Về đến nhà trọ, Mục Vãn Vãn ngả người nằm giường, có chút mệt mỏi.
Còn nửa tháng nữa là về nhà.
Hồi lâu, cô nhấc tay lên, nhanh chóng chuyển mười nghìn tệ cho mẹ Mục.
Còn chưa kịp gửi tin nhắn thì mẹ Mục đã gọi điện tới rồi.
“Tiền ở đâu ra, chuyển cho mẹ làm gì?”
“Tiền thưởng con giành được lúc tham gia một giải đấu nhỏ,“ Mục Vãn Vãn đáp qua loa, “tivi nhà mình hư lâu vậy rồi, nên mua một cái mới thôi.”
“Giải nhỏ gì mà tiền thưởng lại nhiều thế,“ mẹ Mục ngẩn ra, “mẹ không xem tivi, con cũng không xem, vậy mua tivi về làm gì chứ.”
Nhà Mục Vãn Vãn chỉ có cô và mẹ cô.
Ba cô mất từ khi cô còn rất nhỏ, mẹ là công chức, tần tảo cực khổ nuôi cô ăn học cho đến tận bây giờ.
Mặc dù cuộc sống của hai người không dư giả gì, nhưng Mục Vãn Vãn cảm thấy như vậy cũng đã rất hạnh phúc rồi.
“Ai nói con không xem tivi, ba mươi tết mẹ con mình có thể cùng nhau xem Đêm Hội Mùa Xuân mà,“ Mục Vãn Vãn nói, “cũng không phải giải nhỏ gì, con khiêm tốn đấy... mẹ ăn tối chưa?”
“Ăn rồi,“ năm nhất Mục Vãn Vãn từng lấy được học bổng, mẹ Mục cũng không quá nghi ngờ, không tra hỏi kĩ, “định ngày mấy đi du lịch?”
“Hai ngày nữa.”
“Nhớ chụp vài tấm mang về, trời trở lạnh rồi, có mặc thêm quần áo không đấy?”
Chụp ảnh à...
Mục Vãn Vãn vừa suy nghĩ xem đến lúc đó nên nói sao để qua ải, vừa đáp: “Có, mẹ cũng chú ý giữ ấm, lần trước con mua khẩu trang cho mẹ mẹ có dùng không đấy?”
“Có dùng, có dùng,“ mẹ Mục cười, “Vậy, mẹ lấy số tiền này đi mua một cái tivi, đợi con về có cái mà xem.”
Cúp điện thoại, Mục Vãn Vãn bật dậy khỏi giường.
Cô trang điểm xong, chậm rãi mở máy tính.
Phòng live stream đã được gỡ khóa, cô vừa live stream, chớp mắt đã có rất nhiều người vào theo dõi.
Thậm chí máy tính của cô còn bị đứng nhẹ bởi lượng quà tặng tăng đột biến.
[Đợi muốn hết cả cái thanh xuân cuối cùng cũng đợi được chị gái rồi!]
[Mấy bạn anti hồi trước bảo Wanan nhờ cày thuê còn ở đây không tarr??]
[Vào game nhanh đi.]
Mục Vãn Vãn đọc không kịp, chỉ có thể thấy được vài câu trong đống bình luận.
Cô mở client game: “Giờ vào.”
Lúc trước quản lí nhét phòng của cô xuống tận trang thứ bảy, mười phút ngắn ngủi, phòng live stream của cô liên tục leo lên trên, vững vàng đứng thứ ba về độ hot—— Vị trí thứ nhất là stream giải mùa xuân LPL, đứng thứ hai là stream phát lạt giải streamer Doumao TV.
Vị trí thứ ba này, hiển nhiên là có sự “ưu ái” của bên nền tảng live stream dành cho cô.
Nhưng bản thân Mục Vãn Vãn trước giờ không quan tâm chuyện này—— Ngay cả chuyện mấy hôm trước phòng của cô bị đẩy ra sau cũng là Lâm Cửu nói cô mới biết.
Cô nói theo thói quen: “Có ai muốn đặt tướng không, không có thì bắt đầu stream nhé.”
[Đặt tướng? Vẫn chơi kiểu đấy được luôn hả? Móc túi người xem đây mà, tố cáo, streamer rác rưởi.]
[Có gì đâu, cũng giống như mấy phòng stream khác bỏ tiền để được hát theo yêu cầu thôi, tự nhiên vào chửi người ta rác rưởi?]
[Không muốn thì đừng xem... Ầy, có cảm giác Wanan sắp hot rồi, sau này hết được đóng cửa chơi riêng với nhau rồi.]
[Lầu trên hình như có hiểu lầm gì về Wanan rồi thì phải? Xưa giờ stream của cô ấy đều rất hot.]
[Đây chính là cái đứa streamer người ta đứng trong bể máu cũng không tha? Tự hỏi sao một streamer vô đạo đức như này lại có thể đi tham gia giải streamer cho được.]
Do mic có một số tạp âm, Mục Vãn Vãn điều chỉnh hết cả nửa ngày cuối cùng bước vào xếp đội, giờ mới thảnh thơi mà đọc bình luận.
Cô sờ cằm, giọng điệu lười biếng: “Sao vậy ta, hôm nay lắm anti vậy?”
[Có lẽ có người mua anti bao ăn ở cả năm cho cô rồi, phòng live stream của các streamer khác cũng thế, đoàn đội chuyên nghiệp, giao ca đúng giờ.]
Mục Vãn Vãn cảm thán: “...Ghê thật.”
Lúc mở giao diện game, kênh LOL tự động nhảy ra, trên đó đang chiếu giải mùa xuân LPL.
Trận tiếp theo là cuộc đối đầu giữa MA và GGX, do sức ảnh hưởng của MA nên lượng người xem cực nhiều.
Trận đầu vẫn chưa bắt đầu, hai nam bình luận viên đang cười đùa tâm sự mỏng, hai bình luận viên này được giới LOL gọi là “bộ đôi gây chuyện”, gì cũng dám nói, hai người đã hợp tác bình luận cùng nhau rất nhiều giải đấu lớn, giải mùa xuân lần này lại được sát cánh bên nhau.
Bình luận viên Giáp: “GGX thật ra cũng tương đối có thực lực, vừa thành lập đã có hai ngoại binh Hàn gia nhập, khí thế ngút trời luôn đấy.”
Bình luận viên Ất: “Nếu nói vậy thì MA vừa hay cũng có hai ngoại binh Hàn, khéo thật ha ha.”
Bình luận viên Giáp: “Hình như kể từ năm ngoái, các đội trong nước đã bắt đầu thu hút tuyển thủ của các quốc gia khác rồi, xem như là một cách đa dạng hóa.”
Đa dạng hóa cực mạnh.
Mục Vãn Vãn cười cười không nói gì, đang định đóng kênh này lại.
Bình luận viên Ất: “Đúng vậy, nhưng có vẻ mọi người đều thích đội có cả năm thành viên đều là người Trung Quốc hơn, trận trước MA để thua trước TS cũng dẫn đến không ít điều tiếng.”
Bình luận viên Giáp bật cười: “Không sai, mùa giải này TS thật sự đang thi đấu rất tốt, nhưng mà dạo vừa rồi lại xảy ra một vài sự cố nhỏ... ầy tiểu Ất, anh nghĩ TS sẽ mời AD mới nào về đây? Tôi nghe nói tuyển thủ Quan của Hàn Quốc gần đây đang liên lạc với mấy đội trong nước của chúng ta đó...”
Vừa dứt lời, ống kính đã lập tức chuyển ngay về phía khu vực khán giả, kèm theo đó là không còn nghe thấy tiếng của hai bình luận viên nữa.
96.69% là bị đạo diễn tắt mic rồi.
Giờ Mục Vãn Vãn mới đóng kênh stream này lại, không ngờ bên bình luận lại đang bàn tán cực kì sôi nổi về trận đấu giữa TS và MA.
Mọi người chín người mười ý, có người cho rằng MA sẩy chân, có người lại nghĩ TS đã mạnh hơn, cũng có người lại bàn tán về chuyện đánh nhau ở hậu trường.
Hai bình luận viên này đúng thật là cao thủ dẫn dắt dư luận.
Ván game của cô đúng lúc này cũng vào trận, Mục Vãn Vãn nhá vào Lucian, chậm rãi quăng ra một câu: “Hay là tôi chơi một ván Lucian đường giữa?”
Mọi người đồng loạt hưởng ứng, thành công khép lại cuộc chiến bàn phím vừa rồi.
Ván này đấu rất nhẹ nhàng, Lucian đường giữa được xem là một trào lưu nhỏ của mùa giải này, không ít trận có tuyển thủ dùng Lucian đi đường giữa.
Đối với người mùa trước dùng Lucian leo rank như Mục Vãn Vãn mà nói, chơi ở đường giữa tạo được lợi thế không phải là chuyện gì khó khăn, hai mươi lăm phút kết thúc ván đấu.
Cô đang định vào ván kế thì nghe thấy một tiếng “ting——”, góc dưới bên phải nhảy ra một yêu cầu kết bạn.
[Xem miêu miêu quyền vô địch của mị √ ×]
??
Trò gì đây.
Có cảm giác nếu chấp nhận lời mời kết bạn này, nội trong mười phút chắc Lâm Cửu sẽ đuổi giết đến nhà cô luôn mất, Mục Vãn Vãn gần như không chút do dự, click từ chối.
[Dứt khoát vậy luôn á hả ha ha ha!]
[Người qua đường thôi, công nhận lòng khoan dung của streamer này bé thật đấy.]
[Các mày mau qua phòng live stream của Miêu Miêu đi, Miêu Miêu đang kể đầu đuôi ngọn ngành chuyện giữa mình với streamer kìa!!]
Rất nhanh, tài khoản quảng cáo phòng stream khác này bị cho luôn ra đảo.
Mục Vãn Vãn quét mắt nhìn bình luận, vẻ mặt vô tội: “Ửm? Ai thế? Tôi chưa nhìn kĩ đã từ chối mất tiêu rồi. Bởi vì cấp trên dặn tôi không được kết bạn game, tại dễ bị gian lận.”
[Người gửi lời mời kết bạn vừa nãy là Miêu Miêu.]
“Ồ,“ Mục Vãn Vãn nhanh chóng bắt đầu ván kế tiếp, “không quen.”
**
Stream xong, Mục Vãn Vãn tẩy trang đánh răng, nhìn mình trong gương.
Mấy hôm nay vừa ôn bài vừa stream khuya, quầng thâm hiện ra luôn rồi.
Điện thoại để trên bồn rửa mặt “ting” một tiếng, cô nghiêng người sang nhìn, là thông báo WeChat.
Cô mở khóa điện thoại, liếc nhìn, động tác đánh răng khựng lại.
Là thông báo Bùi Lộ đã chấp nhận lời mời kết bạn.
Cô chớp chớp mắt, cầm điện thoại lên, vào xem tường nhà của đối phương.
Vừa vào cô đã hối hận rồi——
Tất cả các bài, đều là đồ! ăn!
Cơm hộp! Sushi! Hải sản! Đồ nướng! Lẩu!
Chỉ có thứ Mục Vãn Vãn không nghĩ ra chứ không có gì là Bùi Lộ không đăng.
Đồ ăn ở TS ngon vậy á??
Thỉnh thoảng cạnh mấy tấm hình đồ ăn sẽ có hình Bùi Lộ đang tập thể dục, anh ta mặc một bộ đồ thể thao, mồ hôi ướt đẫm.
Từ trên xuống dưới, tất cả các bài đều có đúng một câu như thế này: ngày XX tháng X, check.
...Chắc cung xử nữ rồi.
Mặc dù cô phán thầm liên tục nhưng tay vẫn không nhịn được mà lướt tiếp mười mấy trang nữa.
Sau đó bình tĩnh thoát khỏi WeChat, chuẩn bị đặt đồ ăn.
Đang lựa quán thì góc trên màn hình nhảy ra một tin nhắn.
Bùi Lộ: “Cuối cùng em cũng tìm tôi rồi.”
Mục Vãn Vãn tự dưng rùng mình một phát, câu này nó cứ kì kì sao ấy.
Trả lời sao?
Cô nghĩ nghĩ, nghiêm túc trả lời lại.
Vãn: “Ăn khuya chưa?”
Bùi Lộ: “Sao em biết bọn tôi đã đặt đồ ăn khuya...”
Vãn: “...Chỉ hỏi vậy thôi, khuya vậy rồi, vẫn chưa ngủ à?”
Bùi Lộ: “Thức đêm quen rồi, vừa đấu tập xong.”
Bùi Lộ: “Đúng rồi, tôi có xem trận lúc chiều của em, đánh tốt lắm.”
Vãn: “Tốt đâu, đường dưới bị đập nát luôn mà.”
Bùi Lộ: “Chọn tướng không ổn, nếu đổi Soraka thành Morgana, bọn em sẽ dễ đánh hơn nhiều.”
Vãn: “Ừa, cơ mà cũng là trận đấu giải trí thôi, không quan trọng như mấy trận chuyên nghiệp... thắng được là tốt rồi.”
Bùi Lộ: “Vậy em có muốn thi đấu chuyên nghiệp thử xem thế nào không?”
...
Sao mà quay đi quay lại vẫn vòng về cái chủ đề này thế?
Bùi Lộ: “Năm ngoái thành tích TS không tốt lắm, nhưng mà nửa năm nay bọn tôi đã tăng cường luyện tập, cũng có nghiên cứu được rất nhiều lối đánh khác nhau.”
Bùi Lộ: “Mối quan hệ trong đội vô cùng hòa hợp, mọi người đều rất tốt, hơn nữa... cảm giác ngồi trên sân khấu thi đấu, hoàn toàn khác với khi em ngồi ở những khu máy tính chơi game thông thường.”
Bùi Lộ: “Bọn tôi chuẩn bị rất kĩ, trận trước đánh bại được MA không phải là ngẫu nhiên. Mục tiêu giải mùa hè năm nay của TS là chung kết thế giới, nếu em đồng ý gia nhập, đội chắc chắn sẽ không khiến em phải thất vọng.”
Một tràng tin nhắn được gửi đến liên tục, Mục Vãn Vãn đọc mà con người lóe sáng, tim đập thình thịch.
Lát sau, cô thở mạnh một hơi.
Vãn: “Xin lỗi, tôi thật sự...sẽ không thi đấu chuyên nghiệp đâu.”
Đối phương im lặng trong giây lát.
Bùi Lộ: “Không sao.”
Mục Vãn Vãn chớp mắt, đầu ngón tay từ từ chạm vào màn hình, mới gõ được nửa câu thì bên trên nhảy ra một tin nhắn mới.
Bùi Lộ: “Lúc trước ở hậu trưởng...em nói em là fan riêng của tôi, bây giờ vẫn còn chứ?”
Mục Vãn Vãn giật mình làm rớt cả điện thoại xuống đất.
Cô còn chưa kịp hồi phục lại sau bất ngờ, đối phương đã hỏi.
Bùi Lộ: “...Em thích tuyển thủ khác rồi à?”
Mục Vãn Vãn vội vàng đáp lại: “Không có!!”
Bùi Lộ: “Vậy, đội bọn tôi có phúc lợi dành cho fan, có thể đến tham quan trụ sở, em muốn đến không?”
Bùi Lộ gửi xong câu này, vành tai cũng đỏ luôn rồi, trước giờ anh chưa bao giờ nói câu nào mất mặt như thế.
Vậy mà giờ lại nói ra được mới hay...
Bùi Lộ: “[làm ơn làm ơn.gif]”
“...”
Mục Vãn Vãn run tay, lưu luôn cái meme này về máy.