Dưới sự kinh hãi của đoàn người, xuất hiện là như thế nào một con ma vật.
Thân hình nó khổng lồ không biết gấp bình thường Arachas bao nhiêu lần, độ cao phải tới hơn 30m. Giáp xác màu nâu đất dầy cộm đầy gai ngược bao bọc quanh thân thể.
Nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, nhanh chóng kéo ra khoảng cách.
Alan ánh mắt bây giờ đã chưa từng có nghiêm túc. Vì trước mắt hoàn toàn là một con ma vật cấp cao nhất, có thể vẫn là bên trong tối cường cái loại này.
“Sức mạnh hoàn toàn bị nghiền ép. Phản ứng cũng rất nhanh. Có trí tuệ không thấp, biết dùng mai phục đánh lén.”
“Lớp giáp xác quá dầy, cắt đứt là không có hy vọng, nhưng vẫn có nhiều chỗ chỗ lộ ra đầu khớp có thể lợi dụng...”
“Một điểm yếu là đầu, nhưng không bài trừ khả năng là quái vật chơi trò dụ địch... ổn một chút...”
“Ma lực, không cảm giác được, khả năng rất ít...”
“Năng lực ít nhất phải tương tự như Arachas bình thường, phải cẩn thận nó độc dịch và nhả tơ...”
Alan nhanh chóng phân tích trước mắt có được tình báo nhằm cho ra thích hợp chiến thuật.
Chỉ cần hơi sơ ý là có thể bị đánh trúng, tuy lấy thể chất hiện tại của hắn bị một đòn còn không tới nỗi lập tức ngủm nhưng trọng thương, gãy mấy cái xương sườn, xuất huyết nội tạng gì đó là nhất định.
“Đúng thật là xui xẻo!. Đi lang thang cũng gặp phải trùm cuối...” Alan oán thầm.
Đừng thấy hắn liên tiếp làm thịt mười mấy cái ma vật đẳng cấp cao là tưởng lũ quái này dễ đối phó.
Đó là do Alan mỗi lần đều chuẩn bị đầy đủ, hơn nữa công hội tình báo trước đó cũng có sơ bộ, có thể thong thả hoạch định một chút chiến thuật.
Còn trước mặt cái này... Arachas cũng không phải lần đầu hắn gặp qua nhưng chưa từng có khủng như vậy.
“Biến dị quá đáng a!”
Hắn biết mình dù cố gắng chạy cũng khó có khả năng thoát được, tại chỗ tuy là rừng cây nhưng địa hình bằng phẳng, lấy tốc độ của con quái vật biển hiện ra cũng đủ đuổi theo hắn.
Hơn nữa, hắn không ngốc tới nỗi nghĩ mình có thể cùng với trước mắt cái này to con so thể lực.
“Các ngươi lập tức dẫn người chạy mau a.” Cũng không quay đầu lại, Alan lên giọng quát.
Thiếu nữ tư tế toàn thân run lên, khuôn mặt nàng giờ phút này không có tí nào huyết sắc, nhưng vẫn cố lấy can đảm cắn môi, dường như còn tính nói chút gì.
Nhưng bị dẫn đầu Basch cầm thuẫn cản lại.
“Làm theo lời vị này các hạ nói. Chúng ta phải nhanh.” Basch trầm giọng nói.
Hắn cũng hiểu đây đã là lựa chọn tốt nhất. Nữ tư tế dùng hết thần thuật số lần, không có sức chiến đấu.
Còn bị trọng thương hắn ở lại hoàn toàn cũng là vướng tay vướng chân. Hơn nữa,...
Nhín thoáng qua hai đứa trẻ vẫn còn sợ hãi nhắm mắt lại, run rẩy ôm chặt lấy mẹ của chúng. Basch trong nội tâm cũng là bất đắc dĩ.
Nhóm người lập tức hỗ trợ đám trẻ lên xe ngựa, cũng không nhìn lại vội vàng thoát đi.
...
Vài tia nắng cuối cùng trong ngày cũng đã sớm tắt, những vì sao không biết từ lúc nào cũng đã thắp sáng.
Ánh sáng yếu ớt chiếu rọi bầu trời đêm làm cho Alan không đến nỗi không thấy được bất cứ thứ gì.
“Xem ra bây giờ là chuyện riêng rồi! Ngươi là tới báo thù cho lũ cháu chắt sao. Tên to con!”
Alan dẫn đầu mở giọng khiêu khích, chân phải còn đạp đạp lên xác một con Arachas cạnh đó.
Tuy không chắc là con quái vật to lớn này có nghe hiểu ý mình, nhưng thêm cái động tác minh họa tìm chết trên thì chắc hẳn không là vấn đề.
Hơn nữa trên thân Alan dính nồng nặc mùi máu tươi của lũ nhện, nhảy vào sông cũng rửa không sạch, cũng hết đường chối cãi.
Con Boss Arachas, Alan tạm gọi nó là Boss đi.
“Cái kia tạo hình, cái kia kích thước, cái kia bá khí hình dáng, tuy nhìn có hơi ngu đần nhưng nó không là Boss thì còn là gì.”
“Kreeeehhhhhhhhhh.”
Như đáp lại Alan, Boss Arachas lại một lần cao giọng gầm thét.
Mặt đất ầm ầm chấn động.
Nhanh! Trái ngược với bộ dáng gồ ghề của nó, con Boss Arachas di chuyển cực kỳ nhanh chóng.
Tám cái chân thoan thoắt giơ lên hạ xuống, mỗi lần cử động là lưu lại mặt đất một sâu hoắm lỗ hổng, đất đá vương vãi khắp nơi.
“Cứng đối cứng với nó mới thật là ngu xuẩn.”
Alan vừa chạy loanh quanh, lợi dụng nhiều cây cối làm chậm lại bước chân con quái.
Hắn vừa chạy thỉnh thoảng lại dùng một hay nhiều cái hũ to bằng nắm tay từ trong tình thần không gian lấy ra liên tục vứt về phía quái vật.
Đó là một loại dầu hỏa đặc chế, tính dính cực cao. Không sai, Alan tính là chơi hỏa công! Đây là một phương án tốt để đấu với cái này to lớn ma vật.
Chỉ trong chưa tới 10 phút, khắp thân hình con quái vật nhơm nhớm dính đầy dầu hỏa, một mùi gay mũi bốc lên trong không khí.
Thấy dễ dàng nhưng thực ra không phải vậy.
Alan tốc độ đủ nhanh nhẹn để tránh né là thứ nhất, thứ hai là tinh thần không gian trữ vật của hệ thống, và cuối cùng, là Alan có tiền, hơn nữa tiền đủ nhiều,
Hắn quăng ra toàn bộ số tích cóp có trong không gian, cũng phải hơn 500 bình, do đặc chế thêm tính dính nên giá trị ước chừng 300 đồng vàng.
300 đồng vàng a, 300 đồng vàng là như thế nào một con số.
Bình thường một mạo hiểm cao cấp tiểu đội như rank Silver liều mạng phấn đấu một năm, may mắn không bị treo cũng chưa chắc kiếm lời được nhiều như vậy.
Đừng quên chi tiêu còn phải trừ cho ma dược, bảo dưỡng trang bị, trị thương các thứ. Nên tiền lời 300 đồng vàng đã là khá nhiều.
Nên ai mà dư giả đi mua một đống luyện kim dầu hỏa chất ở nhà. Còn dễ cháy nổ nguy hiểm. Xác định không phải tính đi làm khủng bố?
Goblin Slayer đã tính là một kẻ khá thích chơi âm chiêu như đốt nhà, độc dược các loại mạo hiểm giả, nhưng hắn mỗi lần mạo hiểm cũng chỉ mang có lẻ tẻ mấy bình.
Vậy nên, chỉ có Alan mới chơi chuyển được kiểu như vậy.
Cái này có thể được xem như là Alan trong giới mạo hiểm giả độc hữu chiến thuật, giúp hắn săn giết vô số cao cấp ma vật.
Chiến thuật trong chiến thuật, đỉnh cao trong đỉnh cao... ‘Khắc kim’ chiến pháp.
Đơn giản chính là gia dùng tiền đập cũng có thể đập chết ngươi!
“Kreeeehhhhhhhhhh.”
Con quái vật lại lần nữa gầm lên, dường như nó đối với việc đuổi theo Alan đã mất đi kiên nhẫn. Boss Arachas đột nhiên nâng cao đầu, để hở phần bụng.
Từng tiếng xé gió vang lên trong không khí, theo sau là từng mảng lưới nhện trắng toát lấp lóe ánh xanh.
“A, mới chút đã không nhịn được.” Dù hắn biết cái này to con thiếu văn hóa là sẽ không hiểu. Alan vẫn mỉm cười trào phúng. Một phần cũng là vì để dịu đi áp lực trong lòng.
Dưới chân nhưng lại thoáng tăng tốc, nhanh nhẹn dựa vào cây cối tránh ra từng mảng lớn tơ nhện.
Nhìn đã sắp tới chỗ doanh trại lúc trước, Alan khóe miệng hơi nhếch lên.
Sau đó, đột nhiên xoay người lại chạy về phía con Boss Arachas, giết cái hồi mã thương.
Boss Arachas đang điên cuồng bám theo động tác cũng như khựng lại một chút... Ngoài bất ngờ ra, thì bản năng hoang dã của con vật cũng cảnh báo cho nó biết, sinh vật nhỏ bé trước mắt này có chút nguy hiểm.
Alan ánh mắt giờ phút này đã trở nên cực kỳ chuyên chú. Hai tay nắm chặt lấy trường kiếm 《Elucidator》, dồn một lượng lớn ma lực vào bàn chân, cũng như toàn thân thể.
Tung người, nhảy lên!
Đáp lên một chiếc gai ngược trên thân con quái vật khổng lồ, Alan thân hình khéo léo lướt lên tới nó đầu khớp xương,
Toàn lực vung kiếm, chém mạnh!
Vết cắt tính ra cũng không sâu so với thân thể khổng lồ của con Boss Arachas, chừng 1/5 là tối đa, gân cốt con quái quả thực bền chắc ngoài Alan dự liệu, như chém vào một bó sao su.
Thậm chí thanh kiếm còn nhiều lần mém chút là bật ra khỏi tay. Quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Boss Arachas vùng vẫy trong đau đớn.
Vung vẩy từng cái chân to nhằm hất ra Alan. Tuy nhiên, trước đó hắn đã nhanh chóng nhảy sang cái chân khác tiếp tục công việc. Thể lực và Ma lực trong người cấp tốc tiêu hao.
Tiếng kêu thảm liên tiếp vang lên. Đại địa bị giày xéo, cây cối đổ một mảng lại một mảng lớn.
“Crack!!!.”
“...Ahhhh.”
Alan lần đầu tiên kêu lên đau đớn, khóe miệng rỉ ra máu tươi.
Sau khi cắt tới cái khớp xương thứ 11 (một chân cua có 2 khớp xương chính), hắn rốt cuộc xui xẻo bị hất văng ra ngoài.
Liên tục đụng gãy vài chiếc đại thụ, cũng may thân thể hắn đủ cứng, đồng thời bộ giáp chất lượng đạt chuẩn, nếu không thì nửa đời sau sợ là phải ngồi xe lăn.
Ráng vươn người dậy tiếp tục chạy, tốc độ của hắn chậm lại rất nhiều. Nhưng con Arachas khổng lồ tốc độ dường như cũng rớt chừng vài phần.
Cũng phải, phân nửa chỗ khớp chính gân tay gân chân bị thương. Nhìn cái kiểu nó di chuyển không cân đối quả thật trông khá là buồn cười.
Lại chạy một hồi, Alan lại móc từ tinh thần không gian ra một nắm viên cầu màu trắng, hai tay mỗi tay ước chừng 3 viên, đây là một loại luyện kim bom khói. Lần này hắn lại đầu tư thêm 3 cái đồng vàng... Tiền lẻ mà thôi.
“Parva ignis... ardere!”【Tinder】
Khẽ niệm một dòng chú ngữ, một cái thật đơn giản nhóm lửa ma pháp, thường thì Alan chỉ dùng để nấu ăn là cùng. Nhưng vào giây phút này đây nó còn có một công dụng khác.
Ngòi nổ của những quả bom khói cháy sáng lên lập lòe, khá là nổi bật trong màn đêm tối.
Bom khói quăng về phía trước tạo lên mảng lớn sương trắng, sau đó Alan cũng không ngần ngại lao vào màn khói.
Theo sau là con quái vật khổng lồ vẫn gào thét, có lẽ bị thương làm nó càng thêm điên cuồng...