Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 71: Chương 71: Em ăn bánh bao không




Mục Vãn Vãn buồn cười, định xát muối vài câu về khả năng tự kiềm chế của anh nhưng rồi lại thôi.

Cô lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Lâm Cửu.

Vãn: “Cậu ở nhà thi đấu làm gì vậy?”

Mặc dù bình thường Lâm Cửu cũng có chơi LOL, nhưng lại không có hứng thú gì nhiều với giải đấu LPL, năm nay ngoại trừ các trận của TS, về cơ bản Lâm Cửu không hề đến xem trực tiếp bất cứ một trận nào.

Một lúc lâu sau, sau khi trận đấu đã được tiếp tục, Lâm Cửu mới trả lời.

Lâm Cửu: “Đòi nợ.”

Vãn: “Ai thiếu tiền cậu thế?”

Lâm Cửu: “Từ Hạo:)”

Mục Vãn Vãn ngạc nhiên, nhìn kiểu gì thì Shark cũng là người có tiền lương cao nhất MA cơ mà: “......MA đâu lụn bại đến mức đấy?”

Lâm Cửu: “Không phải, chút tiền lẻ mà thôi, nói ra dài lắm, lúc khác tớ kể sau. Chẳng qua là tớ chán quá đến chọc tức chơi thôi, tiện thể dằn mặt anh ta luôn.”

Vãn: “Xung quanh lăm lắm vợ của Shark, rốt cuộc là ai cho cậu cái gan chó đó.”

Lâm Cửu: “Trong cặp tớ có mang theo bảng đèn cổ vũ cậu đây này, giờ tớ lấy ra cổ vũ cho cậu luôn nhé?”

Vãn: “Em xin lỗi chị.”

Vãn: “À mà tối nay cậu không tham gia hoạt động của Doumao à?”

Lâm Cửu là cái tên quen thuộc luôn đứng đầu bảng xếp hạng hàng năm ở mảng âm nhạc ca hát của Doumao, lượng fan sộp rất nhiều, nếu cô tham gia thì top ba sẽ không thành vấn đề, thời gian đi đòi nợ để đi livestream có phải ngon hơn không, dù sao thì Shark cũng ở MA, không trốn được.

Lâm Cửu: “Không tham gia, máy tính của tớ hư rồi. Thế cậu stream chưa?”

Vãn: “Đang stream nè.”

Còn để cậu lên hình chung luôn đây này......

Lâm Cửu: “Thấy rồi. Con nhỏ Miêu Miêu kia cũng đang stream, độ hot của nó đang xếp trên cậu đấy!! Cơ mà hình như nó toàn cho rút thưởng rồi đòi quà tặng miễn phí của khán giả không à... Cậu nhất định phải vượt trên nó, nghe rõ chưa! Không ổn, tớ phải tặng thêm quà cho cậu mới được!”

Thông báo quà tặng của Lâm Cửu đến trước cả tin nhắn, nhìn thấy những phần quà giá nghìn tệ này, lòng Mục Vãn Vãn xót không thể tả.

Vãn: “Cậu dư tiền không có chỗ tiêu thì cứ nhét hết vào thẻ của tớ đi! Có phải không có Alipay của tớ đâu!”

Giá trị quà tặng sẽ bị nền tảng livestream lấy mất hơn phân nửa, cô nghĩ thôi mà đã tiếc đứt ruột.

“Không thiếu chút tiền ấy...” Lâm Cửu vừa gõ xong câu này chợt nhớ đến ân oán giữa mình và Từ Hạo cũng chỉ từ hai trăm tệ mà ra, nghĩ nghĩ rồi xóa đi.

Lâm Cửu: “Đừng nghịch điện thoại nữa, livestream cho tốt, tớ xem tiếp đây.”

Mục Vãn Vãn cất điện thoại, mở bảng xếp hạng ra xem.

Hiện tại cô đang đứng thứ ba, cách người ở vị trí thứ hai không xa lắm, đứng đầu chính là Miêu Miêu Quyền.

Tên phòng livestream của Miêu Miêu Quyền là [Hôm nay cũng không muốn thua meo~].

Mục Vãn Vãn nhìn lại tên phòng của mình, lòng thầm tưởng nhớ tế bào đáng yêu đã chết của mình.

Bùi Lộ thấy cô đang nghiên cứu bảng xếp hạng, hỏi cô: “Muốn xếp thứ nhất sao?”

“Muốn chứ,“ Mục Vãn Vãn nói với người xem phòng livestream, “các anh em, giờ mà không tặng quà nữa là hết hạn đó.”

Cô nghĩ nghĩ, bồi thêm một câu, “nha~”

[......??]

[Dừng ngay cái tay đang chuẩn bị tặng quà lại.]

[Nội dung không lành mạnh, tố cáo đây tố cáo đây!]

[Ván này BXS đi một sải rồi.]

Ván đấu đã bước sang phút hai mươi, MA đã dẫn trước 3000 tiền, KDA của EZ cực kì đẹp, trong giai đoạn đi đường còn có được một pha solo kill.

Bùi Lộ lặng lẽ mở điện thoại.

Mục Vãn Vãn không phát hiện ra động tác của anh, trên thực tế từ sau lần ghé sát lại nói chuyện với anh, cô không dám nhìn anh thêm lần nào nữa, sợ khán giả sẽ nhận ra gì đó.

Cô nói: “3000 tiền thật ra cũng không đáng lo lắm, đội hình của BXS là đánh về cuối, cuối trận mọi người đều đủ đồ hết rồi, khoảng cách về tiền không còn quan trọng nữa, giao tranh thắng mới là điều cốt yếu. Chỉ cần họ cầm cự qua được khoảng thời gian này thì vẫn còn đánh được.”

Hổ ca gật đầu: “Các bạn đừng chỉ nhìn vào khoảng cách kinh tế, ván này Elephant chơi khá tốt, hơn tiền đường trên phía bên kia.”

Tiểu Bánh Bao: “Nhưng MA đúng thật là có được lợi thế, các bạn biết tại sao không? Bởi vì đường giữa của BXS không mạnh bằng tôi đấy... tôi không chém gió đâu, thật đó. Được thôi các bạn đi nói với cậu ta đi, tôi với cậu ta là anh em tốt, chúng tôi không so đo mấy cái này đâu... Cái người bảo muốn bọn tôi đấu sumo đó, bạn ra đây, nếm thử một đấm của tôi.”

Mục Vãn Vãn bán tín bán nghi: “Anh có mối quan hệ tốt với đường giữa bên BXS từ bao giờ vậy? Lần đối đầu trước có thấy gì đâu, đang livestream đấy, anh đừng có lừa người.”

“Anh nói thật mà!” tiểu Bánh Bao nói, “cái hôm Hổ đầu lên Weibo bêu xấu anh, cậu ta có nhắn tin riêng cho anh, hai người bọn anh tìm thấy sự đồng điệu, vừa gặp mà cứ ngỡ...”

[Tí thì quên, đường giữa của BXS cũng là người nặng nhất BXS...]

[tiểu Bánh Bao lần này thiệt thòi rồi, người ta còn mẹ nó nặng hơn anh ấy cả năm chục cân cơ mà!!]

[Tôi không dám mong Lu thần sẽ nói chuyện, chỉ xin các anh các chị chí ít bảo anh ấy ngẩng đầu lên đi.]

Mục Vãn Vãn giờ mới phát hiện ra người bên cạnh nãy giờ cứ bấm điện thoại suốt: “Đang làm gì vậy...”

“Trời đ...” không biết tiểu Bánh Bao nhìn thấy cái gì, định văng tục thì chợt nhớ chửi thề sẽ bị trừ tiền, lời đến miệng thì đổi thành, “trời đất ơi!!!”

Mục Vãn Vãn giật bắn mình với tiếng hét của anh ta: “Sao thế? BXS lật kèo rồi à??”

Cô ngước lên nhìn, cũng đơ cả người.

Chỉ thấy góc trên màn hình của cô, có một dòng chữ với hiệu ứng cực ngầu chạy ngang qua.

[Em ăn bánh bao không tặng 99 ngư lôi cho streamer TSWanwan, kích hoạt thành công nhiệm vụ rương bảo vật! Ai muốn nhận được địa lôi thì hãy nhanh tay ấn vào phòng livestream giành rương báu đi nào!]

99 ngư lôi, quy ra nhân dân tệ là 9999 (≈33 triệu), thật ra cũng không tính là quá lớn, ban nãy Lâm Cửu cũng tặng cô số quà trị giá ba nghìn tệ (≈9 triệu 9).

Nhưng Lâm Cửu và cô có quen biết nhau, cô có thể chuyển trả lại một nửa đó cho đối phương, giờ tự dưng lại nhảy ra một người xa lạ tặng cô cả mười nghìn tệ, thật sự khiến cô phải giật mình.

Nói ra cũng ngại, mặc dù độ hot của cô rất cao, nhưng lượng quà tặng giá trị lớn lại chẳng có bao nhiêu, nhiều lắm cũng chỉ là năm trăm tệ đặt tướng hồi trước. Thu nhập từ số quà còn lại đều dựa vào từng cái mười tệ hai mươi tệ, hoặc là những món quà nhỏ miễn phí tích dần lại.

Biết sao được, nữ streamer không chịu tiết lộ cách thức liên lạc của mình, rất khó thu hút những fan chịu chi. Ngay cả Lâm Cửu còn có cả một nhóm trên WeChat, trong nhóm chat đó đều là những nhân vật chi mạnh tay xuất hiện trong bảng xếp hạng quà tặng của cậu ấy.

Mà tiểu Bánh Bao lại còn mẹ nó hoảng hồn hơn nữa——

Trời đựu, “Em ăn bánh bao không” này chẳng phải là tài khoản phụ của anh à!!! Mới đầu anh còn tưởng đâu là trùng tên, ai ngờ ngay cả con số phía sau cũng là ID tài khoản phụ của anh luôn!!!

Cho dù có bị hack thì trong cái tài khoản ghẻ này của anh cũng chẳng có bao nhiêu tiền, mà người biết được mật khẩu tài khoản phụ của anh cũng chỉ có...

Anh hoảng sợ nhìn về phía Bùi Lộ ở bên cạnh.

“Cảm ơn quà tặng của bạn Em ăn bánh bao không, nhiều quá, đừng phung phí quá nha...” miệng thì bảo không cần nhưng trên mặt lại rất thành thật, cô cười híp mắt nhìn lượng người xem nhanh chóng tăng lên.

Hàng chữ thông báo này vừa chạy hết, ngay sau đó, ID này lại tiếp tục tặng thêm 99 ngư lôi nữa.

“Nhìn xem đứng thứ mấy rồi?” Bùi Lộ bỏ điện thoại xuống hỏi cô.

Mục Vãn Vãn kiểm tra: “...Thứ hai rồi, không được, sếp ơi, đừng tặng nữa, nhiều quá rồi.”

Tiểu Bánh Bao thấy Bùi Lộ vẫn còn muốn tặng thêm, vội vàng tắt mic.

“Tiểu Lộ, làm thế đâu có lời đâu, với độ hot của Miêu Miêu, cậu còn phải tặng thêm chục lần nữa mới đuổi kịp!”

Mục Vãn Vãn ngẩn ra, vội vàng quay sang nhìn.

Màn hình điện thoại Bùi Lộ là giao diện Doumao, ID phía dưới chính là...Em ăn bánh bao không.

Tim co thắt là cảm giác gì.

Hôm nay xem như Mục Vãn Vãn cô đã được nếm thử rồi.

“Anh......” cô phản ứng lại, giật lấy điện thoại, “anh muốn em tức chết đúng không!!”

Bùi Lộ chớp chớp mắt: “Sao vậy?”

“Anh nói xem? Anh là phá gia chi tử đấy hả??” Mục Vãn Vãn vội vàng chạm chỗ này ấn chỗ kia thử tìm xem có chỗ thu hồi lại quà đã tặng hay không.

“Không phải, anh chỉ tặng cho em thôi, không có tặng cho người khác.”

Mục Vãn Vãn tìm mãi tìm mãi, tìm ra được nhật kí tài khoản này trước đây đã từng tặng quà cho cô.

Hơn nữa mấy tháng trước, còn tặng quà cho nữ streamer mảng âm nhạc nào đó nữa.

Trọng tâm vấn đề bị chuyển đổi trong nháy mắt, cô ngẩng đầu lên liếc nhìn anh: “...Đồ lừa đảo.”

“Không phải,“ Bùi Lộ nói, “đó là tiểu Bánh Bao tặng mà.”

“Cậu được lắm, lại còn tặng quà cho nữ streamer cơ đấy, bình thường đến một bữa cơm cũng không chịu mời...” Hổ ca lập tức chế trụ cổ của tiểu Bánh Bao.

“Ấy da, lúc đó tôi bị ma xui quỷ khiến thôi, giờ nghĩ lại còn thấy hối hận đây này...” tiểu Bánh Bao nói, “với lại giờ đâu phải lúc nói chuyện này chứ? Tiểu Lộ nhoáng một cái đã vung hai chục nghìn tệ rồi kìa, sao cậu không nói đi!”

Hổ ca: “Cậu ấy vung cho tiểu Vãn, đâu có giống cậu!”

Tiểu Bánh Bao mặt vô tội: “Sao lại không giống? Tôi cũng có tặng cho tiểu Vãn mà...”

Bị quản lí cấp cao của phòng livestream cảnh cáo không được cố ý ăn bớt thời lượng livestream, Mục Vãn Vãn để điện thoại của Bùi Lộ ở nơi cách xa anh cả mấy mét, rồi mới ngồi về lại chỗ, thuận tay bật lại mic.

“Anh chỉ muốn giúp em giành được hạng nhất thôi mà.”

Thấy bình luận tăng đột biến, liếc nhìn sắc mặt người bên cạnh, Bùi Lộ lập tức im lặng không nói gì nữa.

Mục Vãn Vãn cực kì xót xa.

Trừ đi tiền thưởng cho việc đồng ý gia nhập đội (signing bonus) và các khoản khác, tiền lương một tháng của Bùi Lộ cũng chỉ rơi vào tầm hơn mười nghìn tệ, tặng quà kiểu này là đi tong hai tháng lương rồi còn gì.

Lúc quay lại theo dõi trận đấu, ván một đã kết thúc rồi, 35 phút, MA vất vả thắng được pha giao tranh tổng, ba người thấp máu tiến vào phá nát nhà chính của BXS.

Ván hai, Mục Vãn Vãn nghiêm túc bình luận.

Mục Vãn Vãn: “Park Jae Joon sẽ lấy gì đây? Nếu là đội hình này...có lẽ sẽ là Sivir.”

Bùi Lộ: “Em nghĩ có lấy Caitlyn không.”

“Không biết.” Mục Vãn Vãn đáp lại anh bằng một câu khô không khốc, tiếp tục trò chuyện với người xem, “Jhin? Khả năng không cao lắm, MA hiện tại không thiếu chiêu thức mở giao tranh.”

“Anh đi rót nước, em có uống không?” Bùi Lộ hỏi.

“......Không uống.”

[Có chuyện gì vậy, lúc nãy sao lại tắt mic? Sao tự nhiên lại có cảm giác bầu không khí giữa Wan thần và Lu thần có gì đó kì kì tarrr.]

[Đồng chí thừa tiền kia không tặng quà nữa à?]

[tiểu Bánh Bao với Hổ ca cũng không thấy nói gì nữa. Với lại tôi phát hiện Lu thần nãy giờ đang cố bắt chuyện với Wan thần, nhìn đáng thương thật sự ha ha ha ha.]

Mục Vãn Vãn không đáp, bắt đầu phân tích vấn đề đổi đường.

Ván thứ hai không kịch tính như ván đầu, đầu trận BXS đã không giữ được nhịp độ, sang phút hai mươi tám thì ván đấu kết thúc.

Cuối cùng, hoạt động tối nay Mục Vãn Vãn đứng thứ hai, độ hot của Miêu Miêu Quyền cao hơn cô gần ba trăm nghìn, riêng số quà nhận được đã gấp hơn hai lần của cô.

Trận đấu kết thúc, Mục Vãn Vãn đi tắm, Bùi Lộ ước lượng thời gian, nhanh chóng lên tầng trên nhận lỗi.

Thật ra anh vẫn không rõ mình đã làm gì sai.

Nhưng nếu cô đã giận rồi, vậy thì chắc chắn anh đã làm sai chuyện gì đó.

Anh gõ cửa mấy lần Mục Vãn Vãn mới mở.

Cô xoay người đi vào trong: “Anh vào đi.”

Bùi Lộ bước vào, ngửi được mùi sữa tắm trong phòng.

“Alipay của anh là gì, em chuyển phần tiền được chia kia qua cho anh.” Mục Vãn Vãn ấn điện thoại.

“Có thể không lấy được không?”

Mục Vãn Vãn: “Không được... lúc tặng ít ra anh cũng phải bàn với em đã chứ.”

“Bàn xong rồi là được tặng hả?”

“......”

“Chỉ muốn tặng một chút quà cho em thôi, như vậy cũng không được sao?”

“......Thế mà là một chút đấy hả!” Mục Vãn Vãn lại gần anh, đưa cách chia tỉ lệ phần trăm của Doumao cho anh xem, “anh nhìn đi, hai mươi nghìn tệ của anh, em chỉ được chia có mười nghìn tệ thôi! Còn bị trừ thuế nữa! Lỗ biết bao nhiêu! Thế này chẳng phải tặng không tiền cho Doumao à!”

Mùi hương đậm hơn khiến tim Bùi Lộ đập loạn.

“Ừm.”

“Tiền lương một tháng của anh có hơn mười nghìn tệ, giờ tính sao đây, hai tháng ăn không khí để sống à? Anh nói xem em có nên tức giận không?”

“Ừm.” Bùi Lộ nói xong, nhỏ giọng bổ sung, “nhưng mà...anh còn có tiền tiết kiệm.”

“Anh nói xem, có phải anh vung tay quá trán không.”

“Ừm, anh sai rồi, sau này anh sẽ không thế nữa.” Bùi Lộ đáp cực kì trôi chảy.

Mục Vãn Vãn ngước mặt lên, còn định nói gì đó, vô tình đụng phải tầm mắt của Bùi Lộ.

Giờ cô mới nhận ra, khoảng cách giữa hai người...hình như hơi gần quá.

Nhịp tim cô tăng nhanh đột biến: “Sau...sau này anh không được tặng quà trong phòng livestream nữa.”

“Được.”

“Tặng cho ai cũng không được.”

“Được.”

Nhìn từ góc này, con ngươi của Bùi Lộ có màu hơi nâu nâu.

Mục Vãn Vãn nhìn một hồi lâu mới thu hồi tầm mắt.

Tầng dưới, tiểu Bánh Bao vừa thấy Bùi Lộ đi lên, lập tức sáp đến trước mặt Hổ ca.

“Lão Hổ, cậu nói xem, tiểu Lộ với Vãn Vãn có phải hơi lạ không? Cho dù có là đồng đội đi nữa, cũng đâu thể vung một lúc cả hai mươi nghìn tệ làm quà tặng được?”

Hổ ca không muốn để ý đến anh ta, đang bận chơi game, đáp qua loa cho có: “Phải đó.”

“Lại còn đưa em ấy đến tận chỗ làm tóc... cậu biết không, tôi phát hiện, ngày nào cậu ấy cũng tặng kẹo cho em ấy! Còn nữa, cái phần thức ăn giá trên trời của em ấy hôm bữa đó, cũng là tiểu Lộ mang về cho đấy!”

Nói mãi nói mãi, trọng tâm vấn đề của anh ta đã bắt đầu lệch quỹ đạo.

Hổ ca: “Rồi sao nữa, kết luận của cậu là gì.”

Tiểu Bánh Bao vỗ tay, hạ thấp giọng hơn nữa, “.....Tiểu Lộ lắm tiền thật, có phải anh Dương lén tăng lương cho cậu ấy không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.