Bầu không khí căng thẳng tới mức, cô không thể suy nghĩ được gì ngoài việc cô muốn thoát khỏi quán cà phê này. Sự căng thẳng tột độ khiến cô buồn nôn không thể tả nổi, đầu óc mơ hồ, quay cuồng như bị mất kiểm soát, cô dứt khoát đứng dậy rời đi trong sự tiếc nuối.
“Tôi xin lỗi, tôi không được khoẻ cho lắm.”
Nước mắt cuối cùng cũng rơi trên gò má của Erika, với góc độ của Jayson, anh hiểu giờ cô căng thẳng đến nhường nào, cũng vì thế mà anh tiến tới níu lấy cánh tay gầy mảnh khảnh của cô lại. Dìu cô ra ngoài quán cà phê.
“Cảm ơn. Phiền anh rồi.”
Nhìn dáng người nhỏ nhắn đang ngồi nôn thốc nôn tháo dưới gốc cây, anh không kiềm được mà ôm lấy cô vào lòng, cô giật mình trước cái ôm từ phía sau của anh. Ý gì đây?
Cô ngồi im hồi lâu, lấy khăn giấy lau đi vệt nước còn xót lại trên môi, cái ôm ấm áp khiến sự căng thẳng trong cô dịu hẳn, cái ôm từ anh cho cô cảm giác bình yên mà cô hằng tìm kiếm bao lâu nay, cô đắm chìm vào sự ấm áp ấy mà quên mất rằng người đang ôm cô là Jayson của hiện tại.
“Để anh đưa em về, trời tối em về một mình, anh không yên tâm.”
Hả?
Giọng nói trầm ấm, tưởng chừng thân quen nhưng lại xa lạ đến rùng mình làm cô trở về thực tại. Anh ấy không phải là Jayson ngày trước mà cô biết, trái lại là Jayson của hiện tại, người đã không còn chút tình cảm gì với cô.
Cô đã dặn lòng không được yếu đuối trước anh, chỉ nhớ tên thôi vẫn chưa đủ chứng cứ rằng Jayson hiện tại còn yêu cô, cô không thể mắc lại sai lầm của một năm trước. Hiện thực bây giờ nó mơ hồ đến nỗi cô không dám đưa ra đáp án cho sự nghi vấn, ngờ vực của bản thân. Vì cô sợ bị tổn thương, mà tổn thương rồi thì khó để chữa lành thêm lần nữa.
“Không sao đâu, tôi tự đi xe về được. Tôi đi xe đến đây mà.”
Cuộc sống độc lập, nên cô cũng không thể dựa dẫm vào mãi thứ tình cảm xưa cũ, cô cố gắng lắm mới được như Erika ngày hôm nay. Một cô gái độc lập tài chính, tự tin và xinh đẹp vạn người mê. Ở nơi đất khách xa nhà, nơi phồn hoa chứa đầy bẫy mật ngọt chết ruồi, cô vẫn sống tốt và vẫn là người con gái nhiều người hằng mong muốn có được. Bởi vì cô biết nâng tầm giá trị của bản thân, vì cô đang cố gắng yêu lấy chính cô, để thoát khỏi sự ám ảnh từ Jayson của quá khứ. Cô không muốn mọi sự cố gắng của cô trở thành công cốc khi gặp anh tại thời điểm này.
Còn anh lại tự căm ghét bản thân, anh luôn sống mãi trong những phần ký ức mà anh nhớ lại được, tình cảm mà anh dành cho cô lúc trước, nó lại được khơi dậy trong tìm thức Jayson của hiện tại. Phải, ngay từ lần gặp mặt ban nãy, anh đã chính thức phải lòng cô lần nữa. Sự phải lòng này không đến từ thứ tình cảm xưa cũ, mà nó xuất phát từ tận đáy lòng của Jayson ở thời điểm hiện tại.
“Anh xin lỗi, Erika.”
Lời xin lỗi dù anh biết muộn màng, nhưng anh vẫn phải nói ra, anh muốn cô của bây giờ tha thứ cho anh của ngày xưa. Anh muốn cho cô thấy rằng, anh của bây giờ, tình cảm mà anh đang bày tỏ với cô ngay lúc này, hoàn toàn đều xuất phát từ tận đáy lòng của Jayson hiện tại.
“Nhưng em không thể, em đã quá ích kỉ khi đầy anh vào luồng cảm xúc không đáng có đó. Em mới phải là người xin lỗi anh. Em xin lỗi, Jayson!”
Cô đã từng muốn dứt khoát nếu có tình cờ gặp lại anh lần nữa, cô muốn dứt đi mối tình xưa để cuộc sống của cô không còn ám ảnh những ngày tháng có anh. Cô biết bản thân cô hiện tại còn rất nhiều lựa chọn đáng giá khác mà cô có thể để mắt tới. Nhưng cô không ngờ rằng, phải gặp anh trong tình cảnh như bây giờ, là một buổi xem mắt mà cô với anh không hề nghĩ đến.
“Erika, anh biết em vẫn chưa quên được anh. Anh biết điều đó chứ, nên chúng ta có thể nào..”
Cô vội vàng rời đi để không bị lay động bởi những lời van nài của anh, anh biết cô dễ yếu lòng nên mới nghĩ cô có thể dễ đang tha thứ cho anh của quá khứ. Nhưng đó lại là nước đi mà anh không ngờ tới, cô đã trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
“Đủ rồi, tôi về đây. Cảm ơn anh đã đến buổi gặp mặt.”
Cô lái xe rời đi, trong lòng cô nhẹ bâng một cách kỳ lạ ngay sau khi giải quyết dứt điểm với Jayson ở buổi xem mắt đó. Có vẻ như cô đã đúng khi tin vào quyết định của chính cô.
“Em xin lỗi, vì không đủ dũng khí để nghe anh nói hết, nên em muốn trốn tránh anh.”
Lòng cô lại cảm thấy bất an sau khi cô thầm nhẩm câu nói ấy, trái tim của cô một lần nữa loạn nhịp trước sự van nài khi nãy của Jayson ở hiện tại.
Anh vẫn còn thẫn thờ, ngồi trong xe rồi, nhưng anh vẫn chưa muốn nổ máy rời đi, có lẽ vì mong muốn được quay lại từ đầu với cô quá lớn khiến anh mất bình tĩnh để rồi cô rời đi như vậy. Jayson của hiện tại đang dày vò cảm xúc của bản thân bởi bản ngã trong quá khứ sao?
Nó quả là một hiện thực khắc nghiệt dành cho cả Erika và Jayson của hiện tại.