc dù hai tay đều đau đến hắn sắp phát điên, nhưng là không có bằng cơn phẫn nộ mà tên tử trạch nam này mang đến cho hắn.
Hắn bất chấp tất! Cho dù trên lưng mang tội danh giết người. Cũng tốt hơn bị người chỉ trỏ, sau đó cả đời cùng tử trạch nam biến thái này dây dưa cùng một chỗ.
“Ta đánh chết ngươi! Đánh chết ngươi rồi, ta thà rằng ra tòa nói ta bị ngươi thi bạo, bởi vì phản kháng giết ngươi mà bị phán vài năm, còn hơn phải mỗi ngày nhìn đến bản mặt thối nát này.”
Hắn vọt lên, dùng tay trái đập một phát vào mặt Cám Dã Công Nghĩa, lập tức liền đau đến gào to ra tiếng, ôm lấy tay, chỉ có thể ở trên giường vừa khóc vừa thở dốc, hắn giống như một tiểu động vật đáng thương, ngồi phịch ở trên giường ôm tay khóc rống.
Vẫn là Cám Dã Công Nghĩa đem hắn cẩn thận đỡ nằm xuống, chính mình xuống giường đi gọi xe cứu thương, sau đó giúp hắn cẩn thận mặc quần áo tử tế, chờ nhân viên cứu hộ đến.
Hắn bị đưa tới bệnh viện, sau đó chụp X quang, tay trái của hắn xác định gãy xương, cần khẩn cấp bó thạch cao, trong lúc đang bó thạch cao, hộ sĩ còn ôn nhu nói cho hắn biết,
“Đồng học của em tốt lắm, luôn luôn tại bên ngoài chờ em.”
“Địa ngục. . . . . .”
Nghĩ sơ cũng biết đồng học này là ai, hắn thì thào toái niệm.
“Cái gì?”
Hộ sĩ nghe không rõ ràng lắm.
“Hắn là đại ma vương tới từ địa ngục. . . . . .”
“A? Ma. . . . . . Ma vương?”
Hiển nhiên hộ sĩ không biết nên như thế nào ứng đối nam hài tử ở tuổi này, tiểu hài tử trong thời kỳ trưởng thành thường hay mê một ít ma vương, anh hùng.
Hộ sĩ tự động giải thích lời của hắn,
“A, em đang nói bộ phim hoạt hình nổi nhất hiện tại đúng không? Chính là diễn viên đại ma vương, tất cả mọi người đều nghĩ hắn rất xấu, kỳ thật hắn là anh hùng, nữ diễn viên thực đáng yêu, nhất thời đã quên tên của nàng, có tóc ngắn ngủn à. Con tôi ý, con gái mà cũng siêu thích đó, phía dưới mắt có một nốt ruồi, a, rất giống em nha, tôi nhớ ra rồi, nữ kia diễn viên kêu Lilith.”
Hắn phun ở bên chân hộ sĩ, hộ sĩ thét chói tai nhảy tránh ra. Tái nghe một lần Lilith, hắn không chỉ sẽ phun ra những gì có trong dạ dày, chỉ sợ ruột gan cũng có thể thổ ra.