Ngày hôm sau, trời cực đẹp.
Lúc Mục Vãn Vãn ngủ dậy đã nghe thấy tiếng lầm rầm bên ngoài.
“Để tôi...các cậu đừng có nhìn.”
“Tôi trước tôi trước, cậu phắn đi.”
“Các cậu quay mặt ra chỗ khác mau...mà thôi dẹp đi, không làm nữa, lát đến bệnh viện rồi tính tiếp!”
Mục Vãn Vãn nhắm mắt quằn cựa một hồi, không hiệu quả, dứt khoát lật chăn ra.
Nhanh chóng đánh răng rửa mặt, đi ra xem có chuyện gì.
Bốn người đàn ông đang đứng trong phòng khách, xếp hàng không biết đang tụm lại làm gì.
Cô mắt mơ màng, nhìn thời gian, sáu rưỡi, nửa tiếng nữa mới tới giờ tập trung: “...Các anh đang làm gì vậy?”
Bùi Lộ là người đầu tiên quay lại.
Anh cười, má lúm lờ mờ xuất hiện: “Đang cân thử.”
Mục Vãn Vãn sững người, dựa vào cửa: “...Mới sáng ra mà sao tàn nhẫn thế?”
“Bọn anh đang cá cược cân nặng của tiểu Bánh Bao, anh đặt mười hộp Zhou Hei Ya*, tiểu Lộ đặt ba thùng quả anh đào, Mộc Đầu đặt hai thùng rượu,“ Hổ ca cười hì hì, “em có muốn tham gia luôn không?”
Tiểu Bánh Bao tức xì khói ngồi trên sô-pha: “Quá đáng thật sự, năm nào cũng thế—— không đời nào tiểu Vãn lại tham gia cái trò mứt dại này của các cậu đâu!”
Mục Vãn Vãn ồ ồ hai tiếng, nhìn Bùi Lộ: “Anh cược bao nhiêu?”
“230 đến 240 cân,“ Bùi Lộ nói, “tôi có ghi lại rồi, năm trước nữa cậu ấy 190, năm ngoái 210, năm nay các món còn ngon hơn trước, cậu ấy thì vẫn lười vận động, lại vừa qua tết xong... thế nên khoảng 230 là cực kì hợp lí.”
1 cân (斤) của Trung Quốc ≈ 0.5 kg.
“Cái đậu, tiểu Lộ cậu dư lày là chơi không đẹp nhá, vừa nãy lúc đặt cược sao cậu không nói hả?” Hổ ca nói, “mà thôi kệ đi, tôi nghĩ năm nay cậu ta chắc chắn phải 250 rồi.”
“Cậu mới 250! Cả nhà cậu 250!” tiểu Bánh Bao bật dậy, đập cái bốp vào gáy Hổ ca, “tôi nói cho các cậu biết, thật ra tôi vẫn luôn âm thầm giảm cân, năm nay mà quá 200 thì tôi...”
Mộc Đầu: “Thì cậu làm sao?”
“Thì tôi giảm cân!” tiểu Bánh Bao chẹp miệng, nói: “không thì còn thế nào được nữa?”
Mục Vãn Vãn do dự một chút: “Vậy thì em cũng cược 240.”
Tiểu Bánh Bao tức đau cả mỡ.
Anh Dương vừa đến, tiểu Bánh Bao đã chạy đi mách, anh Dương gật đầu: “Cấm cá cược mà—— anh cũng cược 250, anh thêm mười hộp vào số Zhou Hei Ya của Hổ đầu.”
Tiểu Bánh Bao tức đến mức muốn rời đội luôn.
Vì đã sắp xếp ổn thỏa từ trước, thế nên bọn cô gần như không cần phải xếp hàng, rất nhanh các mục kiểm tra đều đã xong.
Mọi người ngồi trong hành lang bệnh viện, hồi hộp chờ kết quả kiểm tra.
Hổ ca ngồi khoanh chân, miệng lẩm bẩm: “250, 250, 250...”
Tiểu Bánh Bao cầm điện thoại: “Một lũ giặc quá quắt vô sỉ, tôi phải lên vạch trần hành vi gian ác của các cậu!”
Kết quả anh ta mở điện thoại lướt lướt.
[TSHuu: hôm nay kiểm tra sức khỏe, các bạn đoán xem Bánh Bao bao nhiêu cân.]
Bình luận phía dưới xôm cực kì.
[250.]
[Không biết nữa, đã gặp ngoài đời, chắc gấp đôi người tôi luôn đấy, giờ tôi 130, vậy chắc cậu ta cỡ 250.]
[tiểu Bánh Bao chuyển qua BXS liền luôn đi, cậu ở bên này là gà giữa bầy hạc, qua bên đó là thành gà con liền đấy!]
Tiểu Bánh Bao phẫn nộ: “MÁ, gà giữa bầy hạc là cái quần gì?”
Mục Vãn Vãn cười gập cả người, vô tình liếc một cái, nhìn thấy Bùi Lộ đã bắt đầu đặt mua quả anh đào rồi.
“Sao anh...giờ mình phải đầu hàng luôn hả?” cô vội vàng hỏi.
“Không đầu hàng,“ Bùi Lộ cười, “giờ anh đào đang ngọt, vốn cũng định mua rồi.”
Cô thấy Bùi Lộ mua bốn thùng, mua luôn hộ phần của cô, thế là cô cầm điện thoại lên: “Để em chuyển tiền trả anh...”
“Không cần đâu,“ Bùi Lộ nói, “em mà chuyển, tôi sẽ xóa bạn bè trên Alipay với em đấy.”
Mục Vãn Vãn nhắc anh: “Chúng ta vẫn chưa kết bạn trên Alipay đâu.”
Bùi Lộ: “...Tóm lại là không cần đâu, em đừng chuyển cho tôi làm gì.”
Mục Vãn Vãn nhịn cười gật đầu: “Rồi, không chuyển.”
Sau này tìm cơ hội...tặng lại anh ấy cái khác vậy.
Mục Vãn Vãn vui vẻ nghĩ thầm.
Phía bên kia, kết quả kiểm tra sức khỏe của Mục Vãn Vãn có sớm nhất.
Y tá đọc đến tên cô, cô vội vàng tiến lại nhận lấy tờ kết quả: “Cảm...”
Quét mắt nhìn mấy con số trên đó, nụ cười trên mặt cô ngay tức khắc đông cứng lại.
...
Cô ngồi lại ghế với vẻ mặt đầy ngờ vực.
Những người khác nhìn thấy sự biến đổi sắc mặt của cô, Bùi Lộ nhìn cô chằm chằm: “Sao thế?”
Mục Vãn Vãn đờ đẫn lắc đầu: “...Không sao.”
“Cái vẻ mặt này của em, chắc không phải là mắc phải bệnh gì rồi đó chứ?” tiểu Bánh Bao lo lắng sáp lại gần, “đừng, chúng ta vẫn còn đang đánh giải mà!”
Mục Vãn Vãn: “...”
“Đưa tôi xem xem.” Bùi Lộ thò tay.
Mục Vãn Vãn sống chết giữ chặt lấy: “Không được.”
Đùa à, ai cũng có thể xem, riêng Bùi Lộ là không được.
Cuối cùng ồn ào đến độ kéo luôn cả anh Dương sang đây.
Mục Vãn Vãn lòng như tro tàn, dùng ngón cái ấn chặt che đi một dòng trong tờ kết quả, đưa tờ giấy ra: “Thật sự không sao mà...”
Giọng cô càng lúc càng lí nhí: “Chỉ là em...có hơi mập lên thôi.”
Năm người đàn ông im lặng một hồi, sau đó, tiểu Bánh Bao cười phá lên: “Há há há há há, mập lên bao nhiêu??”
Mục Vãn Vãn giật lại tờ kết quả, nhất quyết không khai.
Cô gia nhập được hai tháng, ngày đêm cực khổ vùi đầu luyện tập, lúc thi đấu hồi hộp đến mức cô tưởng đâu mình đã chạy mười vòng sân—— thế mà lại mập lên 3.5 kg?
Ông trời đúng là bất công mà.
Nhưng vẫn còn may, rất nhanh, tiểu Bánh Bao đã cứu cô ra khỏi tình huống mất mặt này.
Kết quả kiểm tra sức khỏe của tiểu Bánh Bao đã có, 240, Bùi Lộ tính vừa đúng, Hổ ca quay đi vui vẻ lên Weibo báo tin vui cho các fan hâm mộ.
Lúc Bùi Lộ nhận được kết quả kiểm tra, Mục Vãn Vãn nhìn trộm.
83.8 kg.
Bùi Lộ nhiều thịt vậy cơ á?
Cảm nhận được tầm mắt của cô, Bùi Lộ đưa thẳng tờ kết quả đến trước mặt cô: “Sao thế?”
Cô lắc đầu: “Không... chỉ là không ngờ, anh lại hơn tám chục kí.”
“tiểu Lộ cơ bắp không đó,“ Hổ ca đi ngang qua, thò tay vén gấu áo Bùi Lộ lên, “lần trước anh còn thấy có cả cơ bụng nữa kìa, nè, em nhìn xem.”
“Vậy không hay lắm đâu...”
Đầu Mục Vãn Vãn cực kì thành thật mà nhìn xuống.
Mặc dù chỉ là một khoảnh khắc, nhưng cô nhìn thấy rất rõ ràng, đúng là có thật...
Tai Bùi Lộ đỏ bừng lên, hất tay anh ta ra: “Đừng phá.”
Hổ ca xoay người đi, làm động tác gõ cửa, gõ gõ vào bụng tiểu Bánh Bao: “Bé được mấy tháng rồi?”
“Hổ đầu cái đờ cờ mờ cậu——” tiểu Bánh Bao bùng lửa giận, bật dậy đập anh ta một phát, “Bánh Bao tôi không đội trời chung với cậu!!”
Một nhóm người ồn ào náo nhiệt về trụ sở, trên xe, tiểu Bánh Bao giám sát Hổ ca đặt hàng Zhou Hei Ya.
Về lại với chỗ của mình, Mục Vãn Vãn mở máy lên, tiện thể mở luôn cả livestream, người vừa bị trừ 77% lương thực sự không thể phè phỡn được nữa.
Lúc nãy ở bệnh viện xem Weibo của Hổ ca cô cũng tranh thủ xem luôn tin nhắn riêng của mình, phát hiện có rất nhiều tin nhắn chưa đọc, đều hỏi cô khi nào mới livestream.
Cô suy nghĩ một lát, chia sẻ đường liên kết trang livestream lên Weibo.
Độ hot của phòng livestream tăng dần với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
[Wan thần em muốn sinh cho chị một xe Draven!!]
[Không biết có thể mong chờ một chiếc skin quán quân Draven không nhờ?]
[Rốt cuộc em cũng học được cách chia sẻ link livestream rồi, từ sau khi thời gian livestream của em không còn cố định, anh đã bỏ lỡ nhiều hôm lắm rồi.]
[Hôm nay cũng là một ngày đến để nghe giọng Lu thần!]
[Một người bạn làm ở bệnh viện của tôi bảo là TS đi kiểm tra sức khỏe tập thể, là thật hả?]
“Đúng vậy, kiểm tra rồi,“ Mục Vãn Vãn nghĩ tới gì đó, “các bạn không đọc Weibo của Hổ ca à?”
[Tại phải đi học, từ sau tết đến giờ chưa xem livestream của Wanan, sao giờ cả tên cũng đổi luôn rồi? Chị Wanan không trang điểm nhìn đẹp hơn nhiều á, cơ mà có phải mập lên rồi hông.]
Nụ cười trên mặt Mục Vãn Vãn cực kì chuyên nghiệp: “...Giờ mình sẽ chọn ngẫu nhiên một bạn khán giả để giao lưu, cùng xem xem rốt cuộc là ai có được may mắn này nào?”
“Em thấy tôi được không?”
Bùi Lộ không biết từ lúc nào đã ngồi cạnh cô, chăm chú nhìn cô trò chuyện với khản giả.
Mục Vãn Vãn: “...”
Bình luận cực kì náo nhiệt, toàn là phá lên cười và 666.
[chời má giọng Lu thần kìa!]
[Lại là đường dưới đấu đôi, hai người không thể dẫn theo tiểu Bánh Bao đáng thương được à? Hình như hôm bữa cậu ta bị Hổ ca dẫn đi thăng hạng ngược hướng...]
[Wan có thể quay camera về phía Lu thần được không, muốn mlem, tôi xem phỏng vấn ngày hôm qua, phát hiện Lu thần đẹp trai quá đáng QAQ đổi bias luôn rồi]
bias: người mình ủng hộ/thần tượng.
Mục Vãn Vãn làm ngơ trước bình luận này, đang định mở game, nhớ lại chuyện luyện tập Bùi Lộ nói hôm qua, cô nghiêng đầu sang, chớp mắt, hỏi: “Anh muốn vào luôn hả?”
“Vào,“ Bùi Lộ nói, “em đừng dùng acc của em.”
Mục Vãn Vãn khựng lại: “Hả?”
“Tôi nhờ anh Dương tìm hai acc, em vào acc này đi.” Bùi Lộ đặt tờ giấy ghi chú xuống trước mặt cô.
Mục Vãn Vãn đăng nhập vào, nhìn bậc xếp hạng: “...Kim Cương V?”
“Ừm, sau này giành thời gian vào chơi rank này,“ Bùi Lộ nghĩ nghĩ, tìm một từ thích hợp để miêu tả, “rank này rất...thần kì.”
Wan Thách Đấu không hiểu được ý nghĩa bên trong đó.
Nhưng mà không sao, rất nhanh cô đã hiểu rồi——
“Phút 15 rồi, phút 15 rồi...” cô lảm nhảm, “rừng bên mình là tướng gì thế?”
Bùi Lộ nhẫn nại trả lời: “Hình như là Jarvan.”
Không thể trách cô được, Jarvan đừng nói là xuống đường dưới—— người anh em này còn chưa hề ra khỏi rừng nữa, thông báo điểm hạ gục hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng Jarvan.
Đang bực mình thì đường dưới nổ ra một pha băng trụ, Mục Vãn Vãn dùng Kalista, một luồng sáng xanh nhấc bổng chú Alistar to lớn trong tay Bùi Lộ: “Lên đi! Đè chết con Lulu đó!”
Bùi Lộ: “...”
Alistar thành công làm choáng được Lulu, đồng thời cũng rất biết điều mà ngưng thao tác, chuẩn bị nhường mạng, Mục Vãn Vãn đang định nhảy lên cho đối phương một giáo trí mạng, tai đột nhiên nghe thấy tiếng Tốc Biến.
Kĩ năng di chuyển của Jarvan rõ ràng là đã dùng để chạy đến đây, giờ vội vàng Tốc Biến nhảy ra từ bụi cỏ đằng sau, dùng luôn chiêu cuối (Đại Địa Chấn), vững vàng có được mạng của Lulu!
Kalista đứng yên tại chỗ, ngơ mất mấy giây.
Mục Vãn Vãn lăn lộn trong rank Thách Đấu bao nhiêu năm trời, vị trí chơi lại còn là nguồn sát thương chính, chỉ có đi cướp mạng của người khác chứ chưa có ai cướp mạng của cô cả.
Cục tức này——
Bùi Lộ: “Còn nhớ anh Dương nói lúc livestream phải chú ý những gì không?”
...OK, cô nhịn.
Ai ngờ mấy đồng đội này tính tình còn nóng nảy hơn cả cô.
[Như một miếng rong biển [Swain]: Jarvan tao...đcmm! Mày tàng hình rồi à? Tao bị ép thảm như thế mà mày lại khoanh tay đứng nhìn?]
[Đập nát đầu dog của mày [Jarvan IV]: thằng ngu, mồm miệng sạch sẽ tí đi, bị solo kill nhiều lần như thế còn ở đấy to mồm?]
[Như một miếng rong biển [Swain]: tao bị Rengar gank mất hai phép bổ trợ nhiều lần như thế sao mày đ nói? Mù?]
[Tiễn mày về nhà không thu phí [Ryze]: thằng chó này cũng chưa lên đường trên lần nào, mà cả rừng của mình trông cũng đ xong, Rengar bên kia đóng quân trong rừng mình luôn rồi.]
Đồng đội cãi nhau khí thế, cuối cùng ba người về treo máy chửi nhau tiếp, Mục Vãn Vãn hoàn toàn cạn lời.
Kể ra, từ sau khi xuất hiện chức năng tố cáo người chơi, cô không còn được chứng kiến cảnh tượng náo nhiệt như thế này nữa.
Khán giả nhanh chóng giải thích cho Mục Vãn Vãn.
[Kim Cương V là cái rank đáng sợ nhất, vàng thau lẫn lộn, thành phần nằm chờ gánh cực nhiều, kiểu trận thắng áp đảo xuất hiện cực kì thường xuyên, có người thua nhiều quá, thắng một ván chỉ được cộng cỡ 10 điểm, còn thua thì bị trừ tới hơn 30 điểm. Nếu không cô nghĩ tại sao lại có lắm thần gác cửa Kim Cương V như thế?]
[Quan trọng nhất là, rank này nhiều thằng trẩu lắm, thằng nào thằng nấy cầm được cái bàn phím là sủa liền...]
[Thế nên chơi ở rank này một thời gian là lên một trong hai cảnh giới—— hoặc là bị đồng hóa, thành đứa trẩu siêu cấp, mày treo tao cũng treo, ông đây đ ngán bố con thằng nào; hoặc là ngừng sát sinh, thăng tiên thành phật, chỉ lo chơi phần mình, yêu ma quỷ quái gì cũng không làm phiền được mình.]
...Rõ ràng, Bùi Lộ muốn cô trở thành kiểu người ở vế sau.
Xong ván này, thua rất thảm, bởi vì toàn bị vây hội đồng, ngay cả Mục Vãn Vãn và Bùi Lộ mỗi người cũng chết đến năm, sáu lần.
Bùi Lộ thoát ra khỏi trang thống kê: “Ván tiếp theo.”
Mục Vãn Vãn đến cả tố cáo cũng lười, theo anh vào phòng.
Không sao, ba người treo máy chửi nhau cô đã trải nghiệm được rồi, còn gì có thể khiến cô không nhịn nổi nữa chứ.
Rất nhanh, sự thật tàn khốc táng cho cô một cú trời giáng——
Hai mươi lăm phút, đường trên đường giữa nát bấy, đánh xong một pha giao tranh, sát thương bên cô không địch lại đối phương, một pha 3 đổi 1.
Đám người này rốt cuộc lên được Kim Cương bằng cách nào thế??
Cô chợt nhớ lại một câu đã từng đọc lúc trước: có một số người, bên ngoài là rank Kim Cương cao sang lấp lánh, nhưng thật ra điểm elo của họ còn không cao bằng Bạch Kim V.
Lúc trước cô không hiểu, còn giờ thì đã lĩnh hội được rồi.
Thôi bỏ đi, xem ván này thành ván cứu vớt đồng đội cũng rất thú vị. Mục Vãn Vãn đang nghĩ thế thì soạt một tiếng, đồng đội chat.
[Mày làm ơn ngậm mồm lại đi [Katarina]: bạn tao bảo bộ đôi đường dưới là người của TS đó.]
[Ván này thắng được [Pantheon]: không phải chứ, sao gà vậy??]
[Mày làm ơn ngậm mồm lại đi [Katarina]: vốn dĩ đã gà lắm rồi mà ha ha, bà nữ AD này làm màu vậy thôi, một ván như này còn không carry nổi, thi đấu chuyên nghiệp gì chứ?]
Mục Vãn Vãn:???
Cô ôm bàn phím định tham chiến.
“Em có cần bùa đỏ không,“ giọng Bùi Lộ truyền đến, “còn không lấy sẽ bị người khác ăn mất đấy.”
Mục Vãn Vãn bỏ bàn phím xuống: “...Em có.”
...
Một buổi chiều ở rank Kim Cương, Mục Vãn Vãn tưởng chừng như mất nửa cái mạng.
Đến giờ cơm tối, lúc Bùi Lộ tiện thể cầm hộp cơm sang giúp cô, nhìn thấy cô ngồi khoanh chân, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào điện thoại.
“Đang xem gì thế?” Bùi Lộ đặt hộp cơm xuống cạnh tay cô.
“Mua ít thuốc trợ tim,“ cô xoa ngực, dùng sức đập hai cái, “em sắp không xong rồi.”
Bùi Lộ: “...”
Chú thích:
*Zhou Hei Ya (周黑鸭) là tên một công ty chuyên sản xuất các món ăn vặt làm từ thịt vịt. Một gói có giá dao động từ 5x tệ đến 2xx tệ. => tiền cược của các anh giai này rơi vào khoảng 2-3 triệu VND.