Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

Chương 16: Chương 16: TS sẽ không còn chiến thuật bốn người bảo kê đường dưới nữa đâu




Hiện nay thể thao điện tử vô cùng hot, Liên Minh Huyền Thoại hiện đang là tựa game được yêu thích nhất, các tuyển thủ chuyên nghiệp của LPL đương nhiên cũng trở thành tâm điểm chú ý trong mắt mọi người.

Vì thế sau khi trận đấu kết thúc, ngay ngày hôm sau, thông qua từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất trên Weibo, Mục Vãn Vãn đã biết được chuyện xảy ra tại hậu trường trận vòng bảng ngày hôm qua rồi.

[Tiểu Thứ Lang Esport V: theo nhân viên hậu trường của trận đấu ngày hôm qua kể lại, người đi rừng của HSS, Phù Châu tâm tình không tốt do để thua ván một, lúc vào trong thì xảy ra lời qua tiếng lại với AD Trần Hòa của đội TS, hai người lao vào đơm nhau. Vì thế trận hôm qua TS và HSS đều phải dùng dự bị. Quả thực là đáng tiếc cho TS, rõ ràng lợi thế rất lớn, nhưng thực lực của AD dự bị hiển nhiên là không theo kịp nhịp thi đấu của các thành viên còn lại, thua trận đầy tiếc nuối, nhưng mà không sao, chỉ là một trận vòng bảng mà thôi, hy vọng cả hai đội sẽ tiếp tục cố gắng.]

“Cố gắng cái rắm á.”

Trụ sở TS, tiểu Bánh Bao đọc được bài Weibo này, không nhịn nổi mà văng tục một câu.

“Được rồi, cậu đã nói suốt cả buổi tối rồi.” La Dương cầm giấy bút vẽ vẽ viết viết gì đó.

Hổ ca hỏi: “Đang ghi gì thế.”

“Chi tiết các khoản TS sẽ thanh toán cho Trần Hòa trong năm nay.”

Ngoại trừ Bùi Lộ, những người khác đều giật mình.

Tiểu Bánh Bao khó tin mà hỏi lại: “Đuổi thật hả?”

“Nếu không thì sao, cậu tưởng lúc trước anh chỉ nói suông thôi chắc?”

Nếu muốn chọn ra một người gây chuyện nhiều nhất trong số các tuyển thủ LPL còn đang thi đấu, thì chắc chắn đó chính là Trần Hòa. Trốn đấu tập, đến muộn, về sớm, ăn nằm với fan, đánh nhau... những chuyện có thể phạm phải thì hầu như anh ta đã làm hết rồi.

La Dương từ trước đến này đều rất nghiêm khắc, lúc mọi người vừa vào đội anh đã nói với Trần Hòa, còn khiến người khác phải hao tâm tổn lực như vậy nữa thì anh sẽ đá cậu ta ra khỏi TS.

Khi đó mọi người đều tưởng La Dương chỉ nói đùa thôi, cười cho qua là xong, không ngờ đến bây giờ lại đuổi Trần Hòa đi thật.

Tiểu Bánh Bao khổ não: “Nhưng anh Dương, đá người đi rồi, giải mùa xuân của chúng ta phải làm sao đây?”

“Hôm qua không có Trần Hòa chẳng phải các cậu vẫn đánh được như thường đấy sao?”

“Kĩ năng của tiểu Huy chưa đủ độ thuần thục,“ Hổ ca nói, “hôm qua cũng thua đấy thôi.”

Tiểu Bánh Bao xen ngang: “Cậu nói thế chả bằng thừa à, tiểu Huy là đường trên, cậu bảo nó đi đánh AD thì làm sao chơi tốt được?”

Đúng vậy, đội bọn họ không có dự bị cho vị trí AD, chỉ có dự bị đường giữa và đường trên.

Hôm qua lâu như vậy mới lên sân khấu cũng là có nguyên nhân—— Bọn họ phải xoắn não nghĩ xem nên để dự bị nào lên đấu.

Bùi Lộ ngồi bên cạnh, lên tiếng hỏi: “Anh đã chắc chắn chưa?”

“Ừm,“ La Dương thở dài một hơi, “các cậu ngây thơ quá rồi, hôm qua Trần Hòa đánh nhau ở hậu trường LPL đấy, bên trên sao có thể tha cho cậu ta được. Thông báo cấm thi đấu chắc sẽ có nhanh thôi, đến lúc đó cho dù anh không đá cậu ta đi, cậu ta cũng sẽ không thể tham gia thi đấu được.”

Mộc Đầu nãy giờ không lên tiếng, hỏi: “Vậy giải mùa xuân lần này của chúng ta phải làm sao?”

Mọi người im lặng mấy giây.

“Giải mùa xuân thôi mà, có gì đâu.”

Bùi Lộ đứng dậy, nhếch khóe miệng, “chúng ta vẫn còn giải mùa hè cơ mà.”

Hổ ca: “Nhưng đội chúng ta còn chẳng có AD nữa, biết đi đâu tìm đây?”

Tiểu Bánh Bao vỗ đầu anh ta: “Thế gian này rộng lớn như vậy, chả lẽ lại thiếu ADC mơ ước được thi đấu chuyên nghiệp chắc? Tôi ngụp lặn trong rank Thách Đấu trong nước bao nhiêu năm nay, giờ nhắm mắt cũng có thể kể ra mấy ADC vừa mạnh vừa chưa có đội cho cậu nghe.”

La Dương nghe thấy vậy, cảm thấy thú vị, xua tan sự âm u vừa rồi, bật cười: “Ồ? Có những ai, giờ cậu nhắm mắt kể ra xem.”

Tiểu Bánh Bao nhắm mắt lại, kể ngay lập tức: “Vương Tử Ưu Sầu...”

La Dương: “Dừng.”

Tiểu Bánh Bao mở mắt, vẻ mặt hoang mang: “Hả?”

“Anh thấy Vương Tử Ưu Sầu không tệ,“ La Dương rốt cuộc cũng tiết lộ cho mọi người biết chuyện mình đã nghiên cứu người này suốt hơn một tháng trời, “Cậu có chơi game chung với cô ấy bao giờ chưa?”

“Có chơi chung hai ván, hôm trước một ván, với một ván cô ấy là đồng đội của em, nói thật, đúng là rất mạnh,“ tiểu Bánh Bao khai xong, mới nói vào trọng tâm vấn đề, “Nhưng mà anh Dương, chắc anh không biết, Vương Tử Ưu Sầu là nữ đó.”

“Anh biết.”

“Anh biết??” Hổ ca ngạc nhiên, “Vậy sao anh còn...”

“Tại sao con gái không thể thi đấu chuyên nghiệp?”

Tiểu Bánh Bao và Hổ ca nhìn nhau một hồi, đều không nói ra được lí do tại sao.

Cuối cùng vẫn là Mộc Đầu nêu ra được vấn đề: “Trong trụ sở toàn là con trai.”

“Đúng vậy đúng vậy,“ tiểu Bánh Bao gật đầu, “bất tiện lắm á.”

Bùi Lộ nói lời từ đáy lòng: “Bánh Bao... cậu cũng nên bỏ cái thói quen mùa hè cởi trần đi lung tung trong trụ sở đi, quên ánh mắt của mấy fan nữ đến gank trụ sở lần trước rồi à?”

“...Bảo sao cậu cứ đấu đôi với Vương Tử Ưu Sầu!” tiểu Bánh Bao vỗ tay, phá được án rồi, “có phải bọn anh đã muốn đuổi Trần Hòa từ lâu rồi không?”

La Dương không phản bác lại: “Là anh bảo tiểu Lộ làm vậy đấy. Sao, tiểu Lộ, mấy ngày nay đấu với cô ấy, có làm thay đổi suy nghĩ lúc trước của cậu không?”

Bùi Lộ gật đầu.

Trong trận xếp hạng gặp Miêu Miêu Quyền đó, xem như anh đã hiểu ra rồi.

“Công được thủ được, biết tiến biết lùi, nếu như cô ấy chịu nghe theo chỉ đạo, chắc chắn sẽ là một sự lựa chọn tốt.”

Tiểu Bánh Bao: “Sao anh lại để tiểu Lộ đi thử cô ấy chứ, tại sao không để em đi?”

La Dương bật cười: “Người ta là bộ đôi đường dưới, cậu tham gia vào làm gì?”

“Được,“ tiểu Bánh Bao cũng cười theo, “từ hôm nay, TS sẽ không còn chiến thuật bốn người bảo kê đường dưới nữa đâu.”

**

Khi có thông tin Trần Hòa bị cấm thi đấu, Mục Vãn Vãn vừa ngủ dậy, trời quá lạnh, cô lười phải ra khỏi cửa, pha luôn một hộp mì ăn liền, lúc đun nước, chờ mì chín thì tranh thủ trang điểm luôn.

Cô mở client game, vẫn còn chưa live stream.

TS.Luu đang online.

Cô ăn một miếng mì, nghĩ nghĩ rồi gửi đi một tin nhắn.

{Vương Tử Ưu Sầu: vẫn ổn chứ?}

{TS.Luu: Hả?}

{Vương Tử Ưu Sầu: chuyện cấm thi đấu...}

Sau khi gửi đi thì Mục Vãn Vãn hơi hối hận

Cô có nhiều chuyện quá không?

{TS.Luu: Chuyện đó à, không sao.}

{Vương Tử Ưu Sầu: vậy thì tốt.}

{TS.Luu: đấu một ván nhé?}

{Vương Tử Ưu Sầu: có thể đợi tôi năm phút được không...}

Số giờ live stream tháng này của cô vẫn còn chưa đạt yêu cầu, không thể lãng phí được.

{TS.Luu: được.}

Cô nhanh chóng xử lí sạch sẽ mì ăn liền, chọn đại một cây son thoa lên, sau khi chắc chắn lớp trang điểm không bị nhòe, click vào live stream.

Chín giờ sáng, khán giả không được nhiều.

Cô che môi, khẽ ngáp một cái, đang tính chuyển sang giao diện game thì nghe thấy âm thanh hệ thống “dong” một tiếng, nhảy ra một khung trò chuyện.

“Quản lí 03 đã tạm thời khóa phòng live stream của bạn, nếu cần giúp đỡ, xin hãy liên lạc với quản lí cấp cao.”

Mục Vãn Vãn đơ người.

Cô liên lạc với nhân viên quản lí, đối phương lên giọng cực kì.

Quản lí 03: “Chào bạn, phía chúng tôi nghi ngờ bạn nhờ người chơi hộ, vì giữ danh tiếng cho nền tảng nên quyết định tạm thời khóa phòng live stream của bạn.”

Wanan: “Lần trước tôi đã nói rồi, tôi không nhờ ai chơi hộ cả.”

Quản lí 03: “Nhưng chúng tôi đã nhận được một đoạn video bằng chứng rồi.”

Mục Vãn Vãn cảm thấy thật nực cười.

Rõ ràng game là chính tay cô chơi, sao có thể xuất hiện cái đoạn “video bằng chứng nhờ chơi hộ” được??

Mở file đối phương gửi qua, sau khi xem xong, cô bắt đầu nghi ngờ chỉ số thông minh của vị quản lí này.

Wanan: “Cái này là mạng lag, là vấn đề đường truyền mạng của người xem live stream, không liên quan gì đến tôi. Chẳng lẽ các anh không nhận ra đây là lag à?”

Hình như đối phương đang xử lí chuyện khác, hồi lâu sau cũng không thấy trả lời.

Biểu tượng game ở phía dưới nhấp nháy.

Mục Vãn Vãn giờ mới sực nhớ, vội vàng mở ra——

{TS.Luu: ổn chưa.}

...Cô lại để Bùi Lộ chờ không như vậy suốt hơn hai mươi phút đồng hồ.

{Vương Tử Ưu Sầu: xin lỗi xin lỗi! Tôi đang xử lí một ít chuyện, có lẽ tạm thời không có thời gian chơi.}

{TS.Luu: được.}

{TS.Luu: Bạn không sao chứ? Phòng live stream của bạn hình như không vào được nữa.}

Quả nhiên, Bùi Lộ biết cô là streamer.

Mục Vãn Vãn nghĩ đúng là họa vô đơn chí.

Cũng may, thân phận cuối cùng kia của cô vẫn còn.

{Vương Tử Ưu Sầu: không sao, bên quản lí bảo tôi thuê người chơi hộ, khóa phòng live stream của tôi lại luôn rồi:)}

{Vương Tử Ưu Sầu: quản lí lấy một video giật lag ra bảo đó là chứng cứ tôi nhờ người khác chơi dùm?? Có khi tôi đang ở Doumao giả mạo rồi, gì mà nền tảng live stream lớn nhất, quản lí thấu tình đạt lí, giả hết giả hết, ngay cả khả năng phán đoán của người bình thường cũng không có luôn!}

{TS.Luu: nói chuyện lại với họ xem sao... họ sẽ tin bạn thôi.}

{Vương Tử Ưu Sầu: ừa, anh đấu trước đi, không cần đợi tôi nữa, chắc phải lâu lắm mới xong.}

{TS.Luu: được.}

Ngay sau đó.

Quản lí 03 rốt cuộc cũng trả lời cô: “Như vầy đi, chúng tôi có hai cách giải quyết.”

Mục Vãn Vãn thật sự không hiểu, rõ ràng là họ vu oan cho người khác, sao còn có thể tỏ cái thái độ ngạo mạn như này được chứ.

Wanan: “Ồ, anh nói xem, để tôi suy nghĩ.”

Quản lí 03: “Một, sau này khi bạn live stream, cạnh tay bạn cũng phải đặt một cái camera, để khán giả nhìn thấy được động tác thao tác của bạn.”

Wanan: “Có ích gì? Mấy cái giật lag kia còn lấy ra nói được, sao anh không đề nghị bọn họ đổi nhà mạng khác mà dùng đi?”

Quản lí 03: “...Cách thứ hai.”

Đối phương gửi một đường dẫn qua.

Mục Vãn Vãn mở trang web đó ra thì thấy một hàng chữ to đùng——

Giải Đấu Streamer Liên Minh Huyền Thoại Doumao Lần Thứ 2.

Cô nghĩ cũng không thèm nghĩ, đóng luôn trang web đó lại.

Wanan: “Hợp đồng của chúng ta có viết rất rõ ràng, tôi không có nghĩa vụ phải hưởng ứng bất kì hoạt động ngoại tuyến nào của bên các anh.”

Quản lí 03: “Đương nhiên chúng tôi biết điều này, chỉ là chọn cho bạn một con đường để tẩy trắng mà thôi.”

Wanan: “?? Tôi không cần tẩy trắng.”

Đoạn đối thoại không vui vẻ cứ vậy mà kết thúc.

Mục Vãn Vãn bị tức không hề nhẹ.

Cuối cùng cô vẫn chọn cách thứ nhất, không ngờ cách này chỉ mới dùng chưa tới một ngày, phòng live stream của cô...lại bị khóa cả hai chiều luôn rồi.

Quản lí 03 lí lẽ đường hoàng mà nói với cô: “Lại có thêm một video chứng cứ mới, hơn nữa người gửi còn đăng lên mạng, hơn một nghìn lượt chia sẻ, chúng tôi cũng rất khó xử.”

Mục Vãn Vãn vào Weibo, bình luận Weibo mới nhất mà cô nhận được đều là những lời chửi mắng.

Cô tìm hồi lâu, cuối cùng cũng tìm ra cái bài Weibo hơn một nghìn lượt chia sẻ trong truyền thuyết đó.

Chủ tài khoản không những đăng video, mà còn tặng thêm một bài diễn văn.

[Streamer Miêu Miêu V: nghề streamer này càng ngày càng khó rồi QAQ card âm thanh không đắt bằng người ta, hát không hay bằng người ta; không bỏ tiền ra tìm người chơi hộ, stream LOL cũng chẳng có ai xem... Lòng chua xót chết mất thôi. Giờ mình đang làm móng, qua mấy ngày nữa sẽ tham gia giải LOL do Doumao tổ chức, mọi người nhớ xem live stream nha, không gặp không về.]

Bài Weibo này có hơn một nghìn lượt chia sẻ bình luận, đa số đều an ủi cô ta, các bạn anti còn tag ID Weibo của Mục Vãn Vãn vào bài đăng này nữa.

Nhìn thấy lượt chia sẻ mới nhất, mí mắt trái của Mục Vãn Vãn giật nhẹ một phát.

[Lâm Cửu V: Miêu Miêu Quyền băng thanh ngọc khiết. [hình ảnh]]

Mở ra xem, chính là nhật kí trò chuyện lúc trước Miêu Miêu Quyền nói muốn đi tập kích Mục Vãn Vãn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.