(97)
“Bây giờ, yêu cầu của cô, tôi cũng đã đáp ứng cho cô rồi. Vũ Ngọc Hân, có phải bây giờ cô cũng nên đáp ứng yêu cầu của Bạch Duệ Thần tôi rồi hay không?”
Bạch Duệ Thần là người không bao giờ muốn bản thân hắn phải chịu thiệt cả. Bạch Duệ Thần khi đã giúp ai đó điều gì, thì người kia cũng phải chấp nhận đáp ứng một yêu cầu của Bạch Duệ Thần hắn. Người làm kinh doanh mà, tất nhiên cũng phải có qua có lại thì mới có thể hợp tác lâu dài được chứ.
Bạch Duệ Thần khẽ vuốt ve phần da thịt trắng nõn kia của Vũ Ngọc Hân, khiến cho cả thân thể của người phụ nữ kia run lên bần bật như trong người có một dòng điện chạy qua vậy. Hai cánh tay của Vũ Ngọc Hân bám chặt vào hai bên ghế, miệng há ra như muốn lấy dưỡng khí vào vậy.
Vũ Ngọc Hân biết lần này cô ta không thể trốn được rồi, mà hơn nữa cô ta cũng không có ý định dám trốn. Vũ Ngọc Hân đã đồng ý, nếu Bạch Duệ Thần chấp nhận giúp mẹ của cô ta, Vũ Ngọc Hân cũng sẽ đồng ý với yêu cầu kia của Bạch Duệ Thần.
“Bạch phó tổng, ngài yên tâm. Tôi đã nói nếu ngài đồng ý giúp đỡ mẹ tôi, thì tôi cũng sẽ chấp nhận yêu cầu kia của ngài. Nếu Bạch phó tổng muốn, thì bây giờ có thể bắt đầu được rồi đấy.”
Vũ Ngọc Hân liên tục thở dốc, mãi mới có thể nói được một câu hoàn chỉnh.
Nhận được câu trả lời vừa ý từ miệng của Vũ Ngọc Hân, Bạch Duệ Thần hơi nhếch môi, trên gương mặt lộ rõ vẻ hài lòng. Người phụ nữ này cuối cùng cũng chịu đồng ý, Bạch Duệ Thần chờ mãi câu này của cô ta.
Bạch Duệ Thần cúi đầu xuống hôn lên chiếc cổ trắng nõn của cô ta, Bạch Duệ Thần liên tục cắn mút khiến những vết đỏ ửng in đậm ở trên đó. Những nụ hôn của Bạch Duệ Thần trút xuống như là những trận mưa khiến Vũ Ngọc Hân không thể nào kiềm chế được mà bật lên những tiếng rên rỉ từ khoé miệng của cô ta. Hai cánh tay của Vũ Ngọc Hân vòng qua lưng, ôm chặt lấy đầu của Bạch Duệ Thần, như là đang muốn phối hợp với hắn vậy.
“Bạch phó tổng, đây là lần đầu của tôi, xin ngài hãy nhẹ nhàng một chút, có được không?”
Giọng nói của Vũ Ngọc Hân như là đang muốn cầu xin Bạch Duệ Thần vậy. Quả thật, đây chính là lần đầu tiên của cô ta, Vũ Ngọc Hân cũng nghe nói rằng, lần đầu tiên của người phụ nữ sẽ đau đớn hơn lúc bình thường. Không phải đau thôi không đâu, phải nói là rất đau đấy.
Vũ Ngọc Hân được nghe nói rằng, khi người đàn ông đi vào, sẽ cảm thấy cực kỳ đau đớn bởi vì còn một lớp màng ngăn cản. Cảm giác đau đó cứ như muốn xé rách người ta ra vậy. Vũ Ngọc Hân chỉ cần nghĩ đến điều này thôi là cô ta đã sợ hú hồn hú vía rồi.
Vũ Ngọc Hân cực kỳ sợ đau. Mà Bạch Duệ Thần ở phương diện kia chắc chắn cũng rất mạnh mẽ, sẽ khiến cho người ta cảm thấy đau đớn hơn. Vũ Ngọc Hân nghĩ đến cảm giác đó là đã thấy sợ rồi chứ huống chi là thật.
Vũ Ngọc Hân đã không còn cách nào thoát khỏi, chỉ có thể cắn răng mà đối mặt với nó. Thế là cô ta đành phải mở miệng cầu xin Bạch Duệ Thần đang liên tục cắn mút phần da thịt ở nửa người trên kia của Vũ Ngọc Hân, hy vọng Bạch Duệ Thần có thể nhẹ nhàng với cô ta một chút. Như vậy, Vũ Ngọc Hân sẽ không cảm thấy đau đớn như những lời mà cô ta đọc được ở trên mạng kia nữa.
Bạch Duệ Thần vẫn đang tiếp tục công việc mà hắn đang làm dở. Bạch Duệ Thần hôn lên từng nấc da thịt của Vũ Ngọc Hân, khiến cho cơ thể của Vũ Ngọc Hân run lên bần bật. Bạch Duệ Thần hôn ở khắp mọi nơi trên cơ thể của người phụ nữ này. Chính vì thế, không một nơi nào là không xuất hiện những dấu vết đỏ ửng do Bạch Duệ Thần hắn để lại.
Hai cánh tay thon dài, trắng nõn kia của Vũ Ngọc Hân túm chặt lấy tóc của Bạch Duệ Thần, vì thế càng khiến cho dục vọng ở trong người của Bạch Duệ Thần càng ngày càng bùng cháy một cách mãnh liệt hơn. Vũ Ngọc Hân càng như vậy, Bạch Duệ Thần sẽ càng cảm thấy cô ta như là đang cổ vũ bản thân hắn hơn mà thôi.
Nhanh chóng, bộ đồ ở trên người của Vũ Ngọc Hân nhanh chóng rơi xuống đất, tung toé ở khắp mọi nơi trên mặt đất. Tốc độ cởi quần áo của Bạch Duệ Thần quả thật là rất nhanh. Trong cơn mơ hồ, Vũ Ngọc Hân chỉ nghe thấy tiếng “toạc” một cái, cứ như là tiếng quần áo bị xé rách vậy.
Lúc này, cả thân thể trắng muốt của Vũ Ngọc Hân hoàn toàn phơi bày ở trước mặt của Bạch Duệ Thần. Bạch Duệ Thần hai mắt đã đỏ ngầu do bị dục vọng nhuốm màu. Sâu trong ánh mắt của Bạch Duệ Thần cứ như có một ngọn lửa đang bùng cháy mãnh liệt vậy.
Không nhịn được, Bạch Duệ Thần cúi đầu xuống, cắn lên da thịt của Vũ Ngọc Hân một cái, khiến cho toàn thân của người phụ nữ này ngay lập tức tê dại. Bạch Duệ Thần hôn ở khắp nơi, vừa hôn vừa cắn mút như là đang thưởng thức một món kẹo cực kì ngột ngào vậy.
Những nụ hôn của Bạch Duệ Thần cứ liên tiếp trút xuống như mưa khiến cho khoé miệng của Vũ Ngọc Hân bật ra những tiếng rên rỉ ái muội khiến cho người nào nghe thấy cũng cảm thấy đỏ mặt.
“Ưm... Ưm... Ưm..”
Từng đợt khoái cảm đánh úp. Lý trí trong đầu của Vũ Ngọc Hân dường như đã sụp đổ hoàn toàn. Cả người của Vũ Ngọc Hân vô lực để cho Bạch Duệ Thần tùy ý hôn đi hôn lại, cô ta đã không còn sức lực, thế nên Vũ Ngọc Hân cũng không thể làm gì khác. Vũ Ngọc Hân chỉ biết nằm đó từ từ hưởng thụ những khoái cảm mà Bạch Duệ Thần đã mang lại cho cô ta.
Quả nhiên gọi Bạch Duệ Thần hắn là cao thủ tình trường cũng không phải là sai. Bạch Duệ Thần có thể khiến một người phụ nữ được đưa bổng lên chín tầng mây, có thể đem lại cho bọn họ cái cảm giác sung sướng, cảm giác dục tiên dục tử ở trong tình dục.
Thảo nào có nhiều người phụ nữ muốn trèo lên giường của Bạch Duệ Thần như vậy. Hóa ra cũng chỉ là vì lý do này. Bạch Duệ Thần có thể khiến cho bọn họ sung sướng lên đến chín tầng mây, ngoài ra, Bạch Duệ Thần cũng sẽ thoả mãn được nhu cầu của bản thân hắn.
Bạch Duệ Thần thân mặc một chiếc áo sơ mi trắng, đang cúi đầu liên tục gặm mút bộ ngực hơi nhô lên kia của Vũ Ngọc Hân, khiến cho chúng sưng đỏ lên. Sự cắn mút của Bạch Duệ Thần khiến cho Vũ Ngọc Hân liên tục thở dốc, ánh mắt của người phụ nữ này mơ hồ, cứ như là cô ta đang lạc giữa chín tầng mây vậy. Không biết cô ta đang bay bổng ở nơi nào rồi.
Cảm giác mà Bạch Duệ Thần mang lại cho cô ta như lúc này, trước đây Vũ Ngọc Hân chưa từng cảm nhận được nó. Sung sướng có, đau đớn có, cứ như là dục vọng của cô ta cứ đang ùn ùn kéo đến như những cơn sóng đang liên tục ập đến vậy.
Nhìn đôi môi đỏ mọng kia của Vũ Ngọc Hân, Bạch Duệ Thần không nhịn được mà cắn lên đó một cái, cứ như là Bạch Duệ Thần hắn đang nhâm nhi một món tráng miệng vậy. Bạch Duệ Thần cảm nhận được một hương vị ngọt ngào đang tan ở trong khoang miệng của hắn.
Nhưng trước giờ mỗi khi quan hệ với người phụ nữ khác, Bạch Duệ Thần chỉ quan tâm đến việc giải quyết nhu cầu của bản thân hắn, chứ Bạch Duệ Thần chưa bao giờ hôn môi người phụ nữ nào cả, ngoại trừ vợ của Bạch Duệ Thần hắn, Tư Giai ra. Vậy tại sao lần này Bạch Duệ Thần hắn lại phá lệ như vậy chứ? Không những tự chính miệng của Bạch Duệ Thần hắn mở miệng yêu cầu Vũ Ngọc Hân lên giường với mình, rồi bây giờ còn chạm lên môi của cô ta nữa chứ.
“Ưm... Ưm... Ưm...!”
Tiếng rên rỉ phát ra từ miệng của Vũ Ngọc Hân thật mê người lọt hết vào tai của Bạch Duệ Thần hắn. Những tiếng rên rỉ phát ra từ người phụ nữ dâm đãng ở dưới thân cứ như càng kích thích Bạch Duệ Thần hắn hơn.
Bạch Duệ Thần mạnh bạo hôn lên đôi môi đỏ mọng của Vũ Ngọc Hân, rồi hôn dọc một đường xuống bên dưới. Trong cơn khoái cảm, Vũ Ngọc Hân cảm thấy đôi môi của mình cứ như bị người ta liên tục gặm mút đến sưng đỏ, khiến cho gương mặt của Vũ Ngọc Hân hơi nhăn lại vì đau.
“Bạch phó tổng, cầu xin ngài, có thể nhẹ nhàng với tôi một chút có được hay không? Đây là lần đầu của tôi, mà tôi sợ đau lắm.”
Vũ Ngọc Hân cắn môi như là đang muốn cầu xin Bạch Duệ Thần. Cô ta cũng chỉ muốn Bạch Duệ Thần nhẹ nhàng với cô ta một chút mà thôi.
Nghe thấy lời cầu xin của người phụ nữ ở dưới thân mình, Bạch Duệ Thần hơi nhếch môi. Hắn đưa gương mặt anh tuấn của mình ghé sát vành tai của Vũ Ngọc Hân.
“Vũ Ngọc Hân, giữ sức tí nữa thì rên đi. Tôi sẽ cố gắng nhẹ nhàng với cô, nhưng tôi chỉ sợ lúc đó bản thân của cô không muốn tôi nhẹ nhàng mà thôi.”
Từng hơi thở nóng rực của Bạch Duệ Thần phả vào vành tai của Vũ Ngọc Hân khiến cho cô ta cảm thấy ngứa ngáy, khó chịu. Bạch Duệ Thần ngậm lấy vành tai của Vũ Ngọc Hân, như muốn khơi gợi dục vọng của cô ta. Gương mặt của Vũ Ngọc Hân đỏ bừng vì những lời nói kia của Bạch Duệ Thần.
Dục vọng dưới thân như không thể nào khống chế thêm được nữa. Bạch Duệ Thần nhanh chóng trút bỏ bộ quần áo trên người mình, nhanh chóng để ra làn da màu đồng, cơ bắp cuồn cuộn kia. Vũ Ngọc Hân nhìn thấy Bạch Duệ Thần như vậy, khuôn mặt của cô ta bất giác đỏ lên.
Còn đang mơ mơ hồ hồ, dưới thân của Vũ Ngọc Hân bỗng truyền đến một cơn đau đớn dữ dội, khiến hai tay của cô ta phải bám chặt vào hai bờ vai của Bạch Duệ Thần. Bạch Duệ Thần đã đi vào rồi.
Mồ hôi khiến trán của Vũ Ngọc Hân ướt nhẹp, miệng của cô ta thì liên tục phát ra tiếng rên rỉ.
Trong căn phòng sang trọng kia, tiếng rên rỉ phát ra từ miệng của người phụ nữ cùng với tiếng thân thể va chạm nhau tạo nên một cảnh xuân tuyệt đẹp nhưng không khỏi khiến người ta phải đỏ mặt.
#còn
Tên truyện: Cô Vợ Mù.