Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn

Chương 173: Chương 173: Trầm luân (H)






" Ahhh...Ưm... Hoàn..."

Nghi Thường nằm dưới thân Cố Hoàn mặc tình hắn xâm nhập, bởi vì dục vọng tăng cao nên nhất thời hắn không kiểm soát được lực đạo khiến cô nhiều lần cảm thấy sắp không chịu nổi. Đầu ngón tay lướt qua bả vai nam nhân, dùng sức cào mạnh khiến nó lưu lại vệt đỏ trầy sướt, một chút đau một chút ngứa càng khiến Cố Hoàn thêm gắn sức cắm rút động hoa, thẳng tới khi lần xuất tinh đầu tiên trong cuộc ân ái sắp diễn ra hắn mới dần khôi phục, hòa hoãn lại khí lực.

" Ahh"

Cố Hoàn khẽ thở gấp, kiềm chế dục vọng sắp phun trào của mình, thong thả đưa đẩy, hắn chưa muốn nhanh như vậy đã giao ra tinh hoa, trải qua thời gian dài sinh hoạt Cố Hoàn đã rèn được tính kiểm soát rất tốt trong vấn đề này.

" Vợ... Anh muốn "

Sợ Nghi Thường kháng cự, hắn làm nũng cọ cọ bên sườn mặt cô, yêu thương hôn lên cánh môi sớm bị cô cắn đến rướm máu vì không muốn thốt ra những thanh âm rên rỉ phóng đãng.

" Em thật sự không được... đứa nhỏ... "

Nghi Thường điều hòa hô hấp, vuốt ve lồng ngực Cố Hoàn vừa ủy khuất vừa thương thuyết, nhưng chưa đến mấy giây đã cảm nhận được dục vọng nam nhân đang vùi trong cơ thể mình có xu hướng cương ngạnh, liếc mắt nhìn biểu tình trên mặt Cố Hoàn - ba phần đáng thương bảy phần kiềm chế, cô lại nuốt vào những lời sắp nói ra miệng.

" Anh...Cái đó... "

Nhìn thấy bộ dáng Nghi Thường đỏ mặt, Cố Hoàn chỉ biết cười khổ, nhưng hắn cũng không hề có ý định thoái lui, có trời mới biết cảm giác trong cơ thể cô khiến hắn say đắm nhường nào.

" Giúp anh... Anh không chịu nổi nửa"

Cố Hoàn ôm ghì lấy vợ, từng hơi thở nóng rực hắn phả bên tai khiến cô chỉ có thể mặc theo cảm xúc...

Đỡ lấy tấm lưng trần nhẵn nhụi của Nghi Thường, Cố Hoàn hơi ướn thân giữ lại để người phụ nữ của mình không ngã về sau, trong khoảnh khắc hai người đối diện nhau hắn mới có thể cảm nhận hết sự quyến rũ của Nghi Thường. Bàn tay nhỏ vén mái tóc dài buông xõa, để lộ gương mặt mê ly nhưng vẫn giữ lại nét thanh thuần nguyên bản.

" Hoàn "

" Nhìn anh "

Cố Hoàn thấp giọng dụ hoặc, say sưa nhìn người phụ nữ đối diện, biểu tình mị sắc này muốn có bao nhiêu hấp dẫn là có bấy nhiêu. Nghi Thường ngoan ngoãn làm theo, sóng mắt như tơ nhìn thẳng vào gương mặt góc cạnh như tạc tượng của Cố Hoàn, chủ động nâng gương mặt hắn cùng hắn hôn môi. Vốn dĩ muốn thể hiện tình cảm một chút nhưng người đàn ông này lại quá khát cầu tính dục, động tác nhanh chóng chiếm thế thượng phong, cô bị ép tới mức thiếu chút không thể hô hấp, đôi mi tú lệ gắt gao nhíu lại, vừa muốn mở miệng mắng to đã bị nam nhân hôn trở về. Miệng lưỡi cùng sử dụng, nước miếng trao đổi, sự dây dưa này làm người ta muốn kháng nghị cũng không thể mở miệng. Da thịt trần trụi ngấy ngấy ma sát, nơi tư mật chặt chẽ giao hoan không một khe hở, hai cái miệng nhỏ đều bị lấp đầy, Nghi Thường chỉ có thể mặc tình xuôi theo tình triều mà Cố Hoàn mang lại. Quá kích thích, quá kịch liệt!!

Tư thế nữ trên nam dưới khiến Nghi Thường có thể chủ động cuộc yêu hơn bao giờ hết, cô theo sự hướng dẫn của Cố Hoàn dần dần bắt được nhịp, tự giác mở chân xoay eo nhỏ để cả hai cùng đạt được sảng khoái. Gương mặt cô lúc này toát lên vẻ kiều mị, mi tâm khép hờ, cắn nhẹ môi dưới, dưới thân khẽ động nhịp nhàng thuần thục cắn nuốt cự căn Cố Hoàn, mà bản thân người đàn ông cũng rất hưởng thụ, từ góc độ này hắn nhìn không sót một chi tiết nào trên cơ thể Nghi Thường, gương mặt xinh đẹp tràn đầy tình dục, bộ ngực căng tròn không ngừng lay động theo tiết tấu như nhũ sóng, cực kì kích thích giác quan. Hắn kê cao gối đầu, chỉ cần một cái chuyển mắt đã có thể nhìn thấy nơi hai người giao hợp, cánh hoa môi không ngừng ngậm lấy dương v*t to lớn mút mát, bao bọc, dưới ánh sáng thấy rõ một vệt tinh quang phũ lên thân gậy ướt sũng.

' Thật là đẹp"

Cố Hoàn thuận miệng cảm thán, một tay đưa xuống nơi đó tìm kiếm hạt châu nhỏ xoa ấn, đang đê mê trong khoái lạc, Nghi Thường bị tấn công đột ngột rên rỉ, mở mắt nhìn người đàn ông, tay chụp lấy tay Cố Hoàn muốn ngăn không cho hắn chạm vào tiểu hạch.

" Ah... Đừng "

Hắn nghe xong vờ như không biết, kéo cả người Nghi Thường ngã năm trên ngực mình, nhanh chóng tìm kiếm môi anh đào ngậm lấy, ngón tay đặt lên hoa châu vẫn không có rời đi, lúc này lại lần nửa dùng sức xoay chuyển trên hạt đậu nhỏ. Miệng bị lấp kín, Nghi Thường chỉ có thể ưm a kháng cự, thân dưới vặn vẹo không ngừng như muốn tránh khỏi đầu ngón tay đùa bỡn kia nhưng càng làm lại khiến dương v*t cắm sâu vào trong dũng đạo, hành vi kháng cự nay biến thành đón ý nói hùa theo từng nhịp cắm rút của nam nhân. Hơi mẫn cảm vừa bị cắm vừa bị xoa nắn, Nghi Thường làm sao chịu nổi, vách thịt liên tục co rút cắn nuốt dương cụ Cố Hoàn, hắn chau mày, vỗ nhẹ mông cô:

" Em thả lỏng một chút, định kẹp gãy chồng em sao? "

Bị hắn nói lời thô bỉ, Nghi Thường vừa thẹn vừa giận cắn vào môi hắn đến chảy máu nhưng Cố Hoàn chẳng mảy may bận tâm, tiếp tục hành vi cuồng dã...

- ---0000----



Tình triều qua đi, Cố Hoàn mệt mỏi nằm gục trên ngực Nghi Thường hưởng thụ sự âu yếm vuốt ve từ bà xã. Đã rất lâu hắn chưa được cùng cô thân mật nhiều như vậy, một phần vì nghĩ cho đứa bé, một phần vì công việc liên tục kéo đến khiến hắn phải tranh thủ xử lí, đến nay mọi thứ xem như ổn thỏa.

" Anh đó, đã thành ra như vậy mà còn không biết tiết chế " - Vuốt ve đầu tóc Cố Hoàn, Nghi Thường khẽ hôn lên ấy, giọng như hờn trách.

" Sao? Em cho rằng anh đánh mất phong độ?" - Cố Hoàn nhíu nhíu mi tâm, chất vấn.

" Để chứng minh thực lực, có lẽ anh nên cố gắng hơn "

Cố Hoàn vừa nói xong hành động cũng rất nhanh tiếp cận mục tiêu, Nghi Thường vừa đột ngột vừa buồn cười, đánh vào lưng hắn mắng:

" Thôi đủ rồi, ngoan ngoãn nằm xuống cho em"

Bị cô đánh mắng, Cố Hoàn làm nũng cọ cọ vào người Nghi Thường, cật lực suốt mấy tiếng đồng hồ cho dù hắn là người đàn ông sung mãn tới đâu cũng thấm mệt, nhìn bộ dáng hắn Nghi Thường làm sao không biết, chỉ là quan tâm thế thôi. Nghe hắn trả lời ngữ khí còn rất tự tin, cô không khỏi bật cười, tay nhỏ dùng sức ôm lấy thân thể rắn chắc của hắn. Hai người yên lặng ôm nhau trầm mặc hồi lâu, thỉnh thoảng trao đổi với nhau bằng những nụ hôn ngắn đầy tình tứ.

" Nghi Thường, em nói xem con chúng ta là con trai hay con gái? " - Vuốt ve bụng hơi gò lên của vợ, Cố Hoàn hỏi.

" Anh hy vọng là trai hay gái?" - Nghi Thường hỏi lại.

" Miễn là con chúng ta anh đều sẽ thích"

Cố Hoàn nói không cần suy nghĩ, câu trả lời khiến Nghi Thường thật hài lòng. Cũng như bao người trẻ hiện đại, con trai con gái đều công bằng như nhau nên cô không đặt nặng việc sinh con trai hay con gái, một người đàn ông xuất thân gia đình danh giá bị ảnh hưởng bởi quan niệm truyền thống như Cố Hoàn cũng đồng suy nghĩ giống mình càng khiến cô thêm vững dạ.

" Em nghe nói gần đây xảy ra rất nhiều chuyện" - Nghi Thường lảng sang đề tài khác.

" Ừ " - Cố Hoàn đáp, mặt vẫn không buồn ngẩn lên.

" Hạ Mỹ Kỳ dường như đang vướng vào một vài rắc rối?" - Nghi Thường tiếp tục.

" Đúng vậy, nhà họ Hạ đang gặp đại nạn"

Cố Hoàn mặc dù khống có thói quen ở trên giường nói chuyện công việc nhưng vì mới được " ăn no " nên tâm trạng hắn rất tốt, cao hứng tiếp chuyện Nghi Thường.

" Nghiêm trọng đến thế sao? Anh nghĩ cơ hội vực dậy là bao nhiêu?"

Cảm giác bà xã quan tâm thái quá mấy chuyện không đâu, Cố Hoàn nhíu nhíu mày che giấu đi biểu tình thiếu kiên nhẫn, nhưng vẫn trưng ra nụ cười ái muội.

" Xem ra anh nổ lực chưa đủ, em mới có tâm trí nghĩ chuyện không đâu"

Vừa nói Cố Hoàn vừa làm ra bộ dáng muốn " đến lần nửa" nhưng nhanh chóng nhận về ánh mắt cảnh cáo của Nghi Thường.

" Anh dừng lại. Anh có tin hôm nay anh ngủ sofa không?"

" Đừng... xin em đấy. Anh không muốn ngủ sofa"

Cố Hoàn làm ra vẻ mặt tội nghiệp, vẻ mặt thoáng đăm chiêu như suy nghĩ cái gì rồi mới lên tiếng, lần này có phần nghiêm túc.

" Trừ khi có phép màu, nếu không Hạ gia bị sụp đổ chỉ là chuyện sớm muộn"

Cố Hoàn nói xong cũng không quan tâm phản ứng của Nghi Thường, hắn kéo chăn phủ lên tiếp tục ôm cô ngủ, thật khó để che giấu hành vi thao túng mọi chuyện, chủ mưu đẩy Hạ gia vào bước đường cùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.