Theo lời anh ta nói, Mục Vãn Vãn cúi đầu nhìn áo của mình.
Thiết kế của áo là kiểu thịnh hành thời gian gần đây, cổ tròn phía trước, cổ chữ V và cúc áo phía sau.
“...Không phải ngược đâu, áo này mặc như vậy đấy.”
Bùi Lộ gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Con gái hình như không ai thích bị người khác phát hiện ra loại chuyện này, anh không nên nói thẳng ra như vậy mới phải.
??
Mục Vãn Vãn cảm thấy cái biểu cảm này của anh ta không phải là kiểu đã hiểu thật.
Tiếng của phục vụ vọng lại từ phía bên kia: “Anh gì ơi, đồ uống của anh xong rồi.”
Mục Vãn Vãn nghiêng đầu nhìn, cô cận nhẹ, hành động nheo mắt đều bị Bùi Lộ thu hết vào trong mắt.
Anh ta hỏi: “Bạn cận à?”
“...Có chút chút.”
Bùi Lộ “ừm” một tiếng: “Nhìn máy tính lâu, quả thực không tốt cho mắt, đổi sang hình nền màu xanh lá sẽ ổn hơn đấy.”
Mục Vãn Vãn ngạc nhiên, buột miệng hỏi: “Sao anh biết tôi hay dùng máy tính?”
Bùi Lộ ngẩn người, ho nhẹ một cái: “Hôm đấy không phải bạn đã tới xem trận đấu à? Thế nên tôi đoán có lẽ bạn cũng chơi game.”
Mục Vãn Vãn thở phào một hơi: “...Đúng là rất thích chơi.”
Bùi Lộ thấy một sợi tóc phất phơ trước trán cô, bật cười: “ID game của bạn là gì, chúng ta có thể kết bạn chơi cùng nhau.”
Mục Vãn Vãn hoàn toàn không ngờ tới, nghĩ thầm trong lòng, người này tốt tính dữ vậy?
Một fan bất kì nào đó cũng có thể kết bạn trong game với anh ta?? Phải biết là cô chỉ stream OB anh ta không thôi cũng đủ hút một đống fan rồi.
Cô nói dối mà mặt không đổi sắc: “Acc của tôi ở khu ngoại ô.”
Server 1 Ionia là server LOL đầu tiên, cũng là nơi được công nhận có nhiều đại thần nhất, khu ngoại ô là chỉ những server được mở khá muộn, nhiều tân thủ.
Bùi Lộ gật đầu như hiểu như không, đang định nói gì đó thì điện thoại reo.
Giọng La Dương rất lớn: “Sao cậu còn chưa về nữa? Sắp đấu tập đến nơi rồi.”
Bùi Lộ đứng dậy: “Giờ em về.”
Mục Vãn Vãn vẫy tay với anh ta, xem như chào tạm biệt.
Bùi Lộ không vội đi ngay, vẫn đứng đó hỏi: “Muộn vậy rồi, bạn vẫn chưa về nhà hả?”
“...Sắp về rồi.”
Bùi Lộ gật đầu: “Vậy tạm biệt.”
Nhìn anh ta xách theo đồ uống của cả đội rời đi, Mục Vãn Vãn không nhịn được mà chậc chậc hai tiếng trong lòng.
Đẹp trai, tốt tính, đối xử với fan cũng rất ấm áp.
Điểm tuyệt đối cho vai trò thần tượng thể thao điện tử.
Cô ngưng nghĩ ngợi, vùi đầu định ôn bài tiếp, nhưng lại chẳng vào được chút gì cả.
Vừa hay, Lâm Cửu gửi cho cô một trang live stream.
Lâm Cửu: “[Chia sẻ cho bạn một phòng live stream trên Doumao TV: #Hỗ trợ số một server trong nước: hôm nay cũng sẽ giải cứu thế giới meo meo meo~#]”
Lâm Cửu: “[hình ảnh] [hình ảnh]”
Lâm Cửu: “Mau qua mở phát lại stream của con trà xanh này, thâm độc chết tớ mất thôi.”
Hai tấm hình Lâm Cửu gửi qua đều là nhật kí trò chuyện, có vẻ là đoạn đối thoại của Miêu Miêu Quyền và một người bạn nào đó, nội dung chính là Miêu Miêu Quyền sau khi vào xem lại stream của Mục Vãn Vãn, nói Wanan là một con bitch thích nhắm vào người khác, còn cao giọng tuyên bố muốn dẫn theo đại thần đi tập kích cô.
Nhìn thời gian, đại thần mà Miêu Miêu Quyền nhắc đến có lẽ chính là Trần Hòa.
Vãn: “Không có thời gian xem, tớ còn đang ôn bài đây này.”
Lâm Cửu: “Cậu off stream rồi à?”
Vãn: “Ừa. Cơ mà cái tên phòng live stream của cô ta là có ý gì, hỗ trợ số một server trong nước? Ai cho cô ta cái tự tin đó vậy?”
Lâm Cửu: “Giờ mấy streamer như này ai chả thế, XXX số một server trong nước cho bắt mắt, khán giả vào thấy là một đứa con gái cũng sẽ chẳng nói gì đâu.”
Vãn: “Thụ giáo thụ giáo.”
Nghịch điện thoại một lúc, Mục Vãn Vãn ngộ ra: cho dù có ra ngoài cũng vô ích, học không vào là học không vào, hết cách.
Cô gửi cho Lâm Cửu một cái meme, thu dọn đồ đạc rời đi.
**
Nước đến chân mới nhảy xem ra cũng có chút tác dụng, ngoại trừ môn đầu tiên làm không được ổn lắm ra, những môn còn lại đều được Mục Vãn Vãn cứu vớt kịp thời.
Thi xong môn cuối cùng, cô kích động đến mức muốn ra sân chạy một vòng.
Để thưởng cho sự cực khổ của mình, cô quyết định đi ăn một bữa lẩu rồi mới về nhà. Gọi điện cho Lâm Cửu, đối phương bày tỏ trời quá lạnh, không muốn ra khỏi ổ chăn.
Mục Vãn Vãn một mình đi đến quán lẩu, đang nhúng thịt bò thì nhận được một cuộc gọi từ số lạ.
Cô do dự trong chốc lát rồi mới nghe máy.
“Chào bạn, đây là...”
Giọng nữ mềm mại dễ nghe, hoàn toàn đủ tiêu chuẩn khúc dạo đầu của một cuộc gọi lừa đảo, Mục Vãn Vãn nghĩ cũng không thèm nghĩ, cúp luôn máy.
Đối phương ngay lập tức lại gọi tới.
Lần này bên kia thông minh hơn rồi, vừa vào đã vô thẳng chủ đề chính: “Tôi là nhân viên của Doumao TV, chào bạn.”
Tay Mục Vãn Vãn hơi khựng lại: “Có chuyện gì sao?”
“Là thế này, gần đây chúng tôi nhận được báo cáo, nói bạn có hành vi nhờ chơi hộ, xin hỏi chuyện này có phải là thật không?” giọng đối phương mặc dù ôn hòa, nhưng lời lẽ rõ ràng là rất không khách sáo, “Hy vọng bạn thành thật, như vậy bên nền tảng chúng tôi mới có thể áp dụng cách giải quyết tốt nhất.”
“Nhờ chơi hộ là cái gì?” Mục Vãn Vãn cau mày, “Cày thuê hả? Tôi không phải.”
“Không phải, nhờ chơi hộ là, màn hình của bạn có kết nối với một bộ bàn phím và chuột khác, lúc live stream người khác ngồi bên cạnh thao tác, bạn chỉ phụ trách lộ diện thôi.”
Mục Vãn Vãn nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng hiểu, chỉ cảm thấy buồn cười: “Không phải, là tự tôi thao tác.”
Giọng điệu đối phương cực kì công thức hóa: “Bạn chắc chứ? Trên hợp đồng của chúng ta có viết, nếu streamer xuất hiện bất kì hiện tượng vi phạm quy định nào, nền tảng sẽ không chịu trách nhiệm.”
Mục Vãn Vãn: “Không phải.”
“Được rồi,“ nhân viên khách sáo cười một tiếng, “vậy làm phiền rồi.”
Cú điện thoại này có hơi khó hiểu, Mục Vãn Vãn cũng không để trong lòng.
Cho đến khi về nhà mở live stream, cô mới phát hiện có gì đó không đúng.
Phòng live stream của cô mở cho tất cả mọi người, chỉ cần tải APP về là có thể vào, do đó tố chất người xem tốt xấu đều có, người ủng hộ rất đông, anti cũng không ít.
Nhưng mà hôm này số lượng anti hình như nhiều hơn gấp mấy lần, lực chiến đấu cũng là kiểu người sau mạnh hơn người trước.
[Một con đũy nham hiểm thích nhắm vào những bạn nữ khác!]
[Ngoại hình như này cũng làm streamer được?]
[Nữ streamer nhờ chơi hộ, lợi dụng mối quan hệ nhảy vào bảng độ hot, quản phòng cũng bán thân.]
Mục Vãn Vãn liếc nhìn bình luận, mở game, giọng điệu bình tĩnh mà lạnh lùng.
“Quản phòng, chặn hết những ai chửi người đi, đá thẳng ra khỏi phòng, cực khổ rồi.”
[Hôm nay sao thế này? Anti bộc phát sức chiến đấu à...]
[Chỉ biết bảo quản phòng đá người, ngay cả giải thích cũng không có?]
“Chuyện không thành có, chẳng có gì đáng để giải thích cả.”
Mục Vãn Vãn nói xong, mở chỉnh sửa cài đặt thông tin của phòng live stream, gõ vào ô tên phòng:
[ADC số một server trong nước đấu đơn rank Thách Đấu, không phục hoan nghênh đến tập kích.]
Cô không muốn lãng phí thời gian, nhanh chóng mở một ván game.
Tâm trạng đang tốt đều bị đám anti này phá hỏng hết rồi, cô nghĩ cũng không thèm nghĩ, chọn luôn Vayne, vừa tiến ra đường đã nghe thấy tiếng chuông cửa.
Cô vội vàng đứng dậy ra mở cửa, là Lâm Cửu.
Về lại phòng, cô vừa farm lính vừa hỏi: “Sao cậu tới đây, không phải bảo bị ổ chăn phong ấn rồi à.”
“Tối nay tớ là thư kí của cậu, chuyên môn là giúp cậu đấu khẩu với anti.”
Lâm Cửu vừa nói vừa thò tay vặn camera của Mục Vãn Vãn.
“Nhìn thấy chưa? Game là tự cậu ấy chơi, thủy quân bớt ở đó nhắm mắt chửi bừa giùm cái.”
Mục Vãn Vãn giật mình, vội vàng ngăn Lâm Cửu lại—— Cô đang mặc quần ngủ đấy!!
[ha ha ha ha ha ha nhìn thấy quần của Wanan rồi, màu hồng, túi còn có tai thỏ nữa, có thể nói là cực kì đáng yêu.]
[Cầu link Taobao, cảm ơn streamer.]
[Streamer khoe da thịt, báo cáo rồi đấy]
Mục Vãn Vãn: “Bớt bịa chuyện nói nhảm đi, tôi ăn mặc đàng hoàng mà.”
[Tôi vẫn chưa tin lắm, có khi hai nữ streamer này hợp tác với nhau diễn kịch. Streamer nếu thật sự lợi hại như vậy thì nhận vài đệ tử đi.]
“Nhận đệ tử? Nhận kiểu gì được?”
[Thì là tạo một nhóm giúp đánh rank, với mở micro truyền dạy cách đánh đó.]
“Tỉnh đi bạn êi,“ Mục Vãn Vãn cười lạnh một tiếng, “Muốn tôi nhận đám anti các người làm đệ tử, còn mở mic dạy cách đánh với giúp đánh rank? Anh em bốn biển cái cmm ấy, thấy im rồi làm tới.”
[Đây mới là Wanan mà tôi quen thuộc, anti không xem thì cút nhanh đi ok?]
[ha ha ha ha ha đúng đó, một cú cua khá gắt đến từ vị trí của anti. Tiện đây xin hỏi fan chân chính có thể bái sư không??]
Mục Vãn Vãn nghĩ cũng không thèm nghĩ: “Tôi không nhận đệ tử.”
Lâm Cửu chỉnh lại camera, thuận miệng hỏi một câu: “Tại sao?”
Mục Vãn Vãn im lặng trong thoáng chốc: “...Tính tớ không tốt, sợ họ bỏ không làm fan nữa.”