ĐI HỌC 3
– TIỂU THƯ//// THIẾU GIA!!!! DẬY…ĐI…HỌC
– Được rồi được rồi, tôi dậy lâu rồi, ông không cần phóng loa lên vậy đâu.– Nhưng tiểu thư chưa dậy thưa thiếu gia.
– Vậy ông lên kêu đi, nói tôi làm gì.
– Phu nhân và lão gia có dặn, nếu lần đầu kêu hai người dậy mà chỉ có một người dậy thì bảo người đó đi kêu người kia dậy. Còn nếu cả hai không dậy, đích thân lão già này lên kêu.
– Chết tiệt, phát loa đến thế rồi mà cô ta không dậy, đúng là lề mề mà, tôi phải lên sao.
– Vậy làm phiền, thiếu gia.
– Hừ.
Hắn, bởi vì tối qua có đặt báo thức, hắn không thích có người đánh thức khi hắn đang ngủ, vậy mà chỉ một lần duy nhất, do hắn về khuya sáng hắn nướng, ba mẹ hắn bởi vì nghĩ mình già rồi nên sai người, khoa chiêng múa trống ình xèo khiến hắn không thể nào ngủ được. Chỉ có lần đó hắn tởn đến giờ, vậy mà bây giờ hắn còn phải đi đánh thức cô ta. Hắn hầm hực bước vào phòng nó. Căn phòng cũng gọn gàng, nhưng nhìn đến chiếc giường màu trắng tinh kia, lộn xộn cả lên.
– Chật, đây là cái giường hay là cái chuồng vậy trời, con gái con đứa ngủ kìa trời.Hắn lấy chân khều nó dậy, nhưng khều quài mà nó vẫn im thinh thít trái lại còn đánh vào chân anh rõ đau còn lãi nhãi “con ruồi ở đâu bay vô đây”. Anh tức tối định đạp cho nó dậy, chuẩn bị giơ chân lên thì mất thăng bằng ngã nhào vào người nó, không phải anh mất thăng bằng mà do tấm chùi chân quá trơn, anh đứng không vững ngã liền lên người nó. Nó bị một vật nặng nằm lên người nó, khiến cho nó bừng tỉnh, liền thấy hắn đăng nằm người nó, đầu hắn đang nằm ngay giữa ngực nó, còn bàn tay thì đanh nằm trên “hai trái đào” của nó. Nó bần thần 1 giây…2 giây…3 giây
– ÁÁÁÁÁ!!! TÊN BIẾN THÁI ANH ĐANG LÀM GÌ VẬY HẢ. CÚT!!! CÚT!!! CÚT!!! CÚT NGAY CHO TÔI.
– ĐAU!!! ĐAU!!! ĐAU TÔI CÔ BIẾT KHÔNG HẢ, TỐI QUA CÔ LÀM GÌ TÔI HẢ. Coi như quề không ai nợ ai.
– Anh…Anh…
– Tôi có bằng chứng nha!!!
– CÚT NGAY!!! AI CHO ANH VÔ PHÒNG TÔI HẢ!!! TÊN BIẾN THÁI, BỆNH HOẠN KIA.
– Tôi có lòng tốt kêu cô dậy đi học nào ngờ cô lại đánh cô, dù sao, sau này tôi cũng là chồng cô, cô cũng là vợ tôi, sau này cũng thấy nhau hết thôi.
– Không, không, tôi không muốn cưới anh, tôi sẽ huỷ, bằng mọi giá sẽ huỷ cái hôn ước chết tiệt này.
– Nếu cô làm được thì tôi cảm ơn cô. Cô đi thay đồ đi, tôi ở đây đợi cô.
– CÚT NGAY!!!
– Cô thay trong phòng vệ sinh được mà hay cô thay ở đây cũng không có vấn đề gì đâu, không sao cả *cười nham hiểm*
– Anh…ANH ĐI RA NGAY!!!
Hắn bị đá ra khỏi phòng, và tiếp đất bằng mông kêu lên một tiếng “uis dza”. Hắn nhìn hay tay mình, vẫn còn cảm giác được phần ngực của cô, và mùi cơ thể của cô, rất thơm, hắn nghĩ “cũng bự chứ đau phải nhỏ. Ây!!! Mày đang nghĩ cái gì vậy nè trời”
Còn nó mặc xong bộ đồ, nhưng mặt vẫn còn đỏ gay lên, nó làm sao cũng không thể hết đỏ được.
– Cô làm gì mà giờ chưa xuống hả!!! Nhanh lên còn đi học chứ.
Nó tức tốc chạy xuống, lấy vội miếng bánh mì mà quản gia đưa cho. Nó định chạy ra rada chỗ để xe. Thì hắn nắm cổ áo nó kéo ngược về.
– Anh buông tôi ra, bỏ ra bỏ ra *giãy giụa*
– Cô đi với tôi.
– Không bao giờ!!! Anh muốn cho cả trường biết quan hệ của chúng ta sao!!! Anh đừng có mơ. Anh rốt cuộc là đang có ý đồ gì hả. Tôi nói cho anh biết, ngàn đời, ngàn kiếp, tôi cũng không cưới anh đâu, anh đừng có mơ. ANH MAU BỎ TÔI RA!!!
Hắn suy nghĩ “Ờ ha, tại sao mình lại muốn đi chung với con nhỏ này chứ. Chết tiệt, mày khùng rồi sao. Ờ quên nữa”
– Tên cô tên gì
– Minh Nguyệt. Cứ gọi tôi là Sara.
– Nguyệt sao
– Tôi biết tên tôi đẹp nên anh không cần phải lập lại tôi biết anh tên gì, Nguyễn Hoàng Nam, đúng không. Vậy nên anh buông tôi ra, trễ học rồi.
– À…ừm, mình đi
Nó bước xuống nhà xe, lấy xe đi, còn hắn thì cứ tần ngẩn suy nghỉ “Tình cờ…chỉ là tình cờ tên giống tên thôi. Phải chỉ là tình cờ”
– Thiếu gia, tiểu thư đã đi rồi, sao thiếu gia vẫn còn ở đây.
– Ừm…ờ, tôi đi đây.
Hắn vọt lên xe đuổi theo nó.