Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn

Chương 171: Chương 171: Bản chất của sự thật






Trong văn phòng Tổng giám đốc, không gian yên ắng chỉ có duy nhất tiếng lật tài liệu, Cố Hoàn ánh mắt chăm chú nhìn văn kiện vừa được gửi đến báo cáo chi tiết về việc thu mua cổ phần từ các cổ đông của tập đoàn Thiên Hạ, thỉnh thoảng môi kiện mỹ cong lên đầy hài lòng.

" Cốc - cốc " tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến, Cố Hoàn hơi di chuyển sự chú ý, trên mặt vẫn như cũ trầm ổn.

" Vào đi"

Cửa phòng hé mở, Mã Hoành Kỳ từ bên ngoài bước vào, thái độ khiêm nhường.

" Cố tổng, chuyện anh giao phó tôi đã xử lý ổn thỏa, sắp tới chúng ta cần làm gì?"

Gấp lại văn kiện đặt sang một bên, Cố Hoàn hướng mắt nhìn người đối diện, biểu tình phức tạp như đánh giá lại như tán dương.

" Chuyện lần này cậu làm rất tốt, còn tốt hơn cả tôi kỳ vọng" - Cố Hoàn bỡn cợt.

" Vốn dĩ muốn cậu sắp xếp người ra tay với Hạ Mỹ Kỳ, không nghĩ tới cậu lại tự mình ra tay, xem ra sự tận tâm của cậu đối với tôi không thể xem thường"

" À thì là... "

Bị nói trúng tim đen, Mã Hoành Kỳ ái ngại nhìn Cố Hoàn, thật sự mà nói hắn cũng đã bố trí người đối phó Hạ Mỹ Kỳ ngày hôm đó, chỉ là trong lúc nhât thời cao hứng hắn không kiềm chế được, cho nên mới... thậm chí còn lôi kéo đồng minh, khiến cho Scandanl của tiểu thư Hạ gia càng thêm kịch tính với độ " mạnh bạo" xưa nay chưa từng có.

" Không sao, cậu đã làm rất tốt."

Cố Hoàn lên tiếng xoa dịu, hắn đơn thuần chỉ nói ra suy nghĩ, không có ý gì khác, hắn trước nay chỉ coi trọng kết quả, còn quá trình dẫn đến như thế nào quả thực không đáng bận tâm.

" Vâng"

Nhìn thái độ Mã Hoành Kỳ dường như còn điều gì muốn nói, Cố Hoàn tinh ý lên tiếng trước.

" Chuyện này đến đây coi như xong, cậu không cần bận tâm đến, tiếp theo tôi có việc khác quan trọng hơn giao cho cậu"

" Chỉ cần việc Cố tổng giao phó, tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt" - Mã Hoành khẳng định.

" Năng lực của cậu tôi rất tin tưởng. Không dài dòng nửa, sắp tới tôi có một dự án ở nước Y, tôi muốn giao cho cậu phụ trách mảng bên đó..."

" Vâng, cảm ơn Cố tổng đã tin tưởng"

Mã Hoành Kỳ nhanh chóng đáp ứng, từ lâu hắn đã nghe nói Cố thị mở rộng thị trường sang các nước mà nước Y là một trong số đó, nếu như dự án lần này hắn làm tốt, thì tương lai vị thế của hắn ở Cố thị sẽ càng thêm vững chắc. Còn nửa, đây cũng là cơ hội để hắn tránh mặt một thời gian, vì ít nhiều vụ việc lần này hắn đóng vai trò nhất định. Nhưng...

" Sao vậy! Có gì thắc mắc cậu cứ nói" - Cố Hoàn nghi hoặc.

" Không có gì, chỉ là... trong dự án lần này, tôi có thể tự bố trí người hỗ trợ" - Mã Hoành Kỳ ra điều kiện.

" Tôi đã giao cho cậu thì đồng nghĩa với việc cậu toàn quyền định liệu, chỉ cần không ảnh hưởng đến tiến độ và chất lượng là được."

" Cảm ơn Cố tổng, tôi nhất định sẽ không làm anh thất vọng"

- --0000-----



Âm nhạc xập xình, đám người chật chội cuồng loạn khiêu vũ trong bầu không khí ngột ngạt, là đặc thù của những quán rượu, hộp đêm hoạt động về đêm. Dư Hàn Dực say chếnh choáng nằm gục trên bàn thủy tinh, thứ chất lỏng màu đỏ thẩm trong ly thủy tinh chuyển động dưới ánh mắt mơ màng, nhìn bộ dạng cũng đủ biết hắn uống không ít rượu.

" Sao vậy, kế hoạch trả thù đều diễn ra thuận lợi, sao cậu lại có vẻ không được vui?"

Mã Hoành Kỳ thật vất vả mới tìm được thân ảnh Dư Hàn Dực trong đám đông, chẳng biết người bạn này nghĩ gì, rõ ràng là rất hận, rất muốn trả đũa Hạ Mỹ Kỳ, thế mà khi cô ta thân bại danh liệt lại bày ra bộ dáng tội lỗi?

" Cậu xem, có phải cậu muốn uống hết rượu trong quán không?"

Liếc nhìn bộ dáng thảm hại của Dư Hàn Dực, Mã Hoành Kỳ ái ngại nửa đùa nửa thật, nhanh chóng giành lấy ly rượu đặt ra xa, đến lúc này Dư Hàn Dực mới quan tâm đến người bên cạnh một chút...

" Cậu tránh ra, đưa rượu cho mình" - Dư Hàn Dực vươn tay muốn giành lại ly rượu.

" Cậu mới thôi đi, cậu xem bộ dạng mình hiện tại như thế nào?"

Mã Hoành Kỳ mất kiên nhẫn quát lớn, cuộc đời hắn chán ghét nhất là đàn ông yếu đuối, tại sao người bạn này của hắn lại... Hazzz!!

" Mọi thứ đều đã xảy ra theo ý cậu muốn, Hạ Mỹ Kỳ đã trả cái giá thích đáng, đáng lý cậu nên mừng mới đúng!" - Mã Hoành Kỳ nhìn thẳng Dư Hàn Dực lớn tiếng nói.

" Hoành Kỳ!" - Dư Hàn Dực sau một hồi im lặng đón nhận cơn thịnh nộ của bạn, mới bắt đầu lên tiếng. Không khí bỗng chốc chững lại.

" Thế nào! Nghĩ thông rồi không?"

" Chúng ta đối phó với một cô gái như vậy, có phải rất quá đáng không? Dù sao cũng..."

" Dư Hàn Dực ơi là Dư Hàn Dực, mình tưởng cậu đã nghĩ thông. Chẳng ngờ cậu vẫn chứng nào tật nấy, yếu đuối nhu nhược, không dứt khoát"

Đến lượt Mã Hoành Kỳ mất kiên nhẫn, gọi phục vụ mang tới một ly rượu, nhanh chóng uống cạn như thể muốn mượn chất cồn khiến mình bình tĩnh không gây sự với bạn thân.

" Cậu đã từng nghe, nhân nhượng với kẻ thù chính là tàn nhẫn với chính mình. Hạ Mỹ Kỳ tuy là phụ nữ nhưng tâm cơ khó lường, nếu một ngày cậu đe dọa lợi ích của cô ta cậu có chắc chắn cô ta sẽ bỏ qua cho cậu..."

".... "

" Đừng nói là Hạ Mỹ Kỳ, nếu đổi lại mình, đối phó với người do dự bị tình cảm chi phối như cậu mình cũng nhất định không làm như cô ta"

Mã Hoành Kỳ tỉ mỉ phân tích. Bọn họ đều xuất thân kinh doanh, lợi ích làm trọng cũng như biết được thương trường như chiến trường, mình không hại người khác chưa chắc người ta đã buông tha cho mình!! Dư Hàn Dực tất nhiên hiểu rõ mọi chuyện, chẳng qua là đối với Hạ Mỹ Kỳ hắn vừa yêu vừa hận, rất muốn trả thù nhưng khi thành công rồi lại cảm thấy không nở.

" Thôi vậy đi, mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, cậu dằn vặt cũng chẳng giúp ích được gì"

" Vậy đi, sắp tới mình phụ trách một dự án ở nước Y, đang cần người hỗ trợ, mình nghĩ nhân cơ hội này cậu đi cùng mình tới đó, vừa có thể giúp công việc thăng tiến, vừa tránh cho nghĩ ngợi lung tung" - Mã Hoành Kỳ nói một mạch.

",..."

Dư Hàn Dực im lặng lắng nghe, cân nhắc mọi thứ, cảm thấy lời đề nghị này cũng không tệ. Dù sao thì chuyện đã xảy ra, cũng không ai quy trách nhiệm thì hắn càng tỏ ra bất thường càng khiến người khác sinh nghi. Tâm trạng không tốt thì việc tránh khỏi nơi khiến mình áp lực cũng là một cách giải tỏa.

" Thế nào, nếu đồng ý thì trong 3 ngày tới chúng ta sẽ khởi hành"

" Được rồi, tùy cậu. Mình sẽ tranh thủ sắp xếp" - Dư Hàn Dực nhỏ giọng đáp, mặc dù trong lòng hắn còn vương vấn nhưng trong giờ phút này hắn cơ hồ thấy nhẹ nhõm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.