Anh Hùng Ngục Giam

Chương 96: Chương 96: Ám Ảnh Chi Vũ​




Đi một hồi, Hoàng Dật rốt cục đi tới trước phòng giam của Slark.

Căn phòng giam này âm u ẩm ướt, trên mặt đất là một vũng nước vĩnh viễn không biến mất, bên trong ẩn giấu một sinh vật to lớn. Quanh thân mơ hồ tản ra một cổ hắc khí, nhìn không rõ hình dáng cụ thể, chỉ có thể thấy đại khái những thứ linh tinh, nhẹ nhàng phập phồng, thần bí không gì sánh được.

"Slark." Hoàng Dật hướng về sinh vật ấy, chậm rãi lên tiếng.

Trong bóng tối, sinh vật ấy vẫn không hề nhúc nhích, không biết là không nghe thấy, hay là căn bản không muốn để ý tới.

Hoàng Dật thấy thế, lập tức từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra mảnh nhỏ của quyển da dê, lắc lắc trước cửa phòng giam.

Giây phút ấy, sinh vật kia tựa như nhất thời khẽ động, dường như bị mảnh nhỏ quyển da dê làm tỉnh lại. Nó bắn ra hai ánh mắt màu tím, đánh giá quyển da dê trong tay Hoàng Dật, ánh mắt lạnh buốt như nước biển dưới vực sâu đáy biển.

Hoàng Dật tiến lên một bước, nhìn chằm chằm ánh mắt của hắn, bình tĩnh nói: "Slark, ta biết ngươi muốn trở về nhìn cố hương, ta là trưởng ngục giam của ở đây, ta có thể thỏa mãn tâm nguyện này của ngươi."

Thân thể của sinh vật run lên trong bóng tối, ánh mắt hơi loạn, hiển hiện ra nội tâm dao động.

"Nhưng ta sẽ không thả ngươi đi ra, ta có khả năng cho ngươi, chỉ là nhìn thấy cố hương, cho sinh mệnh trong tương lai buồn chán của ngươi không còn khô khan như vậy, ít nhất có thể nhìn thấy được cố hương của mình. Có thể nhìn thấy như vậy đã là lần duy nhất ngươi nhìn thấy thế giới bên ngoài từ khi bị giam vào đây, chỉ nhìn cũng đã đủ cho ngươi hồi ức rất lâu."

"Ngươi vì sao phải giúp ta?" Rốt cục, Slark trong phòng giam nói ra câu nói đầu tiên, âm thanh của hắn mang theo tiếng bọt khí, dường như là đang nói trong nước.

Hoàng Dật lắc đầu: "Ta không phải giúp ngươi, đây là một loại giao dịch, ngươi cần trả cho ta một ít thù lao trước."

"Ta không có bất luận cái gì có thể đưa cho ngươi, ta bây giờ, cái gì cũng không có." Slark nói.

Hoàng Dật nhìn chằm chằm làn khí đen trên người hắn, trầm ngâm nói: "Ngươi tuy rằng thoạt nhìn cái gì cũng không có, nhưng ngươi có bản lãnh của mình, chỉ cần ngươi đem bản lĩnh của ngươi dạy cho ta, vậy ta sẽ để cho ngươi nhìn thấy cố hương của mình."

"Bản lĩnh của ta ngươi không thể học được, nó là một loại lực lượng thần bí, ngươi không cách nào thông qua luyện tập để học."

"Vậy đem lực lượng thần bí của ngươi cho ta." Hoàng Dật thuyết phục, "Ngươi bị giam giữ trong Anh Hùng ngục giam, vĩnh viễn đều không ra được, có một thân lực lượng cường đại, nhưng không có chổ thi triển. Lực lượng như vậy tương đương với không có bất luận ý nghĩa gì. Mà ngươi đem thứ không có bất luận ý nghĩa đó cho ta, lại có thể nhìn thấy cố hương của ngươi, hoàn thành mộng tưởng tràn ngập ý nghĩa của ngươi. Như vậy chẳng lẽ không có lời sao?"

"Ta vì sao phải tin tưởng ngươi? Vì đạt được những lực lượng này, ta đã từng bị lừa dối qua một lần, ta vì thế mất đi tất cả, ta không muốn bị lừa dối thêm một lần, mất đi lực lượng duy nhất ta có." Âm thanh của Slark có chút kích động, tựa như tại vì hành vi năm đó của mình mà cảm thấy hối hận.

"Bởi vì ta là trưởng ngục giam ở đây, ngoại trừ tin tưởng ta, ngươi không có lựa chọn nào khác." Hoàng Dật không làm ra bất luận cam đoan nào, trực tiếp nói ra một câu như thế, lấy ra 《 Anh Hùng chi thư 》, giơ lên, hiện tại hắn chiếm địa vị chủ đạo tuyệt đối, nắm tử huyệt của tất cả tội phạm trong ngục giam.

Slark nhìn thấy《 Anh Hùng chi thư 》, nhất thời im lặng, tĩnh mịch như căn phòng giam ẩm ướt hắc ám này.

"Ngươi từng cấp tốc đuổi theo trong đêm, nhưng mãi đuổi không kịp hình bóng xa dần của cô ấy, bây giờ ngươi bị nhốt ở chỗ này, còn cô ấy đã hóa thành tro bụi từ lâu, cố hương từng là chổ các người yêu nhau, vì sao không đi nhìn lại mảnh đất lúc trước, ngửi lấy mùi vị của nơi các người từng yêu nhau." Hoàng Dật nhẹ giọng hỏi ngược lại, tiếp tục phá phòng tuyến tâm lý của Slark.

Theo hắn thấy, gã Slark này hẳn là rất dễ thuyết phục, từ nhật ký trước đó hắn viết và nguyên nhân hắn tiến vào ngục giam mà xem, hắn đã vô cùng hối hận, đã không có truy cầu đối với lực lượng, chỉ hy vọng trong lúc còn sống có thể trở lại cố hương nhìn. Người như vậy vô cùng dễ thuyết phục, bởi vì thứ Hoàng Dật cần, vừa vặn là thứ hắn không cần.

Thân thể Slark khẽ run lên, tựa như bị lời nói này của Hoàng Dật đâm trúng hồi ức nào đó giấu ở đáy lòng, nghẹn ngào đứng lên: "Cố hương của ta ở Thê Lương Sa Địa biên giới phía đông của Đông đại lục, chỗ đó có một ốc đảo rộng, mỗi khi mùa hạ tới, chỗ đó sẽ tràn ngập bồ công anh khắp bầu trời, ta đã từng nắm tay cô ấy chạy đùa ở đấy, tiếng cười vui vẻ của chúng ta cùng nhau bay lên với bồ công anh, không biết bây giờ ở đấy có bồ công anh hay không, còn có thôn trang nơi chúng ta đã từng ở hay không. . ."

Thê Lương Sa Địa, nghe được tên này, trong lòng Hoàng Dật khẽ động, cái này vừa vặn là nơi hắn phải đi qua nếu muốn đi đến Long Đô, không ngờ rằng cái này đã từng là khu vực biên giới phía đông của đại lục.

Đông đại lục cũng đã từng là một khối đại lục, trong dòng thời gian xa xôi không gì sánh được, trong Thế Giới Thứ Hai chỉ có hai khối đại lục diện tích lớn vô cùng, phân biệt là Đông đại lục và Tây đại lục. Sau đó trong một trận đại chiến tại cuối thời đại của thời kì Cận Cổ, hai khối đại lục sụp đổ, vỡ vụn thành hơn hai trăm khối đại lục, lịch sử cũng bởi vậy tiến vào thời đại thành trì. Sau này qua vô số năm, những Thiên Tứ Chi Nhân như Hoàng Dật đi tới.

Khối đại lục chỗ của Hoàng Dật, là đại lục dành riêng của người chơi Trung Quốc, tất cả người chơi lựa chọn quốc tịch Trung Quốc đều xuống chỗ này. Chỉ là khối đại lục dành riêng Trung Quốc này, cũng đã rộng lớn không gì sánh được, cuối cùng cũng không cách nào thăm dò hoàn tất, mà cái này chỉ là một khối nhỏ phân ra từ Đông đại lục năm đó, có thể tưởng tượng Đông đại lục và Tây đại lục có bao nhiêu lớn.

Mà hơn 5000 tội phạm trong Anh Hùng ngục giam, đã từng sinh ra trong khối đại lục rộng lớn như vậy, tính bình quân ra, trong đại lục Trung Quốc, đã từng có hơn 20 anh hùng sinh ra ở chỗ này, Slark là một người trong số đó.

"Ta có thể cho ngươi một phần năng lực của Ám Ảnh Chi Vũ (Shadow Dance), còn lại, cần ngươi đến cố hương của ta mới có thể cho ngươi. . ." Slark đưa ra yêu cầu của mình.

"Có thể." Hoàng Dật gật đầu, hiện nay cái tình huống này đã tốt rồi, còn chưa có bắt đầu hành động cũng đã thu được khen thưởng. Hắn thích nhất chuyện tay không đào vàng như vậy, tại Bạch Long hồ hắn cũng là làm như vậy, trước đâm tử huyệt của đối phương, tìm được một yêu cầu đối phương căn bản không cách nào từ chối, rồi bày ra một ít năng lực đặc biệt của bản thân, cho thấy cái yêu cầu này chỉ có hắn có thể hoàn thành. Ví dụ như Slark trước mắt, có thể cho hắn tự do chỉ có Hoàng Dật, Slark có thể lựa chọn từ chối, nhưng ngoại trừ Hoàng Dật không ai có thể cho hắn tự do, hắn chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.

Lúc này, làn khói đen trên người của Slark đột nhiên cuộn trào, sau đó thân thể của hắn run lên kịch liệt, còn phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, tựa như thân thể hắn đang xảy ra thay đổi nào đó.

Một lát sau, hắn rốt cục yên tĩnh lại, đồng thời một giọt máu màu tím lóng lánh từ khe cửa phòng giam bay ra, đứng ở trước người Hoàng Dật.

"Cái này là một phần Thiên Phú Chi Huyết từ Ám Ảnh Chi Vũ của ta, ngươi sau khi hấp thu, có thể thu được một phần năng lực của Ám Ảnh Chi Vũ." Âm thanh của Slark tràn đầy mệt mỏi rã rời, xem ra vừa rồi hắn lấy ra một giọt Thiên Phú Chi Huyết này dã tiêu hao rất nhiều tinh lực.

Hoàng Dật cẩn thận kiểm tra một chút giọt máu màu tím trước mắt.

【 Thiên Phú Chi Huyết • Ám Ảnh Chi Vũ 】(cấp B, bảo vật loại hình công năng)

Đẳng cấp yêu cầu: 10

Giọt máu ẩn chứa một phần năng lực của Ám Ảnh Chi Vũ, sau khi hấp thu có thể thu được một phần năng lực của【 Ám Ảnh Chi Vũ 】, dưới trạng thái không chiến đấu, tăng lên 5% tốc độ di chuyển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.