Sau khi “vác” nó vào phòng, mặc dù trên đường về phòng rất rất là ngắn nhưng ng hắn đầy vết thương, nó đâu phải ng bình thường, dù đau lắm nhưng cũng chịu vừa đủ vô phòng rồi quăng nó lên giường xong cũng nằm bẹp trên giường kế bên nó nhăn nhó nói_Em đánh đau thật đấy, may là anh rất rất cứng cáp nên mới chịu được đến giờ đấy - Hắn quay đầu lại nhìn nó vờ giận
_Đánh anh nhẹ, em làm sao là chủ bang Snow - Nó cười nhẹ như khiêu khích hắn
_Em đang thách thức anh đấy à? - Hắn vừa nhìn thấy nụ cười đó thì hơi có phản ứng tí
_Muốn đánh nhau à? Em sẵn sàng - Nó ngây thơ nói
_Đánh thì phải đánh, nhưng phải làm cái này trước đã - Hắn hết chịu nỗi thì cười gian quay ng lại đè lên ng nó, đôi môi lạnh của hắn tiếp đáp với đôi môi đỏ mọng của nó một cách rất ấm áp, từ lạnh chuyển sang nóng bỏng
_Em cũng rất giỏi nhaa - Sau khi cả hai bắt đầu khó thở thì hắn nói đùa với nó
_Mún chết lắm sao? - Nó quay mặt chỗ khác nói
_Nàyy, anh chết thì em cưới ai? - Hắn hun má nó cái chóc thì nói
_Cưới người khác - Nó nói vậy thôi những lại nghĩ “Em sẽ chết theo anh”
_Dù làm ma, anh cũng sẽ không cho phép điều đó xảy ra đâu - Hắn khó chịu nói, dám nói thế với hắn nữa à, cô gan quá
_Vậy nếu em chết, anh sẽ cưới ai? - Nó không biết sao lại có cảm giác muốn hỏi câu này, cảm giác gì đó rất khó tả, vẻ mặt cũng đột nhiên nghiêm túc hơn bình thường
_Anh sẽ sống và chờ đến khi gặp được em - Hắn thành thật nói, nhưng nó lại cười rất nhiều, còn ôm bụng nữa, nó nghĩ hắn đang đùa sao?
_Em chết rồi, sao anh gặp được? - Nó lắc đầu nói
_Thì cứ sống đến khi nào chết thì coi như gặp được em - Hắn thành thật trả lời
_Xạo quá, chỉ sợ đến lúc đó anh sẽ rước cô nào về thôi - Nó nói đùa nhưng nó biết, hắn nói thật
_Vậy anh thề anh sẽ... - Hắn chưa kịp nói xong thì bị nó chặn họng bởi 1 nụ hôn
_Đừng nói thế, chỉ cần em hiểu là được rồi - Nó nói nhẹ, như sợ chuyện này sẽ thành sự thật vậy, cảm giác rất lạ
_Được thôi, không có em, anh sẽ mãi k biết yêu là gì - Hắn cười
_Em cũng thế - Nó cười nụ cười trăng khuyết
_Em ngủ tí đi, nãy giờ mệt rồi, anh tắm tí - Hắn nói ấm áp
_Dạ - Nó nói chữ “dạ” tuy nhất nhẹ nhưng lại làm ng nghe đứng hình
_Không đi tắm sao? - Nó thấy hắn nói đi tắm mà cứ đứng yên thì hỏi
_Em...em vừa mới nói gì? - Hắn lắp bắp nói, có tí gọi là bất giờ xen lẫn hạnh phúc
_Có gì sao?? Em nói anh không đi tắm sao? - Nó vẫn bình thản trả lời
_Không, trước câu đó - Hắn hơi run run
_Là gì nhỉ? À, em nói dạ - Nó hơi ngu ngơ khi hắn tự nhiên hỏi cái này
_Aaaaa, em dạ với anh thật sao, ngắt anh xem cái nào - Hắn tự nhiên vui mừng la lớn rồi nhảy phóc lại chỗ nó
_Anh điên à, nhéo này - nó nói xong thì nhéo hắn 1 cái rõ đau
_Áaaa, đau anh - Hắn xoa xoa chỗ bị nhéo
_Ai bảo anh đột nhiên nổi điên - Nó lắc đâu nói
_Anh đâu có điên, do xúc động quá chứ bộ - Hắn cười cười
_Xúc động cái gì? - Nó chẳng hiểu hắn nói gì
_Vì hôm nay em ngoan quá, dạ với anh luôn - Hắn cười cười
_Xì.. ra là vậy, vậy mà cũng nói - Nó tặc lưỡi nói
_Yêu Em quá điiii - Hắn nói xong thì lại hun nó cái phóc
_Tắm đi, nhiều chuyện quá đii - Nó có “hơi” ngượng nói
_Vâng thưa Bà Xã - Hắn nói xong thì nhanh đi vào trong
_Anh trẻ con quá Minh Khải à..Dù phải trả giá bằng bất cứ thứ gì, tất cả của em cũng được, em..nhất định sẽ bảo vệ nét trẻ con của anh mãi mãi, nét lạnh lùng đó, k hợp với anh chút nào - Nó hướng ánh mắt theo bóng lưng hắn đến khi mất hút vẫn còn nhìn
_Em không cần anh bảo vệ, Em muốn tự mình bảo vệ anh thôi, Ngốc Của Riêng Em - Nó nói xong thì nở 1 nụ cười hạnh phúc, đây là mục đích cuối cùng của nó, nhất định, nó sẽ mãi bảo vệ hắn