#Anh_trai_của_Nấm:
#24: Anh Vũ Minh... cuối cùng cũng được gặp lại anh!
Tôi là Mai Hương.
Tôi hiện tại đang đứng trong phòng của anh trai, và vừa rồi tôi vừa hỏi lão một câu, rất... ngây ngô: “Anh bị.. gay à?”
Tôi
biết, tôi biết, hỏi câu này thì đúng là...hơi nhạy cảm, tôi cũng biết
anh trai tôi đã phải khó khăn như thế nào trong chuyện che đậy giới tính
thật của mình trong ngần ấy năm. Nhưng mà, lời cũng nói ra rồi, biết
làm sao mà rút lại.
Aaaaa, cái mồm này, cái mồm làm hại cái thân rồi. T___T
Lâm Vũ Minh, lão đang dùng ánh mắt hình sự để... giết chết tôi.
-”Lâm Mai Hương...em rốt cuộc đang nói cái gì vậy?”
-”Em...em
hỏi...em hỏi xem có đúng là...anh là... là gay hay không, Lâm Vũ Minh,
em nói nghe này, Việt Nam mình bây giờ tiến bộ rồi, giới tính thứ 3 thì
đã sao, không sao cả, anh cứ tự tin lên, em này, em không hề kì thị gì
luôn, anh thích mặc váy chứ gì, được rồi, tý nữa qua phòng em, em sẽ cho
anh mượn!”
-”LÂM MAI HƯƠNG!!!”
Chết toi, lão phẫn nộ thật rồi đấy, Mai Hương ơi, mày đang nói linh tinh cái gì vậy!
36
kế, chuồn là thượng sách, tôi liền cong đít bỏ chạy, nhưng mà cái chân
tôi ngắn, chạy được 2 bước đã bị bàn tay đó tóm lại, ánh mắt đó...đầy
tức giận nhìn tôi.
-”Nấm...em nói linh tinh, rồi tính bỏ chạy như vậy à, Nấm tính chọc tức anh phải không, còn không mau giải thích!”
Tay lão cứng như thép, gỡ mãi không ra, bức quá tôi hét toáng lên:
-”Lâm
Vũ Minh mau bỏ tay em ra, em không có lỗi gì hết, bạn anh nói anh bị
gay, mà em thấy hình như đúng đấy, anh nhìn đi, cái gì thế kia, giấy dán
tường hồng kìa, hoa tigon hồng kìa, gì, cả cái này nữa, anh nhìn đi,
váy này, anh dự trữ để làm cái gì, không phải để lén lút mỗi đêm lôi ra
mặc rồi đứng trước gương ngắm ngía trầm trồ đấy chứ, rồi còn cái gì, bạn
anh nói anh ghét chơi với con gái, rồi còn thì thầm với thằng con trai
nào trong nhà vệ sinh, là sao, đủ bằng chứng chưa, hả, thế không phải
Gay thì là gì?”
-”Nấm nói xong chưa?”
-”Chưa.....Lâm
Vũ Minh, em không có ý gì đâu, đối với em chuyện này cũng bình thường
thôi, chỉ có là sợ bố mẹ, tin tưởng anh như vậy, bây giờ biết chuyện
chắc chắn sẽ rất buồn!”
-”Xong chưa????”
-”Chưa...em nói nghe, anh cứ sống thật với giới tính của mình đi, em ủng hộ, em sẽ giải thích với bố mẹ giúp anh, anh yên tâm!”
-”Hết chưa?”
-”Rồi!...Ực!”
Tôi
nuốt nước bọt, tôi thấy lão khó khăn lắm mới có thể bình tĩnh không bóp
cổ tôi, à, vâng , thật may mắn cho tôi là anh trai tôi giỏi kiềm chế
cơn tức lắm. Cuối cùng lão hít một hơi dài rồi lôi tôi ngồi xuống
giường.
-”Mấy
cái thằng bạn mất dạy đó, hôm nào lên trường anh sẽ xử đẹp chúng nó, cả
Nấm nữa, mấy lời tào lao của chúng nó Nấm cũng tin sao, sao em ngốc quá
vậy?”
You'll also like
You Taste Like Strawberries
By Punkxst 5.6M 132K
Highest Rank- #1 in Teen Fiction & #7 in Humor
While I touched myself, my phone rang.
I groaned when I picked up the phone.
“Hello.”
“You have a tight kitty.” I gasped.
“Who is this?” I asked.
“Look inside your closet.”
Credit Cover:@GlueEater
You Taste Like Strawberries. © 2017. All Rights Reserved.This work is registered and protected on www.copyrighted.com
Vợ của tôi là tác giả ngôn tình
By kieungoclien812k 1.5K 81
Anh là giám đốc, cô là nhân viên của anh.
Bố mẹ cô sống ở nông thôn, một mình cô lăn lộn kiếm sống trên thành phố.
Anh là giám đốc quyền cao chức trọng, thiếu gia nhà giàu bao người mơ ước.
Giỏi cho em dám chọc vào tôi, xem tôi xử lí em thế nào!
Người tôi thích chính là em
By Nguyen_nguyen_123 1.2K 66
Nội Dung Truyện : Người Tôi Thích Chính Là Em
Nó...một cô bé 17 tuổi bên ngoài là cô gái năng động, vui tính, tỏa sáng như ánh mặt trời nhưng trong bóng đêm lại là một sát thủ máu lạnh, coi chuyện chém giết như thú vui của mình.
Hắn... 17 tuổi, một công tử lạnh lùng nhưng có vẻ ngoài quyến rũ đến khó tả luôn làm điêu đứng những nữ sinh khác nhưng ẩn trong đó là một bang chủ của bang phái đứng đầu thế giới.
Trải qua nhiều khó khăn, gian khổ, liệu hai người có đến được với nhau..? Hãy đón xem những diễn biến kịch tính nhưng không kém phần hài hước trong câu truyện này.
The Player Stopped Me From Jumping || Comple...
By XmysterysmileX 3.6M 154K
[ Highest Rank: #6 in Teen Fiction ]
Grace Parkinson doesn't know what it feels like to be happy. Living in a world where people aren't nice, where people aren't like the people in the movies, it makes her think that there is no such thing as happiness. Having no friends and not being able to talk to her mum about her problems since she has cancer doesn't even help her situation just a little bit at all.
One day though, a certain player with blonde hair and blue eyes finds Grace leaning against the lockers, crying her problems away, and decides to help her.
Since that day, you would expect things to go better but things don't get better, they get worse and when Grace finds herself about to jump off of the school building, thinking that the solution to her problems is death, the blonde player finds himself helping the lost girl again.
The only question is:
What will happen next?
The Bad Boy's Rules
By EliahGreenwood 1.2M 40.7K
Highest rank in teen fiction #4 on 22/11/17
Current rank #4
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
''Whatever you're thinking of doing right now. It's not a good idea,'' I hardly said, trying to breathe properly. His face was only a couple of centimeters away from mine.
“ Is that so?” He whispered “And why is that?''
“I'm a good girl and y-you are my cousin's worst enemy. There are rules. We can't do this.'' I stuttered, secretly trying to convince myself.
He leant in as his breath on my neck made me shiver. He just stayed still, his lips barely touching my skin, driving me crazy. Unable to make a move, I shivered from head to toes.
“Well, I'm a bad boy.''
He started kissing my neck softly. How could something so wrong feel so right? I felt his kisses slowly getting closer to my face. My skin was on fire everywhere he placed his lips. He kissed my cheek softly and pulled away.
“And you know what bad boys do?”
I knew there would be no going back.
❝ They break the rules ❞
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
Haze Adams and Winter Kingston. Two people that you simply can not imagine ever being together. They have different backgrounds, different goals and most importantly completely different personalities. Haze is the ultimate bad boy no one dares look in the eyes and Winter is the sarcastic, awkward, clumsy girl you can't help but relate to.
What happens when Winter dares look Haze in the eyes on her first day of school?
What happens when she breaks the bad boy's rules?
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
All rights reserved to the author of this book.
No copy can be produced without the author's approval.
© Protected under the 2017 copy right law.
The Bad Boy's Girl (Now Available as a Paper...
By JessGirl93 190M 3.2M
AVAILABLE NOW IN PAPERBACK AND EBOOK WITH EXCLUSIVE COLE POV CHAPTERS:http://badboysgirl.pagedemo.co/
“Some people bring out the worst in you, others bring out the best, and then there are those remarkably rare, addictive ones who just bring out the most. Of everything. They make you feel so alive that you'd follow them straight into hell, just to keep getting your fix.” Karen Marie Moning, Shadowfever
Tessa O'Connell is a girl as ordinary as they come-or so she thinks. Her aim for senior year is to keep her head down yet somehow manage to convince her childhood love Jay Stone to love her back. What she isn't prepared for is for Jay's brother, Cole to return to town and change the life she's always been seemingly content to live. Tall, gorgeous as all hell and a bad boy with ocean blue eyes and the perfect edge of adorability, he was her greatest tormentor, her number one enemy.But the guy that's come back is like no one Tessa's ever come across. He challenges her, he tests her limits, he forces her to bring out the girl she's long ago buried under a veil of mediocrity and most of all he compels her to consider that perhaps the boy that infuriates her to the point of no return might just her guardian angel.
Warning: The story comes with a bad boy notorious for making you swoon, inducing hysterical laughter and making you question whether you could purchase a clone on eBay.
ÉP YÊU 100 NGÀY (MẠNH MẼ YÊU NHAU 100 NGÀY)
By NguynKhi035496 703 27
Tác giả:Diệp Phi Dạ
Thể loại:Ngôn Tình
Nguồn:DĐ Lê Quý Đôn
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại
Edit : Phượng hỏa
Hai tháng sau một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời cha mẹ mà kết hôn.
Cô nói: “Cố tiên sinh, tôi thích đồ ăn nhà hàng này”, ngay ngày hôm sau đầu bếp nhà hàng đã trở thành đầu bếp riêng trong nhà cô.
Cô nói: “Cố tiên sinh, tôi thích túi ở cửa hàng này”, ngay đêm đó nhà thiết kế này liền trở thành người thiết kế riêng của cô.
Những tưởng kết hôn không có tình yêu, cô và anh sẽ giống như trước, nhưng anh lại sủng ái cô đến tận trời. Cô muốn đi làm, anh không đồng ý, cô liền lén tìm việc nhưng cuối cùng do anh sau lưng dở trò quỷ khiến cô không tìm được công việc. Cô tức giận đến tìm anh, anh liền cười híp mắt an bài cho cô một công việc. Ngày hôm sau, cô vui vẻ đi làm lại phát hiện ra bản công việc của mình viết, họ và tên: Tần Chỉ Yêu, chức vụ: Vợ của Cố Dư Sinh
( 1 ngày - 2 hoặc 3 chap )
-”Thì....Không có lửa, sao mà có khói chứ!”
-”Nấm ngốc, lửa với khói cái gì ở đây, Nấm muốn biết sự thật chứ gì?”
-”Sự thật? Về giới tính thật của anh????”
Lão cáu, nhìn tôi thật lâu, rồi cuối cùng đôi lông mày cũng dãn ra, lão.... véo má tôi:
-”Cái giấy dán tường đó,
Nấm có nhớ ai chọn cho anh không? Hồi lớp 8, đứa nào lên chợ ôm về cho
anh một mớ giấy này rồi bắt anh dán tường, Nấm cố tình quên đúng không?
Còn cái chậu hoa tigon, có phải lần đi về nhà bà ngoại, Nấm nằng nặc đòi
cầm về chơi, kết quả không tưới nước, để cho no héo queo, anh phải mang
về đây để chăm sóc, Nấm còn ý kiến gì? Còn cái váy này, Nấm đã mở ra
xem kĩ chưa?”
Mở ra xem! Quả là chưa, tôi nghe lời liền mở ra xem, rồi, cảm xúc gì vừa vỡ òa trong tim, tôi hét toáng lên:
-”Lâm Vũ Minh...cái này...anh...anh...thì ra anh....!”
-”Đúng rồi đó, Nấm ngốc!”
-”Anh cũng thích váy hồng có ren giống em sao? Ôi trời ơi, Lâm Vũ Minh, chúng ta có cùng gu thời trang rồi!”
Mặt lão đen ba vạch, tôi thấy rõ một đám mây xám xịt trên đầu lão:
-”Nấm cố tình chọc tức
anh phải không, Nấm có nhớ ai đã từng bỏ ăn vì cái váy này chưa, Nấm có
biết anh đã phải đến tận lớp nhờ Yên Vi bạn Nấm đi cùng để mua cái này
cho Nấm hay không, Nấm đúng là ngốc, bây giờ thì Nấm chọc tức anh thành
công rồi đấy!”
Ơ...vậy ra, tất cả mấy cái này đều có liên quan đến tôi à, cái váy này, là anh trai mua cho tôi sao?
Bối rối quá!!!
Lão thấy tôi bối rối như vậy, liền chốt:
-”Nấm còn ý kiến gì, còn dám nói anh như vậy, anh sẽ không tha cho Nấm!”
Lão có vẻ hơi đau đầu
rồi đây, tay day day thái dương, tôi sợ mẹ về biết tôi chọc điên thằng
con “trai” bảo bối của bà, bà sẽ lập tức giết tôi. Tôi cười hì hì, liền
ngọt giọng:
-”Em tin, em tin anh là con trai rồi, tin mà, haha, đau đầu hả, nằm xuống, em xoa đầu cho, tý mẹ về, thì đừng nói gì nghe chưa?”
Lão nghe tôi nói, hài lòng nằm xuống, tôi vừa xoa xoa đầu, vừa buột miệng:
-”Này Lâm Vũ Minh, thế
còn cái vụ ghét chơi với con gái, và “bí ẩn” vơi anh chàng nào đó trong
nhà vệ sinh nam thì anh giải thích thế nào?”
Lão đang nhắm mắt, lập
tức ngồi bật dậy, tôi bị bất ngờ giật mình một cái suýt nữa rơi tõm
xuống giường, may mà lão nhanh tay túm lấy kéo ngược trở lại, thế là
thành thử, tôi bị quán tính lao người về phía trước, cả cái thân hình
lùn tịt của tôi nằm vắt vẻo trên người anh trai. Ám muội kinh khủng, tôi
nghe rõ tim lão đập liên hồi, đập rất nhanh, rất mạnh, hoảng quá, lẽ
nào tôi làm lão đau đau đầu rồi đau cả tim nữa. T___T
-”Lâm Vũ Minh, anh sao vậy, khó chịu sao, em xin lỗi mà, tại anh kéo mạnh tay quá làm gì, này, anh không sao chứ?”
Lão khó khăn ngồi dậy, cái băng trên trán lại rớm rớm máu rồi, tôi xót hết cả ruột, vội vàng đi tìm thuốc, lão đã túm tay lại.
-”Không sao đâu, Nấm
muốn nghe giải thích thì cứ ngồi lại đi, anh sẽ giải thích cho Nấm, cứ
để Nấm nghi ngờ kiểu này, anh còn đau đầu hơn!”
Haha, vâng, vâng, anh trai của tôi ơi, anh nói cứ như thể em là đứa hay suy nghĩ bậy bạ vậy!
Nói vậy chứ tôi cũng tò mò chết đi được:
-”Vậy...anh giải thích mau mau, em còn đi tim bông băng!”
Lão chuẩn bị nói, tôi cũng đang chuẩn bị nghe, cánh cửa phòng bông nhiên mở ra!
“Kẻ vô duyên không gõ
cửa phòng” đó, thật nhanh chạy đến bên giường lão, tự nhiên như không ôm
chầm lấy anh trai tôi nước mặt lưng tròng:
-”Anh Vũ Minh......cuối cùng, cũng được gặp lại anh rồi!”
Ơ, người này là....
Còn...