Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 175: Chương 175: Không bao giờ được đáp lại




Blazer ngoài năng lực chiến đấu, tri thức vẫn là khá quan trọng. Rèn luyện thân thể, khống chế ma lực, cho tới kiến thức thiên khoa như cấu tạo tế bào, định luật vật lý đều nên có hiểu biết, để vận dụng năng lực hiệu quả hơn.

Sở hữu vô số kỹ năng học tập, giảng giải lý thuyết cho một đám Blazer chưa tốt nghiệp, với Alan mà nói hoàn toàn không có chút áp lực nào.

Hắn thật sự cảm thấy làm giáo viên... tính ra đúng là thú vị.

Sau khi tan học,

Stella lập tức bị một đám nữ sinh vây quanh, kéo đi ra ngoài dạo phố.

Alan thấy trải nghiệm như vậy cũng tốt, tại Vermillion, trước giờ Stella luôn lao đầu vào luyện tập. Bên cạnh đó, thân phận của thiếu nữ rất khó có thể tìm được đối tượng để mà bình đẳng giao lưu. Có Vier đi theo, Alan cũng không hề lo lắng em gái ngây thơ chịu thua thiệt.

Trên hành lang, hai nam tử trẻ tuổi sóng vai bước chậm.

“Ikki, ngươi chẳng lẽ thức suốt đêm?” Chứng kiến bộ đáng thiếu sinh khí của thiếu niên bên cạnh mình, Alan dò hỏi.

Hai mắt hiện vòng đen như gấu trúc, hơi thở nặng nề. Bất cứ ai đều dễ dàng nhận ra được trạng thái đối phương không đúng lắm.

“Lão sư, phòng ngủ của ta, ra chút vấn đề... ” Ikki miễn cưỡng tươi cười, nhưng trong nội tâm có bao nhiêu đắng thì chỉ có mình hắn rõ.

“Ha, ngươi không phải luôn ở một mình sao, đừng nói là... Shizuku?” Alan đột nhiên nhớ tới tiểu loli ác miệng kia, có vẻ như còn là huynh khống a.

Thiếu niên cười khổ gật đầu.

Hôm qua, sau khi kết thúc rèn luyện buổi chiều, Ikki vừa về tới chỗ ở thì bất ngờ gặp phải em gái mình Shizuku. Vốn dĩ đơn giản là tình huống anh trai em gái lâu ngày không gặp đơn độc trò chuyện, có điều sau khi chập tối, Shizuku... đột nhiên đòi ngủ lại.

Thiếu nữ đã trưởng thành, Ikki làm sao có thể đáp ứng, hơn nữa tình huống khẳng định vi phạm nội quy nhà trường.

Tuy Shizuku luôn miệng nói chỉ ngủ chung tâm sự, nhưng Ikki không hiểu sao có cảm giác nếu mình còn ở lại, e rằng sẽ có vài thứ khó mà giữ được. Hắn cũng không thể huyên náo lên cho mọi người đều biết đi.

Thế nên, dưới tình huống nguy cấp, bất đắc dĩ dùng Ittou Shura thoát khỏi trói buộc, tiếp đó, một mạch chạy ra công viên ngủ bụi, tới sáng vẫn chưa dám quay về ký túc xá.

“Ngươi đủ khổ cực, Ikki-kun.” Alan tỏ ra thông cảm.

Nếu là Yuudai, tên kiếm vương muội khống kia, khẳng định đã sớm vui vẻ đáp ứng.

Không biết từ đâu lấy ra một tấm thẻ điện tử, hắn tiện tay ném qua.

“Vật này là...?”

“Thẻ ra vào ký túc xá giáo viên của ta ở trường học. Một khu biệt viện nhỏ, vẫn khá yên tĩnh, ngươi cứ tạm thời ở đó a. ”

Khác với Stella, thân phận Alan ngoài là trợ giảng, nhân viên nhà trường, thì còn là phân hội trưởng đại diện của Liên Minh. Cao tầng học viện Hagun tất nhiên không thể nào an bài cho hắn gian phòng bình thường như đối với những giáo viên khác được.

“Alan lão sư, vậy rất bất tiện cho ngài đi?” Nhìn thẻ ra vào trong tay, Ikki lâm vào do dự.

“Ha ha, đây là nhà trường cấp theo tiêu chuẩn, nhưng ta chưa từng có dự tính ở lại chỗ đó bao giờ. Bỏ thì đáng tiếc chi bằng tận dụng. Yên tâm, học viện bên kia, ta sẽ gửi tin nhắn nói rằng cho ngươi mượn làm sân tập luyện.”

Thực tế chính là như vậy, không phải Alan khách sáo. Chuyến đi Nhật Bản lần này, vài ngày nay và cả trong tương lai, hắn khẳng định bận rộn, dù ban ngày tới Hagun cũng khó được, chứ đừng nói buổi tối về ngủ tại trường.

Không có biện pháp, rảnh rỗi là tới tiệm bánh làm công cùng bà chủ tiệm xinh đẹp, hoặc phải đi đến bệnh viện tư nhân nào đó cùng nữ bác sĩ kiểm tra sức khỏe. Thỉnh thoảng, vẫn phải tham dự vài khóa học vẽ tranh.

Thường xuyên còn là ca đêm, rất hao tổn tinh lực và tâm thần. Dù sở hữu thể chất siêu phàm, Alan thật sự cảm thấy hông mình mỗi ngày đều ê ẩm.

“Cảm tạ, lão sư. ”

Bỏ nhà ra đi như Ikki, tiếp viện kinh tế hoàn toàn là bị đoạn tuyệt. Tuy thân làm Blazer, vẫn có trợ cấp nhưng do thứ hạng thấp nên vô cùng ít ỏi. Nếu không phải Alan giúp đỡ, trường hợp không thể quay về ký túc xá, hắn chỉ có thể đóng vai người vô gia cư rồi.

“Không cần phải khách sáo!” Alan phất phất tay.

Đợi khi thiếu niên kỵ sĩ hoàn toàn rời khỏi, hắn mới lần nữa chậm rãi mở miệng.

“Theo lão sư ta nhận thấy, ngươi thật là can đảm đó, bạn học Shizuku. ”

Lập tức, giá rét bao phủ toàn bộ hành lang, hoa cỏ bên đường trong phút chốc bị đông cứng.

“Đúng là không nhớ lâu... quên ai chỉ giáo cho ngươi cách thông qua khống chế phân tử dao động để điều khiển nhiệt độ rồi sao.” Đối với công kích bất ngờ, Alan cười rộ lên.

Khung cảnh lập tức như chịu thời gian đảo ngược, từng mảnh băng sương mau chóng tan chảy rồi biến mất không còn tăm tích.

“Ngươi cái tên này... ” Thân ảnh nhỏ nhắn lập lòe hiện ra, Shizuku tức giận trợn mắt nhìn chằm chằm Alan.

“Chuyện của ta và ca ca đại nhân, không mượn người khác vô cớ xen vào!”

“Vô cớ? Ngươi chắc chứ. Ta bây giờ đã là giáo viên a, biển sâu... ma pháp thiếu nữ Lorelei?”

Bị người nhắc đến hắc lịch sử, sắc mặt thiếu nữ tóc bạc nhanh chóng đen lại, không nói hai lời rút ra Device, quyết tâm rạch vài phát trên khuôn mặt thiếu đánh trước mắt lại tính tiếp.

Có điều khi chưa kịp công kích đối thủ, Shizuku chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng một trận. Lúc hồi thần thì đã bị người tóm được cổ tay, nâng cao lên đè sát vào vách tường.

“Ngươi... ngươi tính làm gì!” Giọng nói lúc này đã theo bản năng nhiều hơn một tia e ngại.

Tương tự như vô số lần trước kia, đối đầu với tên trùm phản diện lớn nhất thế giới, tiểu thư nhà Kurogane vẫn như cũ đóng vai một con mèo nhỏ bất lực đáng thương.

“Ta cũng không ngờ, hóa ra người ngươi thầm yêu mến, lại là ca ca ruột thịt của mình. ” Chỉ bình thản trần thuật sự thật, nhưng lại khiến cho toàn thân thiếu nữ trở nên cứng ngắc.

“Phải thì thế nào!” Bị chạm đến tâm sự cấm kỵ, nhưng bất ngờ rằng lần này Shizuku lại không hề có chút nào xấu hổ.

Con ngươi màu lục quật cường nhìn thẳng vào Alan, thiếu nữ tóc bạc gầm nhẹ.

“Alan Vermillion, một người ngoài như ngươi, làm sao biết được những gì Ikki ca ca phải chịu đựng... làm sao có thể biết được mối quan hệ của chúng ta!”

“Ngươi đừng tỏ ra cái gì mình cũng hiểu!! ”

Cảm xúc mãnh liệt thật sự khiến Alan phải thoáng sửng sốt, vô tình buông lỏng ra bàn tay.

Hoàn cảnh trở nên yên tĩnh tới châm rơi cũng thể nghe được.

Thở dài một hơi, Alan mới tiếp lời.

“Shizuku, quá khứ thuộc về Ikki, ta đúng thật là không quá hiểu rõ, có điều... ”

“Tình cảm của ngươi, chắc chắn không bao giờ được đáp lại. Ta nghĩ rằng hơn ai hết, ngươi phải hiểu rõ điều đó... Cứ tiếp tục thế này, sẽ chỉ làm cho chính mình bị tổn thương mà thôi. ”

Hắn không hy vọng thiếu nữ trước mặt đi trên một con đường chú định sẽ chẳng có kết cục tốt.

Tiếc là, sau khi nghe được lời khuyên chân thành, phản ứng của Shizuku lại trở nên càng thêm quyết liệt.

“Chuyện của ta... không cần ngươi quan tâm!” Lời nói so với hàn băng còn lạnh lẽo, cự tuyệt hết thảy hảo ý.

Ta đã cố hết sức... Alan thầm than.

Bất đắc dĩ đành phải cáo từ, hắn đã mất hứng thú tiếp tục trò chuyện cùng với thiếu nữ cứng đầu này.

Chỉ hy vọng, thời gian sẽ khiến cho nàng tự thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn đó a.

Lặng lẽ quan sát thân ảnh quen thuộc dần dần đi xa, đôi mắt thiếu nữ thoáng qua vẻ phức tạp.

“Đúng là vẫn như trước, tên đáng ghét... thích xen vào việc của người khác. ” Shizuku khẽ lẩm bẩm, cho ra những lời khó nghe nhưng giọng điệu lại bất tri bất giác nhu hòa rất nhiều.

Những gì Alan nói... nàng tất nhiên đã sớm nghĩ đến.

Là người hiểu rõ ca ca của mình hơn ai hết, Shizuku chắc chắn người hiền lành và chính trực như Ikki... tuyệt đối khó có thể chấp nhận được một thứ tình cảm vặn vẹo như thế.

Thiếu nữ trong mắt anh trai, sẽ chỉ vĩnh viễn... vĩnh viễn là một người em gái mà thôi.

Nghĩ tới đây, nắm tay Shizuku siết chặt lại tới mức trắng bệch.

Có điều...

“Đối với ta mà nói, không sao cả!”

Chỉ cần ca ca đại nhân cảm nhận được hạnh phúc là đủ rồi.

Tới khi Ikki ca ca tìm được người thật lòng yêu thương chính mình, tình thân, tình bạn hay tình yêu... tất cả những thứ mà hắn thiếu, nàng sẽ bù đắp cho tất cả.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.