Tính thời gian thì đã được sáu tháng kể từ lần đi chơi biển.
Tang Yếu Miễu và Cố Nhĩ Thăng không hề nghỉ ngơi đủ hai ngày, ngày hôm sau bọn họ ở trong phòng tắm mây mưa một phen liền nhanh chóng rời khỏi khách sạn.
Bởi vì không muốn lại ngẫu nhiên gặp lại đám người Ngô Tử Hào.
Kể từ sau chuyến đi đó, Ngô Tử Hào liền khôi phục thái độ lạnh nhạt như trước kia đối với Tang Yếu Miễu, cô cảm thấy nhẹ nhõm hẳn lên.
Mấy ngày này là kì thi khảo sát của học sinh cao tam, Tang Yếu Miễu được nghỉ ở nhà, cảm giác thật buồn chán quá đi mất.
Cố Nhĩ Thăng tham gia kì thi nên Cố Dao và ba Tang bớt chút thời gian ở nhà.
Rõ ràng vẫn luôn thờ ơ, không quan tâm, mà lúc này lại ân cần để ý, không biết có ý gì.
Từ trước đến nay, quan hệ của cô với Cố Nhĩ Thăng đều như nước với lửa, cho nên cả tư cách đi động viên anh thi tốt cũng không có.
Còn cách ngày thi đại học hai ngày, Cố Nhĩ Thăng đã thi xong kì khảo sát, Cố Dao và ba Tang lấy lí do công việc, vội vàng rời khỏi thành phố B.
Buổi tối ngày thi cuối cùng của kì thi lên đại học, Tang Yếu Miễu vào phòng Cố Nhĩ Thăng, ngồi trên giường chơi điện thoại, chờ anh về.
Ai biết chơi thế nào, thành ra cứ như vậy mà ngủ quên.
Cố Nhĩ Thăng về nhà, vốn định về phòng trước để thu thập ít đồ rồi đi tìm Tang Yếu Miễu, nhưng khi bước vào phòng anh liền sửng sốt.
Tang Yếu Miễu đang nằm trên giường anh ngủ ngon lành, tóc buông xõa, làn da trắng nõn hơi phiếm hồng, tư thế ngủ vẫn xấu như trước, váy ngủ bị cuốn lên tận hông, lộ ra eo nhỏ cùng hai cánh mông căng tròn.
Lần này vẫn là quần lót màu hồng nhạt.
Cố Nhĩ Thăng cảm giác như trải qua mấy đời, bây giờ nghĩ lại thì tự hỏi, không phải quan hệ của anh và Tang Yếu Miễu bắt đầu biến đổi từ chính hình ảnh này sao?
Nhưng địa điểm không giống nhau, cái gì cũng đều không giống nhau.
Khóe miệng Cố Nhĩ Thăng mỉm cười, nhẹ nhàng lên giường, nằm nghiêng bên cạnh Tang Yếu Miễu.
Bên cạnh hơi lún xuống, Tang Yếu Miễu nhăn mày, mơ màng mở mắt, nhìn thấy Cố Nhĩ Thăng, cô ngây ngô cười, tiến sát vào lồng ngực ấm áp của anh:
"Anh đã trở lại nha."
"Ân."
Cố Nhĩ Thăng ôm cô trong chốc lát, liền đi vào phòng tắm, lúc đi ra thì Tang Yếu Miễu đã ngủ.
Mấy ngày nay anh cũng rất mệt, lên giường liền ôm chặt lấy Tang Yếu Miễu, hai người cái gì cũng không hề làm, cứ như vậy lẳng lặng mà ôm nhau đi vào giấc ngủ.
Một đêm vô mộng.
*
Cố Nhĩ Thăng tuy rằng đã tốt nghiệp, nhưng Tang Yếu Miễu vẫn là học sinh, năm nay lên cao tam, cho nên thời gian hai người gặp mặt nhau ít đi rất nhiều.
Cứ như vậy thiếu vắng mất một người đi học cùng, trường học phá lệ trở nên trống trải. Mà đối với Tang Yếu Miễu mà nói, không có Cố Nhĩ Thăng, thời gian học ở trường trở lên đặc biệt lâu.
Việc bảo mật quan hệ của hai người đều rất tốt, phỏng chừng toàn khối học thì chỉ có Ngô Tử Hào và Phùng Dao biết.
Ngô Tử Hào là không muốn nói, sợ mất mặt, bởi vì Tang Yếu Miễu đã từng theo đuổi hắn.
Còn lại thì Phùng Dao đã đáp ứng Tang Yếu Miễu sẽ không nói, nhưng việc này cũng không thể ngăn cản việc cô ấy vui vẻ khi người gặp họa: "Miễu Miễu, Cố Nhĩ Thăng tốt nghiệp, cậu không sợ hắn ta sẽ có tình mới à?"
Tang Yếu Miễu đang vẽ tranh trên bản giấy lớn, không ngẩng đầu lên,đáp lời: "Hắn còn sợ tôi có tình mới đó! "
Đối với việc này Tang Yếu Miễu không có chút lo lắng nào, uy hiếp duy nhất là Lôi Tử Đồng thì đã ra nước ngoài du học rồi, đã rời khỏi thành phố B thì còn cơ hội nào có thể tiếp xúc với Cố Nhĩ Thăng chứ.
Chính bởi vậy, cô ta sẽ tạm thời cắt đứt liên lạc với đám người Lance, 5 năm sau trở về thành phố B, cốt truyện mới tiếp tục được xảy ra.
Vì vậy cô chỉ cần cố gắng chăm chỉ học tập, nâng cao thành tích, đến kì thi đại học thì phải đỗ được trường Cố Nhĩ Thăng đang theo học là ok -- chỉ là thật sự rất khó.
Tang Yếu Miễu lại không nghĩ rằng, đến cuối cùng thì cô còn chưa kịp thi thì đã giống như Lôi Tử Đồng, đều bị tiễn ra nước ngoài.
*
Thật vất vả chờ tới ngày nghỉ, Tang Yếu Miễu hưng phấn như mình đã được tốt nghiệp vậy.
Trong đêm trước ngày đi chơi, cô thu thập đồ đạc đầy đủ, còn chủ động giúp Cố Nhĩ Thăng sắp xếp hành lý.
Bởi vì gần đây ba Tang và Cố Dao thường xuyên về sớm, nên còn chưa đến 10 giờ tối, Tang Yếu Miễu đã bị Cố Nhĩ Thăng thúc giục trở về phòng mình.
Trước khi mở cửa, Cố Nhĩ Thăng lại luyến tiếc, lôi kéo Tang Yếu Miễu hôn tới hôn lui, gặm cắn cô một phen, rồi ngửi đủ mùi hương trên cơ thể mới chịu buông cô ra.
Tang Yếu Miễu nhìn tay anh đang dần tiến vào áo ngủ của cô, thở dồn dập ngăn cản: "Anh hai, anh nhịn một chút, nghỉ ngơi hai ngày tới, đi ra ngoài rồi thì anh muốn làm gì thì làm. "
Cố Nhĩ Thăng cười: "Muốn làm gì thì làm là như thế này. Đúng không?"
"Em đây mặc kệ, đã nói là..."
Tang Yếu Miễu vừa nói vừa mở cửa ra, nhìn bên ngoài có người đang đứng, sắc mặt trắng bệch.
Là Cố Dao.