Anh Hùng

Chương 120: Chương 120: Nguyệt Vũ (18+)




Hùng với Kim Trọng đàm đạo vui vẻ hơn một tiếng.

Sau khi ăn cơm xong, Hùng đứng dậy cáo từ, rồi kéo Nguyệt Vũ về phòng.

Vừa bước vào phòng, Nguyệt Vũ quay sang Hùng, nói:

-Ca, muội tắm trước đây.

Cuộc sống nơi đây không khác gì bình thường, Nguyệt Vũ cảm giác cả người bức rức khó chịu liền muốn đi tắm rửa sạch sẽ.

Hùng gật đầu, nói:

-Nhà tắm rất lớn, chúng ta cùng nhau tắm.

Nguyệt Vũ giật mình, lắc đầu nguây nguẩy:

-Không, muội muốn tắm một mình.

Hùng nói:

-Nàng đồng ý lấy ta rồi mà.

Nguyệt Vũ suy nghĩ một lát, ngượng ngập nói:

-Chuyện đó.... để sau nha... muội hơi sợ....

Nói xong nàng chạy vào trong nhà tắm, cài cửa lại.

Nhà tắm khá lớn, rộng năm mươi mét vuông, ở giữa có một suối nước nhỏ, bên suối có một giá treo quần áo và một cái gương. Nước suối có màu xanh nhạt, không biết làm bằng gì mà giống như nước thật ở Việt Nam đại lục.

Lúc này, Nguyệt Vũ cởi váy áo màu trắng ra, một thân mình kiều diễm mê người xuất hiện, đường cong mềm mại phô bày, hai ngọn đồi trước ngực đẫy đà vươn cao, viên bi trên đỉnh no đủ đỏ tươi, vong eo tinh té, bờ mong rất tròn, giữa hai chân có nhúm lông tơ màu trắng che đậy hai cánh hoa đỏ tươi,.....

Nguyệt Vũ lõa thể tiến lại trước suối nước nóng. Nàng thò tay vào thử nhiệt độ nước, rồi thong thả bước chân vào rồi ngồi xuống, an nhàn hạ thân thể vào nước. Nguyệt Vũ dùng hai tay nhỏ nhắn kỳ cọ thân thể nhẹ nhàng, chà cho đến da trắng biến hồng lên… Nàng khẽ nhắm đôi mắt đẹp, cảm giác thật mát mẻ khoan khoái.

Bịch bịch.....

Phảng phất có âm thanh bước chân tới gần, Nguyệt Vũ giật mình mở hai mắt vừa to vừa tròn, nhìn tới hướng cửa nhà tắm.

Oành!

Cửa nhà tắm bị đạp bay.

Ùm! Hùng cởi chuồng nhảy xuống suối, khiến nước văng lên tung toé.

Nguyệt Vũ vừa phản ứng lại thì bị thân mình lõa thể cường tráng, đầy nam tính của hắn, ôm vào lòng.

Nguyệt Vũ dùng hay tay đẩy Hùng ra, đỏ mặt nói:

-Không… không muốn...

Hùng cười cười, nâng khuôn mặt diễm lệ lên, vô sỉ nói:

-Nữ nhân nói không tức là có.

Nói xong, hắn dùng môi của mình khóa ngay cái miệng nhỏ xinh kia lại, hôn nàng trong suối nước, rất lâu mới buông ra. Nhìn khuôn mặt nàng đã đỏ hồng, hai mắt nhắm lại, Hùng cười nói:

-Ta rất muốn nàng....

Nguyệt Vũ ngây người, nằm trong bộ ngực cường tráng của Hùng:

-Đây chính là ngực nam nhân? Thật thoải mái.

Ngay khi nàng thất thần, Hùng liền vuốt ve từ lưng lên vai ngọc, rồi hạ xuống trên hai ngọn đồi của nàng.

Nguyệt Vũ cố gắng thoát khỏi ma trảo của hắn, phát hiện ra sức lực không còn, thân thể mềm yếu vô lực, ngồi cũng không nổi, cảm giác trên ngực lúc thì như khó chịu lúc lại như khoan khoái.

Nguyệt Vũ hơi sợ hãi, nói lắp:

-Ca... Đừng bóp ở chỗ đó, muội rất khó chịu… ưm…

Hy Bình thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hồng lên, hơi thở nóng hổi. Hắn chịu không nổi cúi đầu hôn nàng, hôn cho tới lúc thở không nổi mới buông ra, nói:

-Vợ yêu, chúng ta động phòng thôi.

Nguyệt Vũ hổn hển nói:

-Muội sợ lắm.

Hùng ôn nhu vuốt mái tóc trắng như tuyết của nàng:

-Nàng đừng sợ, ta sẽ nhẹ nhàng?

Nguyệt Vũ vùi đầu vào ngực hắn, khóc nức nở:

-Ô... ô...

Hùng sửng sốt, cảm giác mình quá vội vàng, hắn nhẹ nhàng nói:

-Nàng đừng khóc nữa, nếu nàng không tự nguyện làm việc này. Ta sẽ đi ngay!

Nói xong, hắn đứng lên, trần chuồng bước ra khỏi suối. Hùng thở dài, hắn không muốn ép buộc nàng.

Nguyệt Vũ mím môi nhìn theo Hùng đang muốn rời đi, trong tâm nảy lên một cảm giác cường liệt muốn hắn ở lại, nhưng không mở miệng được.

Cuối cùng, nàng quyết tâm, nhào lên vòng tay ôm cổ Hùng, kiễng chân dán chặt đôi môi vào môi thô ráp kia. Hùng cũng bá đạo ôm lấy eo thon của Nguyệt Vũ, tham lam mút lấy lưỡi nàng. Trong cơn kích tình hai người hôn nhau cuồng nhiệt như lửa, hai tay không ngừng ve vuốt thân thể đối phương. Lúc này, bọn họ đang khao khát nhau.

Bàn trắng mịn của Nguyệt Vũ run rẩy nắm lấy tiểu huynh đệ của Hùng vuốt nhẹ.

Hai tay Hùng cũng hề nhàn nhã, không ngừng xoa nắn trên thân thể như ngọc như ngà của Nguyệt Vũ, thành thục trêu ghẹo khiến giai nhân xuân ý dâng trào như thủy triều. Nguyệt Vũ khuôn mặt hồng rực, hơi thở nóng bỏng như lửa, miệng nhỏ xinh hé mở, nàng bị dục vọng thiêu đốt tâm trí, hai mắt mê li.

-Ưm ưm... nóng quá.....

Nguyệt Vũ yêu kiều rên khẽ, dụi vào cổ Hùng, ngọc nhũ nhẹ nhàng ma sát lên vầng ngực rắn chắc của hắn.

Nghe vậy, hô hấp của Hùng như ngưng trệ, hai mắt bắn ra từng tia lửa nóng.

Hùng ôm Nguyệt Vũ ra khỏi phòng tắm, hắn đặt nàng ngồi trên giường. Hùng cúi đầu say sưa hôn lên nụ hoa trên đỉnh ngọc nhũ nàng, một tay luồn qua tay nàng nhẹ nhàng mơn trớn ngọc nhũ kia, tay còn lại tiến dần qua vùng bụng bằng phẳng đến khu vực giữa hai đùi nàng, gảy gảy vùng thần bí thánh khiết mượt mà của thiếu nữ.

- Ư....Ca.. mau... mau....

Môi thơm Nguyệt Vũ hé mở, vùng bụng dưới khó chịu hơi co lại, tựa như muốn Hùng yêu thương âu yếm mình nhiều hơn.

- Ưm... ưm....ơ....ơ....

Dưới sự kích thích của cả tay lẫn miệng Hùng, tiếng rên rỉ của Nguyệt Vũ càng lúc càng lớn, cặp đùi mở rộng, hai tay siết chặt đầu hắn vào ngực của nàng, thân thể không tự chủ được khẽ run rẩy.

Hùng nhắm chuẩn vị trí, thúc hông từ từ tiến vào rãnh hoa hồng hồng kia......

Hùng nhấp liên tục, Nguyệt Vũ bị hắn lăn qua lăn lại, đủ mọi tư thế. Mái tóc tuyết trắng tung bay,....

Nguyệt Vũ mê man, nàng cảm thấy linh hồn như đang bay lên chín tầng mây, bồng bềnh trôi theo gió.

Ah!

Cuối cùng, giữa tiếng rên rỉ kéo dài của Nguyệt Vũ, một dòng nhiệt khí từ rãnh hoa phun ra, đạt tới lần cao trào đầu tiên trong cuộc đời mình. Nàng như con bạch tuộc dính chặt lấy thân thể hắn. Hùng cũng hoàn toàn thoả mãn, ôm chặt lấy nàng.

Lâu sau, Nguyệt Vũ mới bắt đầu từ trên đỉnh vu sơn chầm chậm hạ xuống, thân thể cũng dần dần trở nên mềm nhũn. Nàng hổn hển hít sâu từng ngụm không khí, gương mặt ngập tràn nét say mê cùng thỏa mãn.

Hai người trần chuồng quấn lấy nhau rồi chìm vào giấc ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.