Chap 9.1: Là công viên giải trí hay là một tai nạn
-Vào lớp thôi, yarrrr!!!!….No quá à.- nó vươn vai
-Ưm…. No quá trời lun! Giờ thì đủ nen lựng học rùi. Mi cũng như nó bụng no căng
- Nè…nè mọi người, dù gì ngày mai cũng là chủ nhật hay chúng ta đi đâu chơi đi.-Cel đưa ra ý kiến
-Ok. Đi đâu ta???- Hân suy nghĩ
-Công viên giải trí đi. Ở đó cũng nhiều trò vui cho chúng ta feeling mà.- Nó nhanh nhảu miệng.
-Vậy thích thì sao phải xoắn. Quyết định zậy nha. Ngày mai 8h sáng tại công viên giải trí The Heir nha.-Quân chốt lại làm tụi nó ,mặt ai cũng sáng rực.
-Ok- Tất cả đồng thanh-Fighting!!!
Thế là suốt tiết ba nàng nhà ta, ba ý nghĩ khác nhau…
(kiểu này thì chỉ có chị Mi điệu nha ta thui, vậy còn Hân với nó thì sao nhỉ???/Hân:bí mật của ta kaka/Wind:cho biết i mò/Nó: nố nồ nô nha. Giờ thì BIẾN/Wind:?!)
Kikiki- Anh chàng Quân vừa nghĩ vừa cười một mình như…thằng bịnh (Quân: t/g ác với mình quá nha *bẻ tay rốp rốp* /Wind: so sory Quân mòa *co cẳng chạy vèo vèo*)
/reng reng/
-Yeahhhhhhh!! Hết giờ rồi vui quá, mai là đi chơi được rồi. Hú hú.-Nó ngồi ngán ngẩm nảy giờ chỉ “mong” hết giờ.
-An nè! Ra trước cổng chờ Quân nha, Quân đi lấy xe rồi chở An về nha.-Quân chạy đến bên An cười vui vẻ nhưng nụ cười chợt khựng lại khi-Nè cất sách vở lẹ ra chở về.-Hắn đi lại bàn với tia nhìn lạnh lẽo khi bắt gặp nụ cười của Quân.
-Biết rồi!! Thôi Quân về trước nha, mình đi chung với TÊN ĐÁNG CHẾT cũng được, hì hì.
Hơi buồn nhưng vẫn cố gắng nở nụ cười gượng gạo. -Ừm vậy… An về đi
-ĐI THÔI- nó gằn giọng
-Ngày mai…sắp có trò vui đây..haha – Nụ cười ấy lại một lần nữa…vang lên trong bóng đêm….ghê rợn…..
…..
Tại nhà hắn, có hai con người, một người nằm sôpha, một người lăng xăng trong bếp.
-Ê âm binh! Vào ăn cơm đi.-nó lí la lí lắc bưng tô canh nóng hổi thơm lừng.
Hắn tắt tivi, vẫn dáng vẻ bất cần đời ấy, vẫn khuôn mặt chẳng tý cảm xúc, vẫn đôi mắt lạnh lùng đến rờn người vậy mà vẫn có thể khiến nhiều người mê mệt đến chết. Hắn bước vào chẳng nói với nó câu nào, nó cũng chẳng hỏi lấy một lời.
*Ngồi bên nhau mà chẳng thấy nhau
Đi cạnh nhau mà chẳng nói chi…*
Bầu không khí ấy ngột ngạc đến đáng sợ. Bỗng *PHỤT*
-Nè đầu heo cô cho gì vào canh mà nó ngọt dữ vậy. Tính cho tôi bị tiểu đường hả???
-Hì hì… Ai em sô só rỳ. Tại tui không thấy hủ muối ở đâu nên lấy nhầm đường ý mờ.
-Cô…haizzz!! Ăn nhanh lên làm bài tập rồi ngủ sớm mai The Heir thẳng tiến.
-Ờ… Mai nhớ kêu tôi wake up sớm nhá ÂM BINH.-nó nhấn mạnh hai từ âm binh,ở cuối (muốn chọc ảnh tức đây mà)
-Cô…cô…axxxxxx…nên nhớ thỏa thuận giữa tôi và cô nhá.
-Ớ….Xiìiii!! Đi ngủ cho lành không thèm cãi với ÂM BINH như anh…plèm..plèm- nó làm điệu bộ lè lêu hắn làm hắn muốn “nựng” nó ghia lun hà.
Đang lăn qua lăn lại thì “heo con! Pig superman có tin nhắn kiàaaaa!! He..”
“Heo ơi mai tao có nên bỏ mắt kính ra không??” -From Hân kính cận (cô nàng này không phải cận mà vì cô không muốn ai nhìn thấy đôi mắt của mình thôi / Hân:Xuỵt im nào lỡ có người biết sao/Wind: ơ lỡ nói rùi thôi chạy trước đây “vèo vèo”)
“Dù gì cũng bỏ ra thôi thì mai mày bỏ lun đi sợ giề chớ”-From HEO
“Tao sợ lắm”-From Hân kính cận
“Mày dễ xương thế mà lo gì, bỏ ra cũng có chết ai đâu”-from HEO
“Ukm!! Tks đã cho tao ý kiến “-from Hân kính cận
-WHAT??!Tốn 2k vì nhắn tin với con này ối dồi ôi quên mẫt con này khác mạng di động. OMG!!! 2k có thể mua được hai cây Chup-pa-chup hix hix (tốn 2k mà làm quá ).
…..
*Ào ào* tiếng nước chảy xối xả nơi phòng hắn.
(bạn nào đầu óc quá “trong sáng” thì đừng nên đọc)
Nó mở cửa bước vào, hắn mở cửa bước ra với…cái khăn tắm che phần hạ thân và…Á.á.á.á.á. BIẾN THAÍIII!!!
-Cô…cô làm gì trong phòng tôi.
-Tui…tui á á á á
-Á cái gì á quài dậy hả.
-Cái…cái khăn…kia…kìa..- nó đỏ mặt chỉ cái khăn…nằm dưới đất
-AAAAAAA!!!!!-giờ thì hai đứa cùng hét, nó vội chạy về phòng đóng sầm cửa, tiếng trống nơi lồng ngực đang đánh liên hồi. *không được nghĩ, không được nghĩ nữa,* nó tự trấn an mình. Còn hắn thì đang thẹn đến đỏ hết cả mặt….
Đêm đó có tới ba con người không thể ngủ được vì…. Bí mật
Đọc tiếp Anh yêu e….cô bé ngốc ạ! – Chương 9.2