Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 125: Chương 125




Mọi người về hết thì CHánh cũng tới đón ông Phong nhìn hai người bên nhau hạnh phúc ghê . Tôi cũng thầm mừng cho hai người , đúng là kế hoạch của con Uyên cũng hoàn hảo đó chứ nếu hai người đó biết kế hoạch của chúng tôi thì sao nhỉ hihi …

Hắn cùng tôi dọn dẹp nhà cửa rồi hắn bắt tôi đi tắm đi ngủ cho sớm ……Trên người tôi bây giờ có thêm vài vết bầm do hồi sáng bị dì tôi đánh , bây giờ tôi mới thấy đau khắp cơ thể nhưng làm sao dám nói với hắn . Tôi nằm cho hắn xoa dầu mà ko dám lên tiếng dù bây giờ người tôi rất đau , tôi ko muốn cho hắn lo lắng tôi biết nếu tôi lên tiếng thì hắn sẽ tự trách bản thân là ko bảo vệ dc tôi .

Tôi cố gắng cười nói thật tự nhiên làm ra vẻ là tôi ko hề thấy đau , nhưng hắn biết là tôi giả vờ nên càng lúc hắn càng xoa nhẹ tay hắn nhìn tôi lo lắng lắm…Đêm đó hắn ngủ lại nhà tôi , hai đứa tôi đều đang bị thương bị tổn thương cả thể xác và tâm hồn có lẽ bên nhau là chúng tôi một phần nào đó xoa dịu vết thươing của bản thân .

Người hắn cũng đầy vết thương mỗi lần hắn xoay người tôi nghe hắn rên khẽ , thế nhưng hắn vẫn ôm tôi vào lòng …….tôi cảm thấy ấm áp trong lòng những vết bầm trên cơ thể cũng bớt đau nhức hơn , trong lòng tôi cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều . Hơi ấm và hơi thở đều đều của hắn dần dần đưa tôi vào giấc ngủ ………..

Mấy hôm nay tôi và hắn ở bên nhau suốt những vết thương ở cánh tay hắn cũng dần khá hơn , những vết bầm trên cơ thể tôi ko còn nhức nhối nữa cũng một phần nhờ tối nào hắn cũng thoa dầu cho tôi , lúc nào cũng bên tôi hắn cũng bị thương vậy mà tôi thấy hắn chăm sóc cho tôi cứ như tôi là một bênh nhân nặng lắm vậy. Tôi bước đi đâu hắn cũng lên tiếng hỏi , tôi khiêng gì nặng hắn cũng la tôi mà tay hắn thì còn đau làm sao làm dc vậy mà cứ giành với tôi ……… Nhưng từ khi hắn xuất viện thì ngày nào ông Thành cũng gọi điện thoại cho hắn , toàn là những lời lẽ quan tâm và lo lắng rất ngọt ngào tôi nghe hắn đọc tin nhắn hay nói chuyện điện thoại mà trong lòng muốn điên tiết lên . Chẳng biết thằng cha Thành này muốn gì đây nữa …chán ghê vậy đó lúc nào cũng có người làm cho tôi bận lòng vậy nè trời……………

Ông Thành quan tâm hắn vậy đó , vậy mà hắn cuả tôi cũng tỉnh bơ cứ nói là anh Thành xem hắn như em trai chịu nổi hắn ko ……hức tức ghê ..

Hôm nay tôi đi chợ nấu canh chua cho hắn ăn ,ko biết từ lúc nào mà tôi giỏi nấu ăn thế ko biết . Bây giờ tôi toàn tự nấu ăn , ko còn mua cơm bên ngoài về ăn nữa sao mà tôi giống một bà vợ đảm đang thế nhỉ hihi ………….nghĩ mà thấy thật hạnh phúc. Tôi đi vào chợ trời thì nắng nóng mệt chết dc còn mấy bà bán đồ trong chợ thì lại nói nhiều hỏi tôi lung tung nào là : đi chợ nấu cơm cho mẹ hay cho vợ , trời ai làm vợ con chắc sướng lắm ….nghe mà nhức cả đầu sao mấy bà này nhiều chuyện quá thế …..Tôi cố gắng ko nói gì chỉ cười thật dễ chịu thôi , tôi chỉ muốn nhanh chóng về nhà để còn nấu ăn cho hắn thôi …

Bước vào nhà , một cảnh tượng làm cho tôi ko lấy làm gì vui vẻ lắm , hắn đang nằm thiu thiu ngủ trên ghế còn ông bác sĩ Thành ko biết từ lúc nào đang ngồi trong nhà của tôi và vứôt những sợi tóc bay bay trên má Tùng . Sao hắn ngủ ngon thế, hay là tại ông bác sĩ nhẹ nhàng quá , nhìn nhanh lên đồng hồ thì tôi biết chắc hắn mới vừa uống thuốc nên mới ngủ say như thế ………..Hắn thiệt tình có người lạ trongnhà thì uống thuốc làm gì thế ko biết để bây giờ nằm ngủ say như chết …………

_ Anh tới đây lâu chưa ,sao anh vào nhà dc thế Tùng ngủ rồi mà…………….- tôi nói với Thành.

_ Àh nãy anh gọi điện thoại cho Tùng , anh muốn đến thăm Tùng thôi ko ngờ Tùng và em ở chung nhà …………Tùng còn muốn nói chuyện với anh nhưng sợ trễ giờ uống thuốc nên kêu Tùng cứ uống đi anh ngồi chờ em về cũng dc ……….- Thành nhìn tôi cười nhưng tôi cảm thấy nụ cười ko hề thành thật sao THành phải chờ tôi về chứ ko phải Thành muốn ngắm hắn ngủ àh ……..

_ Uhm Tùng ở nhà em cho tiện , TÙng ko có người thân ở đây mà …….còn hai tuần nữa thì dì của Tùng mới về ………..- tôi nói mà trong lòng thật khó chịu .

_ Hi hi Tùng có em chăm sóc là quá tốt rồi , hai người giống hai anh em quá nhỉ ………-tên Thành cười nhếch mép .

_ Anh nói gì anh em là sao ………….- tôi ngạc nhiên nhìn Thành chẳng lẽ tên này ko biết mối quan hệ của tôi và Tùng…………

_ Thì anh nghe Tùng nói em là ngừơi mà Tùng yêu nhất nên anh biết mối quan hệ của hai người chứ ……….nhưng nhìn đi nhìn lại thì em chẳng có gì xứng với Tùng cả em ko càm thấy mình là gánh nặng của người khác àh ………

_ Haha có là gánh nặng hay ko thì chỉ có tôi và Tùng mới biết ……nói thật nhé tôi chỉ là gánh nặng của Tùng khi trên giường thôi , còn những chuyện khác tôi luôn chăm sóc , lo lắng ko bao giờ đê anh ấy lo lắng ………..- tôi điên lên nói , hôm nay sao mình nói chuyện ghê thế ………….

_ Em ……..em nói chuyện cũng ghế lắm đúng là ko hiền như tôi nghĩ …….nhưng em nên giữ Tùng cho cẩn thận đó ………- ánh mắt đầy đe dọa Thành nhìn tôi ……

_ Tùng chỉ yêu tôi thôi ko lẽ mấy ngày trong bệnh viện anh ko cảm nhận dc àh ………sao mọi người cứ thích đi tranh cái của người khác thế …..anh đe dọa tôi chắc anh cũng cảm nhận dc sự lạnh lùng của Tùng rồi …anh đang van xin tôi nhường Tùng cho anh àh . Nếu anh van xin thì còn hợp lý hơn là anh đe dọa tôi đấy ………….- tôi đang nói gì thế này , ko ngờ tôi và THành lại đang cãi nhau vì hắn , đúng là TÙng có sức hút thật …

_ Em …….em , tôi sẽ ko van xin ai hết , tôi sẽ có cách của tôi làm cho Tùng yêu tôi chứ ko phải em …..nhớ đó tôi sẽ ko bỏ cuộc , đến lúc đó thì em đừng có mà níu kéo ….bây giờ tôi về cho tôi gửi lời chào Tùng ………….-nói chỉ bao nhiều đó rồi Thành đóng cửa thật mạnh bỏ ra về làm cho hắn cũng giật mình thức giấc ….chán ghê ngủ gì mà như heo luôn tôi đứng cãi nhau quá trời mà hắn có nghe đâu …

_ Ủa sao anh Thành về rồi hả em , nãy còn muốn ăn cơm với mình mà ……..- hắn nhìn tôi ngơ ngẩn chẳng thèm nói gì tôi xách cái giỏ xuống nhà lôi đồ ăn ra một cách thô bạo . Chằng hiều sao tôi lại giận hắn hay là trong lòng tôi đang bất an

Ko thèm nói gì tôi cứ cắm đầu làm thức ăn thôi , còn hắn thì ko nằm ngủ nữa mà cứ đúng nhìn tôi ngơ ngác . Nhìn hắn là tôi tức rồi có ng lạ mà còn ráng uống thuốc nữa chứ …Bỗng Áh …………….trong lúc tức giận tôi đã cắt dao và tay mình đau chết dc máu chảy ra quá trời ……..

_ TRời ơi ! em làm cái trò gì thế có tức gì thì cũng phải nói sao lại đùng đùng đi làm bếp để bây giờ tay bị đứt rồi đó ……..đưa đây coi , còn dám vùng vẫy hả ……..- hắn nói rồi cầm tay tôi cho vào miệng hắn nút ngon lành ………

_ Gì dạ , ghê quá đi thôi buông ra để em đi kiếm bông băng ……….-tôi vẫn còn tức nên cố vùng vẫy thóat khỏi vòng tay của hắn ..

_ Đợi em đi kiếm chắc máu em chảy hết rồi quá ………đứng đây chờ chút anh đi lấy cho , nắm chặt cái tay vô đó nha ……….

2phút sau hắn quay lại với miếng băng keo cá nhân trên tay ….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.