Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 82: Chương 82: Nói là em đã có bạn gái rồi




Một lúc sau, hơn phân nửa khán giả cũng đã có mặt tại nhà thi đấu.

“Hai đứa...tém tém lại đi,“ anh Dương nói, “quay phim sắp vào rồi đấy.”

Mục Vãn Vãn “ò” một tiếng, đang định tách ra khỏi vai Bùi Lộ, chợt nhớ ra chuyện gì, trợn tròn mắt——

“...Anh đã biết rồi hả?”

Câu hỏi không đầu không đuôi, Bùi Lộ tự nhột trước: “Hôm ở phòng họp, anh ấy hỏi nên anh đã nói hết rồi.”

Giọng điệu anh hết sức tự nhiên, còn lờ mờ mang theo chút ít vui thầm nữa, cứ như khó khăn lắm mới có được một cái cúp thưởng vậy, rốt cuộc thì giờ cũng có thể công khai trước mặt mọi người.

“Cái này còn cần phải hỏi à?” Hổ ca chép miệng, “anh nhận ra từ lâu lắm rồi, khắp cái trụ sở toàn là cái mùi...thức ăn cho chó.”

“Cậu cũng rành mùi thức ăn cho chó gớm nhỉ.” tiểu Bánh Bao không bỏ qua cơ hội chế nhạo Hổ ca.

Hổ ca ngay lập tức trả lại cú táng lúc nãy: “Ngâu si như cậu mà còn dám nói tôi à? Vừa nhìn đã biết cậu ế có thực lực hai chục năm rồi! Còn không sửa về sau không lấy được vợ thì đừng có mà chạy đến trước mặt tôi khóc lóc đấy!”

Mộc Đầu lặng lẽ di tản ra khỏi chiến trường, vẻ mặt bình tĩnh theo dõi màn hình tivi.

“Lộ rõ vậy luôn hả ta...” Mục Vãn Vãn cố gắng nhớ lại những chuyện mình và Bùi Lộ đã làm ở trụ sở.

Rõ ràng mới hôn có hai cái thôi mà, lại còn toàn là cô bị hôn trộm nữa chứ, mấy người này sao phát hiện ra được hay vậy?

Không đợi cô nghĩ kỹ lại, quay phim đã vác máy quay bước vào, sau khi chụp choẹt xong, nhân viên đi vào giục bọn cô ra sân khấu.

Hôm nay khác với lần trước, mặc dù thực lực hai đội hiện đang có cách biệt rất lớn, nhưng lượng fan có mặt tại hiện trường của NTG hoàn toàn không kém cạnh TS.

Fan của NTG gần như ai ai cũng cầm theo bảng đèn cổ vũ, thấy tuyển thủ bước ra, lập tức hò hét, dồn hết sức giơ thật cao bảng đèn trong tay, trên bảng đèn đều là những câu cổ động.

NTG khác với những đội khác, vừa từ LSPL lên không lâu, thành viên lẫn cả đội tuyển có thể nói đều là những gương mặt mới có triển vọng, trong trận đánh thăng hạng từ LSPL lên có được màn thể hiện quá xuất sắc, từ đó thu hút được đông đảo fan hâm mộ.

Nhưng thực lực của LSPL và LPL vốn dĩ là hai đẳng cấp hoàn toàn khác biệt, giải mùa xuân lần này NTG không có được vị trí khả quan trên bảng xếp hạng.

Nếu để thua trận hôm nay, NTG sẽ phải nói lời từ biệt với giải mùa xuân, vậy nên những fan có điều kiện đương nhiên sẽ đến tận nơi để tiếp sức cổ vũ.

Lúc lên sân khấu, Mục Vãn Vãn còn loáng thoáng nghe thấy một tiếng “cố lên!” phát ra từ chỗ năm người của đội đối phương.

Cô điều chỉnh tâm trạng, ngồi vào chỗ của mình.

“Các bạn nhỏ bên NTG đều rất nỗ lực,“ tiểu Bánh Bao nói, “tôi nghe nói mấy hôm nay tụi nó luyện tập không ngừng nghỉ đấy.”

Hổ ca nói: “Ai chả thế, mấy ngày nay mỗi ngày tôi chỉ ngủ có bảy tiếng...”

Anh Dương: “Bảy tiếng còn không đủ?? Anh có thấy lịch tập luyện của NTG rồi, đúng là như địa ngục, chỉ có năm tiếng để ngủ nghỉ.”

“Năm tiếng?” tiểu Bánh Bao líu lưỡi, “Thế chẳng phải là liều mạng à. Một hai ngày thì còn được, chứ lâu hơn thì em chịu không nổi.”

Anh Dương nói: “Lại khiêm tốn dồi. Lúc mới vào đội, cậu cũng tập luyện trên mười sáu tiếng một ngày mà.”

Tiểu Bánh Bao ngạc nhiên: “Hồi đó em chăm chỉ vậy luôn á hả?”

“Có gì đâu, tiểu Vãn lúc còn đánh rank Kim Cương V cũng ngày đêm đảo lộn đấy thôi,“ nhớ lại tình cảnh mình nhìn thấy lúc thi thoảng đi ngang qua, Hổ ca không nhịn được mà chép miệng, “đúng kiểu dày vò cả thể xác lẫn tinh thần.”

Mục Vãn Vãn nhập tâm mà nói ra một câu: “Các anh đã thấy Thượng Hải lúc bốn giờ sáng bao giờ chưa?”

Mọi người đồng thanh: “Làm gì có ai mẹ nó chưa từng thấy?!”

Bùi Lộ bật cười, nhanh chóng thu lại cảm xúc: “Nghiêm túc thi đấu, kiểm tra xem thiết bị có vấn đề gì không.”

Có lẽ đạo diễn ghi hình đã nhận được tin tức từ trước, dành hẳn một cảnh quay cho thiết bị mới của TS.

[Papa nhà tài trợ của TS đúng là lắm tiền thật, ngay cả kênh livestream chính thức của ban tổ chức cũng quay cái này... các đội khác làm gì có được đãi ngộ như thế!]

[Long Du mà, tụi mày không biết hả?? Ngành nào cũng có mặt, gần đây mới tiến quân vào thể theo điện tử, cho ra rất nhiều sản phẩm. Quan trọng là—— hồi trước họ hoàn toàn không có dính dáng gì đến ngành thể thao điện tử! Nhưng lại dốc rất nhiều vốn đầu tư vào TS! Phải biết là hai năm nay TS về cơ bản không hề kiếm được tiền!]

[Ủa sao mày biết TS không kiếm được tiền? Chuyện cũ không nhắc nữa, TS giờ là gương mặt hot đấy, tao là người trong nghề, nghe nói có nhiều nhãn hàng đã liên hệ với họ, TS người ta còn chọn lựa chán chê rồi mới đồng ý kia kìa!]

[Thì tại TS mới đón một cô thích tạo nét vào mà, vậy nên độ hot mới tăng. Nghe đâu fan của Wan còn chạy vào Weibo của nữ bình luận viên trận hôm nay chửi loạn lên nữa kìa, bảo là bình luận viên nói xấu cô ta—— nếu không làm thì sao người khác nói được?]

[Lại nữa, gáy gáy gáy, gáy tiếp đi, dạo này xem trận nào cũng toàn thấy bình luận của fan TS, còn ngu muội hơn cả fan của MA nữa.]

Mỗi người một câu, bình luận một lần nữa dấy lên gió tanh mưa máu, cãi nhau đến độ tung trời lật đất.

Đương nhiên, những chuyện này tuyển thủ và khán giả có mặt tại nhà thi đấu không hề hay biết.

Bình luận viên A: “Trận hôm nay đối với NTG có thể nói là trận chiến sống còn, thắng thì còn hy vọng cạnh tranh suất vào chơi playoff, còn thua, thì đành hẹn đến giải mùa hè thử sức tiếp... Chúng ta có thể thấy được, ngày hôm nay có rất đông fan đến cổ vũ nhiệt tình cho NTG!”

Miêu Miêu: “Đúng vậy, hy vọng hôm nay NTG có thể trở mình thành công.”

“Miêu Miêu em nghĩ hôm nay đội nào có khả năng chiến thắng cao hơn?” bình luận viên A lôi ra câu bình luận quen thuộc của mình—— lần nào anh ta cũng dùng câu này để làm khó người bình luận chung với mình.

“Em nghĩ là...” Miêu Miêu ậm ờ một hồi lâu, cực kì gượng gạo mà nói ra một câu, “TS ạ.”

“Ồ? Sao em nghĩ thế?”

Bình luận viên A có hơi bất ngờ, bình luận chung với nhau, đương nhiên anh biết Miêu Miêu hay thích châm ngòi gây rắc rối cho TS.

Nói là châm ngòi gây rắc rối cho TS cũng không đúng lắm, chủ yếu là nhắm vào Wan. Wan là tuyển thủ anh đánh giá cao nhất trong thời gian gần đây, vậy nên thật ra anh không muốn bình luận cùng với Miêu Miêu cho lắm.

Nhưng dù sao cũng là công việc, không còn cách nào khác cả.

“Wan thần gần đây có phong độ rất tốt, sự chênh lệch thực lực giữa đường dưới của hai đội là rất lớn,“ Miêu Miêu ngập ngừng nói ra câu này, nghe giống như bị ép phải nói vậy, “nhưng em nói thì nói vậy thôi, chưa biết chừng hôm nay NTG lại có một màn thể hiện xuất thần thì sao?”

Mục Vãn Vãn chẳng buồn bận tâm đến lời của Miêu Miêu, đeo tai nghe lên.

Mười lăm phút sau, NTG có xuất thần gì không khán giả thật sự không nhận ra được.

Bởi vì trận hôm nay TS thi đấu quá tốt.

Hiệu quả của chiến thuật rừng – giữa phối hợp của tiểu Bánh Bao và Mộc Đầu đem lại là vô cùng tốt, hai lần gank thành công rừng của NTG, còn lên cả đường trên giúp Hổ ca tạo dựng lợi thế, lần này tiểu Bánh Bao có được Syndra, sau khi có được ba mạng hạ gục thì có thể nói là muốn làm thịt ai cũng không thành vấn đề.

Nhưng sự chú ý của Miêu Miêu thì lại luôn nằm ở đường dưới, mười lăm phút sóng yên biển lặng, không có đột biến gì.

“Mộc Đầu, anh đã bày cả quầy nướng trong rừng bọn họ luôn rồi, giờ xuống đây tặng em hai xiên sụn gà nướng đi—— ít ỏi cỡ nào thì cũng là thịt mà!”

Mục Vãn Vãn nhìn hai con tướng đang đứng farm lính trong trụ của đối phương, không nhịn được mà réo gọi rừng nhà mình.

Đối phương dùng hai lượt chọn đầu tiên để lấy Tristana và Braum, bộ đôi này núp trong trụ, bọn cô thật sự không đụng vào được.

“Sụn gà ăn sao mà đủ được,“ tiểu Bánh Bao vừa nói vừa kéo mấy quả cầu đi xuống đường dưới, “tặng bọn em xâu cánh gà luôn.”

Nhân viên hậu trường chịu trách nhiệm giám sát nội dung đối thoại: “......”

Ván đầu tiên kết thúc ở phút hai mươi bảy, TS nhẹ nhàng giành được thắng lợi, nhà thi đấu bỗng chốc yên ắng đi nhiều.

Fan của NTG sa sầm nét mặt, mà fan của TS cũng chỉ vỗ tay hoan hô ngay lúc các tuyển thủ tháo tai nghe ra, sau đó cũng nhanh chóng trở về với trạng thái yên lặng.

Có qua có lại, mùa giải trước lúc TS bị loại, fan của các đội khác cũng không hề xát muối vào vết thương của họ.

Mười phút giải lao ngắn ngủi, anh Dương ôm theo một đống quà tặng đi vào.

Mục Vãn Vãn vừa uống sữa chua vừa hỏi: “Cái gì vậy anh?”

“Quà của fan, bảo là định gửi thẳng đến trụ sở, hôm nay trùng hợp đại diện của fan ở những nơi khác đến xem mấy đứa thi đấu, anh muốn giúp các em ấy tiết kiệm phí vận chuyển...nên nhận về hết luôn.”

Mục Vãn Vãn thấy các quản lý của TS thật sự rất có tâm. Mặc dù ngày trước cô không quan tâm đến mấy chuyện này cho lắm, nhưng Lâm Cửu kể cô biết chuyện anti fan thường hay gửi mấy thứ dị hợm đến cho MA, mỗi lần họ nhận quà đều phải kiểm tra năm lần bảy lượt.

Bùi Lộ hỏi: “Đã kiểm tra qua chưa?”

“Có gì mà phải kiểm tra, có chuyện lần trước làm gương, ai còn dám gửi bậy bạ cho chúng ta nữa chứ.”

Mục Vãn Vãn hỏi: “Hồi trước có chuyện gì thế?”

“Em không biết hả?” tiểu Bánh Bao sáp lại, “hồi trước lúc chúng ta thi đấu bị thua, có một fan đã gửi...tóm lại là thứ rất gớm ghiếc đến, nhất quyết đòi anh với Hổ đầu phải rời khỏi đội.”

Hổ ca trợn mắt khinh bỉ: “Mấy chuyện đó có gì hay ho đâu mà nhắc?”

Mục Vãn Vãn rất tò mò: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó thì tiểu Lộ với anh Dương báo cảnh sát luôn chứ sao, cuối cùng người đó công khai xin lỗi, còn bị mất cả việc nữa kìa.” Tiểu Bánh Bao nói, “chuyện đó dây dưa cả nửa tháng trời, phía bên kia muốn xin lỗi, anh Dương vốn nghĩ là bớt được chuyện nào hay chuyện đó, nhưng tiểu Lộ lại không chịu bỏ qua, muốn chuyện càng to càng tốt, nghĩ thôi cũng thấy đã! Nhưng vậy cũng hay, từ sau chuyện đó, bọn anh đúng thật là không còn nhận được thứ kì quái nào nữa, ngay cả mấy lá thư nặc danh viết như vẽ bùa cũng không thấy đâu nữa, sạch sẽ cực kì.”

Mục Vãn Vãn chớp chớp mắt nhìn người bên cạnh.

Bùi Lộ lời ít ý nhiều: “Chuyện như thế này, mềm lòng một lần, hệ lụy không lường được.”

Tiểu Bánh Bao đi đến cạnh anh Dương, lảm nhảm: “Vừa hay, giờ mọi người đều đang có mặt ở đây, anh nói thật đi, lần này có thư tỏ tình nào gửi ho em không??”

“Không có,“ anh Dương đặt đồ xuống, cầm lên một xấp thư, nhìn kỹ từng lá một, “còn tiểu Lộ thì lại có nhiều lắm, một, hai, ba,...”

Mục Vãn Vãn thò đầu sang nhìn sơ qua.

Ha, toàn là phong bì thư hồng đỏ xanh trắng vàng đầy nữ tính.

“...Hình như còn xịt cả nước hoa lên thư.” Mộc Đầu ngồi gần chỗ để quà tặng, cau mày, dịch chỗ ra xa.

“Sắp vào ván hai rồi, giờ tổng kết lại kẽ hở chiến thuật của NTG trước đi,“ Bùi Lộ vụng về chuyển chủ đề, khẽ ho một tiếng, “lát anh giúp em gửi trả lại những bức thư này đi, nói là em đã nhận tấm lòng rồi...”

Mục Vãn Vãn: “Nhận tấm lòng??”

Bùi Lộ: “Nói là em đã có bạn gái rồi, không thể nhận được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.