Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 31: Chương 31: Hoan nghênh thành viên mới




Lúc về đến trụ sở, trận đấu của MA cũng sắp bắt đầu.

Phòng chiếu phim có diện tích ngang với phòng họp, mười người ngồi vào vẫn còn dư.

Thấy bọn cô bước vào, tiểu Bánh Bao hỏi: “Sao lâu thế?”

Anh Dương lời ít ý nhiều: “Hơi tốn thời gian.”

Sau khi ngồi xuống, Mục Vãn Vãn lấy hộp sô cô la ra đưa cho Bùi Lộ.

Bùi Lộ nghi hoặc “hửm” một tiếng: “Sao không đưa cho thợ chụp hình?”

“Đắt như vậy, đâu thể cho không người khác được,“ Mục Vãn Vãn nhìn về phía màn hình, chuyển chủ đề, “đường trên của GGX sao lại đi chọn Riven...”

Bùi Lộ thành công bị đánh lạc hướng: “Ừm, ván này GGX về cơ bản đã thua mất một nửa.”

Riven là một vị tướng kì lạ, xuất hiện thường xuyên trong các trận rank, nhưng tại các giải đấu lớn thì gần như không có ai đem ra dùng.

Mà trong rank gặp được vị tướng này cũng là vì nếu chơi tốt, các kĩ năng nhìn sẽ rất ngầu.

Nhưng vào đánh giải, năm người thông mic với nhau, khi meta ủng hộ AD, khả năng rất cao sẽ xuất hiện tình trạng thành phần thích đánh đấm không được vào sân, giao tranh vài giây đã nằm, rồi thêm đi đường lại không đè đường được tướng chống chịu... Vì thế Riven cũng biến mất khỏi các sàn đấu S7.

Vừa dứt lời thì đối phương khóa luôn vào Riven, khán giả ngay lập tức hò hét——

Đánh tốt hay không thì chưa biết, nhưng đúng thật là đã khơi lên được sự phấn khích của khán giả.

Qua màn hình cũng có thể thấy được, nụ cười của các thành viên còn lại bên phía GGX mang theo vẻ nghi hoặc, rõ ràng Riven không hề nằm trong kế hoạch của họ.

Hổ ca chậc chậc, nói: “Nội bộ của GGX có vấn đề thật rồi.”

Điểm đáng chú ý của ván này chỉ nằm ở phần BAN PICK, vào trận chưa được mười phút, Riven đã bị rừng gank chết.

Riven trong phiên bản này vốn đã phế lắm rồi, ván này thì thôi khỏi cần đánh làm gì nữa, MA có được lợi thế mà chẳng tốn một chút công sức nào.

“Ờm...nhịp độ của GGX hình như hơi loạn,“ hai bình luận viên cũng không ngờ tới thế trận một chiều đến mức này, cân nhắc từ ngữ, “Người đi rừng bên phía GGX vừa lên mạn rừng nửa trên dạo một vòng, đúng thật chỉ đơn thuần là dạo một vòng mà thôi, hoàn toàn không hề có ý giúp đường trên, ý là muốn bỏ cho đường trên tự sinh tự diệt luôn sao?”

“Có lẽ là vậy, nhìn đi, ăn xong quái rừng là đi thẳng ra đường giữa luôn. Ván này MA cũng đánh rất hăng, hỗ trợ gần như luôn đi cùng người đi rừng vào xâm lấn rừng của đối phương, khu vực rừng của GGX sáng rực luôn rồi... cũng may ván này MA lấy một vị tướng có khả năng trụ đường tốt là Caitlyn. Thật ra tôi cảm thấy... mặc dù đầu trận Riven hơi toang, nhưng không phải là không cứu được.”

Tiểu Bánh Bao lắc đầu nguầy nguậy: “Còn cứu? Đi cứu thì bản thân cũng gặp chuyện luôn là cái chắc. Tôi thấy giải mùa xuân lần này GGX xong rồi.”

Mục Vãn Vãn nhìn chằm chằm vào màn hình, không phải vì muốn xem GGX nát cỡ nào, mà là khả năng kiểm soát nhịp độ của MA quả thực là quá mạnh.

Hai mươi phút ngắn ngủi, MA đã dẫn trước hơn mười nghìn tiền, GGX không những toang đường trên, đường giữa và rừng cũng lâm vào thế yếu.

Một tiếng sau, trận đấu kết thúc với kết quả 2-0, đường giữa Shark của MA là MVP của cả hai ván đấu.

Tiểu Bánh Bao đứng dậy duỗi người: “Ầy, lãng phí hơn một tiếng livestream của tôi để xem cái trận này, phí quá phí quá.”

“Cậu nghĩ anh bảo các cậu xem vì GGX?” anh Dương ngừng bút.

Hổ ca nói: “Kiểu trận áp đảo tuyệt đối như thế này, MA cũng chẳng có gì đáng để xem. Bảo là thi đấu mà nhìn giống một trận đấu tập hơn.”

“Bọn họ đúng là đánh như đấu tập,“ Bùi Lộ nói, “Họ đang luyện chiến thuật, hỗ trợ và rừng đi cùng nhau, thời gian và đường đi có lẽ đều đã tính toán xong cả rồi, không phải là GGX không muốn cứu đường trên, mà là ai cũng khó lo thân mình.”

Mục Vãn Vãn cũng phát hiện ra rồi.

Nhưng điểm cô phát hiện ra không đúng lắm, từ đầu tới cuối cô chỉ cảm thấy... tội nghiệp cho ADC của MA.

Mặc dù MA chiếm lợi thế, nhưng đến phút mười lăm, AD của MA lại thua đối phương hơn hai mươi lính, nếu mà là cô, tâm lí có lẽ cũng gãy không khác gì đường trên của GGX.

Vừa nghĩ vậy thì nghe thấy anh Dương nói: “Trong trận này không nhìn ra được hiệu quả chiến thuật, tạm thời để đó, sau này đấu tập chúng ta cũng có thể thử xem thế nào.”

Mục Vãn Vãn chợt nghiêm túc: “Em không chơi trong thế bị ép được.”

Bùi Lộ gật đầu tỏ ý cảm thông, dường như anh không hề nhận ra sự kháng cự trong lời nói của Mục Vãn Vãn: “Sau này đánh vài lần là quen thôi.”

“...”

**

Chớp mắt, Mục Vãn Vãn đã sống tại trụ sở TS được một tuần rồi.

Nói thật, một tuần này cô thấy mình giống như qua ở nhờ hơn—— Ngoại trừ môi trường sống được cải thiện ra, cuộc sống không có thay đổi gì rõ rệt. TS sau khi rút lui khỏi giải thì đấu tập cũng ít đi nhiều, cả tuần chỉ đấu hai trận với HSS, mà do HSS thiếu vắng người đi rừng Phù Châu, thực lực cả đội sụt giảm hẳn nên đấu cũng chẳng bõ.

Cơ mà lại có một số phúc lợi khác.

Hai rưỡi chiều, một tiếng hét thảm thiết vọng ra từ trụ sở TS.

“Cứu em cứu em! Hồi máu! Á á á á—— Lu thần——”

Tiểu Bánh Bao không nhịn được mà thò người sang nhìn một cái, chỉ nhìn thấy một tấm phông nền màu vàng đang được dựng đứng, bên trên còn viết bốn chữ rõ to: Không được lên tiếng.

Bùi Lộ ngồi cạnh Mục Vãn Vãn vẻ mặt phức tạp, lại không thể nói chuyện, chỉ đành điều khiển Nami trong tay mình, Tốc Biến qua hồi máu.

Họ đã sắp xếp thời gian ổn thỏa rồi.

Mục Vãn Vãn sẽ stream từ mười giờ sáng đến ba giờ chiều, còn lại là thời gian stream của các thành viên khác. Còn Bùi Lộ vì để phối hợp với thời gian của cô, hai người luyện độ ăn ý, sáng nào cũng phải dậy sớm đấu đôi với cô.

Sau đó, anh mất khoảng thời gian một tuần để nhận ra——

Ăn ý? Không tồn tại.

Mục Vãn Vãn hổ báo xong pha đó, sống ra từ chỗ chết, miệng vẫn còn lảm nhảm.

“Cảm ơn Lu thần đã ban cho em một sinh mệnh mới.”

Khán giả cười muốn ná thở, bởi vì cô vốn hay thích tự nói tự nghe nên không ai nhận ra gì cả, nhưng lại phát hiện được một số phương diện khác.

[Sao dạo gần đây streamer ngày nào cũng đấu đôi với Lu thần thế??...]

[Lúc trước tôi đã nói rồi, hai người này có giao dịch giường chiếu mờ ám.]

[Tôi mà là AD chuyên nghiệp thì tôi cũng muốn đấu đôi với Lu thần mỗi ngày, các ông xem streamer hổ báo manh động đến vậy rồi, mà lần nào Lu thần cũng có thể cứu về lại được.]

[Lầu trên nói thế ý là, Wanwan là AD chuyên nghiệp? Một streamer nho nhỏ mà thôi.]

Ván game này kết thúc, Mục Vãn Vãn nhìn thời gian: “Hôm nay stream đến đây thôi, tôi phải off stream rồi.”

[Sao hôm nào cũng off sớm vậy? Còn mười phút nữa mới đến ba giờ, thêm ván nữa đi.]

“Không được, có việc rồi.” Mục Vãn Vãn vừa tắt game vừa nói.

[Giờ tôi xem xong bên Wanwan thì qua xem của tiểu Bánh Bao, đời vui vãi.]

Mục Vãn Vãn liếc thấy cái bình luận này, cười khẽ một tiếng, sau đó tắt livestream.

Cô lấy tấm phông ra, hét lên với người ở phía sau: “Bánh Bao, em stream xong rồi.”

“Ố kề,“ tiểu Bánh Bao vừa mở trang livestream vừa than thở, “Những tháng ngày như đánh du kích này đến khi nào mới hết đây.”

Hổ ca “hầy” một tiếng: “Mai là hết rồi.”

Tiểu Bánh Bao vỗ tay: “Ờ ha!”

Ngày mai, chính là ngày lành để TS công bố tin AD mới.

Nhắc đến chuyện này, ngay cả Mục Vãn Vãn cũng không kìm được mà căng thẳng, hai tay cô để đằng trước, tay chọc liên tục vào điện thoại, định nói chuyện với Lâm Cửu để giải tỏa tâm trạng.

Rốt cuộc cũng đánh xong ván này, Bùi Lộ thật sự không nhịn nổi nữa rồi, quay sang định nói vài câu thì thấy cô khẽ chau mày, khuôn mặt đầy vẻ sắp phải xả thân vì nghĩa.

Anh đành nuốt ngược những lời chỉ bảo thân tình vào trong bụng.

Càng gần đến ngày mai, mọi người trong TS lại càng thêm hưng phấn, thậm chí buổi tối còn mở tiệc nhậu, ngay cả anh Dương cũng uống mấy chai.

“Vãn Vãn, em có hồi hộp không??” tiểu Bánh Bao uống một ngụm bia, hỏi.

Mục Vãn Vãn thành thật đáp: “Hồi hộp, lo sẽ bị ăn chửi.”

“Cái này em không cần lo,“ anh Dương xua xua tay, “chắc chắn sẽ bị chửi.”

Mục Vãn Vãn: “...”

“Không sao,“ Bùi Lộ không uống, anh chụp hình đồ ăn để lát đăng lên vòng bạn bè, lại còn khéo léo tránh không chụp mấy chai bia vào nữa, miệng vẫn không quên trấn an cô, “đợi khi chúng ta có được thành tích, sẽ không có ai chửi em nữa đâu.”

Có được thành tích, vậy là phải bị chửi đến tận giải mùa hè lận à...

Bản thân Mục Vãn Vãn thì không sao, gần đây ngày nào cô cũng đánh game, ngay cả Weibo cũng chẳng lên mấy, càng khỏi nói đến trang Tieba nào đó có anti tụ họp. Không giấu gì, hiện tại ngay cả tài khoản Tieba cô còn không có.

Chỉ sợ mẹ Mục lên tra thông tin liên quan đến cô rồi đọc được lời lẽ của anti, chắc chắn sẽ đau lòng.

Mặc dù trụ sở TS rộng lớn, nhưng lại dùng phòng tắm chung, chỉ có phòng của Mục Vãn Vãn là có phòng tắm riêng, thậm chí còn có cả một bồn tắm nhỏ nữa.

Không thể không nói, anh Dương đúng là sướng thật, nên giờ cô mới được hưởng sái.

Ăn cơm xong, cô ngâm mình trong bồn tắm, nhìn trần nhà hồi lâu, cuối cùng vẫn là không nhịn được, cầm điện thoại lên chuẩn bị dạo Tieba, dò la tình hình.

Loáng thoáng có tiếng nói chuyện ở bên ngoài, là các thành viên mới vừa nhậu của TS, giờ chắc là đang kéo nhau về phòng.

Vừa vào Tieba đã thấy ngay trên cùng là bài có liên quan đến cô.

[Dự đoán AD mới của TS! Tin nội bộ, ngày mai TS sẽ có thông báo, mạnh dạn nói ra người mà bạn đề cử đi!]

“Tôi nghĩ là XX của WangWang TV, dù sao thì vị trí AD mà lại lùn như vậy cũng chẳng có mấy người.”

“Biết đâu tại góc chụp thì sao?”

“Góc chụp? Vậy chắc phải cưa chân đi mất. Hồi đầu tôi còn tưởng là AD đội hai của TS cơ, nhưng người đó hình như rất cao, loại trừ loại trừ.”

“XX đâu có lùn như vậy, anh ấy cũng phải 172 đấy.”

“Lầu trên là acc phụ của XX đúng không? Rõ ràng XX chỉ có 168.”

Mục Vãn Vãn suýt nữa thì tức xỉu luôn trong phòng tắm.

Vật lộn mãi mới ra ngoài được, sấy khô tóc xong, nằm lên giường đắp chăn không ngủ được, lại trằn trọc nửa tiếng đồng hồ, vừa mơ mơ màng màng thiếp đi thì hai tiếng ma khóc sói tru vọng vào, khiến Mục Vãn Vãn giật mình đứng cả tim.

“Mùa đông nay đã qua, đúng là một tin tốt lành, làn gió xuân ấm áp ợ! Thức tỉnh cả đất trời——”

...Là giọng của tiểu Bánh Bao.

Mục Vãn Vãn dùng gối ôm lấy đầu, cố gắng tìm lại cảm giác buồn ngủ vừa nãy.

“Chúc mừng chúc mừng chúc mừng bạn!! Chúc mừng chúc mừng! Chúc mừng bạn!!”

Hổ ca là boy Đông Bắc, giọng to hơn người miền Nam là tiểu Bánh Bao cả chục lần, trong giọng hát còn mang theo một chút giọng vùng Đông Bắc nữa.

Tay giữ gối của Mục Vãn Vãn càng thêm siết chặt lại.

“Tôi chúc bạn phát tài——”

“Hây! Tôi chúc bạn những điều tốt lành——”

Mục Vãn Vãn đen mặt ngồi dậy, mở cửa ra nhìn.

Hai anh em say xỉn đang đứng ở chỗ hành lang cách đó không xa, khoác vai nhau, cười gian, híp mắt cụng ly với nhau.

Phòng bên cạnh, Bùi Lộ nhẹ nhàng mở hé cửa, vừa khéo liếc thấy vẻ mặt nguy hiểm của cô, cổ anh lạnh toát, tranh thủ lúc đối phương còn chưa phát hiện ra mình, cẩn thận đóng cửa lại.

Ngày hôm sau, fan của TS và những người qua đường thích hóng chuyện kéo nhau vào ngồi chờ, tải lại trang Weibo của TS vô số lần, cuối cùng, hai giờ chiều thì thấy bài thông báo.

Họ chưa đọc kĩ nội dung bài viết đã tá hỏa luôn rồi——

Trong tấm hình quảng bá bên dưới bài viết, một cô gái cột tóc đuôi ngựa gọn gàng thoải mái, đôi mắt sáng khẽ liếc, kết hợp với cái nền trắng đen lẫn lộn phía sau...

Ngầu không để đâu cho hết.

...Con gái?

Cái đậu má!!!

[Câu lạc bộ thể thao điện tử TS: Hoan nghênh thành viên mới của chúng tôi—— @TS. Wanwan.]

Toàn bộ người chơi LOL phát rồ tập thể——

Bọn họ vội vàng ấn vào Weibo của TS. Wanwan.

Do lúc này lượng người vào xem quá nhiều, rất nhiều người phải tải lại vô số lần mới xem được, đúng lúc, ba mươi giây trước chủ tài khoản vừa đăng một video mới.

[TS. Wanwan: Gửi lời chúc tết muộn đến mọi người. [video]]

Mở video ra xem, là hình ảnh hiếm thấy về bên trong trụ sở TS.

Chỉ thấy đường trên Hổ ca của TS vắt chân lên lan can, vẻ mặt hung dữ, mở miệng hét một tiếng: “Nương tử——”

Tiểu Bánh Bao ngoảnh phắt đầu lại, mớ thịt trên mặt rung cả lên: “A ha~~”

Nếu nhìn kĩ, vẫn có thể thấy được người đứng phía sau không nói tiếng nào, mặt không cảm xúc, đang vỗ tay bắt nhịp, Mộc Đầu.

Chú thích: cái bài tiểu Bánh Bao hát có tên là Cung Hỉ Cung Hỉ, VN mình có bản Việt hóa á, “Ngày xuân sang ta chúc nhau, bao ước muốn bao hi vọng” =)))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.