Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 5: Chương 5: Đừng gọi ta Goblin Slayer II




“Cảm ơn... Ta thực sự rất cảm ơn. Alan đại nhân”.

Bard lần này trịnh trọng dùng kính ngữ, giọng nói có vẻ nghẹn ngào. Ai gặp người thân của mình bị thê thảm như vậy cảm xúc đi xuống cũng là dễ hiểu, những người khác cũng cúi đầu tỏ vẻ biết ơn.

Alan liếc mắt nhìn trên tay một đống đồng tiền, trong số đó nhiều đồng còn lấm tấm bùn đất, hơi hơi lắc đầu.

Nhẹ nhàng trả lại số tiền cho người phụ nữ trung niên bên cạnh, hắn quay đầu rời đi.

“Công hội bên kia đã có thù lao, không cần trả thêm.”

Trước khi lên ngựa Alan còn dừng một chút và nói “Ngươi có thể cân nhắc đưa cháu gái đi thần điện, kể ra tình huống có thể sẽ được nhận làm tu nữ, ở đó sẽ có người chăm sóc.”

Vài tiếng vó ngựa lại lộp cộp vang lên trên mặt đường yên tĩnh.

Một chút cảm giác mệt mỏi đột nhiên xuất hiện.

“Thế gian này, bất hạnh nhiều vô kể. Cho dù mạnh mẽ như thần minh cũng không thể nào quản hết được tất cả mọi việc. ” Alan vừa đi trên lưng ngựa vừa cảm thán.

Giờ phút này, hắn càng khắc sâu cảm giác được mình có bao nhiêu nhỏ bé.

- ---------

Sau đó trong ngày, Alan lại tiếp tục nhận 2 cái nhiệm vụ thảo phạt goblin từ mạo hiểm giả công hội. Ở nữ tiếp tân Aubrey ánh mắt kính nể và cổ vũ, chạy đi chạy về thêm vài đợt, bận rộn một ngày đến gần hoàng hôn mới kết thúc.

Tổng cộng xử lý 28 chỉ Goblin, trong đó còn có 1 con Hobgoblin. Được rồi, có lẽ hắn cũng nhiễm lên thói quen của Goblin Slayer, giết goblin luôn đếm số. Truyện Linh Dị

Quá trình thảo phạt đống goblin này với thực lực của Alan hiện giờ cũng xem như là thuận lợi. Cứ một kiếm một chỉ goblin.

Nói tới thực lực, sợ rằng nửa năm trước hắn cũng chỉ có thể cho goblin đưa đồ ăn cộng thêm trang bị. Biến hóa quả thật thấy rõ rệt.

Chưa kể đến chức năng xuyên qua thứ nguyên, đó là như thế nào vĩ lực, đến cả thần linh cũng khó có thể làm được.

Tuy Alan luôn mồm mắng cái hệ thống ‘rác rưởi’ nhưng thực tế hắn khắc sâu hiểu rõ hệ thống số liệu hóa trợ giúp mình trong tu luyện và học tập rất nhiều.

Nếu không có hệ thống, ở cái thế giới hỗn loạn thế này không biết khi nào sẽ chết ở trên tay ma vật. Cho dù may mắn trở nên nổi bật cũng chưa hẳn là cái gì chuyện tốt, sẽ bị một số ‘Thần Linh’ lọt mắt xanh.

Thần ở cái thế giới Goblin Slayer nhìn qua cũng không phải là cái gì hiền lành trận doanh, cả chính thần lẫn ma thần.

Xem qua thiết lập thấy cái cách rải xúc xắc quyết định vận mệnh của các anh hùng, cũng như tạo ra các chủng tộc đấu đá lẫn nhau, hoàn toàn là xem vạn vật làm con cờ, con khỉ để đùa nghịch.

Cấp thấp sinh mệnh trong mắt bọn họ chỉ dùng để giải trí cho quảng đời dài dòng của sinh mệnh.

Alan tuy cảm thán nhưng cũng không cảm thấy dường nào tức giận.

Mạnh được yếu thua vốn là vĩnh hằng đạo lý, hơn nữa với chút thực lực bây giờ hắn dù muốn cũng không quản được. Cùng lắm thì đợi đến hắn cường đại rồi quay lại một cái tát chụp chết những tên đã từng làm hắn khó chịu.

Greenleaf tửu quán,

Nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu nho, miệng cắn một miếng thịt. Alan trên nét mặt lộ ra một vẻ thỏa mãn. Nói tới rượu thì thế giới này rượu ướp quả thật không tệ. Thanh ngọt nhẹ nhàng, chỉ có một chút chát, độ cồn cũng vừa phải.

Nhìn trước mắt một đống đồng xu, đó là toàn bộ thù lao của 3 nhiệm vụ diệt goblin hôm nay.

Tất cả tổng cộng cũng chỉ khoảng 7 đồng bạc, thêm vài tiền đồng như số lẻ.

(Tiền tệ hệ thống của cái thế giới này chia làm Tiền vàng > Tiền Bạc >> Tiền Đồng.)

Miễn cưỡng đủ ăn một ngày 3 bữa trong thành Bedford, hơn nữa còn chỉ là vừa đủ nhét bao tử, chứ đừng nói tới mua ma thú thịt. Hèn gì nhiều mạo hiểm giả rất không thích tiếp nhiệm vụ tiêu diệt goblins.

Đừng xem mạo hiểm giả cái tầng lớp này sao cho cao thượng, vì nước vì dân cái gì. Hầu hết các mạo hiểm giả cũng chỉ theo đuổi tiền tài, danh vọng, tóm gọn là vì danh lợi.

Điều này cũng xem như ‘nhân chi thường tình’, mạo hiểm giả cái ngành này hệ số nguy hiểm cực cao, không lẽ bắt người ta liều mạng vì một đám người không quen biết sao. Thối tha trong đó cũng nhiều vô kể.

Tranh công đoạt lợi, lấy đồng đội làm mồi nhử cũng không hiếm lạ. Hắc ám nhất ở đâu luôn là “nhân tâm” a.

Dù là ‘nhân vật chính’ Goblin slayer, theo Alan thấy hắn là người tốt không sai, nhưng vì quá khứ bi thảm trải qua, Goblin slayer chỉ toàn lo sát goblin, còn những nhiệm vụ chinh phạt quái vật khác thì một mực mặc kệ.

Tuy rằng nói như vậy, nhưng mà...

“Ít ra trước khi thăng cấp, tiếp tục giết Goblin a.” Alan thầm nhủ.

Nhớ tới việc thấy qua còn một xấp goblin thảo phạt nhiệm vụ gắn ở công hội, hắn thực tế cũng rất bất đắc dĩ, ở thành lớn như thế này tập trung toàn mạo hiểm giả cao cấp, nhiệm vụ lương cao thì rank thấp quá hắn không nhận được.

Tìm đồng đội hắn cũng không thích, mới làm mạo hiểm giả Alan cũng không biết nên tin ai. Làm việc lặt vặt thì không hạ được da mặt, hắn xuyên qua thế giới là để tăng cao thực lực đó a. Rốt cuộc chỉ còn lại hầu như toàn nhiệm vụ thảo phạt goblin cho tay mới.

Ta cũng không muốn bị gọi là 【Goblin Slayer II】

Alan thở dài, sau đó lại uống một hớp rượu.

“A, ở một cái thế giới lạnh lẽo lại hắc ám, vẫn là chỉ có vị cồn này mới có thể cho ta một chút an ủi. ”

Đêm cứ thế từ từ trôi qua...

- -----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.