Bùi Lộ đọc được bình luận đó, cau mày, nói: “Lại chuyện gì thế này?”
Mục Vãn Vãn chán nản: “Không có gì, chuyện thường thôi mà...em quen rồi.”
“Người càng nổi thị phi càng nhiều, giống anh này ngày nào cũng bị người ta chửi, riết rồi cũng quen.” tiểu Bánh Bao vuốt tóc.
Mộc Đầu nói: “Nhưng tôi thấy Weibo của cậu chẳng có bài nào quá hai trăm lượt bình luận cả.”
“...Tiểu Bánh Bao tôi đây thật lòng khuyên cậu sống lương thiện tí đi.”
Bùi Lộ lặng lẽ bấm vào xem tài khoản top bình luận diss Mục Vãn Vãn kia.
Không có thu hoạch gì, tài khoản này chỉ chia sẻ Weibo, danh sách theo dõi cũng toàn là mấy ngôi sao thường xuyên xuất hiện trên top tìm kiếm hàng năm, ấn vào album ảnh đại diện Weibo thì thấy có cả ảnh của sao nữ tai tiếng nào đó, còn danh sách người theo dõi thì toàn là tài khoản rác.
Có thể nói là có đầy đủ dấu hiệu của một tài khoản thủy quân chính hiệu.
Anh thầm suy đoán trong lòng, nhưng tạm thời không có cách nào để chứng thực. Anh chụp màn hình lại, đang định nói gì đó thì nghe thấy tiếng hoan hô phát ra từ tivi.
MA giành được chiến thắng trong trận đấu ngày hôm nay, vòng bảng giải mùa xuân LPL đến đây cũng hạ màn, chính thức bước vào giai đoạn playoff.
Sau khi kết thúc vòng bảng, lịch thi đấu không còn dày đặc như trước, số trận cũng ít đi, trận tiếp theo của họ là trận đấu lượt hai của vòng tứ kết, còn hai đội đầu bảng là UB và MA thì được vào thẳng bán kết.
Nếu thuận lợi, họ có thể thi đấu ba trận.
Xác định xong tám đội đứng đầu giải mùa xuân năm nay, trận đấu kế tiếp sẽ diễn ra vào hai ngày sau, là lượt đầu tiên của vòng tứ kết.
Còn trận kế tiếp của họ thì lại rơi vào tuần sau.
“Tôi thấy người này nói hơi quá đáng rồi đấy,“ Hổ ca giờ mới mò vào đọc Weibo, thấy được bình luận kia thì không kìm được mà nói, “Miêu Miêu cạnh khóe kiếm chuyện với em rõ mồn một như thế, chỉ cần có một chút kiến thức về game thôi là nghe ra được ngay... Mà ngày trước sao em lại chơi khăm cô ta trong game vậy?”
“Cũng không có gì...em quên lâu rồi,“ Mục Vãn Vãn ngậm kẹo, một bên má hơi gồ lên, “anh nói xem một người chân chất thật thà như em, làm sao có thể chơi khăm cô ta được? Cùng lắm thì bỏ mặc đồng đội cướp mạng hạ gục—— chứ không thì em đập cô ta trong game được chắc?”
“Lúc đó cô ta vứt em một mình ở đường dưới, từ đó cho đến hết trận không hề hồi máu tạo giáp gì cho em.” Bùi Lộ nhắc cô.
Mục Vãn Vãn bừng tỉnh, ngồi bật dậy: “Đúng! Sao anh biết?”
“Anh có xem.”
“Uây, em nhớ ra rồi, cái con Sona không có hồi máu đó! Tức hơn nữa là khi đó còn có người tưởng em đấu đôi với cô ta—— không đúng, thế sao giờ lại thành em chơi khăm cô ta được? Rõ ràng người bị chơi xấu là em mà.”
Bùi Lộ giật giật khóe miệng: “......Bọn họ không có nói em chơi khăm cô ta.”
Mục Vãn Vãn: “Có mà!”
“Người em chơi khăm là anh, khi ấy là anh đang dùng tài khoản đó,“ Bùi Lộ bình tĩnh đáp, “có lẽ họ nghĩ ván đó là Miêu Miêu chơi.”
Mục Vãn Vãn: “......”
Mục Vãn Vãn: “Thật ra á, khi ấy——”
“Chời má!” không biết tiểu Bánh Bao nhìn thấy cái gì, bất thình lình hét lên một tiếng.
Hổ ca ngồi cạnh xoa xoa tai: “Gì vậy cha? Muốn tôi điếc luôn hay gì, sau này thi đấu phối hợp bằng mắt với Mộc Đầu à?”
Tiểu Bánh Bao không đấu võ mồm với anh ta: “Không phải...tiểu Vãn, Lâm Cửu đăng Weibo rồi!”
Mục Vãn Vãn đang nghịch hai sợi dây trên cổ áo của Bùi Lộ, không mấy bận tâm mà đáp: “Chuyện đó có gì lạ đâu, một ngày có khi cậu ấy đăng những năm bài luôn, biểu tượng cảm xúc đi kèm còn không trùng nhau nữa cơ.”
“Không phải,“ tiểu Bánh Bao nói, “cô ấy phốt thẳng mặt Miêu Miêu luôn rồi...”
“...Cái gì chứ?”
Mục Vãn Vãn vội vàng mở Weibo, bài của Lâm Cửu nằm ngay trang đầu.
[NN Cửu Cửu: tối nay trời yên gió lặng, kể lại câu chuyện giữa tôi và một nữ streamer nào đó... à không, giờ phải gọi là nữ bình luận viên mới đúng, mọi người đọc cho vui nhé. Chuyện này ấy mà kể ra cũng khá phức tạp, tôi sẽ cố gắng nói thật ngắn gọn súc tích.
Năm ngoái tôi có hẹn hò với một người, thời gian không dài, tình cảm cũng chẳng sâu đậm, nhưng nếu đã xác định mối quan hệ rồi thì phải có trách nhiệm với đối phương, không có yêu cầu gì nhiều, ít nhất đừng có nói chúc ngủ ngon với tôi trong khi đang làm tình với người khác chứ? Nói đến đây chắc mọi người cũng đoán ra rồi, nữ bình luận viên đó chính là đối tượng cùng lên đỉnh Vu Sơn với thằng người yêu cũ ngu ngục đó của tôi.
Hôm nay tạm thời nói đến đây thôi, đăng kèm vài tấm ảnh chụp nhật kí trò chuyện để mọi người cắn hạt dưa hóng nhé.]
Con ngươi của Mục Vãn Vãn sắp rớt ra ngoài luôn rồi.
Vừa làm tình vừa chúc ngủ ngon?? Lên đỉnh Vu Sơn??? Mấy từ này cậu ấy mẹ nó học ở đâu vậy trời...
Cô vừa cảm thán vừa mở hình ra xem, càng ngạc nhiên hơn.
Theo nhật kí trò chuyện thì ban đầu bạn trai của Lâm Cửu cũng có thể xem là còn chút lương tâm, lời ngay lẽ thẳng từ chối, những câu trả lời cũng rất ngắn gọn.
Nhưng sau khi nhìn thấy hình Miêu Miêu gửi qua thì những lời ngay lẽ thẳng này lập tức biến thành cát bụi, cái loại mà gió thổi một phát là bay xa mười dặm ấy.
Ảnh bị Lâm Cửu làm mờ, nhưng trong cái sự mờ ảo đó, vẫn có thể lờ mờ nhận ra được một vài thứ...
Bình luận bên dưới đã xôm lắm rồi.
[Lời từ một phía, không tin. Cùng là phụ nữ với nhau cô lại đăng loại ảnh như này của người ta lên, đúng là lòng dạ thối nát mà.]
[NN Cửu Cửu: Cô ta dám gửi thì tại sao tôi lại không dám đăng? Yên tâm, chỉ cần cô ta không chối, cái ảnh này mãi mãi sẽ được làm mờ. Dám làm thì phải dám nhận, điều này thời tiểu học chắc hẳn thầy cô đã dạy cả rồi.]
[Chuyện này cả hai người cùng có trách nhiệm chứ, chẳng lẽ bạn trai cô vô can? Chỉ chăm chăm nói mỗi Miêu Miêu thôi là sao? Với lại, ngay cả bạn trai mình mà cô cũng không quản cho tốt được?]
[NN Cửu Cửu: Bạn dùng từ cho đúng nhé, là bạn trai cũ của tôi, không phải bạn trai tôi. Yên tâm, con người tôi thù dai lắm, không có chuyện bỏ qua cho anh ta đâu.]
[Bọn lầu trên là thủy quân hết đúng không? Mặc dù chuyện này đôi bên đều phải chịu trách nhiệm, bạn trai cũ của Cửu Cửu cũng là một thằng ngu, nhưng thủ đoạn của con Miêu Miêu này cũng ghê gớm quá chứ? Người như thế mà cũng có thể làm bình luận viên chính thức của giải đấu?? Nhìn cái chiêu trò này, chắc cũng chả phải lần đầu làm kẻ thứ ba đâu.]
[Giờ hiểu rồi... streamer chuyển qua làm bình luận viên chính thức chỉ có mỗi một người @Miêu Miêu hôm nay cũng rất đáng yêu]
[Nhật kí trò chuyện này toàn là từ mấy tháng trước rồi, sao đến giờ Cửu Cửu mới lên tiếng vậy?]
[NN Cửu Cửu: À, tôi quên nói... tôi muốn đính chính một chuyện, cái lần Wan sỉ vả chơi xỏ Miêu Miêu trong game đó là tại tôi ngồi cạnh kề dao vào cổ cậu ấy ép cậu ấy làm—— Lúc đó tắt mic các bạn nhớ không? Là tôi tắt đấy, chuyện đó không có liên quan tí gì đến cậu ấy. Phiền mọi người giúp bình luận này của tôi lên top.]
Mục Vãn Vãn ngu cả người, vừa ấn gọi cho Lâm Cửu vừa đi ra ngoài.
Đối phương nhanh chóng nghe máy, đủ biết là đang ôm cái điện thoại nhìn chằm chằm rồi.
Giọng cô vẫn có thể xem là nhẹ nhàng thoải mái, biết lý do Mục Vãn Vãn gọi đến nên chọc ghẹo nói: “Sao dạo này cậu cập nhật Weibo nhanh thế?”
“Cậu mẹ nó...” Mục Vãn Vãn không kìm được mà văng tục, “cậu xóa bài đó trước đi đã...”
“Không xóa, đã đăng lên lâu vậy rồi, biết bao nhiêu con người chụp màn hình lưu lại, xóa có tác dụng gì nữa chứ?”
“Sao cậu lại làm thế, tự nhiên lại vạch áo cho người xem lưng là sao?” Mục Vãn Vãn khuyên bạn hết nước hết cái, cô ngồi xổm trong góc ban công lảm nhảm càm ràm, trông như một bà cụ non, “Hai kẻ đó không cần mặt mũi, nhưng hai đứa mình thì vẫn cần đó hiểu không? Cậu nhìn cái đám anti đó đi, tung tăng nhảy nhót trong Weibo của cậu cứ như vừa chơi đồ xong vậy...”
“Khoan... không đúng, chẳng lẽ cậu nghĩ Lâm Cửu tớ sẽ ngoan ngoãn nuốt xuống quả tức này à?” đầu dây bên kia truyền đến tiếng bật hộp quẹt, Lâm Cửu nhả ra một làn khói thuốc, chậm rãi nói, “tớ đã muốn tính sổ với bọn nó lâu rồi, giờ vừa khéo, con đó vừa mới làm bình luận viên LPL, còn thằng kia cũng chuẩn bị kí tiếp hợp đồng lương cao với bên nền tảng. Thật ra tớ định đợi đến cái ngày thằng bồ cũ ngu ngục kia kí hợp đồng mới bung chuyện này ra... Ai bảo fan con Miêu Miêu không biết điều, cứ khoái gây sự với cậu làm gì.”
Mục Vãn Vãn ngạc nhiên: “Từ đầu cậu đã muốn bóc phốt bọn họ rồi á?”
“Ừa, nếu không thì cậu nghĩ tớ giữ mấy cái nhật kí trò chuyện đó làm gì? Để tự chọc tức mình chắc?”
“......”
“Được rồi, cậu cứ lo thi đấu đi, đừng bận tâm những chuyện khác, tớ đã chuẩn bị cả hai tháng rồi, đảm bảo không lật thuyền được đâu—— Con Miêu Miêu đó mà còn xuất hiện được ở hàng ghế bình luận viên LPL tớ theo họ cậu luôn.”
Mục Vãn Vãn cầm điện thoại, mãi vẫn không nói gì.
Lâm Cửu hỏi: “Sao im rồi? Mất sóng hả?”
“Không phải,“ Mục Vãn Vãn nói, “tớ đang nhớ lại xem tớ có đắc tội gì với cậu không.”
Lâm Cửu bật cười: “Có, kem thời tiểu học cậu ăn, toàn là mua bằng tiền của tớ.”
Mục Vãn Vãn cũng cười: “Giờ tớ trả lại còn kịp không?”
“Muộn rồi—— Được rồi, không nói nữa, thằng bồ cũ ngu ngục của tớ gọi điện đến rồi đây này.”
Cúp máy, Mục Vãn Vãn đứng dậy, chân hơi tê tê.
Hình như anh Dương bớt chút thời gian để qua đây, vừa vào đã nói ngay một câu: “Em đừng chia sẻ Weibo của Lâm Cửu. Ngôn từ không thích hợp, dùng từ chợ búa quá, sẽ bị phạt tiền đấy.”
“Ồ,“ Mục Vãn Vãn cầm điện thoại, hỏi, “phạt bao nhiêu vậy anh?”
Anh Dương nói ra một con số.
Mục Vãn Vãn nhanh chóng ấn chia sẻ, sau đó ngẩng đầu, cực kì cool ngầu mà quăng ra một câu: “Cứ trừ thẳng vào tiền lương của em.”
Anh Dương: “......”
Về lại trên sô-pha, cô dựa vào cánh tay của Bùi Lộ, không nhịn được mà lại mở nhật kí trò chuyện đó ra xem.
Không biết có phải ảo giác hay không, cô cứ có cảm giác—— “Anh nói xem, khúc đầu của cuộc trò chuyện giữa hai người này, có phải hơi giống tình trạng giữa anh và Miêu Miêu bây giờ không?”
Bùi Lộ ngơ ngác: “?”
“Anh xem, khúc trên toàn là Miêu Miêu gợi chuyện nói với anh ta, anh ta cũng giống anh, từ chối gần hết, kết quả sau khi nhìn thấy hình xong thì...”
“Không giống, anh sẽ không kết bạn WeChat với cô ta.”
“Ồ...”
“Nhưng em thì lại có WeChat của cả Shark lẫn Xiao.”
“......?”
Trụ sở MA.
Mọi người hưng phấn tràn trề cắn hạt dưa hóng chuyện, thành viên người Hàn Quốc Park Jae Joon hào hứng cầm điện thoại, liên tục nói với người bên cạnh: “Dịch đi, dịch đi.”
Lại đụng ngay phải người nát tiếng Anh nhất là Xiao, cậu ta nghĩ nghĩ rồi giải thích: “don”t say good night lúc đang papapa.”
Park Jae Joon: “......”
“Cái này tôi biết giải thích sao giờ??”
Xiao bỏ cuộc, làm mới Weibo theo thói quan, bài đăng mới nhất nhảy ra.
[MAShark: Người thấy đau lòng, người nghe rơi lệ. //Lâm Cửu: kể lại câu chuyện giữa tôi và một nữ streamer nào đó...]
“Chời đựu!” Xiao nhảy bật dậy, nhìn Shark đang ngồi ở đối diện, “Anh, anh làm gì thế? Ấn chia sẻ nhầm hay làm quên đổi sang acc phụ vậy?”
Shark không nói gì, miệng cười khoái trá, vào thẳng WeChat, mở khung trò chuyện với Lâm Cửu.
Shark: “Chia sẻ bài hát: Ánh Sáng Xanh-Tôn Yến Tư.”
Ánh sáng xanh (绿光) ---> Nón xanh (绿帽) =))))))
----Dải phân cách----
Có một chuyện toy phải thú nhận, thiệt ra hôm qua toy định đăng 4 chương (81-84) luôn, nhưng đăng xong chương 82, dò chính tả chương 83 thì ngủ quên mất tiêu mở mắt ra thấy trời sáng luôn rồi:))))
À kể các đồng chí nghe, chuyện là hôm qua toy thi môn cuối, là môn giao tiếp thương mại, phần thi cá nhân đề toy bốc trúng là kể tên các hình thức 托收 (nhờ thu hộ), toy quéo quá, chữ nghĩa bay hết, cái hình thức đầu tiên là 即期付款交单 (nhờ thu trả ngay), mà toy quên mất từ 交单, toy vò đầu bứt tai xong lẩm bẩm “gì ta chết cha quên bà nó rồi”, toy cứ nghĩ mình đeo khẩu trang thì hai thầy sẽ không nghe được toy nói gì, ai dè toy vừa dứt lời thì nghe thấy thầy cười ra tiếng