Anh Là Lẽ Sống Của Em

Chương 82: Chương 82




_ Êh thằng kia nãy giờ mày ko nghe thầy giảng hả , chuẩn bị làm bài kiểm tra rồi đó mày ngồi đó mơ hoài nha ………- con Uyên thô bạo đập đầu tôi một cái , con này sao mà nó thô bạo quá đi mất .

_ Mệt quá hôm nay tôi ko muốn học , kệ tao mày nghe giảng đi rồi nói tao nghe ..- tôi nhăn nhó nhìn nó ..

_ Ngồi nhớ lại chuyên cũ hả thằng kia , chuyện qua lâu lắm rồi sao mày nhớ gì mà lâu quá thế ……- nó bắt đầu lên giọng mỉa mai rồi đó .

Tôi cũng chẳng thèm cãi nhau với con Uyên vì nó nói đúng mà , chuyện đã qua lâu lắm rồi nhưng sao tôi vẫn cứ nghĩ mới hôm qua . Bây giờ tôi và con Uyên đều đang học đại học và đều đã trưởng thành . Mọi người đều đi về mỗi ngả của cuộc đời bạn bècủa tôi đã vào đại học .

Con Uyên thì vẫn như cũ đanh đá , hung tợn và vẫn chưa có một ng bạn trai để gọi là chính thức .. Còn tôi , tôi thì sao ? .. Tôi là một kẻ bị bỏ rơi , ko một ai cần tôi cả … Tôi cứ tưởng rằng hắn chính là ánh sáng , là lẽ sống của tôi nhưng tất cả đều ko phải , hắn chỉ là một tên dối trá , chính hắn đã làm cho tôi suy sụp trong một thời gian dài có một thời gian tôi ko còn biết mình là ai nữa . Đến bây giờ tôi cũng ko hiểu tại sao ngày hôm đó hắn lại có thể đi với Vân sang Úc du học , tôi ko thể hiểu nổi .

Tôi chỉ biết vào một bưổi chiều hắn nói với tôi rằng hắn sẽ đi du học , tôi khóc rất nhiều từ lúc đó tôi ko biết làm gì ngoài ngồi nhớ hắn , tôi luôn bên hắn dù cho tôi biết hắn rất bận . Nhưng tôi ko thể ngờ hắn lại đi du học với Vân mà lại ko có lời giải thích nào với tôi , hôm tôi tiễn hắn ra sân bay , tôi mới giật mình khi thấy đi bên cạnh hắn là con Vân mà hắn lại ko một lời giải thích chỉ nói với tôi rằng : “ Bây giờ anh ko tiện giải thích với em nhưng em phải hiểu anh chỉ có mình em thôi , em hãy cho anh thời gian và đợi anh về nha lúc đó anh và em sẽ nói rõ mọi chuyện .

Nói chỉ bấy nhiêu thôi rồi hắn quay lưng đi , hắn nói nghe thật dễ dàng kêu tôi hãy đợi hắn về để giải thích …… hắn thật quá đáng thời gian hắn đi gần 4năm vậy mà hắn lại ko một lời giải thích và cũng rất ít gọi điện thoại cho tôi .. Tôi vẫn thường gửi tin nhắn và gọi điện thoại cho hằn nhưng nhận lại chỉ là những tin nhắn vô hồn và trả lời điện thọai một cách gượng ép , ở hắn có một cái gì đó thật lạnh lùng .

Tôi tuy rất yêu hắn , yêu đến nỗi mù quáng nhưng tôi cũng nhận ra rằng hắn ko vui khi nhận điện thoại của tôi hắn miễn cưỡng trả lời tôi vậy mà hắn ko giải thích gì về chuện của hắn và Vân , giọng nói ko còn ấm áp như xưa ko còn sự nồng nàn của hai người đang yêu nhau mà chỉ còn sự gượng ép , hắn còn dám nói : hình như thấy Kha thay đổi quá nhiều , Kha lạnh lùng quá …. hắn dám nói tôi vô tình nữa , tôi làm gì hắn mà vô tình chứ , tôi vẫn gọi điện thoại vẫn nhắn tin quan tâm hắn mà … Chán nản quá tôi ko còn muốn nghe sự lạnh lùng trong lời nói của hắn nữa hơn 2năm qua tôi ko còn thiết tha liên lạc với hắn nữa và hắn cũng chẳng thèm liên lạc gì với tôi .

Tôi vẫn cố gắng đi học như bình thường, mọi sinh hoạt của tôi vẫn như thế nhưng đâu ai biết rằng cứ mỗi đêm là tôi khóc rất nhiều , mỗi đêm ngủ tôi luôn bị giật mình vì hơi ấm và giọng nói ấm áp của hắn . Nhưng khi tôi thức dậy thì tôi mới biết hình như đó chỉ là một giấc mơ và tôi thì ko bao giờ có thể quên hắn dc ……. Nhưng hắn thì sao , có lẽ bây giờ hắn đang vui vẻ bên cạnh Vân và chắc đã quên hẳn tôi rồi, có tôi là ko thể làm gì để ngừng yêu hắn .

Từng kỉ niệm của chúng tôi giống như những dấu ấn in sâu trong lòng tôi làm tôi ko thể nào có thể quên dc , nhưng cũng chính những kỉ niệm đó đã làm cho vết thương trong lòng tôi càng ngày càng sâu hơn và tôi cũng tự nhủ với chính mình rằng “ Tôi sẽ ko bao giờ yêu ai hết có lẽ vì trong lòng tôi chỉ có mình hắn , cũng có lẽ vì tôi ko tin vào tình yêu nữa ……….

Tôi cũng bị bệnh giống con Uyên rồi mất cảm giác với tình yêu , mất cảm giác với cái thứ mà ngày xưa tôi cho là thiêng liêng và cao quý nhất ….đau dớn thật… tôi hận bản thân ngu ngốc của tôi quá….

_ Học ko lo , bây giờ ra chơi rồi cũng ko đi àh ngồi đây mơ hoài … chán mày ghê nha ..- con nhỏ nhăn nhó nhìn tôi .

_ Dạ thưa má con xong rồi sao mày học du lịch mà nhăn nhó quá thế, con gái là phải dịu dàng mà mầy đanh đá wa coi chừng nha con …- tôi liếc nó.

_ Xì xin lỗi mày nha , tại mày ko đẹp trai đúng như tiêu chuẩn của tao .. chứ với mấy anh kia tao ko bao giờ nhăn nhó. Ủa mà sao osin của mày đến sớm thế , hôm nay mày đi với nó hả còn thằng kia thì sao …………- nhỏ nháy mắt ra cửa..

Tôi nhìn ra cửa lớp thì ra osin của tôi mà Uyên nói chính là Chánh , phải nói là Chánh rất tốt với tôi rất quan tâm cho tôi . Những tháng ngày mà tôi đau khổ tửơng như rớt xuống địa ngục thì chính Chánh đã vực tôi dậy … Những tháng ngày sau đó Chánh luôn bên tôi vì sợ tôi cô đơn mà làm bậy . Cho đến bây giờ Chánh vẫn bên tôi , vẫn quan tâm và lo lắng như thế . Tuy biết là tôi có nhiều ng khác nữa nhưng Chánh vẫn luôn đưa đón tôi đi học , chăm sóc cho tôi …….

điển hình là tôi cũng có quen một người tên Phong , dĩ nhiên tôi ko hề yêu tôi chỉ ko từ chối Phong chứ ko hề yêu ai nữa . Phong cũng biết Chánh nhưng hai người ko hề tỏ ra ghen tuông mà hình như cả hai luôn muốn thay đổi suy nghĩ tình yêu trong tôi , luôn muốn tôi chọn một trong hai người đó ….nhưng tôi ko thể vì trong lòng tôi chỉ có hắn ….. yêu hắn nhiều hận cũng nhiều lắm …. Àh còn một người cũng luôn bên tôi nhưng trong lòng tôi ko bao giờ có thể tha thứ cho người đó mặc dù ng đó yêu tôi rất lâu và cũng bị tôi hành hạ nhiều nhất đó chính là Giang.

_ Chánh đến lúc nào thế , vào đây ngồi chơi đi lát Kha còn một tiết nữa … – tôi nhìn Chánh cừơi mỉm bây giờ tôi ko còn ác cảm với Chánh như ngày trước …

_ Ờ Chánh mới tới thôi .. leo lầu lên đây mệt chết dc , Chánh có mua cho Kha đồ ăn trưa nè Uyên cũng có phần hìhì …….- CHánh cười nhìn cũng đáng yêu đấy chứ .

Con Uyên thấy đồ ăn là cười tít mắt ko thèm chọc tôi nữa cứ cắm đầu mà xơi . Nhìn con này hồn nhiên ghê , tôi và Chánh nhìn nó cười mà nó cũng ko hay cứ ăn rồi còn khen Chánh đáng yêu nhất ………con này sao mà nó xạo thế ko biết … Chánh rủ tôi chiều nay đi chơi nhưng mà chiều nay tôi có hẹn với Phong rồi làm sao dc ……….Tôi từ chối làm cho Chánh buồn lắm gương mặt của CHánh nhìn thật là xúc động nhưng mà tôi ko muốn thất hẹn với Phong vậy thôi .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.