Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn

Chương 122: Chương 122: Quấn quýt (H)




Bàn tay to lớn nhẹ nhàng mơn trớn gương mặt xinh đẹp đang say ngủ, đôi môi anh đào nhỏ nhắn khép hờ thở ra từng luồng ấm áp, đánh thẳng vào cơn sóng dục vọng đang dần trào trong lý trí Cố Hoàn. Không kiềm lại sự hấp dẫn trí mạng, hắn cúi xuống lần nửa phũ lên môi nhỏ, tận tình liếm hôn tạo ra những thanh âm xấu hổ. Trong mê man bất định, Nghi Thường cảm giác hô hấp trở nên khó nhọc cực kì, nào có ai đương say giấc bị quấy rối mà có thể bình tâm?! Rất nhanh thanh âm phản ứng the thẻ như mèo con phả vào tai Cố Hoàn, khiến hắn cảm nhận được sự đáp lại của người yêu, dù rất nhỏ.

“ Ưm.. Ahhh”

Môi nhỏ khẽ thốt lên vài tiếng nỉ non, mắt đẹp lười biếng mở ra, giữa mảng sương mù cơ hồ nhìn thấy bóng hình quen thuộc.

“ Hoàn!Là anh sao? “

...... truyện ngôn tình

“ Cô nói thử xem, lần này Cố tổng đến thăm phu nhân sẽ ở lại bao lâu?”

Một nữ hầu không giấu được hiếu kỳ, được Cố Hoàn cho nghỉ sớm nên mấy người bọn họ tranh thủ trở về phòng, người nhắn tin web chat, người đắp mặt nạ dưỡng da...

“ Cô đó, sao lại thích nhòm ngó chuyện người khác như thế? “ - nữ hầu đang nhắn tin web chat không kiềm được ám chỉ.

“Thì chẳng qua tôi chỉ tò mò một chút” - người kia lập tức biện hộ, như có như không đưa tay chỉnh sửa lại lớp mặt nạ vừa đắp, không nén được hiếu kì lại nói tiếp.

“ Mà này, cô đoán xem hiện tại Cố tổng và phu nhân, hai người họ có phải đang... “

Một cái gối được ném thẳng vào phía cô hầu gái đang nằm đắp mặt nạ, kèm theo lời chấn chỉnh.

“ Vừa phải thôi nhé. Không muốn sống yên hay sao?! Nếu để Cố tổng biết được xem ngài ấy có đuổi cô khỏi nơi này không? “

“ Thôi được rồi. Không nói nửa thì không nói. Nghe cô nói như vậy ngược lại tôi không hy vọng Cố tổng nán lại quá lâu. Lỡ như... “

“ Biết sợ rồi sao. Vậy thì cẩn thận cái miệng của mình một chút, nhất là thời điểm có mặt ngài ấy ở đây”

“ Ohhh!! Tôi biết rồi”

Nữ hầu xoa xoa chóp mũi, vờ lấy gương soi soi nhưng thực sự trong đầu lúc này lại đang tưởng tượng hình ảnh không thích hợp trẻ em, mà nhân vật chính lại là chủ nhân của mình, chẳng biết hình dung tới mức độ nào mà bỗng nhiên mỉm cười, hơi thở cũng trở nên nóng hầm hập.

*****

Thanh âm liếm mút của môi lưỡi chạm vào da thịt vang lên trong không gian tĩnh mịch, ánh đèn ngủ đã được bật sáng lên một chút soi rõ hình ảnh hai thân hình đang quấn quýt.

“ akkk... “

Tiếng Cố Hoàn nặng nề thở dốc, hiện tại nằm trên giường mặc cho nữ nhân đang khóa ngồi trên eo bụng hắn muốn làm gì thì làm. Nghi Thường đã quen với những việc này, hơn nửa thời gian xa cách khiến cô không còn e ngại, chỉ muốn làm sao để bù đắp cho người đàn ông của mình. Mắt phượng từ trên cao nhìn xuống gương mặt ưu nhã hưởng thụ của Cố Hoàn, Nghi Thường cảm giác bản thân minhd thực sự có thể khiến cho nam nhân này thỏa mãn. Cúi xuống hôn dọc theo sóng mũi, chóp mũi, hai bên má, cằm, rồi lại quen cửa quen nẻo ngậm lấy môi hắn, dựa vào kỹ xảo thành thục công thành chiếm đất len lỏi bên trong hưởng thụ tư vị nam tính đặc trưng chỉ thuộc về riêng Cố Hoàn.

Nữ vương chủ động, thân là ' thần tử' tất nhiên hắn phải phục tùng, thậm chí phải đón ý hùa theo. Mọi bàn tay nâng trụ gáy ngọc, cố định để cho nụ hôn càng sâu càng cuồng nhiệt, một cái tay khác lần xuống động hoa tìm kiếm vuốt ve hai cánh hoa kiều nộn. Kích thích bất tận khiến nơi đó của Nghi Thường tràn ra mật dịch, vừa chạm vào đầu ngón tay đã cảm nhận được sự ướt át như kẹo đường bao bọc lấy. Cố Hoàn thích thú trêu chọc không ngừng nghỉ, thậm chí còn cố tính xâm nhập sâu bên trong, khi thì đỉnh nơi này, đâm chỗ kia, lúc lại bắt chước động tác ra vào khi làm tình mà câm rút bên trong động nhỏ.

“ Ưm... Đừng, đừng ở chỗ đó... “.

Bị Cố Hoàn cố định gáy cổ hôn rất lâu Nghi Thường mới có thể thoát ra, ủy khuất cùng thở dốc kháng nghị hành vi xấu xa của ông xã. Mặc dù cô biết hắn thích nhất là khám phá nơi tư mật của mình nhưng mà hiện tại có phần hơi quá phận, thực sự cô không chịu nổi...

“ Bà xã, chẳng phải em nói là sẽ bù đắp cho anh sao?! Chỉ mới sờ một chút đã không chịu được.”

Cố Hoàn cười cười trách cứ tuy nói là nói như thế nhưng ngón tay trong huyệt nhỏ vẫn nằm yên trong đó không có dấu hiệu đi ra ngoài.

“ Em nói xem, đã bao lâu rồi chúng ta không ân ái, em thừa biết anh nhớ nhung cảm giác này tới mức nào mà!”

Hắn bổ sung thêm, biểu tình hơi hơi ủy khuất... Nhìn gương điển trai của Cố Hoàn, mặc dù đang thực hiện hành vi càn rỡ nhưng lại có thể trưng ra bộ dáng khiến người khác mềm lòng, thực đúng là giáng đòn trí mạng vào trái tim yếu đuối của Nghi Thường.

“ Em... Ưmm”

Nghi Thường thực sự bị hắn dồn vào thế khó, tình huống này cô không thuận không xong, hơn nửa nhìn vẻ mặt Cố Hoàn đúng là không thể chối từ, một ý nghĩ thành toàn hiện lên trong lòng. Thấy cô im lặng, Cố Hoàn cho rằng cô ' bài xích' hắn, hơi hơi rũ mắt xoay sang một bên, ngón tay trong hoa huy*t có xu hướng rút ra, thế nhưng trong thời điểm một khắc nửa là hoàn toàn ly khai, bên tai lại truyền đến giọng nói thật ngọt.

“Ông xã. Đừng!!.. “

Cố Hoàn giật mình, chưa kịp phản ứng thì mặt hắn đã bị đôi tay mềm mại xoay lại đối diện với ánh mắt kiều mị, môi bạc lại lần nửa bị phũ lên, đầu lưỡi mềm mại quét qua phác họa đường môi hắn khiến hắn không thể nào kháng cự, ngón tay rút ra được một nửa lại có xu nào duỗi vào bên trong. Qua một hồi lâu, Nghi Thường mới nhìn hắn cười, ghì sát bên tai hắn thì thầm.

“ Em... Em rất thích khi anh ở bên trong em”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.