Trong trò chơi, có rất nhiều lý do gây chiến, nhưng tổng kết lại đơn giản là bốn chữ tửu sắc tài vận, trong bốn lý do thì ít nhất Tiểu Mộc đã chiếm sắc, tài, vì vậy trận chiến này phát sinh cực kỳ tự nhiên.
Mọi chuyện bắt đầu vào ngày thứ Hai, Tiểu Mộc được người ta gửi mật ngữ, đề nghị bán mười kiện trang bị Cửu Toản với giá thấp, lúc ấy Nguyệt Toản vẫn là một vật hiếm thấy, vì vậy trang bị Cửu Toản lúc ấy có thể bán được trên dưới năm trăm năm mươi lượng vàng. Mà Tiểu Mộc lấy bốn trăm năm mươi lượng mua toàn bộ mười bộ trang bị.
Lúc ấy là buổi chiều, Tiểu Mộc có giờ học, sau khi giao dịch xong liền trực tiếp treo nick mở cửa hàng, vội vàng đi học. Lúc trở về không khí bên trong trò chơi đã bùng nổ, ngay thứ Sáu tuần trước, hội trưởng bang hội Thanh Thu Toả là Tình Tỏa Thanh Thu vừa bị trộm nick, mà trong mười bộ trang bị mất này, có tám bộ là chính hắn chế tạo ra chuẩn bị đưa cho một nick nữ làm đồ trang sức, trên dòng
viết tên người chế tạo, viết rành mạch bốn chữ Tình Tỏa Thanh Thu.
Trong thế giới trò chơi trực tuyến, trộm nick thật sự là một chuyện tối kỵ,
mà người mua tang vật lại bị mọi người khinh thường. Huống hồ lúc này,
một khi nhân vật của bạn đã có chút tiền và danh tiếng, những kẻ ganh
ghét càng nhiều hơn. Cho dù là chú Thành Long cũng còn bị ghét, huống
chi là Thù Tiểu Mộc người chuyên môn đầu cơ tích trữ, mua rẻ bán mắc? Vì thế, Thù Tiểu Mộc vô cùng nhanh chóng bị nghìn người chỉ trỏ.
Toàn bộ ba nhân vật của Tiểu Mộc đều bị giết, yêu cầu của Thanh Thu Tỏa rất
đơn giản —— Thù Tiểu Mộc trả lại tám bộ tang vật, cũng bồi thường tổn
thất quốc khố cho bang hội Thanh Thu Tỏa.
Bởi vì đi học ba tiếng, Thù Tiểu Mộc không ngồi trước máy tính, tất cả những lời chỉ trích của
mọi người cô đều bỏ qua, vì thế những tội danh đều trút lên đầu cô. Cô
bị nói là cấu kết với kẻ trộm nick, có người thậm chí chỉ thẳng cô chính là kẻ trộm, rồi đột nhiên nhảy ra rất nhiều món nợ cũ cô mua thấp bán
cao năm xưa.
Trước mặt Tiểu Mộc là máy tính, trên đó hiện ra một
dòng lại một dòng mật ngữ, rất nhiều người đều chỉ trích cô, lời lẽ
chính nghĩa, cô thật không rõ, những người này đang làm sao vậy?
Được rồi, cho dù giá cô mua vào quả thật có vẻ thấp, nhưng cô bán ra cũng
chỉ là giá thị trường, thậm chí còn có thể thấp hơn giá thị trường. Hơn
nữa lúc trước khi những người này nhờ mình mua giúp, nói nhiều lời cám
ơn như vậy, hiện tại sao cô lại biến thành kẻ mất hết nhân phẩm, ngay cả đám Bạn tốt cũng xúm vào chỉ trích?
Cô thấy một cung tiễn thủ
tên là Phong Nguyệt Khôn Cùng, người kia chính nghĩa đường đường, phi
thường tường tận kể rõ hành vi phạm tội của cô trong vài lần giao dịch
trước đây, bị cô bán mắc cho hai mươi mấy cái đá phong hành, gần ba mươi cái đá cường lực, còn có một đống phù. Lời qua tiếng lại, cô biến thành một gian thương vô lương tậm ngay cả bạn bè cũng đem bán, Thù Tiểu Mộc
càng xem trái tim càng băng giá.
Đúng là giá của mấy thứ này cao
hơn rất nhiều so với giá thị trường hiện tại, nhưng vì sao cậu không đề
cập tới chuyện hơn một tháng trước cậu dùng nguyên bảo để mua? Giá hàng, giá vàng khi đó, có thể so với hiện tại sao?
Thù Tiểu Mộc chỉ
cảm thấy trên laptop của mình chạy đầy những đoạn chat châm biếm, khiến
những cuộc giao dịch tâm huyết của mình mấy tháng này đều trở thành trò
đáng chê cười.
Lúc Bình Bình múc nước trở về, chỉ nhìn thấy cô đi qua đi lại trước mặt máy tính, hỏi cô đã xảy ra chuyện gì cô cũng không nói, yên lặng đưa ba cái ID đã thành màu xám vừa mới sống lại đến thành khu Thái Thú Cửu Lê.
Cuộc thảo phạt lại tiếp tục, những chiến sĩ chính nghĩa đó không biết đã ẩn núp bao lâu, hiện tại cả đám đều bừng
lên, vung tay múa chân, phê phán gian thương đến thương tích đầy mình.
Thanh Thu Tỏa đã phát ngôn chính thức —— nếu Thù Tiểu Mộc không bồi thường
tổn thất cho Thanh Thu Tỏa, về sau liên minh Thanh Thu Tỏa bọn họ, thấy
cô một lần giết một lần.
Thù Tiểu Mộc muốn biện bạch ——
[
Thế giới ] Thù Tiểu Mộc: Mười bộ trang bị Cửu Toản kia quả thật là tôi
mua, tôi có thể cung cấp đoạn hệ thống ghi lại giao dịch. Lúc trước tôi thật sự không ngờ mấy thứ này là đồ trộm từ Thanh Thu Toả, nếu biết tôi chắc chắn sẽ không mua.
Tin tức này vừa phát ra, kênh thế giới
liền bùng nổ. Giống như là hát hí khúc, nếu đối phương nhận mệnh, có lẽ
bọn họ sẽ hát a hát, hát đến hết lời thì thôi, nếu đối phương chống cự,
bọn họ liền nhảy choi choi như gà chọi, nhiệt tình móc mỉa.
[ Thế giới ] Mộ Hướng Hàn: Chuẩn bị thật là đầy đủ ha, ngay cả đoạn thông báo giao dịch cũng có thể cung cấp, chắc là lúc ấy cô đã nghĩ tới chuyện sẽ bị người ta hỏi rồi chứ gì?
[ Thế giới ] Tình Tỏa Biển Xanh: Chột dạ lâu như vậy, rốt cuộc cũng chế tạo chứng cớ thành công rồi à ?
[ Thế giới ] Tình Tỏa Cát Bạc: Lúc này còn nói xạo, da mặt thật là dày
quá, điều kiện của chúng tôi, cô đã thấy rõ ràng chưa? Không thấy rõ tôi lặp lại một lần nữa?
...
Thù Tiểu Mộc đột nhiên cảm thấy
rất vô lực, lúc này cô mới hiểu được kỳ thật mặc kệ mình có biện bạch
như thế nào, cũng không có khả năng trắng án —— cô cũng chỉ là một sinh
viên năm nhất bình thường, cơm đến thì há miệng, không có khả năng khẩu
chiến hùng hồn của Khổng Minh, làm sao tranh luận nổi với đám người
thích châm chọc khiêu khích này? Còn giải thích nhiều, cũng chỉ chọc cho bọn họ náo nhiệt thêm một trận mà thôi.
Tuy rằng thần kinh Thù
Tiểu Mộc rất vững, nhưng trái tim vẫn còn thuần khiết như thủy tinh,
đương nhiên giờ phút này trái tim thủy tinh đã nát như tương tàu, cô
nghĩ đến việc mình chạy tới chạy lui ở khu Thái Thú thành Cửu Lê, Trung
Nguyên thành Tây Lăng, khi đó hao hết tâm tư mua bán, chỉ vì không muốn
phụ lòng tin của mọi người, vậy mà cuối cùng, rốt cuộc có ai chịu tin
tưởng cô đâu?
Không ai ra mặt dùm cô, dù sao bên này cô chỉ có
một mình, hơn nữa còn là một cây gỗ mục mới cấp năm mươi, mà Thanh Thu
Tỏa, lại là một bang hội. Ai sẽ vì một giọt nước đi chọc một dòng sông
chứ?
Vì thế cô bé vốn tích cực hướng về phía trước đã chịu sự đả
kích trước nay chưa từng có, nháy mắt liền ủ rủ mất tinh thần. Tuy cô ủ
rủ nhưng cũng không muốn xóa nick, mà chỉ đột nhiên ngộ ta quy luật của
thế giới này, ở trong trò chơi tất cả mọi người đều trốn sau lưng ID của nhân vật, tình cảm cái gì, danh dự cái gì, đều chỉ là trứng thối mà
thôi. Đến cuối cùng, những kẻ kia chỉ là mớ dây leo trên đầu tường, gió
chiều nào theo chiều ấy!
Thanh Thu Tỏa mấy người lợi hại lắm sao? Muốn giết tôi, tưởng tôi không dám đánh trả sao? !
Bạn học Thù Tiểu Mộc ở trước máy tính mặt nắm chặt hai đấm, mắt đỏ hồng
ngửa đầu nhìn trần nhà —— tôi đi tìm một bang hội lớn quét sạch các
người! !
Thánh Kỵ Sĩ đang ở trấn Vĩnh Trữ Giang Nam thì nhận được mật ngữ, tin tức đồ nhi yêu quý gửi đến rất đơn giản ——
[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Sư phụ, Mông Hồng Thiên Hạ và Thanh Thu Tỏa, bên nào lợi hại hơn?
Thánh Kỵ Sĩ không phải kẻ ngốc, không chỉ không phải kẻ ngốc, ngược lại anh
ta còn một lão cáo già, tin tức lan truyền trong thiên hạ,Thanh Thu Tỏa
phát ngôn, sự tình ầm ĩ như vậy, anh ta không có khả năng không biết gì. Theo tính cách của anh ta sớm đã phải nhảy ra, nhưng anh ta thương
lượng với quân sư xong, liền cảm thấy việc này không thể lỗ mãng.
Thủ đoạn kiếm tiền của con nhóc này, từ ánh mắt, đến tính nhẫn nại đều là
hạng nhất, giúp thì đương nhiên là phải giúp, nhưng phải giúp như thế
nào, ra tay khi nào thì mới có thể nhận được số tiền lời lớn nhất, ví dụ như để cho cô bé mất hết hy vọng, gia nhập Mông Hồng Thiên Hạ...
Vì vậy hôm nay có người nào đó thân ở chiến trường, tâm trí lại nằm ở khung truyền tin, đã chờ câu mật ngữ này rất lâu rồi.
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Thanh Thu Tỏa tính cái P*, phân hội Hồng Sắc Phong Viêm của Mông Hồng Thiên Hạ cũng có thể đánh ngang tay
với bọn nó.
(*Cái P: Cái mông =.=)
Bên kia nhanh chóng trả lời:
[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Sư phụ, quốc khố bọn họ bị trộm một ngàn hai trăm lượng vàng.
[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc nói: Vậy à?
[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Đệ tử ra hai ngàn năm trăm lượng,
Mông Hồng Thiên Hạ có thể giúp đệ tử săn bằng bọn nó không?
Chiến sĩ Hoang Hỏa đứng ở đầu đường trấn Vĩnh Trữ bị một cung tiễn thủ bắn
mấy tên phập phập thành con nhím, cách máy tính anh ta cũng có thể cảm
giác được đồ nhi của mình đầy sát khí. Cái gì gọi là vung tiền như rác?
Chính là đây.sssssssssssssss