Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 99: Chương 99: Có phải là đang nắm tay không?




“......” Mục Vãn Vãn câm nín, “không phải hôm nay cậu có tiết môn chung à?”

Tối qua cô lướt Weibo còn thấy một bạn nam cùng lớp Lâm Cửu đăng bài than vãn, bảo là giáo viên hướng dẫn đe dọa trong nhóm chat rằng hôm nay sẽ điểm danh nữa cơ mà.

Nếu không khoảng thời gian được tự do hoạt động này chắc chắn cô sẽ rủ Lâm Cửu cùng đến rồi.

“Môn chung? Trong mắt tớ, tất cả các môn đều có cùng một tính chất, còn phân cao thấp chung riêng gì chứ?” Lâm Cửu dịch vào trong, nhường ra một chỗ trống nho nhỏ, “ngồi đi, ngồi chồm hổm thế còn ra thể thống gì nữa.”

Mục Vãn Vãn nghe lời chen vào ngồi, fan nam ngồi bên cạnh không nhịn được mà liên tục liếc nhìn hai người họ.

Lâm Cửu nói tiếp: “Tớ kì kèo với giáo viên hướng dẫn đó nửa tiếng đồng hồ, khó khăn lắm mới xin nghỉ được.”

“Sao tự nhiên cậu cũng thích xem mấy trận đấu này thế?” Mục Vãn Vãn ôm ba lô vào lòng, “lại còn trận nào cũng đến tận nơi để xem...”

“Cậu còn nói, chẳng phải vì để cổ vũ cho cậu à! Tớ còn chưa bắt cậu thanh toán tiền vé đâu đấy.”

“Ai bảo cậu không chịu nói sớm, lần sau cậu nói trước với tớ, tớ nhất định sẽ bao vé cho cậu.” Mục Vãn Vãn híp mắt, quay về chuyện chính, “mà hôm nay cũng đâu phải trận của đội tớ đâu...”

Cô sáp lại gần, “cậu khai thật đi, cậu đến để xem ai?”

Lâm Cửu cũng không trốn tránh, nhưng mà dạo này cô bị fan của Từ Hạo quấy rầy phiền chịu không nổi, theo phản xạ hạ thấp giọng: “Cậu nghĩ tớ đến xem ai? Là Từ Hạo ép tớ đến.”

Mục Vãn Vãn ngơ mất một lúc mới nhớ ra Từ Hạo là ai: “Còn có người có thể ép được cậu á?”

“Có.” Lâm Cửu mặt không cảm xúc nói, “hắn bảo tớ mà không đến, hắn sẽ đăng nhật kí trò chuyện giữa tớ và hắn lên.”

Mục Vãn Vãn đang định hỏi gì đó, thấy người bên cạnh dựng tai lên hóng, thế là lặng lẽ nhịn xuống: “Cậu mặc thế này không nóng à?”

Nhắc đến là thấy bực.

Lâm Cửu kéo kéo khẩu trang: “Hôm đó hắn đấu đôi với tớ livestream mà lại không nói tớ biết, thế là lộ ra, đám fan đó cứ cho rằng giữa tớ và hắn có gì đó... mấy hôm nay tớ sắp bị đám fan đó bức điên luôn rồi!”

Là một trong những khán giả lúc đó, Mục Vãn Vãn im lặng không dám ho he gì.

“Wan thần.” anh bạn ngồi cạnh rốt cuộc không nhịn được nữa, rướn người sang, “là Wan thần đúng không?”

Vừa nãy anh cố hết sức để nghe giọng đoán người, khổ nỗi âm thanh trong nhà thi đấu lớn quá, đứa bạn ngồi cạnh lại quá ồn, thật sự không nghe rõ được gì, kìm lòng không được lên tiếng hỏi luôn.

Mục Vãn Vãn cười, lắc đầu: “Không phải.”

Cô quay sang thế này, anh bạn kia lập tức nhìn thấy rõ ràng, cũng cười ngốc theo, đưa tay ra: “Wan thần chào em chào em, anh là fan ruột trong phòng livestream của em, còn từng tặng quà cho em rồi đó! Tên là Anh Chàng Cool Cool, em vẫn còn ấn tượng chứ?”

Lúc anh ta đưa tay ra, cực kì khéo léo khoe ra chiếc đồng hồ được thiết kế tinh xảo trên cổ tay của mình.

Mục Vãn Vãn: “...Tên của anh cá tính như thế, tôi không muốn nhớ cũng khó.”

Khi đó còn có khán giả nói đùa rằng ông fan sộp này đúng là fan ruột của cô, còn lấy tên theo Vương Tử Ưu Sầu nữa.

“Vậy là anh thành công rồi.” Anh Chàng Cool Cool vẫn đưa tay ra.

Anh Chàng Cool Cool này tặng quà không hai nghìn tệ thì cũng một nghìn rưỡi, làm lơ người ta có vẻ quá đáng quá, thế là Mục Vãn Vãn đưa tay ra——

Sau đó bị người phía sau nắm lấy, kéo về.

Không biết từ lúc nào Bùi Lộ đã đi qua đây, xem những người khác như không khí, nắm chặt tay cô, hỏi: “Sao còn chưa về nữa, anh Dương đang giục rồi kìa.”

“Ồ...em qua ngay.” Mục Vãn Vãn quay đầu lại, vẫy tay với Anh Chàng Cool Cool, “thế tôi đi trước đây, nhớ phải tiếp tục xem tôi livestream đấy nhé.”

Lâm Cửu đập lưng cô hai phát: “Đi nhanh đi. Dạo này có phải cậu mập lên không, tớ cứ thấy...”

Mục Vãn Vãn phản xạ có điều kiện bịt miệng bạn mình lại, ngoài cười trong không cười: “bái bai, cậu xem đi, về WeChat nói sau, tớ đang rất muốn phỏng vấn cậu đấy.”

Lâm Cửu để mặc cô che miệng, vẫy vẫy tay.

Về lại chỗ ngồi, nhìn thấy vẻ mặt kì lạ của anh Dương, Mục Vãn Vãn hiểu ra, khe khẽ giằng tay ra nhưng không được.

Cô hỏi: “Sao vậy? Lát nữa chắc chắn máy quay sẽ quay qua đây đấy...”

“Có phải em quên rồi không.” Bùi Lộ im lặng một lúc rồi mới nói, giọng buồn bực.

“Hả?”

“Anh là người đứng đầu trong bảng xếp hạng cống hiến ở phòng livestream của em.” Anh nói.

Rốt cuộc là anh đã nghe lén được những gì rồi...

“Em đâu có quên.” Đầu ngón tay cô vẽ vòng tròn trong lòng bàn tay anh, giả vờ lấy lòng, nói, “cảm ơn sếp!”

“Lúc trước em nói...”

“Nói gì?”

Bùi Lộ nhìn xung quanh, nhỏ giọng: “nói có cơ hội sẽ ngủ chung một bữa.”

“???” không phải chứ?

“Không ngủ đã đành, em lại còn muốn bắt tay với người khác.”

“......” Mục Vãn Vãn lập tức lắc đầu, “chưa bắt tay mà!”

Bùi Lộ không nghe cô bao biện: “Sau này không được phép.”

“Dạ...”

“Không được phép cái gì?” anh Dương cau mày, “hai đứa ý tứ một tí đi, bắt đầu ghi hình rồi đấy.”

Bùi Lộ giờ mới chịu thả tay ra.

Bình luận viên hiện tại của LPL có bốn người lão làng, kinh nghiệm bình luận đều trên năm năm, thông thường các trận đấu quan trọng đều do bốn người này phụ trách.

Bình luận trận giữa TS và UB hôm qua chính là hai người trong số đó, hôm nay đến lượt hai người còn lại, cũng là người quen của bọn cô—— bình luận viên A và bình luận viên B.

“Chào buổi tối mọi người!” vẫn như cũ, là bình luận viên A mở màn trước, “chào mừng các bạn đến với trận đấu thứ hai của vòng bán kết giải mùa xuân! Hai đội tham gia thi đấu ngày hôm nay là MA và GGX! Tôi và anh B đảm nhiệm phần bình luận tối nay.”

“Chào mọi người.” bình luận viên B chào hỏi ngắn gọn, nhanh chóng vào chủ đề chính, “không ngờ giải mùa xuân lần này lại diễn ra nhanh như vậy, kết thúc trận đấu ngày hôm nay, là đến trận tranh cúp vô địch giải mùa xuân rồi. Tại đây chúng tôi cũng xin được gửi lời chúc mừng đến TS đội đã giành chiến thắng trong cặp đấu tối qua!”

“Hây da, nhắc đến TS...đúng thật là.” Bình luận viên A lắc đầu liên tục.

Bình luận viên B: “Sao thế?”

“Đánh quá xuất sắc.” bình luận viên A im lặng một lúc, “thắng nhanh gọn lẹ, đương nhiên, UB cũng thi đấu không hề tệ.”

Quay phim trước mặt họ đột nhiên có hành động, Mục Vãn Vãn ngay lập tức hiểu ra—— ống kính sắp quay về phía khán đài.

Quả nhiên, khuôn mặt cô được phóng đại trên màn hình lớn trước mặt.

Khán giả phía sau lập tức hò hét, còn nghe thấy được cả rất nhiều tiếng chụp hình “tách tách tách” ở đằng sau.

Quay phim chuyển hướng sang chỗ bên cạnh, Bùi Lộ lọt vào ống kính, tiếng hét trong nhà thi đấu càng lớn hơn.

Bình luận viên A cười, nói: “Lu thần quả thật là càng ngày càng đẹp trai.”

“Hâm mộ thật.” bình luận viên B cười ha ha, nói, “anh thấy Lu thần đẹp trai hơn, hay Shark đẹp trai hơn?”

“Anh——đang học theo tôi đấy à?” bình luận viên A cười vui vẻ, xua tay, “không dám nói không dám nói đâu, fan của bên nào cũng có thể chửi chết tôi được. Anh có biết tấm ảnh động được ghi lại của Lu thần ở phòng chờ đợt trước không?”

Bình luận viên B hỏi: “Ảnh động nào?”

Bình luận viên B cười hề hề: “Là tấm dựa lên đùi Wan thần đấy.”

Bình luận viên B cũng cười: “À...đương nhiên là biết rồi! Vợ tôi còn lưu cả về cơ mà!”

“Tấm hình đó có đến mấy chục nghìn lượt chia sẻ, ngang ngửa với hồi Shark được nhận xét là soái ca vạn người mê đợt trước đấy!”

Bùi Lộ ngồi rất bình tĩnh, để mặc cho họ nói, nụ cười trên mặt ôn hòa, hình tượng người đàn ông ấm áp không hề bị lay chuyển.

Hoàn toàn khác với cái bao giấm tính toán từng li từng tí lúc nãy.

Sau màn bàn tán này, ống kính chuyển sang HSS ở đằng sau, lần này chủ đề bàn tán chính là người đi rừng của HSS, Phù Châu.

Mặc dù về mặt cân nặng thì Phù Châu và tiểu Bánh Bao cũng xấp xỉ nhau, nhưng địa vị thì khác biệt rất lớn, anh ta được xem là trụ cột của HSS, đội trưởng kiêm người anh lớn của mọi người, lần trước Phù Châu bị cấm thi đấu, với một đội top dưới như HSS, có thể nói là một mất mát vô cùng lớn, cơ hội đi tiếp càng thêm mong manh, đợi đến khi anh ta trở lại, HSS đã không thể chuyển mình được nữa rồi.

Trong mắt khán giả, giữa HSS và TS có một vết nứt—— dù sao thì Phù Châu vì ẩu đả với thành viên cũ của TS là Trần Hòa nên mới bị cấm thi đấu.

Thế nên mọi người đều hào hứng xem kịch.

Trong ống kính, Phù Châu giơ tay, vỗ vai tiểu Bánh Bao một phát.

Tiểu Bánh Bao giật mình, quay lại: “Gì đấy? Mưu sát? Oan có đầu nợ có chủ nhá cậu đừng có trút giận lên tôi.”

Phù Châu đưa thịt bò khô trong tay ra: “Ăn không?”

“Anh em tốt!”

Thế là trong ống kính, hai con người to béo mập tròn vui vẻ chia sẻ thịt bò khô.

Bình luận viên tám đã đời chuyện về các đội khác, rốt cuộc cũng kéo chủ đề về lại với hai đội thi đấu ngày hôm nay.

Thành viên của GGX bước ra trước, trong số các fan đang có mặt ở đây, fan của MA chiếm đa số, thế nên fan của GGX tự giác ngồi chung với nhau, chiếm cứ chỗ thu âm tốt nhất, tiếng hoan hô không hề bé chút nào.

Khi MA ra sân khấu, tai của Mục Vãn Vãn gần như chấn động đến phát đau.

Cái khác không nói, giọng của hai bạn nữ ngồi gần cô quá chói, nghe cực kì rõ ràng không hề bị lẫn vào tiếng hoan hô của đám đông.

“Hò hét khiếp thật.” Tiểu Bánh Bao líu lưỡi, “cứ như đang xem concert ấy...”

Anh Dương đẩy kính: “Lúc mấy đứa thi đấu cũng như thế này.”

“Thật á?”

“Ừm, nhất là khi máy quay quay về phía Vãn Vãn với tiểu Lộ.” anh Dương vừa dứt lời, Shark đã xuất hiện ngay trên màn hình lớn.

Vẫn là mái tóc xám khói bắt mắt đó, các tuyển thủ đang kiểm tra thiết bị, nhưng tầm mắt của anh ta lại không đặt vào màn hình, mà giống như đang nhìn về phía khán đài hơn.

Tiếng hét phía sau càng thêm to, càng thêm chói.

Anh Dương nói tiếp: “Giống như vầy này.”

Tiểu Bánh Bao: “...Người thời bây giờ nông cạn thật.”

Hai nhân vật chính không tham gia vào cuộc đối thoại của họ, không lâu sau, bắt đầu BP.

Có thể nhìn ra được, GGX nghiên cứu rất kĩ các trận đấu của MA, rất nhiều chiến thuật mạnh của MA đều bị họ phá giải từng cái một, nhưng trước tiên vẫn là BAN đi Azir mà Shark chơi thuận tay nhất.

Nhưng không thể không nói, thực lực là một thứ cực kì vững chắc.

Phút 15, Ahri của Shark đã có được hai mạng, cả hai lần đều là solo kill.

Hổ ca kinh ngạc: “Cái tên này, lại chơi Ahri tốt đến vậy luôn sao? Tôi thấy cậu ta mới chơi có mấy lần thôi mà.”

Bùi Lộ đang định nói gì đó thì nghe thấy người bên cạnh nói: “Anh ta vốn chơi tốt Ahri mà, chiêu thức quăng ra tốt, căn thời cơ gank cũng rất chuẩn. Giờ để xem trụ một đường giữa của GGX còn đứng được bao lâu, trụ mà mất một cái, đường trên dưới của họ phải chơi cẩn thận.”

“Sao em biết?”

“Ngày trước em gặp anh ta trong rank rất nhiều lần, đã thấy rất nhiều trận anh ta cầm Ahri rồi, lúc thi đấu thì lại chẳng dùng mấy...” Mục Vãn Vãn nói xong mới nhớ ra, nghiêng đầu nhìn tiểu Lộ thần đang xụ mặt.

Giọng Bùi Lộ vẫn như thường: “Ồ, lợi hại lắm à?”

“Không lợi hại.” Mục Vãn Vãn phủ định ngay, tỏ ra vẻ lòng đầy phẫn nộ, “lần nào giao tranh cũng đâm đầu vào rồi không thoát ra được!”

Bùi Lộ cười khẽ một tiếng, không bị cô phát hiện ra.

Giữa trận, Ahri đúng như lời cô nói, dùng chiêu cuối (Phi Hồ) hai lần nhảy vào vòng hỗn chiến, sau khi gây ra một đống sát thương thì lại dùng lượt R cuối cùng để nhảy ra—— Đáng tiếc GGX dù thua giao tranh, nhưng cả đội đều nhất trí rằng Ahri nhất định phải chết, thế là liều mạng giữ chân anh ta lại.

Thật ra đây cũng là tác dụng của Shark trong giao tranh—— thu hút sát thương của đối phương.

Cuối cùng, Shark tính toán chuẩn xác, đào thoát thành công với một chấm máu, xong pha giao tranh này, đường trên và rừng của họ thậm chí gần như không bị mất máu.

Ván một kết thúc, tỉ số hạ gục giữa MA và GGX là 11:0.

Toàn bộ nhà thi đấu im lặng mất mấy giây, sau đó là tiếng hoan hô đinh tai nhức óc——

Tiểu Bánh Bao chép miệng: “...MA vẫn mạnh thật. Chung kết chúng ta đánh lại nổi không?”

“Cổ vũ cho đội khác?” Mục Vãn Vãn nói xong, cướp lấy bò khô trong tay anh ta, “phạt anh nửa tiếng không được ăn vặt.”

Bùi Lộ không nhiều lời, chỉ nói ngắn gọn một câu: “Đánh được.”

“Mới đó mà cậu đã chắc cú chung kết đánh với MA rồi à?” Hổ ca cười, giải tỏa bầu không khí, “biết đâu cuối cùng GGX lội ngược dòng 1:3 thì sao?”

Mộc Đầu giọng lạnh nhạt: “Qua ván một, tôi thật sự không nghĩ GGX có thể lội ngược dòng 1:3 được, không bị 3:0 là tốt rồi.”

Cuối cùng, Mộc Đầu như một nhà tiên tri, GGX cũng giống UB tối hôm qua, bị MA tiễn vào trận tranh hạng ba với tỉ số 3:0.

Mà hai đội sẽ gặp nhau tại trận chung kết cũng đã được xác định, bọn cô lại một lần nữa nghênh chiến MA.

Trận đấu vừa kết thúc, đã có nhân viên đến mời bọn cô vào hậu trường, cuộc họp trước trận đấu của họ được tổ chức tại phòng họp tạm thời nào đó ở hậu trường.

Mới đi chưa được bao lâu, bọn cô đã gặp các thành viên của MA, họ đang đứng ở cửa phòng chờ, có người bấm điện thoại, có người đang nói chuyện, hoàn toàn không hề có cảm giác hưng phấn khi vừa thắng một trận đấu lớn.

Cái người có mái tóc xám khói bắt mắt đó không có ở đây.

Hai đội tụ họp, cùng nhau bước vào trong, tiểu Bánh Bao rất nhanh đã cùng với AD người Hàn của MA chơi trò cậu nói tôi đoán, bầu không khí cực kì sôi nổi.

Mục Vãn Vãn bị chọc cười mấy lần liền, hào hứng nghe họ tấu hài, tay bỗng nhiên bị Bùi Lộ ở bên cạnh cầm lấy, cực kì tự nhiên mà nắm gọn trong lòng bàn tay.

Hai người bọn cô đứng ở chỗ sâu trong cùng, sẽ không bị người khác phát hiện, Mục Vãn Vãn để yên cho anh nắm, thậm chí tay cô còn trượt xuống, mười ngón tay đan nhau, nghịch ngợm dùng ngón trỏ gõ nhẹ mấy cái vào mu bàn tay của anh.

Bức tường trắng phía sau cách đó không xa.

Mấy cô gái tròn mắt, tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi.

Trong tay họ còn đang cầm băng rôn cổ vũ với những dòng chữ khác nhau, vừa nhìn đã biết là fan trà trộn vào.

“Tao nhìn lầm hả ta?”

“Hình như tao cũng nhìn thấy...Lu thần và Wan có, có phải là đang nắm nắm nắm nắm tay không???”

Một sự im lặng kì quái qua đi, cô gái dựa sát vào tường giơ điện thoại lên.

“Tao...tao tranh thủ chụp bừa được hai tấm.”

---Dải phân cách---

Các bạn cho mình trút bầu tâm sự một tí nhé!

Nếu theo mình từ bộ KEMC thì chắc các bạn cũng biết mình là fan Faker, thật sự anh ấy là động lực cho mình theo dịch các bộ truyện về LMHT, và mình đã tự hứa với lòng, nếu anh ấy giải nghệ, mình sẽ không dịch truyện về LMHT nữa...

Mình biết bất kì ai cũng có lúc này lúc khác, vận động viên nào cũng có lúc phong độ thất thường, game thủ cũng thế, Faker cũng không phải là ngoại lệ. Dù anh là người chơi vĩ đại nhất LMHT đi nữa, cũng có lúc anh có những màn thể hiện không được tốt, nhưng 7 năm rồi, anh đã cống hiến cho LMHT, cho thể thao điện tử thế giới nói chung và HQ nói riêng, cho cả SKT nay là T1 7 năm rồi, và anh vẫn giữ được một phong độ ổn định so với con số 7 năm làm game thủ. Thời gian trước T1 đăng thông tin đã mua bảo hiểm tay phải cho Faker, đã đăng kí bản quyền thương hiệu với cái tên Faker, và cả chuyện Faker đã trở thành 1 cổ đông của T1, mình cứ nghĩ Faker sẽ càng được quan tâm chăm sóc nhiều hơn... Nhưng không! Sau tất cả anh vẫn phải đóng đủ loại quảng cáo, vẫn phải stream từ 11 rưỡi đêm đến 2 3 giờ sáng, có khi lịch stream gần như kín cả tuần, rồi đấu tập, rồi thi đấu, rồi chịu áp lực đủ thứ.

Đội tuyển nào cũng có các đội trẻ dành cho thực tập sinh, và khi thực tập sinh đường giữa - người được CEO của T1 đánh giá là best rookie ever (thực tập sinh xuất sắc nhất từ trước đến nay) đủ tuổi để thi đấu, ngay lập tức Faker bị thay ra, ừ thi trong trận trước đó phong độ của anh không phải là tốt nhất và thì Faker cũng sắp đi nghĩa vụ quân sự rồi, rồi thì một lúc nào đó Faker cũng sẽ phải giải nghệ, họ muốn đào tạo người kế nghiệp Faker, cái này mình hiểu, họ cho cậu bé đường giữa mới đó thi đấu hầu hết các trận tiếp sau đó, mình có thể hiểu được. Nhưng trong trận cuối cùng vòng bảng LCK mùa hè vừa rồi, một trận đấu chỉ mang tính thủ tục vì dù có thắng cũng không thay đổi vị trí của 2 đội trên bảng xếp hạng, T1 gặp đội nhì bảng là DRX - đội tuyển có đường giữa được mệnh danh là “thần đồng” là “tiểu Faker”, sau 1 trận thắng ở ván 1, đường giữa mới của T1 được chọn làm MVP với Akali một con tướng sát thủ, sang đến ván 2 ban huấn luyện của T1 lại thay Faker vào? Để làm gì? Để Faker tìm lại cảm giác thi đấu sao? Thế tại sao trong ngay trận hôm thứ 5 trước đó, một trận quan trọng hơn rất nhiều, T1 gặp đội đầu bảng là DWG, T1 thua ván 1, sang ván 2 lại không thay Faker vào mà vẫn để đường giữa mới thi đấu? Trước nay mình cứ nghĩ chỉ khi thua thì người ta mới thay đổi, và người ta chỉ thay phần còn yếu ra thôi, tại sao thắng lại thay người? Mà còn thay ngay người được chọn là MVP nữa chứ?

Quay lại với ván 2, Faker vào thi đấu và phải cầm Galio một con tướng hỗ trợ để đi đường giữa đối đầu với Twisted Fate, Twisted Fate là một con tướng rất khó chịu, nếu là đội tuyển pick sau thì nên cấm nó để đối thủ không giành được. Nhưng T1 trong ván đó lại đội pick sau, không cấm TF, thấy đối phương chọn TF ngay lượt đầu nhưng họ vẫn chọn Galio cho đường giữa của mình? Để rồi cả ván đấu TF được di chuyển tùy thích, Faker cầm Galio hỗ trợ cho đồng đội nhưng đồng đội lại đánh như kiểu chấp đối phương vậy... Đương nhiên, ván 2 T1 thua, và điều làm mình và phần đông các fan phẫn nộ nhất là sang ván 3 họ lại thay Faker ra??? Tại sao, trận đấu này đâu còn ý nghĩa gì nữa, tại sao phải làm như thế? Làm thế để được gì???? Để chứng minh việc cho Faker ngồi dự bị là đúng hay sao??? Là đội thua tại Faker???? Là Faker is the problem????

Sau trận đó, mình lên Facebook, Twitter, Weibo, rất rất nhiều người cho rằng huấn luyện viên trưởng của T1 cố tình bêu xấu Faker, rằng cả đội T1 cô lập Faker, rằng Faker đang bị sử dụng như một cỗ máy kiếm tiền thay vì là một game thủ chuyên nghiệp! Nhưng cũng có người nói đó là anti dựng chuyện gây chia rẽ nội bộ, rằng T1 vào playoffs sẽ khác biệt hẳn với phần còn lại! Okay, mình xóa cmt phân tích như trên. Vì đâu đó mình vẫn hy vọng mình sai, là mình nghĩ xấu cho người khác!

Cho đến hôm nay, trận đầu tiên của playoffs, T1 gặp đội xếp thứ 5 là AF, hai lần gặp gần nhất tại vòng bảng mùa hè này, T1 đều hạ AF với tỉ số 2:0, ai cũng nghĩ trận này T1 thắng chắc rồi, cho đến khi ván 1 vào, cả đội thi đấu chuệch choạc, có đội hình tốt hơn (theo lời bình luận viên tiếng Anh nhận xét) nhưng vẫn để thua đối phương? Qua ván 2, Faker được thay vào, lần này anh được cầm TF sở trường của mình, anh tạo được lợi thế cho đồng đội, kết thúc ván đấu với KDA 2/0/11, là MVP của ván đấu thứ 2. Sang ván 3, anh vẫn được tiếp tục thi đấu, nhưng lại phải cầm 1 con tướng thuộc dạng đỡ đòn hỗ trợ team là Sett? Rồi AD của T1 cũng phải cầm 1 con tướng xạ thủ mang thiên hướng bảo kê team là chính - Senna? Một đội hình thiếu sát thương trầm trọng khi 2 carry chủ lực phải cầm tướng bảo kê. Sát thương chính là Karthus trong tay người đi rừng, đường trên Renekton đối đầu Kalista thua không gỡ lại được, đường giữa Sett gặp Zoe cũng thua, đường dưới Senna Tahm Kench đi với Ezreal Alistar cũng không thắng nổi... 3 đường đều thua thì rừng làm sao mà xanh được? Đến pha cuối, Faker bắt được chủ lực team bạn, nhưng lại team mình lại thiếu sát thương trầm trọng, cuối cùng thua 1:2... Giờ phải chờ tranh vé vớt cuối cùng để đi CKTG, còn Faker sau khi thua trận thì lao đầu vào đánh rank như để giải tỏa, như đang tự trách!

Rất rất nhiều fan đã lên tiếng rằng hãy để Faker được cầm carry, để Faker cầm Galio Sett Lulu Karma thì team khó win lắm, nhưng cuối cùng huấn luyện viên vẫn?

Trước đó ông ta trả lời phỏng vấn rằng “Faker mất động lực thi đấu, không phối hợp được với đồng đội,“ rồi thì “thú thật tôi cũng có mắng em ấy, và em ấy đã tìm lại được động lực thi đấu của mình“. Có HLV nào lên thẳng báo khoe đã chửi tuyển thủ của mình và giúp nó khôn ra như thế này không? Có HLV nào lại so sánh hai người chơi đường giữa của team mình rằng “khi đường giữa mới vào thi đấu, bầu không khí trong đội tốt hơn nhiều, vì em ấy chỉ nghe và làm theo những gì được bảo”? Ý ông là gì đây? Với 1 game thủ kinh nghiệm dày dặn như Faker, chỉ huy đồng đội là sai à, anh ấy còn là đội trưởng cơ mà?! HLV cũ của SKT, thầy Kkoma, người đã tìm ra và đưa Faker đến với con đường thi đấu chuyên nghiệp, sát cánh cùng anh từ khi bắt đầu đến tận năm 2019, thầy cũng từng cho Faker ngồi dự bị vào năm 2015, nhưng sau đó, SKT của năm đó và Faker đã trở thành nhà vô địch CKTG với việc chỉ để thua đúng 1 ván đấu trong suốt cả giải. Dù vậy thầy vẫn nói “nếu trách thì hãy trách tôi, đừng trách gì các tuyển thủ cả”, khi đội tuyển thua trận, thầy luôn là người nhận lỗi về mình, khi tuyển thủ gặp áp lực tâm lí thầy luôn nhẹ nhàng khuyên bảo, giúp họ giải tỏa căng thẳng. SKT của những năm đó không hề xảy ra chuyện HLV lên tận mặt báo la làng về việc bị fan của tuyển thủ nhắn tin chửi mắng, không hề có chuyện HLV công khai chửi vào mặt tuyển thủ đội mình như thế! Và khi đội tuyển thua trận, HLV cũng không trốn tránh bằng cách khóa bình luận trên instagram cá nhân!

Mình không biết mối quan hệ giữa các tuyển thủ hiện nay thực sự ra sao, nhưng qua những gì họ thể hiện trong các ván đấu có Faker, mình nghĩ có lẽ ít nhất 1 người trong đội có ý kiến và không muốn phối hợp với Faker! Và rõ ràng rằng, sau trận hôm nay, rất rất rất nhiều người sẽ có cùng quan điểm, HLV trưởng hiện tại đang cố gắng hơn thua với fan và cố chứng minh rằng mọi quyết định của mình là đúng!

Một lần nữa, dù mong manh, nhưng mình thật sự hy vọng rằng tất cả chỉ là suy diễn của fan, rằng nội bộ T1 nhất là Faker vẫn ổn!

“If Faker has million number of fans I am one of them. If Faker has ten fans I am one of them. If Faker has no fans, that means I am no more on the earth. If world is against Faker, I am against the world. I love Faker till my last breath.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.