Editor: thutrang811
Bên trong bức ảnh Lãnh Tiểu Dã cười đến vẻ mặt sáng lạn, hơn nữa không riêng gì tấm này, trên bàn còn có nhiều bức ảnh, bên trong Lãnh Tiểu Dã gần như đều cười.
Mỗi một tấm gần như đều giơ cao khóe môi, vẻ mặt sáng lạn như muốn bay lên, giống như trên thế giới này luôn luôn có nhiều chuyện làm cho cô vui sướng.
Phải biết rằng, Tu La là do anh ta dốc lòng bồi dưỡng ra, là thủ hạ đắc ý nhất của anh ta, từ lúc bắt đầu đi theo anh ta Tu La chưa từng làm cho anhta thất vọng.
cô bé này, không những làm Tu La thất thủ lại còn lưu lại trên mặt Tu La một vết thương.
Vốn dĩ K cũng không để ý đến Lãnh Tiểu Dã, nhưng bởi vì vết sẹo của Tu La, anh ta bắt đầu đối với Lãnh Tiểu Dã sinh ra hứng thú.
trên bàn, ngoài bức ảnh còn có một chút tư liệu của cô, đương nhiên, tư liệu thật sự không nhiều lắm.
Bây giờ K cũng giống Hoàng Phủ Diệu Dương ban đầu thật sự không tra được nhiều tin tức về Lãnh Tiểu Dã.
Đem tấm hình cầm trong tay vứt xuống một đống ảnh trên bàn, K miễn cưỡng mở miệng.
“Tôi rất muốn biết, lúc này đây... cô còn có thể cười hay không!”
Trong giọng nói ngạo mạn của anh ta còn mơ hồ có vài phần chờ mong.
...
...
Thảo nguyên Châu Phi.
Màn đêm chậm rãi buông xuống, vài thuộc hạ đã đem lều trại dựng tốt, Lãnh Tiểu Dã cùng Hoàng Phủ Diệu Dương cũng không ở bên trong lều trại.
Giờ này khắc này, hai người đang cách doanh trại 1 km về phía bên trái, trốn trong trong bụi cỏ, từ xa quan sát Arthur.
Đây là ngày thứ hai Arthur tiến vào thảo nguyên.
Bởi vì phía trước đã ăn thịt heo rừng, hơn nữa đối với thế giới mới chỗ này tràn ngập tò mò, Arthur cũng không có nóng lòng chạy đi, mà là di chuyển chậm rãi, tựa hồ là muốn nhìn một chút thế giới mới rốt cuộc có bao nhiêu lớn.
trên vùng thảo nguyên của Châu Phi, sư tử Châu phi này là kẻ thù truyền kiếp của các loại động vật khác con mồi mà nó chọn thì không ai dám cướp.
Bởi vậy, có trong khoảng thời gian này, Arthur gặp một ít động vật, bọn chúng đều nhìn thấy nó đều né tránh, không có bất kỳ động vật gì cùng nó phát sinh xung đột.
Lúc này, Arthur đã đi đến con sông cách đó không xa.
Bởi vì lúc này vào đúng mùa khô, vốn là con sông rộng lớn lúc này đã héo rút thành một hồ nước nhỏ.
Mặc dù như thế, đây vẫn là nguồn nước mà tất cả động vật trên thảo nguyên dựa vào để sinh tồn, mà mỗi một chỗ nguồn nước, cũng đều có cá sấu - một loại động vật hung mãnh khác sống trên thảo nguyên.
Lãnh Tiểu Dã dùng ống nhòm độ phóng đại nhìn thoáng qua bốn phía, rất nhanh liền chú ý tới một con cá sấu Châu Phi đang ẩn mình trong nước.
“Có cá sấu!” cô nhỏ giọng nói.
Hoàng Phủ Diệu Dương nhận ống nhòm mà cô đưa tới quan sát, Lãnh Tiểu Dã đã cầm lấy súng ngắm, đề phòng quan sát động tĩnh con cá sấu phòng ngừa vạn nhất.
Arthur vừa chạy tới bờ sông, ngẩng mặt lên xem bốn phía, nó tựa hồ cũng chú ý tới trong nước có cá sấu, nhưng lại không quá để ý, liền đi qua, cúi đầu uống nước.
Thịt heo rừng lúc trước vì chạy không mục đích mà tiêu hao hết, nó hiện tại vừa khát lại đói, không chỉ có cần nước, cũng cần đồ ăn.
Uống lên mấy ngụm nước sau, Arthur xoay người, hướng bốn phía nhìn nhìn.
Cách đó không xa, một cái sừng ngựa đang ở chậm rãi đi về phía nguồn nước.
Bình thường ngựa chiến đều xuất hiện theo bầy, nhưng con ngựa này đại khái lúc trước từng bị dã thú công kích quá, bị đả thương mới lạc đàn, lúc điđến phía sau đùi phải hơi có chút què.
Ánh mắt Arthur sáng lên, nhưng nó cũng không có lập tức tấn công, mà hạ thân mình nằm xuống trên cỏ.v