Vốn tưởng rằng sẽ nhận được đáp án rõ ràng, nhưng Nam Cung Thần lại cố ý bán cho cô nút thắt, hỏi ngược lại một câu mơ hồ, 【Trong lòng cô càng hy vọng người đàn ông tối qua là ai? 】
Cát Xuyến cam đoan, nếu Nam Cung Thần ở bên cạnh cô, cô chắc chắn xông tới đánh cho anh ta một trận, quá khốn kiếp!
“Nói nhảm! Tôi đương nhiên hy vọng là chồng tôi!” Cô gào lớn lại.
Ở nơi công cộng, khó tránh khỏi đưa tới ánh mắt khác thường, cô chỉ cảm thấy xúi quẩy, nên phát tiết toàn bộ tức giận lên người Nam Cung Thần, hận nghiến răng nghiến lợi.
“Tối hôm qua, hai người... Chẳng lẽ...” Tiết Giai Ny cẩn thận tìm từ, trong mắt không giấu giếm được kinh ngạc.
“Không thể nào!” Cát Xuyến cắn răng nghiến lợi đáp.
“Ờ...” Tiết Giai Ny đáp một tiếng ý vị sâu xa.
Đột nhiên, Cát Xuyến quay đầu nhìn về phía bạn, “Hôm nay người tiếp nhận thẩm vấn là cậu chứ? Sao lại kéo lên người tớ?”
Tiết Giai Ny vội vàng cười ha hả, tính ngụy trang cúi đầu uống trà, trong lòng cảm thán phản ứng của người nào đó quá nhanh.
“Cậu chắc chắn mình biết rõ sao?” Cô cố ý nói sang chuyện khác.
“Dĩ nhiên! Nếu không phải chồng tớ, vậy buổi sáng tớ nên tỉnh lại ở khách sạn chứ không phải trên giường nhà mình, đều tại cậu hỏi tới hỏi lui gạt tớ.” Cát Xuyến cẩn thận suy nghĩ một chút, nói thẳng ra.
-_-|||
Đầu Tiết Giai Ny đầy vạch đen, khóe miệng co giật, sao lại kéo lên đầu cô?
“Bà chị, chị đưa ra nghi vấn được rồi!”
“Tớ ngẫm nghĩ, chuyện phải là như vậy, tớ đúng là lên xe Nam Cung Thần, nhưng anh ta rất quân tử đưa tớ về nhà, bây giờ tớ hơi hoài nghi, có phải tối hôm qua chồng tớ ghen không? Trước kia anh ấy rất dịu dàng, nhưng sáng nay, tớ phát hiện trên người tớ thê thảm không nỡ nhìn.”
“Khu...” Tiết Giai Ny bị sặc một ngụm nước trong cổ họng, ho đến cô đỏ bừng cả khuôn mặt.
Dừng một chút, tiếp tục nói: “Xem ra tối hôm qua hai người rất kịch liệt.”
“Tớ cũng nghĩ thế, nếu không tớ sẽ không ngủ thẳng cẳng đến tận chiều mới tỉnh, cả người vô cùng ê ẩm.” Cát Xuyến nghiêm túc gật đầu, không hề cảm thấy lời này có gì không ổn.
Tiết Giai Ny nuốt một ngụm nước trà, Cát gia không hổ danh là Cát gai, sau khi ở chung với bạn trai chính là không giống trước, cái gì cũng có thể nói, hơn nữa mặt không đổi sắc.
Cô thật hổ thẹn!
“Ặc... Chúng ta có thể thay đổi đề tài không? Bị người khác nghe được không tốt.”
“Được! Rốt cuộc tối hôm qua cậu và Quan Hạo Lê đã xảy ra chuyện gì?” Cát Xuyến cười híp mắt nhìn cô.
O(╯□╰)o Tiết Giai Ny có cảm xúc ngổn ngang trong gió, nên tới đúng là vẫn còn không tránh khỏi.
“Đừng nói nữa, nói đến tối hôm qua tớ lại buồn bực.” Trong lòng cô cực kỳ khó chịu.
Cát Xuyến sáp lại gần, nhỏ giọng nói: “Trải qua tối hôm qua, cậu trở thành phụ nữ chân chính! Nói cho chị xem, cảm nhận gì?”
Giọng nói và vẻ mặt của người nào đó rất hèn mọn bỉ ổi, chọc cho Tiết Giai Ny bất mãn trừng mắt về phía cô ấy.
“Không phải cậu chưa từng trải qua.” Tiết Giai Ny tức giận đáp lại một câu.
“Chuyện cũ năm xưa, ai còn nhớ rõ ràng như vậy!” Cát Xuyến bĩu môi.
Tiết Giai Ny cố nén kích động muốn trào máu của mình, hít vào một hơi thật sâu, cô quyết định nói lời kết thúc đối thoại ngày hôm nay trước.
“Không còn sớm, trở về đi thôi.” Cô lấy khăn giấy ra lau tay.
“Mới tám giờ, còn sớm! Không phải đi hẹn hò sau lưng tớ chứ?” Cát Xuyến cười đến mập mờ.
“Hẹn cái đầu cậu! Tớ mệt rồi!” Tiết Giai Ny rất muốn gõ bạn một lông cây dẻ *.
(*) lông cây dẻ: bên ngoài trái cây dẻ xù xì đầy lông như con nhím.
“Mệt? Không phải tối hôm qua cậu vận động quá kịch liệt, hôm nay còn chưa trở lại bình thường?”
“Ngừng! Cậu có thể suy nghĩ bình thường một chút không? Tối hôm qua tớ uống say, cái gì cũng không biết, sáng dậy mới phát hiện mình không giải thích được đã thất thân, tớ đã đủ buồn bực, cậu đừng thêm ấm ức cho tớ được không?” Tiết Giai Ny hoàn toàn thua cô ấy.
Cát Xuyến hỏi: “Anh ta không phủi mông chạy lấy người, xem như là tình một đêm chứ?”
“Anh ta dám!” Tiết Giai Ny cắn răng.
“Vậy nói rõ người ta thích cậu, bằng không sẽ không chờ tới bây giờ, hơn nữa sau khi uống say hành động đều không tự chủ được, còn lớn mật hơn lúc tỉnh táo, không bị cản trợ, rất tự nhiên mà...”
Cát Xuyến buông tay ra, ý tứ không cần nói cũng biết.
Ngón tay Tiết Giai Ny cầm chặt cái ly, liên tưởng đến những lời Quan Hạo Lê nói với cô hôm qua, trong lòng càng phiền não, chẳng lẽ tối hôm qua mình thật sự có trách nhiệm?
Lại nói, trước tối qua, cô và anh đã từng có hai lần tiếp xúc da thịt thân mật, chỉ có điều không đột phá tầng phòng tuyến cuối cùng mà thôi.
Mà bây giờ, tất cả đều không giống nhau.
Thật ra thì, cũng không phải cô không thích anh, nhưng vừa nghĩ tới anh âm thầm biến mất hơn một năm, trong lòng rất không thoải mái, vốn cô đã làm xong chuẩn bị giữ khoảng cách với anh.
Nhưng chuyện tối ngày hôm qua, làm rối loạn tất cả kế hoạch của cô.
“Ngoa tử, tớ cảm thấy Quan Hạo Lê nghiêm túc với cậu, mà cậu cũng có ấn tượng tốt với anh ta, nếu như vậy, sao không thử một chút?” Cát Xuyến cầm tay bạn mình, chân thành nói.
Tiết Giai Ny trầm mặc không nói, trong lòng rất loạn.
--- ---------- -----
Sau này, Quan Hạo Lê xuất hiện trước mặt Tiết Giai Ny cả ngày, cho dù cô tránh thế nào, anh đều có thể “Vô tình gặp gỡ” ở bất kỳ trường hợp nào, bất kỳ quãng thời gian nào, để cho cô tránh không thể tránh.
Để cho cô càng buồn bực, ngày đầu tiên đi làm đã gặp anh.
“Anh có thể đừng như âm hồn không tan như vậy được không! Bây giờ tôi đang đi làm, rốt cuộc anh muốn làm gì?” Tiết Giai Ny kéo anh sang một bên hỏi.
Quan Hạo Lê cố ý tỏ vẻ kinh ngạc, “Thì ra em cũng làm ở đây! Thật trùng hợp! Trưởng đài các em mời anh tới.”
Anh cười đến rất hả hê, rất tự tin, trong mắt Tiết Giai Ny nhìn lại cực kỳ chói mắt!
“Có ý gì?” Cô cảnh giác nhìn anh.
Đúng lúc này, trưởng đài Âu Dương và mấy vị chủ nhiệm đi cùng tới, trên mặt mọi người đều nở nụ cười, cực kỳ cung kính nói với Quan Hạo Lê: “Có thể mời Quan tiên sinh tới nhận phỏng vấn ở trong đài chúng tôi, là vinh hạnh của chúng tôi, phòng khách quý cho ngài đã chuẩn bị xong.”
“Trưởng đài Âu Dương quá khách khí.” Quan Hạo Lê thay đổi vẻ lưu manh thường ngày, trở nên khiêm tốn lễ độ, hình tượng quý công tử tao nhã.
“Tiểu Tiết! Cô và Quan tiên sinh có quen biết không?” Trưởng đài Âu Dương hòa nhã dễ gần nhìn Tiết Giai Ny.
“Không biết.” Tiết Giai Ny lắc đầu, cô tình nguyện không biết anh.
“Ôi! Có thể mặt tôi quá phổ biến, cô gái nhỏ người ta nhận lầm người.” Quan Hạo Lê cười tự giễu.
“À, hóa ra là vậy!” Trưởng đài Âu Dương có thâm ý khác nhìn hai người.
Đợi sau khi bọn họ cùng đi, Tiết Giai Ny còn chưa bình thường trở lại từ kinh ngạc hoảng hốt, rốt cuộc đây là tình huống gì?
Ngay cả trưởng đài cũng cung kính như vậy với Quan Hạo Lê, giống như anh ta là khách cực kỳ tôn quý gì đó, trời ạ! Cô càng ngày càng không rõ!
Trở lại phòng làm việc, đã nghe thấy một nhóm cô gái ngồi đó bàn luận ầm ĩ.
“Tôi thật hưng phấn! Vừa rồi Quan tiên sinh cười với tôi!” Người đẹp Giáp háo sắc.
“Tôi thấy anh ấy là người đàn ông perfect nhất! Tao nhã mê người, tuấn lãng đẹp trai, quyến rũ khí phách, nhất định là con nhà giàu đẹp trai hoàn mỹ không khuyết điểm trong cảm nhận của toi.” Người đẹp Ất say mê.
Nghe đến đó, Tiết Giai Ny thiếu chút nữa không cười phun, cô rất hoài nghi những người này nhìn lầm, anh ta rõ ràng là một tên lưu manh vô lại! Nào dính dáng gì đến đẹp trai tao nhã?
“Tôi nghe nói Quan tiên sinh chưa bao giờ tiếp nhận bất kỳ phỏng vấn gì của truyền thông, đã từng có phóng viên đài truyền hình quanh quẩn gần nhà anh ấy mấy tháng, cũng không thuyết phục được anh, không biết trưởng đài Âu Dương của chúng ta dùng quan hệ thế nào, quá cao thủ rồi!” Người đẹp Bính rất bát quái.
“Tin đồn chi phí anh ấy đến khám bệnh tại nhà vô cùng cao, chưa từng có một phẫu thuật thất bại, nổi danh toàn thế giới, thành tựu y học đếm không xuể, nhưng tính tình anh ấy vô cùng quái dị, không chấp nhận lương cao của bất kỳ bệnh viện lớn nào, hành tung mơ hồ không xác định.” Người đẹp Đinh vô cùng sùng bái nói.
Ặc... Họ nói có khoa trương quá không?
Không phải anh là một bác sỹ sao? Nhiều lắm có danh tiếng hơi nhỏ ở giới ý học, về phần thần bí như vậy, cũng sắp vượt qua Đằng Cận Tư rồi.
“Xin hỏi, Quan tiên sinh trong miệng các cô là chỉ Quan Hạo Lê sao?” Tiết Giai Ny không nhịn được chen miệng vào nói.
Các người đẹp thảo luận đến kịch liệt cực kỳ khó chịu khi đột nhiên bị người cắt đứt, cùng nhau nhìn về phía cô, “Dĩ nhiên, Quan tiên sinh là độc nhất vô nhị! Nhưng tên của anh ấy nhất định sẽ bị nhiều người mạo danh, nếu cô cũng vừa vặn quen biết một người đàn ông tên Quan Hạo Lê, 99% anh ta là đồ giả mạo, tập làm quen đi là được.”
Phụt! Tiết Giai Ny tàn nhẫn phun ra.
Trí tưởng tượng của những người này đúng là không phải phong phú bình thường!
“Được rồi, các cô tiếp tục.”
Cô giống như chạy trốn ra khỏi phòng làm việc, một mình ở trong phòng trà yên lặng uống trà, lấy điện thoại di động ra bắt đầu baidu, biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng.
Sau khi nhìn một đoạn giới thiệu dài, cô nâng quai hàm lầm bầm lầu bầu: thì ra anh ta cũng là một cổ phiếu tiềm năng?