Học viện Hagun,
Ánh lửa bốc lên ngùn ngụt. Tiếng kêu thảm thiết vang vọng không ngừng.
Nhận được tín hiệu cầu cứu khẩn cấp từ trường học, Alan dùng hết nghị lực rời giường, cấp tốc dịch chuyển tới nơi này.
“Tsukikage rốt cuộc lựa chọn học viện Hagun?” Bên cạnh nam tử, thanh âm thanh lãnh vang lên.
Mái tóc dài trong đêm tối lập lòe ánh bạc, che khuất đi một phần làn da vẫn còn chút hồng nhuận chưa kịp tiêu tan.
Không khó nhận ra trong giọng nói của Edelweiss sự ngỡ ngàng. Bởi vì theo cái nhìn của nữ kiếm sĩ, học viện Hagun là khối xương khó gặm nhất trong 7 đại học viện tại Nhật Bản. Bởi vì hiệu trưởng và một người giáo viên ở nơi này, đều là cường giả xếp hạng 3 tại Liên Minh.
“A, có thể ngươi chưa biết. Tsukikage Bakuga cũng từng một thời đi làm giáo viên, và học trò yêu quý nhất của hắn, chính là Shinguuji Kurono. ” Alan vui vẻ giải thích.
Tư liệu của Tsukikage, thông qua vị bạn tốt nào đó, đến cả hồi nhỏ tỏ tình thất bại mấy lần đều bị bóc cái sạch sẽ.
“Thì ra là vậy. ” Edelweiss khẽ gật đầu.
Người khôn khéo như Bakuga làm sao có thể phạm vào sai lầm cấp thấp. Dù bất cứ lý do gì, hủy diệt học viện của người khác, kết quả không kết thành thù hận mới là lạ. Nhưng nếu đối tượng là học sinh cũ... được rồi, hai bên có gì từ từ bàn.
Lặng yên quan sát ngôi trường quen thuộc lâm vào tàn phá, Alan vẫn chưa bày tỏ cảm xúc gì.
Cũng không chết người, hư hại mấy chục tòa nhà thôi mà... tiền còn chẳng tới phiên hắn trả. Mặc dù hiệu trưởng đại nhân của chúng ta khẳng định là sẽ tức điên lên nữa rồi.
Đứng bên cạnh, Edelweiss bỗng dưng nhìn về một phương hướng.
“Học sinh của ngươi trở về, Alan. ”
...
“Cô Oreki!” Nhìn thấy thân ảnh quen thuộc nằm gục xuống nền đất, Ikki trước hết lo lắng hô to.
Shizuku, Stella và những người khác cũng mau chóng lại gần kiểm tra những cá nhân bất tỉnh.
Vừa từ chỗ luyện tập trở về đã chứng kiến cảnh ngôi trường yêu mến bị tàn phá, bọn họ chỉ cảm thấy trong nội tâm trầm xuống.
“Chuyện này, làm thế nào lại xảy ra?!” Dù là người hiền lành như Touka, cũng không nhịn được dâng lên vô tận tức giận.
Đúng lúc này,
“Khu khu, vinh hạnh đi, phàm nhân! Rên rỉ trong địa ngục, dùng hỏa diễm tẩy đi tội nghiệt trên thân xác! ”
Tiếng cười sang sảng mang theo một tia non nớt vang lên trong không gian yên tĩnh, là nổi bật như thế.
— QUẢNG CÁO —
Xuất hiện trước mặt nhóm người của Hagun, là hai thiếu nữ... cưỡi sư tử, một trong số đó còn mặc trang phục hầu gái.
Đi theo còn có vài thân ảnh lạ lẫm.
“Stella Vermillion... ” Tay cầm cọ vẽ, Sara Bloodlily thấp giọng nỉ non.
Thiếu niên tóc vàng với thân hình thấp bé, Shinomiya Amane cũng vui vẻ chào hỏi.
“Lại gặp mặt, Kurogane-kun.”
“Shinomiya... ” Vô ý xiết chặt kiếm trên tay, Ikki không ngờ rằng người bằng hữu mình mới quen cách đây vài ngày lại trở thành kẻ thù.
Nhóm người của Hagun, toàn bộ Device đã được cụ hiện, gương mặt ngưng trọng.
“Hội trưởng, vài kẻ trong đó đúng là... đại diện của bảy đại học viện tham dự vào Kiếm Vương Thất Tinh năm nay! ” Đứng bên cạnh Touka, Renren nhẹ giọng nhắc nhở.
“Hô hô, chính xác!” Tiếng cười làm người rợn cả tóc gáy vang lên.
Thiếu niên dẫn đầu, mang chiếc mặt nạ tên hề giang ra hay tay như đang biểu diễn.
“Hân hạnh được gặp các vị! Chúng ta là thành viên của học viện mới thành lập, Akatsuki!”
“Bỉ nhân Hiraga Reisen, a ha, chắc hẳn các ngươi đang thắc mắc vì s... ”
Đúng lúc này, một âm thanh khiếm nhã vang vọng cắt đứt buổi diễn đang hào hứng lên cao.
“Ta... đói bụng rồi.” Đứng bên cạnh Reisen, thân hình cao lớn phải gần ba mét, Big Baby xoa bụng, thấp giọng thì thầm.
Chịu khó chút đi, huynh đệ! Amane không nhịn được chửi thầm, gương mặt Rinna cũng bắt đầu đỏ lên.
Quá mất mặt!
“E hèm, xin cho phép được tiếp tục, chúng ta... ” Reisen ho khan vài tiếng xoa dịu tình thế lúng túng.
Tiếc rằng, lời diễn thuyết chú định lần nữa sẽ bị cắt ngang.
“Vậy ra các ngươi chính là thủ phạm rồi!” Stella hét to một tiếng, lập tức có hành động.
“Dragon Fang!”
Rồng lửa chói mắt mau chóng hình thành, hoàn cảnh trong phút chốc đã trở nên khô nóng.
Trước đánh một chầu lại trong phòng giam tiếp tục trò chuyện, cùng kẻ xấu không cần thiết dài dòng! Đây là phương châm mà ca ca đại nhân thường xuyên dạy bảo.
— QUẢNG CÁO —
“Hừ, phàm nhân thô lỗ!” Rinna hơi trợn mắt, tỏ vẻ bức xúc. Thiếu nữ còn đã chuẩn bị sẵn vài lời thoại tuyệt vời nối tiếp Reisen đâu, bỗng dưng lại bị phá đám.
Đáp lại công kích thô bạo, chiếc cọ vẽ được nhẹ nhàng vung lên.
Ma thuật màu sắc!
Từng đường nét màu lam được phát họa, mau chóng biến thành sóng biển trùng kích, độ cao đạt tới cả mấy chục mét. Khung cảnh hoành tráng tưởng chừng như sẽ thuận lợi dập tắt ngọn lửa nhỏ bé.
Tiếc rằng chỉ chưa tới một giây, nước biển tạo thành từ ma lực đã bị bốc hơi.
“Mạnh như vậy a?” Thấy được kỹ năng dễ dàng bị phá vỡ, Sara thoáng ngạc nhiên. Thường ngày có thói quen khiêm tốn, nhưng bản thân nàng thực chất vẫn là một Blazer hạng A.
Công kích nóng rực vẫn đang lao tới, tuy nhiên cả hai vị tiểu thư nhà Kazamatsuri cũng chưa hề biểu lộ ra chút lo lắng nào, bởi vì...
Khẳng định sẽ có người ngăn được Stella!
Gió bão, bỗng chốc trỗi dậy.
Hỏa long lấy một tốc độ càng thêm nhanh chóng bị đánh tan, thiếu niên tóc dài với khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện.
“Lại là ngươi, tên người xấu này!!” Cừu nhân gặp nhau hết sức đỏ mắt, hỏa diễm quanh người càng bốc cháy mãnh liệt.
Khắc hẳn với Stella, quan sát gương mặt cùng mình có năm phần tương tự, Ikki hơi hoảng hốt.
“Ouma đại ca? Sao ngươi lại... ”
Đứng cạnh Ikki, Shizuku nắm chặt Device không nói lời nào, sắc mặt âm tình bất định.
Cả hai người đều chưa từng ngờ tới việc gặp lại anh trai trong tình huống éo le thế này. Nâng kiếm đối địch với thân nhân của mình, không phải ai cũng tự nhiên làm được.
“Đại ca? Ikki tiền bối, ngươi vừa mới nói hắn là...? ” Stella sửng sốt, khí thế trên người rối loạn một trận.
Liệt Phong Kiếm Đế, Kurogane Ouma, kẻ chưa từng lộ diện trước công chúng trong vòng hơn 5 năm qua, trên khuôn mặt vốn anh tuấn hiện tại còn lưu lấy hai vết sẹo vô cùng bắt mắt, khó bị người nhận ra cũng là dễ hiểu.
Mặc kệ phản ứng từ phía Ikki lẫn Shizuku, trong mắt Ouma bây giờ vẫn chỉ chứa được một thân ảnh duy nhất mà thôi.
“Một thời gian không gặp, Đỏ Thẫm Hoàng Nữ.”
Cảm nhận được khí thế trên người nam tử đối diện so với lần trước càng trở nên kinh khủng, sắc mặt Stella biến đổi.
“Chẳng lẽ ngươi cũng? ”
— QUẢNG CÁO —
Hiểu được thiếu nữ nghi ngờ, Ouma bình tĩnh trả lời.
“Tiếc nuối phải nói rằng... ta vẫn chưa thể bước ra một bước kia. ”
Thời gian gần đây tại Trung Đông, nhiều lần điên cuồng cùng cường giả quyết đấu, thực lực lần nữa tiến bộ rõ rệt. Hắn thật sự cảm giác mình đã tới cực hạn, tuy tinh thần ẩn ẩn bắt được một tia linh quang như có như không, nhưng cuối cùng Ouma vẫn chưa thể may mắn đột phá.
“Nhưng mà... trở thành đối thủ của ngươi, đã là đủ rồi!”
Đại khí rung động, cuốn lên cát bụi làm cho làn da đau rát.
Ouma cũng chưa thật sự dường nào thất vọng. Cách thức trở nên mạnh mẽ còn rất nhiều, không nhất thiết cứ phải trở thành Desperado. Thân thể siêu phàm độc nhất vô nhị của bản thân không phải là minh chứng đó sao.
Khí thế trầm trọng tỏa ra khiến cho toàn bộ người nơi đây như đeo lên mình một ngọn núi đá.
“Sức mạnh này, làm sao có khả năng?!” Trên trán Alice toát ra mồ hôi lạnh, chẳng dám có bất kỳ động tác dư thừa nào.
Áp lực mà Ouma đem lại cho hắn dường như... không hề thua kém độc thủ kiếm sĩ Wallenstein, một trong mười hai tông đồ của Phản Loạn Quân.
Thật sự... không thắng được!
Cắn chặt răng, Alice đang muốn liều lĩnh hành động, thì một bàn tay rắn chắc đã đặt trên vai.
“Đừng!” Ánh mắt ngưng trọng, Ikki khẽ lắc đầu.
Thân thể Alice cứng lại nhưng rất nhanh buông lỏng.
Thật sự mỉa mai, bản thân hắn vốn là một thành viên của Akatsuki, nhưng cuối cùng lại bất ngờ lựa chọn phản bội.
Lý do sao? Chỉ có thể là vì tình yêu mà thôi.
Tình cảm của Shizuku với người anh trai cùng huyết thống, vô tư dâng hiến bỏ mặc miệng lưỡi thế nhân, thật sự đã làm cho tên sát thủ với con tim lãnh khốc như Alice cũng phải rung động.
Kết quả, thiếu niên sát thủ quyết tâm bỏ nghề, có điều hiện thực thì luôn là tàn khốc.
Nghĩ tới tới phản ứng của sư phụ mình sau sự việc lần này, gương mặt thanh tú theo bản năng hiện lên vài phần sợ hãi.
“Xem ra... bản thân mình đã làm chuyện ngu ngốc rồi. ” Alice cười khổ một tiếng, nhưng chưa hề có nhiều hối hận.
...