Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 79: Chương 79




Tôi về đến lều thì hình như mọi người đang chơi trò chơi tập thể , không khí rất là vui vẻ . Thầy cô có vài người đang nhìn tôi , trời biết phải giải thích sao đây ta? .. kì này là chết chắc rồi ….

_ Em bị té mà sao ko nói cho ai nghe hết vậy ,Kha . Cũng may là Uyên báo với thầy đó ko thì chắc thầy cho cả trường đi kiếm em rồi , nãy giờ em nằm trong nhà tắm hả người ướt hết rồi đi thay đồ nhanh…………..- ủa ông thầy Thanh đang nói gì thế tôi bị té trong nhà tắm khi nào , tôi thấy ổng và con Uyên nháy mắt với nhau …

_ Thầy biết hết nhưng giả vờ nói thế thôi mày ko thấy mấy thầy cô kia đang nhìn mày hả , ko lẽ cứ nói ra hết sự thật như thế thì mệt lắm ….. nhanh thay đồ đi ….nhỏ Uyên nói nhỏ vào tai tôi ..

Tôi thật sự may mắn vì lúc nào cũng có người quan tấm và lo lắng cho tôi . Tôi lững thững đi vào nhà tắm thay đồ hắn cũng đi theo tôi , vừa thay đồ vừa suy nghĩ về những chuyện đã qua nên tôi ko còn để ý đến thời gian , hắn ở bên ngoài sốt ruột lắm nên cứ hối thúc tôi mãi hắn còn định xong vào coi tôi có bị làm sao ko nữa . Thay đồ xong tôi cảm thấy nhẹ nhỏm thật nhưng nhìn sang tôi thấy hắn vẫn còn đang rất căng thẳng . Hắn lấy tay rờ lên trán tôi liên tục hỏi tôi có bị làm sao ko nữa , hắn càng căng thẳng thì tôi lại càng giận bản thân của mình sao lại ngốc nghếch như thế chứ đi tin lời con Vân . Về đến lều thì mọi người vẫn còn đang đốt lửa trại , không khí thật ấm áp ko như lúc tôi ở ngoài đó một mình …….. sợ lắm chứ . Nhỏ Uyên chìa hộp cơm trước mặt tôi , tuy là đói thật nhưng tôi lại ko muốn ăn cơm …

_ Ăn đi chứ thằng kia , ngồi đó mà nhìn nữa hả .. lẹ lên tao ko phải là Tùng nên mày khỏi nhõng nhẽo cho mắc công ….- nhỏ vừa chửi vừa bắt tôi phải ăn cơm ..

Cầm hộp cơm trên tay mà tôi ko hiểu sao tôi lại chơi thân với con nhỏ này hic nó ăn hiếp tôi hoài mà . Hắn chỉ ngồi bên cạnh tôi nhìn nhỏ Uyên mỉm cười , tôi thì ngồi nhai cơm còn hai người ngồi bên cạnh lại chẳng lên tiếng làm cho tôi ko biết là hai người nay đang nghĩ gì nữa .

Bên ngoài trời hình như sương đang xuống nhiều rồi , tôi thấy cả đám lớp tôi ko còn ham hố chạy chơi nữa mà tất cả đã vào lều rồi . Mỏi lưng quá , chạy như khùng cả ngày cũng làm cho tôi mệt mỏi lắm rồi , cuối cùng tôi cũng ngốn xong hộp cơm mệt thật phải vể ngủ thôi …………nhưng tôi phải chung lều với Giang mà bây giờ mà gặp Giang chắc tôi khóc luôn đó … tôi quay sang nhìn nhỏ Uyên .

_ Ăn xong rồi hả mậy công nhận nha mày ăn chậm như con rùa vậy đó … ăn xong rồi thì theo tao có một số chuyện cần phải làm cho xong …

Hắn đưa tôi uống nước rồi nhanh chóng kéo tôi đứng dậy đi theo nhỏ Uyên , sao hôm nay hắn chẳng nói gì thế mà lại còn nghe lời nhỏ Uyên nữa chứ . Tôi nhìn ánh mắt của hắn đang ánh lên sự tức giận ko lẽ hai người nay muốn đi giải quyết con Vân hả trời , tuy là rất tức con Vân nhưng tôi cũng ko muốn có thêm rắc rối nữa ….. tôi lùi lại ko đi thì,,,,,

_ Em có đi mau ko hả ? Chuyện này bây giờ phải giải quyết cho nhanh , anh ko muốn có ng cứ đe dọa em bởi vì anh . Bây giờ em còn ko đi ko lẽ em muốn làm nạn nhân của Vân hoài … anh thì ko chịu nổi đâu …….- hắn nắm chặt tay tôi trông hắn bây giờ xúc động lắm ….

_ Đi nhanh lên đi thằng khỉ , nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân đó mà yên tâm đi chuyện này sẽ ko bị lộ đâu ….- nhỏ Uyên đánh một cái bốp vào đầu tôi làm cho hắn nhăn mặt nhìn nhỏ Uỵên còn nó thí cứ cười .

Tôi bị hai người lôi đi xềnh xệch , đến một gốc cây gần chỗ nhà tắm tôi thấy Vân và Giang đang đứng đó ,ủa hai người nay sao lại ở đây ko lẽ có hẹn trước hả ta..

_ Êh một lát dù có chuyện gì mày cũng ko dc ghen nha …- nhỏ Uyên thầm thì vào tai tôi nhưng hắn cũng nghe dc và hắn chỉ mỉm cười …. ủa chuyện gì thế nhỉ .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.