Tại điểm hẹn của cuộc hợp, từ xa có một chiếc Lamborghini màu đen sang trọng chạy tới, bước ra là một người đàn ông lịch lãm, tay đeo chiếc đồng hồ hiệu Rolex và đôi giày da hiệu Tanino Crisci. Thân hình mảnh mai cao ráo trong rất thanh lịch, hai bên có cả thư kí và vệ sĩ đi cùng, anh ta bước vào như sáng chói cả nhà hàng. Hắn thấy anh ta liền đứng dậy chào, đây có lẽ là đối tác rất quan trọng nên hắn mới như vậy, con người hắn vốn dĩ rất kiêu ngạo, ít khi khiêm nhường coi trọng ai.
-”Chào anh” Hắn lịch sự cuối đầu chào hỏi.
-”Chào” Anh ta nở một nụ cười thân thiện nhìn hắn, cô nhìn hắn mà lòng đầy ngưỡng mộ, vừa đẹp trai, giàu có. Vừa có năng lực còn cả đức độ, cả thế giới này tìm được mấy ai? Cô nhìn anh ta chăm chăm, anh ta liếc mắt sang cô rồi hỏi:
-”Cô là?”
Cô lúng túng đứng dậy cuối đầu chào hắn:
-”Chào anh, tôi là Lý Mộc Khuê là.. Trợ lí của giám đốc Lâm”
-”À, tôi là Trịnh Hải Vũ hân hạnh” Hải Vũ đưa tay ra để bắt tay chào xã giao, cô lấy đôi bàn tay thon thả nắm lấy. Cảm giác này.. Thật kỳ lạ.
-”Bây giờ bắt đầu được chưa?” Hắn nhìn hai người.
-”Được. Bắt đầu thôi”
___________________________
Kết thúc buổi hợp cô trở về công ty lấy sấp tài liệu đang làm dang dở đem về nhà. Vừa bước vào nhà, cô nhìn thấy Hải Vũ, là người đàn ông lúc nảy.
-”Em về rồi à?” Khuynh Triết nhìn cô, khuôn mặt anh cười rạng rỡ để lộ vẻ điển trai.
-”À..Ừ”
Cô bỏ lên phòng, Hải Vũ nhìn theo bóng lưng cô rồi nhìn Khuynh Triết hỏi:
-”Khuê Tỷ không nhớ em sao anh?”
-”Cô ấy bị mất trí nhớ”
-”À.. Thì ra là vậy, lúc nảy kí hợp đồng Tỷ ấy không nhớ em là ai, em cứ tưởng em đi lâu quá nên Tỷ ấy quên em rồi. Haha” Hải Vũ vừa nói vừa cười lộ ra vẻ mặt nam thần, hàm răng trắng tinh và đôi mắt biết cười càng tô lên vẻ điển trai thêm nữa.
_________________________
Sáng hôm sao cô lại đi làm như bao ngày, vào công ty lại bị nói xiên nói xỏ, hắn thấy cô như vậy cũng không đành lòng nên cho cô làm thư ký riêng để vừa có thể gần gũi với cô vừa có thể giúp cô tránh xa dư luận.
-”Chị ơi.. Người ta mới vào làm chưa được một tháng mà đã lên làm thư ký, mình làm hơn một năm mà lương vẫn vậy.. Haizzz, không biêt người ta có chuyện gì mờ ám không nữa” Ả nhân viên cùng phòng thấy cô đang dọn đồ liền nói móc cô.
-”Đúng rồi, mình cũng đâu thua gì người ta mà sao không được lên chức nhỉ?”
Cô nghe cũng có thoáng chút tức giận nhưng cũng bỏ đi.
Cô vào phòng giám đốc đặt đồ xuống bàn làm việc rồi dọn ra không để ý đến việc hắn đang nhìn cô.
-”Em thấy thoải mái chứ?” Hắn mở lời.
-”Bình thường” Cô không nhìn hắn, mặt vẫn cứ chăm chăm vào việc làm, việc làm ư? Cô đang hack tài khoản email và thông tin tư liệu việc làm của hắn ngay trước mặt hắn. Cô chỉ lạnh nhạt nói vài ba câu rồi tiếp tục tập trung vào việc chính. Hắn ngồi đối diện không nghi ngờ gì mà tiếp tục làm việc.