Đến giờ Tang Yếu Miễu vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật là mình đã xuyên qua vào cuốn truyện có tên 《 tất cả mọi người yêu ta 》.
Đầu tiên, quyển sách này rất ư là phi logic, chủ yếu lấy thịt làm trọng; tiếp theo, cô không như mọi người ở đây đều thích nữ chính; cuối cùng, thân phận của cô trong truyện này chả khác gì người qua đường.
Trong óc bị đủ loại tin tức nhét đầy, Tang Yếu Miễu khóc không ra nước mắt, kêu rên một tiếng, ngã lên giường, nằm không nhúc nhích.
《 tất cả mọi người yêu ta 》 nói về nữ chính tên Lôi Tử Đồng, được rất nhiều nam nhân theo đuổi, rất có mị lực.
Toàn văn 1v1, kết cục đương nhiên là nữ chính sống hạnh phúc với nam chính Lance, còn các nam phụ khác chỉ còn nước sống trong tương tư đến cuối đời.
Nếu hai nhân vật chính thuận lợi yêu đương thì lại quá nhàm chán rồi, thế nên để đi sâu vào tình cảm hai người thì không thể thiếu các vai ác góp mặt.
Vai ác, cũng chính là nam phụ số 2 - Cố Nhĩ Thăng, bởi vì không chiếm được trái tim Lôi Tử Đồng mà phá hoại xí nghiệp gia tộc của Lance, ai ngờ Lôi Tử Đồng nhất quyết không rời bỏ một Lance nghèo nàn. Vào lúc đó Cố Nhĩ Thăng rốt cuộc cũng nhận ra tình cảm là thứ không thể cưỡng ép, một mình xuất ngoại, thành toàn cho đôi uyên ương này.
Mà Tang Yếu Miễu, cô lại xuyên thành một nữ phụ trùng tên, không tiếng tăm, được lên sân khấu đúng hai lần, tác dụng chủ yếu là làm tăng độ thiện cảm của nữ chính với Cố Nhĩ Thăng, bởi cô là kế muội của Cố Nhĩ Thăng.
Mẹ của Cố Nhĩ Thăng khi tái giá với ba Tang, đã mang theo anh đến sống cùng, khi đó Tang Yếu Miễu mới học sơ nhị.
Xưa nay Tang Yếu Miễu vẫn luôn rất chán ghét Cố Nhĩ Thăng, một người anh trai trên danh nghĩa. Cô thường hay châm chọc anh bằng những từ ngữ độc ác và hay làm việc xấu ngáng chân anh. Chính vì vậy, càng ngày Tang Yếu Miễu càng trở lên ngang ngược, khó bảo.
Sau đó cha mẹ hai người bị tai nạn mà qua đời, Tang Yếu Miễu chỉ còn lại Cố Nhĩ Thăng là người thân duy nhất. Nhưng khổ nỗi Tang Yếu Miễu không phải nữ chính, mà là một nữ phụ nhỏ nhoi tự tìm đường chết cho chính mình. Khi biết tin cha Tang đã mất, đau khổ tuyệt vọng, cô đã mượn rượu để xoa dịu nỗi đau. Kết quả là say xỉn nhưng vẫn cố chấp muốn lái xe, dẫn đến tai nạn. Không biết nên nói là vận khí cô tốt hay xấu nữa, bị tai nạn nhưng không chết, thành người thực vật....!
Nguyên văn trong tác phẩm nói như vậy: “... Lôi Tử Đồng thế mới biết Cố Nhĩ Thăng còn một người em gái, Tang Yếu Miễu, trong một đêm bị tai nạn mà phải sống như người thực vật.
Chịu đựng đả kích mất người thân, hắn vẫn ngày đêm làm bạn với em gái, hành động đó của hắn làm Lôi Tử Đồng rất cảm động.
Nghe nói Tang Yếu Miễu là một tiểu nữ hài kiêu ngạo, ương ngạnh, luôn có thái độ không tốt với Cố Nhĩ Thăng, nhưng hắn lại không so đo hiềm khích trước đây mà tận tình chăm sóc cho Tang Yếu Miễu. Kỳ thật Cố Nhĩ Thăng không hề lạnh lùng như vẻ bề ngoài.......”
Đây là đoạn trích nhỏ nhoi mà có mặt cái tên Tang Yếu Miễu.
“A a a a!” Tang Yếu Miễu chôn ở trong chăn, nói bậy một hồi.
“Tiểu thư, tiểu thư? Chị không sao chứ?”
Tang Yếu Miễu giật mình ngồi dậy, lắp bắp nói: “Không... Không có việc gì!”
Chờ tiếng bước chân dần dần đi xa, Tang Yếu Miễu mới có tâm tư đi xuống giường, muốn xem hiện tại bản thân cô trông như thế nào.
“Ai?” Ngoài dự đoán, Tang Yếu Miễu phát hiện người trong gương lớn lên thật xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn, cái mũi nhỏ xinh, còn có một cặp mắt to tròn, thật đúng kiểu diễm lệ nhưng ngốc nghếch.
Chỉ là, với bộ mặt đậm chất bạch liên hoa như vậy mà cũng đòi chanh chua với Cố Nhĩ Thăng ư!
Ngắm nghía một hồi, tâm tình Tang Yếu Miễu tốt lên rất nhiều.
Bình tĩnh lại, Tang Yếu Miễu mới ý thức được, tuy rằng mình chỉ là nhân vật qua đường, hơn nữa bi kịch còn chưa phát sinh, cô còn thời gian để tính toán cho chính mình.
Mà trước mắt, Cố Nhĩ Thăng là lựa chọn tốt nhất.
Lấy lòng Cố Nhĩ Thăng có lẽ sẽ có một kết cục tốt hơn!
Dựa theo sự phát triển của cốt truyện, hiện tại Cố Nhĩ Thăng mới lên cao tam, Lôi Tử Đồng còn một tuần nữa mới chuyển trường đến học lớp anh.
Cho nên nói, trong khoảng thời gian một tuần này, Tang Yếu Miễu phải làm cho Cố Nhĩ Thăng thay đổi cái nhìn về cô, nếu không nữ chính xuất hiện, cô lại thành người qua đường.
Nghĩ vậy, Tang Yếu Miễu tỉnh táo hẳn, đứng dậy kéo cửa phòng ra, vừa vặn nhìn thấy Cố Nhĩ Thăng cũng mở cửa phòng đối diện! Không kịp nhìn mặt mũi Cố Nhĩ Thăng ra sao, cô vội vàng đóng cửa lại --
“ Mẹ ơi... Làm tôi sợ muốn chết...” Tang Yếu Miễu nhìn đôi chân đang run rẩy của mình, cô thiếu chút nữa là khóc luôn.
Đó chính là vai ác a, tuy không thấy rõ mặt mũi, nhưng chỉ với cái khí thế vừa rồi cũng đã rất đáng sợ!
Mà Cố Nhĩ Thăng ngoài kia, nhìn cánh cửa bị đóng lại, khoé miệng cười trào phúng.
Nhiều năm như vậy, em gái anh vẫn một lòng chán ghét anh như vậy!
Ghé sát vào cửa, Tang Yếu Miễu muốn nghe động tĩnh bên ngoài, nhưng một tiếng động cũng không nghe thấy. Không biết hành động vừa rồi của mình có làm con rùa vàng này hiểu lầm không? Nếu đúng, phỏng chừng cô sẽ lao ra ngoài, ôm đùi anh mà kêu “Ta sai rồi” mất.
Tang Yếu Miễu mệt mỏi mà ngồi bệt xuống đất, cô vẫn nên cẩn thận một chút.
Nếu đối quá tốt với Cố Nhĩ Thăng, nói không chừng sẽ khiến cho anh hoài nghi, mọi việc cứ để từ từ đã, phải tạo cho anh một thói quen mới được.
---------
Ngoài lề:
Cố Nhĩ Thăng: Nghe nói em chán ghét tôi?
Tang Yếu Miễu: Không có không có, em rất ái mộ anh!