Ai biết được đến buổi tối, đừng nói là đấu đôi, ngay cả bữa tụ tập ăn uống cũng chẳng còn nữa rồi.
Mục Vãn Vãn sắp xếp đồ đạc xong, nhìn cái sắc hồng bánh bèo này, không kìm được mà nhắm mắt lại, xoa xoa chân mày.
......Mẹ ơi.
Trai thẳng, ba ông.
Mục Vãn Vãn lấy điện thoại ra, chụp vài tấm gửi cho Lâm Cửu.
Lâm Cửu: “Hình tìm đâu ra đấy.”
Vãn: “Phòng tớ. Các ông anh trong đội trang trí cho đấy.”
Lâm Cửu: “.......”
Lâm Cửu: “Bạn hiền, hay thôi bỏ đi, tớ nghi ngờ cậu vào nhầm động gei rồi.”
Vãn: “Cậu nghĩ nhiều rồi, thời buổi bây giờ gei sống còn tinh tế thời trang hơn tớ nhiều.”
Vừa ấn gửi đi thì cái loa đặt ở góc phòng đột nhiên phát ra một tiếng nhạc du dương—— Đúng vậy, chính là cái nhạc được phát khi chiếu ảnh kỉ niệm mở màn các lễ cưới đấy.
Sau đó là giọng của anh Dương: “Tất cả xuống tầng một ngay.”
Lúc Mục Vãn Vãn xuống lầu, vừa khéo gặp được một thành viên của đội hai đang rót nước ở cạnh cầu thang.
Cậu nhóc nhìn cô một cái rồi lập tức thu hồi tầm mắt.
“Ủa mà,“ Mục Vãn Vãn dừng bước chân, liếc nhìn những người khác vẫn còn đang chơi game, “không phải có lệnh xuống tầng một sao?”
“...Thông báo qua loa đó thường chỉ để nhắc thành viên của đội một thôi.”
“Ồ ồ.” Mục Vãn Vãn không nói thêm gì nữa, nhanh chóng xuống lầu.
“Đến rồi à,“ anh Dương nhìn cô một cái rồi cúi đầu nói tiếp, “HSS vừa mới hỏi anh xem chúng ta có thể đấu tập một trận với họ hay không.”
“Đấu thì đấu thôi.” Tiểu Bánh Bao bắt chéo chân.
Bùi Lộ với tay ra sau, nhẹ nhàng đẩy ghế gaming của mình sang bên cạnh, cái ghế vừa khéo dừng lại ngay cạnh người Mục Vãn Vãn.
Anh hỏi: “Trận đấu tập, chúng ta dùng AD nào đây?”
Dứt lời, xung quanh chợt tĩnh lặng.
Hổ ca nói: “Vừa hay để Vãn Vãn thử chút cho quen.”
“Tôi thấy vậy không được,“ Bùi Lộ nói một cách quả quyết, “tôi không tin tưởng HSS.”
“Anh cũng không,“ anh Dương gật gật đầu, tỏ ý tán thành với lời của Bùi Lộ, “mặc dù bình thường hai đội chúng ta hẹn đấu tập rất hòa hảo, nhưng thế giới của người lớn lấy lợi ích làm trọng, nếu hôm nay chúng ta để em ấy đấu tập, thì ngày mai hình của em ấy sẽ xuất hiện trong Trợ Thủ Trò Chơi Tencent (Tencent Games Helper) ngay—— mà còn là top đầu nữa.”
Trợ Thủ Trò Chơi Tencent là một app của nhà quản lí LOL, bên trong có các chức năng như tra cứu thành tích, tin tức thể thao điện tử và hướng dẫn cách sử dụng tướng, thậm chí hơn phân nửa số người chơi LOL đều vào game thông qua cài đặt bên trong ứng dụng này.
Nhắc đến chuyện chụp ảnh, Mục Vãn Vãn sực nhớ ra: “Phải rồi, tấm hình ngược sáng đăng trên Weibo...là chụp lúc nào thế?”
Tấm hình đó góc chụp rất khéo, cô nghiêng người, rồi thêm mùa đông nên áo khoác lông của cô khá dày nữa, không hề nhận ra đặc trưng của nữ giới.
Dù sao thì—— chắc chắn không phải vì ngực phẳng!!
Cuối cùng lại thêm cái phông nền cùng màu với ảnh chụp, che đi kiểu tóc của cô, chỉ còn để lại cái đỉnh đầu nhỏ xinh, thế là thành tấm ảnh quảng bá.
“......Là tôi chụp đấy,“ Bùi Lộ hơi ngài ngại, “tôi chụp xấu lắm à?”
“Một cái bóng đen thui thùi lùi có thể nhìn ra xấu với đẹp được á?” tiểu Bánh Bao tức cười.
Chuyện này anh không hiểu rồi.
Góc chụp đó của Bùi Lộ...rõ ràng là khiến cô lùn đi mất năm xăng-ti-mét đấy!
Đối với một người cao một mét sáu tư mà nói, năm xăng-ti-mét này trí! mạng!! cỡ nào chứ! Một hội toàn trai thẳng dáng cao như bọn anh làm sao mà hiểu được!!
Mục Vãn Vãn thầm gào thét, trên mặt lại là vẻ không lung lay trước sóng gió: “Không xấu, đẹp lắm ạ.”
Bùi Lộ an tâm gật đầu: “Vậy thì tốt.”
“Nhưng mà tại sao anh lại...” chụp em?
Mục Vãn Vãn còn chưa hỏi xong đã bị anh Dương chuyển chủ đề trước rồi.
“Mặc dù đã rút lui khỏi giải, nhưng cứ vùi đầu tập luyện trong đội với nhau cũng không tốt, để tiểu Huy đấu đi,“ anh Dương nói, “Vãn Vãn ngồi cạnh quan sát, trước tiên là xem cách đấu tập, thông tin em gia nhập tuần sau sẽ thông báo, đến lúc đó em có thể chính thức tham gia đấu tập được rồi, còn giờ chịu khó vài ngày nhé.”
Mục Vãn Vãn gật đầu: “Dạ.”
“Em ngồi chỗ cũ của Trần Hòa nha, không có chỗ để kê thêm bàn mới, chuyển đến chỗ khác cũng không tiện, em yên tâm, ngoại trừ bàn ra, tất cả các trang thiết bị khác đều là đồ mới hết, bàn thì bác giúp việc cũng đã lau rửa sạch sẽ rồi, chắc em không để bụng chuyện này đâu đúng không?”
Mục Vãn Vãn: “Dạ, không sao, em không để bụng đâu.”
“Vậy thì cứ quyết định thế nhé, giờ đấu tập trước đã rồi sắp xếp đồ đạc sau, HSS đợi nãy giờ rồi.”
Phòng thi đấu ở tầng trệt, căn phòng được chia làm đôi và ngăn cách bởi tấm kính thủy tinh, có vừa đúng mười cái máy tính, bình thường đấu tập nội bộ giữa đội một và hai đều sẽ dùng phòng thi đấu này.
Mục Vãn Vãn len lén liếc nhìn thiết bị bên trong phòng.
Lúc trước tiểu Bánh Bao nói nhà tài trợ của TS lắm tiền quả thực không ngoa chút nào.
Trong phòng tập luyện ở tầng một, trang thiết bị của các thành viên đều là loại tốt nhất thì có thể hiểu được, dù sao thì đó cũng là các vật dụng tuyển thủ dùng hàng ngày.
Tai nghe bàn phím loại tốt nhất giá cả đắt đỏ thì khỏi nói, các thành viên dùng quen một dòng nào đấy rồi, nếu đổi sang một mẫu khác sẽ cảm thấy không thoải mái—— giống như cái bàn phím mờ mất cả chữ của Mục Vãn Vãn vậy, dùng cực kì thuận tay.
Không ngờ ngay cả căn phòng thi đấu này, mười bộ thiết bị đều là đồ mới hoàn toàn lại còn cùng một dòng, giống hệt thiết bị loại tốt nhất ở phòng tập luyện.
Cái đội này, ngay cả việc phải cầm thiết bị di chuyển qua lại giữa các tầng cũng được miễn luôn rồi...
Như cảm giác được tầm mắt của Mục Vãn Vãn, động tác kéo ghế của Bùi Lộ chợt khựng lại, nghiêng đầu qua, nói: “Bộ phụ kiện máy tính của em cũng đã chuẩn bị xong rồi, đấu tập xong sẽ lấy cho em.”
Bộ phụ kiện máy tính gồm chuột, bàn phím và tai nghe.
Tầm mắt của Mục Vãn Vãn rơi vào cái tay đang đặt trên lưng ghế của anh.
Lúc trước chỉ liếc nhìn sơ qua, không nhìn kĩ như bây giờ.
Xem như cô đã biết tại sao fan của TS cứ nói Bùi Lộ là phúc lợi đôi bàn tay rồi.
Bùi Lộ thấy cô không trả lời, khẽ nhướng mày: “Ừm?”
“À...” Mục Vãn Vãn giật mình, “được.”
HSS hiển nhiên là đợi mất một lúc, thấy họ vào phòng thì bắt đầu chat.
[Bọn cậu làm gì mà lâu thế, từng ấy thời gian đủ để chúng ta đánh xong một trận rồi.]
[Tiểu Bánh Bao: chuyện quan trọng, các cậu đừng có hỏi.]
[Vậy vào nhanh đi, AD bọn cậu thì sao.]
Cách cái màn hình mà Mục Vãn Vãn vẫn có thể cảm nhận được sự nôn nóng của đối phương.
Dự bị đội một của TS, tiểu Huy chạy vào, sau khi gật đầu chào hỏi với Mục Vãn Vãn xong thì nhanh chóng ngồi vào vị trí còn trống.
Thấy TS.Hui vào phòng, hào hứng nhiệt tình của các thành viên bên HSS lập tức tắt mất hơn nửa.
[Gì chứ, lại là dự bị? Hay là tiểu Huy chính là AD mới của bọn cậu?]
[TS.Luu: vào thôi, đánh BO mấy?]
[3, đánh xong rồi ngủ, chiều mai tụi tôi có lịch đấu.]
Vào BAN PICK, anh Dương hai tay ôm ngang hông, tay còn cầm một cuốn sổ nhỏ: “BAN Syndra đường giữa của bọn họ trước đi.”
Tiểu Bánh Bao chậc một tiếng, nói: “Tại sao, chúng ta giành trước, để em chơi cho.”
Bùi Lộ nhanh chóng BAN đi Syndra: “Chúng ta vừa vào phải giành Twitch, cậu không lấy được Syndra đâu.”
Mục Vãn Vãn hơi không hiểu, tại sao phải giành Twitch? Mặc dù Twitch trong meta này vẫn có thể xem là dùng được, nhưng so với Tristana Kog”Maw thì kém xa, AD mạnh có rất nhiều, đối phương không BAN hết được——
Tóm lại, không nên lãng phí lượt pick đầu tiên vào Twitch.
Cô kìm nén nghi hoặc tiếp tục xem.
Điều khiến cô ngạc nhiên là, lượt BAN cuối cùng của HSS lại dành cho Twitch.
Cô nghe thấy tiểu Bánh Bao nặng nề thở dài một hơi.
Anh Dương giải thích với cô.
“Tiểu Huy là đường trên, AD chỉ biết được vài tướng, BAN đi Twitch đồng nghĩa mất nửa cái mạng rồi.”
Mục Vãn Vãn không hiểu: “Vậy tại sao không bảo AD của đội hai qua đây?”
Anh Dương im lặng một hồi mới chậm rãi nói: “Nó vẫn còn nhỏ, thời điểm quan trọng như thế này, không thể tạo cho nó hy vọng hão huyền được.”
Mục Vãn Vãn chợt hiểu ra vấn đề.
AD đội một rời đi, AD đội hai đương nhiên hy vọng mình sẽ được thế vào chỗ trống đó.
Nhưng rõ ràng là, ban quản lí của TS tạm thời không có suy nghĩ này.
Mục Vãn Vãn không hỏi nhiều nữa, tập trung theo dõi trận đấu tập.
Tiểu Huy hỏi: “Em chơi gì đây?”
Bùi Lộ giành được Lulu, anh hiểu rõ bể tướng của tiểu Huy: “Jhin.”
Anh giống như khi thi đấu chính thức vậy, vừa vào trận, cả người như thành một người khác, mặc dù thỉnh thoảng nói chuyện cũng có cười, nhưng trong nụ cười lại mang theo rất nhiều sự nghiêm túc.
Phút thứ sáu, Bùi Lộ liếc nhìn bản đồ nhỏ: “Mộc Đầu, ăn xong bùa xanh thì xuống dưới.”
“Ừm.”
Rek”Sai đi rừng mò xuống đường dưới, thành công gank được AD đối phương.
“Mộc Đầu, về nhà mua trang bị, sau đó cùng tôi đến bùa đỏ của đối phương chờ gank rừng bên đó.”
“Bánh Bao, hỗ trợ qua chỗ cậu rồi, đợi trong trụ một lúc đi, bọn tôi đẩy xong trụ một sẽ qua đó.”
“Hổ ca, dùng chiêu cuối xuống đường dưới ăn lính đi.”
.......
Mục Vãn Vãn ngồi nghe một ván đã hiểu được cách thức vận hành trong nội bộ TS rồi.
Bùi Lộ là chỉ huy của cả đội!
Quan trọng là, những người khác đều cực kì nghe lời anh, có thể nói là chỉ đâu đánh đó, ngay cả hai người ngày thường khó bảo nhất là tiểu Bánh Bao và Hổ ca cũng không phải là ngoại lệ.
Chẳng trách lúc trước đấu đôi Bùi Lộ lại thích sắp xếp chiến thuật, xem ra đã thành thói quen rồi.
Mặc dù tiểu Huy chơi AD không tốt lắm, nhưng với sự bảo vệ của Lulu hỗ trợ trong tay Bùi Lộ, vẫn có thể xem là bình an vô sự, an toàn vững vàng rời khỏi đường dưới. Sau khi ra khỏi đường dưới thì dễ đánh hơn nhiều, các đồng đội đều đã đạt đủ cấp độ, lúc giao tranh chỉ cần không mắc phải sai lầm mang tính mấu chốt thì có thể đánh thắng được.
Ván đấu kết thúc ở phút ba mươi.
Nghỉ ngơi chưa được mấy phút thì vào ván hai, ván này đối phương BAN PICK sai lầm, thả ra Galio sở trường của tiểu Bánh Bao, thắng càng thêm dễ dàng, lúc ván đấu sang phút hai mươi, Mục Vãn Vãn thậm chí còn nghĩ đối phương sẽ đầu hàng.
Cô xem rất tập trung, một tay để bên mép, nhíu chặt chân mày.
“Lúc kí hợp đồng anh có nói, bọn nó không hề yếu—— không có lừa em.”
Anh Dương chú ý thấy ánh mắt của cô, cười cười, “Bọn nó vùi đầu khổ luyện mấy tháng trời, ngoại trừ ăn với ngủ thì là tập luyện, có muốn ngăn cũng không được, thực lực đã tăng lên rất nhiều rồi. Đáng tiếc giải mùa xuân lần này không có dịp để phô diễn ra.”
“Không sao, em có thể nhịn vài tháng, đến giải mùa hè, chúng ta sẽ khiến người khác phải trầm trồ.”
Đấu tập phía bên đó đã kết thúc với thành tích 2-0, tiểu Bánh Bao tháo tai nghe xuống thì nghe được lời anh Dương nói, cười híp mắt đáp lại.
“Thực lực của HSS...” Bùi Lộ thoát ra khỏi game, mím môi cân nhắc lựa chọn từ ngữ, “có hơi chênh lệch với MA và GGX, đừng thắng được một trận đã tự mãn.”
Mục Vãn Vãn như hiểu như không mà gật đầu: “Vậy tại sao không tìm các đội khác mà đấu tập?”
Tiểu Bánh Bao và Hổ ca nhìn nhau, trong mắt có chút xấu hổ.
Còn Bùi Lộ thì lại khẽ cười một tiếng, đứng dậy nhẹ nhàng treo tai nghe lên màn hình máy tính.
“Trước đây thành tích bọn tôi không tốt lắm nên đấu tập cũng khó hẹn lịch.”
Mục Vãn Vãn nín thinh.
Ai bảo mày nhiều chuyện!
Cô tự mắng mình... trong lòng bắt đầu nhen nhóm một ít cảm xúc gọi là không cam tâm.
Hồi lâu.
“Không sao, sau này chúng ta sẽ khiến họ phải tranh nhau mà hẹn lịch,“ cô vén tóc trước trán ra sau, nửa đùa nửa thật, “đến lúc đó làm phiền anh Dương phát thẻ đấu tập cho bọn họ nhé.”
Mọi người cười vui vẻ.
Anh Dương đáp lại như thật: “Được.”
**
Chỗ ngồi của Mục Vãn Vãn là ở bên cạnh Bùi Lộ.
Trên bàn được sắp xếp dọn dẹp rất gọn gàng, đúng như lời anh Dương nói, máy tính là đồ mới, có thể nhìn ra được đây là một cái máy được làm rất tỉ mỉ, xung quanh trống không, không có gì cả.
Bùi Lộ đặt bộ phụ kiện máy tính lên bàn cô.
“Xem xem dùng có ổn không,“ anh nói, “nếu không quen thì đổi mẫu khác.”
Mục Vãn Vãn nhận lấy, thuận miệng nói: “Có thể đổi hả? Mấy cái này không phải là nhà tài trợ tài trợ sao?”
Bùi Lộ khẽ khựng lại: “Nếu em muốn đổi thì tôi có thể nghĩ cách.”
“Không cần đâu,“ Mục Vãn Vãn vội vàng xua tay, cô gõ thử bàn phím và chuột, đưa ra đánh giá, “dùng tốt lắm.”
Bộ thiết bị này cảm giác tay rất tốt, mới đầu ắt sẽ không quen, tập luyện vài tháng thì sẽ dùng thoải mái được ngay thôi.
“Tên Trần Hòa này,“ cách đó không xa, tiểu Bánh Bao đang nghịch điện thoại không nhịn được mà nói, “ngày nào cũng lên Weibo nói nhăng nói cuội, cậu ta không thấy xấu hổ chút nào à?”
Mục Vãn Vãn nghe vậy cũng vào xem là chuyện gì.
[Trần Hòa: Ha ha, chúc quý câu lạc bộ bay được lên trời nhé //Câu lạc bộ thể thao điện tử TS: thành viên mới đã đến nơi an toàn~ *ảnh đính kèm*]
“Đừng bận tâm đến cậu ta, cứ kệ cậu ta đi,“ anh Dương đi vào, đắn đo một chút rồi vẫn kể lại, “thật ra lúc trước GGX có đến đào cậu ta đi đấy.”
“Hả??” tiểu Bánh Bao ngay lập tức “hả” ra tiếng, “GGX mù rồi à? Muốn đào thì cũng là đào tiểu Lộ chứ?”
Mục Vãn Vãn liếc nhìn Bùi Lộ ở bên cạnh, biểu cảm của đối phương không hề bị dao động, cảm nhận được tầm mắt của cô, anh như chợt nhớ ra chuyện gì đó.
Anh mở ngăn kéo, lấy ra một cuốn lịch đơn giản sạch sẽ màu xanh dương nhạt.
“Cái này, em có cần không?” anh lật ra mấy trang, “...Tôi có đánh dấu lịch đấu tập trong một tháng tới.”
“Cần,“ Mục Vãn Vãn vội vàng nhận lấy, mặc dù chữ viết rất nhỏ, nhưng cô vẫn có thể nhìn ra nét chữ rất đẹp, không nhịn được mà hỏi: “Trước đây anh có luyện chữ bằng bút lông rồi hả?”
“Có chút chút.”
“Chẳng trách, chữ lại đẹp như vậy,“ Mục Vãn Vãn cười, để cuốn lịch ở cạnh máy tính, “cảm ơn nhé.”
Chủ đề phía bên kia lại tiếp tục.
Anh Dương: “Đào tiểu Lộ? Cái khác không bàn tới... tiểu Lộ thiếu vài đồng phí chuyển nhượng đó của bọn họ chắc?”
Bùi Lộ thẳng thắn trả lời: “Không thiếu.”
Tiểu Bánh Bao: “....Em không có ý đó, chỉ là so sánh vậy thôi, thực lực của Trần Hòa chẳng ra làm sao, đời tư thì hỗn loạn. Nhưng mà lúc đó cậu ta vậy mà lại không chấp nhận GGX?”
“Bởi vì GGX chiêu mộ cậu ta về làm dự bị.” anh Dương nói, “Giờ lòi ra chuyện cấm thi đấu, ngay cả chỗ dự bị GGX cũng sẽ không dùng đến cậu ta đâu, vậy nên giờ quýnh quá mới cắn bậy khắp nơi đấy.”
Hổ ca sáp lại gần điện thoại của tiểu Bánh Bao nhìn vài cái, cảm thán: “Cái cô Miêu Miêu kia lại còn chia sẻ Weibo của cậu ta nữa, hai người này đúng là vật họp theo loài mà, chỉ có Phù Châu là tội nghiệp, nghe nói đã vung không ít tiền vào người của Miêu Miêu, còn giúp cô ta hút khán giả vào xem livestream nữa, quay qua quay lại nói cắm sừng là cắm sừng được liền.”
“Được rồi được rồi, đừng nói nữa, tôi phải tranh thủ livestream đây,“ tiểu Bánh Bao đuổi Hổ ca đi, dặn Mục Vãn Vãn, “Vãn Vãn, anh livestream em đừng lên tiếng gì cả nhé.”
“Dạ.” Mục Vãn Vãn vẫn tiếp tục sắp xếp tủ, cô đã xin nghỉ phép với khán giả rồi, ngày mai mới stream. Tuần này cô chỉ cần stream lệch giờ với tiểu Bánh Bao và những người khác là được rồi.
Vừa sắp xếp tủ xong thì nghe thấy tiểu Bánh Bao lớn giọng trò chuyện với khán giả.
“Thành viên mới? Phải, hôm nay đã đến rồi.”
“Chuyện này không thể tiết lộ được—— Các bạn đừng đoán nữa, có cho các bạn một trăm cơ hội cũng không đoán ra được đâu.”
“Tiểu Lộ? Cậu ấy đang chơi game á.”
“Cái gì? Tiểu Lộ có hài lòng với AD mới không á hả? Cái này không phải hỏi nhảm à, cả đội tôi ai cũng đều hết sức hài lòng.”
“Trần Hòa? Lợi hại hơn cậu ta gấp trăm lần.”
Mục Vãn Vãn thật sự muốn xông qua bẻ luôn mic của anh ta.
Kết quả là đã muộn rồi.
“Gì??”
Tiểu Bánh Bao kêu lên một tiếng, sau khi phản ứng lại thì lập tức tắt mic.
Anh ta thò đầu sang: “Đậu má, hình như tôi gây chuyện rồi.”
Bàn tay đang ghi chép số liệu của Bùi Lộ dừng lại: “Sao vậy?”
“Trần Hòa nói, muốn solo với AD mới của chúng ta.” Anh ta nuốt nước bọt, hạ thấp âm lượng xuống sợ anh Dương trên tầng hai nghe thấy, “Cái tên khốn đó, cứ gửi tên lửa (quà tặng livestream) đến khiêu khích tôi, làm sao giờ?”
Hổ ca: “Mặc kệ cậu ta không được à?”
“Có thể nuốt trôi cục tức này được sao?!” tiểu Bánh Bao liếc nhìn bình luận, “Đựu má, giờ cậu ta đang giễu cợt chúng ta gà mờ kia kìa.”
Vậy thì cục tức này đúng thật là không nuốt trôi được rồi.
Mục Vãn Vãn chỉ do dự hai giây: “Bây giờ.”
Xung quanh chợt yên tĩnh.
Tiểu Bánh Bao tưởng mình nghe nhầm: “Hả?”
“Em nói bây giờ,“ Mục Vãn Vãn chụp màn hình máy tính, “bảo anh ta vào phòng này.”
Bùi Lộ dỗ cô: “Không cần thiết, cậu ta đang dùng kế khích tướng, vì để đoán được em là ai.”
“Em biết,“ Mục Vãn Vãn nhanh chóng đổi sang bảng ngọc bổ trợ solo, “Vừa hay em là kiểu người dễ trúng kế khích tướng nhất.”
Cô hạ thấp giọng, “Nhanh, không lại bị anh Dương phát hiện ra mất.”
Bùi Lộ: “.......”
Cô gái ở trước mặt anh Dương vâng vâng dạ dạ lúc trước giờ hai mắt sáng rực, ánh mắt này có tên là tia sáng gây chuyện chói lọi.
Năm phút sau, anh Dương từ tầng hai xuống.
“Ngày mai trận của MA là vào hai giờ chiều, mọi người dành thời gian ra xem...”
Anh thấy cả bốn người đều đang ngồi quanh Mục Vãn Vãn, bước chân khựng lại, một loại cảm giác bất an đang bắt đầu lan tràn, “Các cậu đang làm cái gì thế?”
Hổ ca quay phắt đầu lại, tạo tư thế “suỵt” với anh.
“Vãn Vãn đang solo với Trần Hòa, anh nhỏ tiếng chút đi.”