Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 168: Chương 168: Kỵ sĩ lưu ban




“Kurono-chan, ngươi đối với thiếu niên kia có lòng tin như vậy?”

Đi trên hành lang, Saikyou Nene hướng về phía bạn tốt hỏi thăm. Kurogane Ikki nàng cũng nhìn thoáng qua, quả thật không tệ, ài... và còn khá đẹp trai. Nhưng với lượng ma lực ít ỏi như vậy, liều lĩnh quyết đấu với Blazer hạng A thì có hơi quá đáng rồi.

Theo thói quen rít một điếu thuốc, Kurono trần thuật.

“Ta chỉ muốn cho Ikki một cơ hội để đối đầu với cường giả đứng đầu trong đồng lứa, còn việc từ bỏ hay tiếp tục con đường kỵ sĩ... thì phải do chính hắn quyết định. ”

Năm ngoái khi Kurono chưa lên làm hiệu trưởng, học viện Hagun chịu áp lực từ gia tộc Kurogane, đã lấy lý do chỉ số ma lực không phù hợp để cự tuyệt Ikki tham dự vào tất cả khóa học thực chiến, quá đáng hơn, nếu tự ý quyết đấu thì sẽ bị đuổi học.

Điều này tất nhiên dẫn đến thiếu niên không đủ điểm mà phải ở lại lớp, quá khứ chưa từng có cơ hội chứng minh chính mình trước những học sinh khác.

Nhưng bây giờ có vẻ như lại xuất hiện một cơ hội hiếm có.

Quyết đấu với Blazer hạng A, dù thua cũng là điều hiển nhiên, sẽ không ai chê cười gì.

Hơn nữa, người trẻ tuổi đó... chịu đả kích còn thiếu sao? Kurono có chút bất đắc dĩ dĩ thầm nghĩ.

Về phần thắng? Chiến thắng không phải không tồn tại, nhưng xác xuất chính là vô cùng ít ỏi.

Ikki, khi chứng kiến ngọn núi cao mà dù cố gắng thế nào cũng khó mà vượt qua, ngươi sẽ lựa chọn thế nào đây?

Sàn đấu cuối thông đạo đã lờ mờ có thể thấy được, một âm thanh bất ngờ vang vọng bên cạnh Kurono.

“Sắp xếp kỵ sĩ hạng F đối đầu với Stella, còn phải ở lại lớp, ngươi thật ra là tính làm gì?”

Lúc nào??

Con ngươi của vị hiệu trưởng này lập tức co rụt lại, thân hình mau chóng lùi về phía sau một khoảng cách.

Nene thậm chí đã theo phản xạ cụ hiện ra Device hình chiếc quạt xếp, bày sẵn thủ thế, chuẩn bị phát động năng lực.

“Ngươi... ách, là Alan điện hạ, hù chết thiếp thân. ” Trông thấy người quen, tiểu loli mặc bộ Kimono tao khí tràn đầy, vỗ vỗ bộ ngực nhỏ nhắn nhẹ giọng oán trách.

Kurono cũng thở ra một hơi, đồng thời trong lòng theo bản năng dâng lên cảnh giác.

Có thể thành công tiếp cận phạm vi cực kỳ gần, tránh được cảm giác của nàng lẫn dạ xoa cơ, cường giả xếp hạng Top 3 tại Liên Minh... quả thật nghe rợn cả người. Nếu như đối phương có ác ý...

Nhị hoàng tử Alan Vermillion, xem ra trước giờ bản thân vẫn là xem nhẹ người trẻ tuổi này.

“Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta, hiệu trưởng Shinguuji?” Dường như không có chuyện gì xảy ra, Alan nhắc nhở, đôi mắt thì vẫn chăm chú nhìn về hướng cuối hành lang, nơi mà hai thân ảnh đang chậm rãi bước lên sân đấu.

Lấy lại tinh thần, Kurono mới tiếp lời.

“Thực tế, ta chỉ đơn giản cho rằng Ikki có tư cách để đánh với công chúa Stella một trận. ”

“Ha, một kỵ sĩ hạng F? Hệ thống xếp loại chẳng lẽ ra vấn đề gì sao?” Alan khẽ nhíu mày.

Hệ thống đánh giá của Liên Minh vận hành nói tới cùng vẫn là do người làm chủ, có chút sơ sót cũng dễ hiểu.

Giờ tới phiên Kurono bối rối.

“Chuyện này... điện hạ, theo Liên Minh phân loại, Kurogane Ikki... đúng thật là chỉ có thể xếp hạng F. ”

“Vậy xem ra, hắn hẳn có gì đó đặc biệt rồi!” Giọng nói mang theo một chút tò mò, hắn tin tưởng cường giả như World Clock sẽ không đem chuyện này ra đùa giỡn.

“Từ từ, họ Kurogane?” Alan như sực nhớ ra điều gì.

Tiếp tục đắm mình trong mùi vị của khói thuốc, Kurono giải thích.

“Có lẽ ngài chưa biết, Ikki vẫn là dòng chính của nhà Kurogane. Liệt Phong Kiếm Đế Kurogane Ouma chắc điện hạ từng nghe qua. Ikki và Ouma... là huynh đệ có cùng huyết thống. ”

Đâu chỉ nghe qua, hắn còn đang ở dưới tay bản hoàng tử siêng năng kiếm sống đây.

“Điều này... đúng thật là bất ngờ!” Ánh mắt Alan lúc này đã tràn ngập hứng thú.

Nhớ tới treo trên mép tiểu nữ hài ác miệng nào đó thỉnh thoảng nhắc tới ‘ca ca đại nhân’, hắn ban đầu cứ tưởng rằng nói về Ouma, hóa ra... lại là thiếu niên trước mặt rồi.

Phế vật lưu nghịch tập? Trừ kiếm vương muội khống Yuudai, giờ thêm một mô bản nhân vật chính nữa, kỵ sĩ lưu ban?

Tuy nhiên, sao vẫn cứ cái kịch bản rối rắm giữa anh trai và em gái... tương lai Nhật Bản rất đáng lo a, chắc hẳn có dịp phải nhắc nhở Tsukikage một chút.

Bỗng nhiên, vành tai hắn khẽ nhúc nhích.

“Ngươi tính đi đâu, dạ xoa cơ đại nhân?!”

Thanh âm sâu kín khiến bước chân tiểu loli đang lén lút như bị định hình.

“A ha ha, hoàng tử điện hạ, thiếp thân... thiếp thân có chuyện gấp rồi. ” Lấy chiếc quạt che lại khóe miệng, Nene lúng túng hồi đáp.

“Có lẽ ta nên gửi mấy cái giấy nợ tới Liên Minh để... ”

“Làm ơn xin đừng!”

Thấy được con hàng bên cạnh mình vứt hết mặt mũi ôm đùi chủ nợ khóc lóc cầu xin, gương mặt Kurono đen lại, thầm hối hận bản thân tại sao từng mủi lòng thuê kẻ đang nợ nần chồng chất này tới Hagun làm việc.

Thử giật chân vài lần vẫn không thể nào dứt bỏ vật thể đang bám vào, Alan mới bình tĩnh lên tiếng.

“Thật ra... ngươi muốn xóa nợ cũng chẳng hề khó khăn. ”

Nghe vậy Nene mới nâng lên khuôn mặt đẹp, cặp mắt long lanh như muốn toát ra hơi nước.

“Điện hạ, ngươi muốn thế nào, thiếp thân... thiếp thân đều chấp nhận. ” Gò má ửng hồng, tiểu loli quá hạn bắt đầu trang đáng thương.

Đằng nào lão nương cũng sẽ không lỗ vốn! Nene vui thích thầm nghĩ.

Tiếc là khi nhìn thấy nam tử đối diện hơi nhếch lên bờ môi, không hiểu sao nàng chỉ cảm nhận được một trận rùng mình.

“Hắc, đương nhiên sử dụng sở trường của ngươi rồi, dạ xoa cơ đại nhân. ” Nụ cười trên khuôn mặt Alan bắt đầu trở nên rạng rỡ.

Điều khiển trọng lực, mà còn là Desperado, có thể chơi ra bao nhiêu trò đa dạng. Sức lao động tốt như thế đi đâu tìm.

Chứng kiến hai tên không đứng đắn bắt đầu tương tác, Kurono im lặng, trong lòng đồng thời nghiêm túc suy nghĩ.

“Tuyệt đối... tuyệt đối không thể để cho nữ nhi đáng yêu của ta tiếp tục tiếp xúc với bọn họ.”

Lúc này, nhiều tiếng reo hò bắt đầu vang lên.

Trận đấu, bắt đầu!

...

Nhanh nhẹn lách người né tránh một đòn trảm kích đơn giản từ thiếu nữ đối diện, liếc mắt nhìn qua chỗ sân đấu bị vỡ vụn, hơn nữa còn có dấu hiệu tan chảy, Kurogane Ikki không nhịn được toát ra mồ hôi lạnh.

“Thật mạnh... ”

Đâu chỉ là cường đại, tốc độ phản ứng, sức mạnh, ma lực, hoàn toàn áp đảo. Thậm chí thứ mà bản thân luôn có chút tự hào nho nhỏ là kiếm thuật, thiếu nữ đối diện dường như cũng không kém hơn là bao.

“Ngươi vẫn muốn tiếp tục?” Giơ lên thanh đại kiếm Laevateinn, Stella hướng về phía đối thủ của mình xác nhận thêm một lần.

Mặc dù kiếm thuật của nam tử trẻ tuổi thật sự làm cho hai mắt Stella sáng lên, nhưng mà...

Dù có đứng yên cho bị đánh, đối phương e rằng cũng không thể tổn thương được nàng chút nào. Trận đấu không công bình như thế, chẳng phải rất vô nghĩa?

“Ta vẫn là muốn cố gắng thêm một lần.” Giọng nói bình thản, nhưng sự kiên định kèm theo đó không khó để mà nhận ra.

Ikki luôn nhớ rõ tình huống hiện tại của bản thân quả thật hết sức tồi tệ, nhà Kurogane luôn tìm mọi cách muốn trục xuất hắn khỏi học viện.

Con đường duy nhất để một Blazer hạng F như hắn có thể đường đường chính chính tốt nghiệp, duy nhất lựa chọn chỉ có thể là trở thành Kiếm Vương Thất Tinh tại đại hội năm nay. Đó là lời hứa của hiệu trưởng Shinguuji, Ikki không nghi ngờ gì về tính chân thật.

Và đỏ thẫm hoàng nữ Stella Vermillion, chính là đối thủ sớm muộn gì bản thân vẫn phải đối mặt.

Vì thế, hắn... không muốn bại!

Trầm mặc trong phút chốc, Stella mới nở nụ cười.

“Rất tốt, như vậy... ta sẽ nghiêm túc mà đánh bại ngươi, Kurogane Ikki. ” Nhận thấy quyết tâm mãnh liệt từ phía đối thủ, hoàng nữ xứ Vermillion cũng đưa ra tôn trọng.

Hỏa diễm bùng nổ lập tức bao phủ không gian xung quanh, thắp sáng toàn bộ sân thi đấu.

Chứng kiến thân ảnh với mái tóc đỏ bồng bềnh trôi nổi, như tắm mình trong ngọn lửa là mỹ lệ như thế, thiếu niên cũng thoáng thất thần.

Hít sâu một hơi, mặc cho da thịt bắt đầu có dấu hiện bỏng rát như đặt mình vào trên bếp lò, ánh mắt Ikki trở nên sắc bén.

“Ittou... Shura!” (Nhất đao tu la)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.