Ánh Lửa Mùa Đông

Chương 269: Chương 269: Mặc Quần Áo Or Cởi Quần Áo(6)




Trước đây chỉ có cô ta làm thợ săn còn người khác mới là con mồi, vậy mà bây giờ bọn họ lại muốn đuổi giết cô sao?’

Trong mắt của Tu La trong nháy mắt một mảnh lạnh như băng.

“Lãnh Tiểu Dã, Hoàng Phủ Diệu Dương... Tôi nhất định sẽ tự tay giết chết hai người.”

“Tiểu thư!” Trợ thủ bắt lấy cánh tay của cô, “Bây giờ không phải là thời điểm để xảy ra xung đột, không biết sẽ khiến cho bao nhiêu người điên cuồng, tốt nhất chúng ta cứ rời khỏi nơi này truớc rồi tìm cơ hội sau.”

“Cậu sợ chết sao?” Tu La khinh bỉ hỏi.

Trợ thủ hít nhẹ một hơi, “Tiểu thư, đây là mệnh lệnh của K.”

Tu La cắn cắn môi, mạnh mẽ đạp chân ga, xe thẳng tắp xông qua cánh cổng của học viện Lãnh Tiểu Dạ, phóng về hướng phi trường.

Tuy rằng cô ta không cam lòng, nhưng mà đây là mệnh lệnh của K, cô ta không thể không chấp hành.

...

...

Trong Học Viện.

Lãnh Tiểu Dã ôm theo mấy túi giấy lớn đi vào lễ đường của học viện, trong khoa cũng không ít học viên cũng đã đuổi tới, tiểu thư Bella cũng đangđứng đợi điểm danh ở đó.

Lễ đường hình chữ T đã dựng xong, nhưng vẫn chưa đến thời gian biểu diễn nên các tân khách vẫn chưa xuất hiện.

“Tiểu Dã.” Nhìn thấy cô, An Điền Tú Tử lập tức đi tới, nhìn cô một lượt rồi hỏi, “Cậu có khỏe không?”

Lãnh Tiểu Dã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, An Điền Tú Tử đương nhiên cũng biết, cô đã gọi điện thoại hỏi qua về tình huống của Tiểu Dã. Bây giờ nhìn cô bình an mới xem như hoàn toàn yên lòng.

“Ôi, Sunny, tôi rất vui khi gặp lại hai người.” Lisa cất bước đi tới, rồi nói “Tôi còn tưởng rằng chúng tôi phải chuẩn bị một bó hoa cúc rồi đó”

Chỉ có thời điểm tham dự lễ tang, người ta mới mới có thể dùng hoa cúc. Lisa cố ý nói như vậy là muốn tìm cách trêu chọc Lãnh Tiểu Dã.

“Lisa, tại sao cô có thể nói như vậy chứ? Điều này cũng quá thất lễ.” An Điền Tú Tử không vui nói.

“Lisa là quan tâm Tiểu Dã thôi, tại sao có thể nói là thất lễ?” Anna lập tức tới hát đệm.

An Điền Tú Tử còn muốn nói gì nữa, Lãnh Tiểu Dã đã đưa tay đỡ lấy bờ vai của cô, “Cám ơn hai người đã quan tâm, nhưng bó hoa cúc đó vẫn nên quên đi, tiêu chuẩn về sự quan tâm quý mến của tôi khác hai người, đối tình cảm của hai người tôi thật sự khó có thể nhận được”

một câu nói khiến học viên xung quanh cười ầm cả lên.

Thậm chí, còn có nam sinh lớn tiếng mở miệng:

“Lisa, nếu cậu không ngại, bản thân tôi rất hứng thú với bó hoa cúc của cậu.”

“Còn có tôi nữa!”

...

Người vốn ôn nhu như An Điền Tú Tử cũng cười khẽ một tiếng.

cô ta vốn là muốn muốn trêu chọc Lãnh Tiểu Dã, nào nghĩ tới cuối cùng người bị mất mặt lại là mình. Mặt Lisa lập tức phồng đến đỏ bừng, đưa tay chỉ vào mặt Lãnh Tiểu Dã, cất giọng nói kiêu ngạo, “Sunny, cô chờ đấy, chỉ chốc lát nữa tôi sẽ ở trên khán đài T đánh bại cô!”

Lãnh Tiểu Dã đưa tay hất ngón tay của cô ta ra, “Tôi sẽ mỏi mắt mong chờ.”

trên khán đài, tiểu thư Bella đi lên đài cao, đón chiếc micro từ nhân viên:

“Ok! hiện tại xin mọi người xếp hàng đi lên lấy số thứ tự biểu diễn cùng với người mẫu của mình, nếu lấy được số phía sau, các bạn cũng có thể đi vào hậu trường chuẩn bị của tác phẩm trình diễn của mình cho kĩ càng.”

Lần này tác phẩm triển lãm rất quan trọng, mọi người không muốn nói nhiều cũng chẳng quan tâm phần nhạc đệm nho nhỏ này, lập tức liền xếp hàng, lên đài lấy dãy số thứ tự của mình

Lãnh Tiểu Dã cùng An Điền Tú Tử cũng lần lượt đi lên đài, Lãnh Tiểu Dã lấy được số 29, An Điền Tú Tử lấy được số 17.

“Tiểu Dã, cậu thật sự quá may mắn!” An Điền Tú Tử cảm thán nói.

Toàn bộ khoa thời trang tổng cộng chỉ có hai mươi chín học viên, Lãnh Tiểu Dã lại lấy được số cuối cùng phải gọi là vô cùng may mắn.c

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.