Trên đường đi lần lượt tháo dỡ một đống bẫy rập, Alan trong nội tâm có chút lâm vào hồi ức.
Lũ Goblins mấy cái chiêu trò âm người chơi cũng ra hình ra dạng. Bình thường tay mới trăm phần trăm xác suất là phải quỳ.
Trong thời gian thảo phạt goblins từ đó tới giờ, Alan cũng xem như mở rộng một chút tầm mắt: núp hầm phân, dựng vách tường giả, gắn ký hiệu đánh lạc hướng, tập kích sau lưng và dưới chân, vũ khí bôi độc, đào hố, bẫy treo,...
Nếu không phải thân thể hắn phản ứng đủ nhạy bén, nhiều lần cũng là mém chút phải bị thương.
Alan đưa mắt nhìn một chút hệ thống thanh kỹ năng.
...【Trinh sát lv2】【bẫy rậy lv2】【ẩn nấp lv1】...
Nếu không phải lũ Goblins này quá mức xấu xí, hắn cũng phải nghĩ cảm tạ bọn hắn. Nhiều kỹ năng thực dụng mà Alan tập được cũng là do bị bức ra a.
Theo sát theo Swamp Dragon chỉ dẫn, lại lặng yên không tiếng động xử lý vài đợt Goblin trinh sát, Alan rốt cuộc tới được cái này to lớn cánh cửa trên một đám bậc thang, từ nơi đây trở đi là hoàn toàn không có trên bản đồ.
Đẩy ra cánh cửa lớn, Alan hơi quan sát một chút.
"Xem ra đúng là chỗ này!." Hắn khẳng định nói.
Chung quanh tuy không thấy bất kỳ dấu chân nào, nhưng chỗ gần khe cửa bám bụi dấu vết một chút cũng không có. Còn không phải cũng là dấu đầu lộ đuôi a.
"Rất giống như là một lăng mộ..."
Lily lẩm bẩm thanh âm cũng vang lên. Thân thể không tự chủ được hơi nép vào Alan bên cạnh.
Tuy trong hoàn cảnh tối tăm hiện tại làm cho nàng cảm thấy có chút sợ. Nhưng nhìn bên cạnh cái này thân ảnh cao lớn bình tĩnh, quả thật làm cho người yên tâm.
"Đích xác là một cái lăng mộ!"
Chậm rãi bước tới một cái xem như là đại sảnh khá rộng, ngoài trên sàn nhà nhô lên một đám lăng tẩm, Alan nương nhờ ánh lửa hắn còn có thể lờ mờ thấy được trên tường một chút điêu khắc cổ xưa.
Bước chân bỗng nhiên hơi khựng lại, Alan ánh mắt trở nên sắc bén.
Tinh thần lực cực hạn, thân thể tố chất cực hạn kết hợp tăng cường cảm giác là cỡ nào tinh tế, trong không gian yên tĩnh thế này, tuy không xác định được vị trí cụ thể, hắn vẫn nghe được vài tiếng nhỏ bé hít thở như có như không.
Hắn biết bên mình hai người đã sớm bị phát hiện.
Nhưng mà điều đáng để suy nghĩ là bọn họ vẫn chưa bị lũ Goblin tấn công, vậy thì chỉ có một lý do.
Bọn chúng đang chờ đợi thời cơ...
Alan nụ cười trên mặt chợt trở nên có chút lãnh.
Đã lũ Goblin muốn chơi, hắn cũng vui lòng bồi tiếp bọn chúng, có điều... Phải chơi theo cách của hắn mới được.
"Cẩn thận một chút, nhớ theo sát ta." Alan bỗng nhiên ghé vào tai thiếu nữ nói thầm.
"Vâng... Alan tiền bối."
Hơi thở của Alan thổi qua vành tai làm cho Lily cảm thấy có chút nhột, lần nữa một cảm giác khác lạ dâng lên trong lòng thiếu nữ.
Lại đẩy ra một cánh cửa, nhưng lần này cũng không phải là như trước hành lang hay đại sảnh, mà là một căn phòng.
Alan cũng cẩn thận không có bước vào, mà là ném một quả pháo sáng, vài tiếng lộp cộp vang lên, quang cảnh trong căn phòng dần dần có thể thấy được đại khái.
"Alan tiền bối! Có người!" Lily vội vã kêu lên, đang định lao lên xem xét thì bị Alan lấy tay cản lại.
Trước mắt lờ mờ hiện lên một thân ảnh người mặc khôi giáp, tóc dài rũ xuống, bị trói bằng xích sắt dựa sát vào tường.
Hầu hết ai gặp có lẽ cũng sẽ nghĩ rằng là một mạo hiểm giả hay binh lính nào đó xui xẻo bị bắt được. Nhưng mà...
"Được rồi, lũ Goblin m* nó lại tính lừa ai đó!."
"Trước không nói cái thân thể đó nhìn khá khả nghi, nếu còn sống gặp bọn họ làm ồn như vậy đã sớm phải có phản ứng. "
"Áo giáp vẫn còn nguyên chưa bị lột. Bình thường trang bị của Goblin là thế nào tới, giờ tự dưng lại hào phóng như vậy. Căn phòng một tia mùi máu cũng không có, không có dấu vết ngược đãi. Goblin nhốt người từ khi nào còn biết ưu tiên VIP."
"Nếu không phải là cạm bẫy ta sẽ đem một hũ thuốc nổ cho ăn." Alan là như thế chửi thầm.
Hơn nữa,...
Liếc mắt nhìn sang một vài góc tối và lối rẽ, Alan cặp mắt một ngưng. Trong đầu lướt nhanh qua một số kế hoạch.
Chưa tới vài giây,
Trên tay hắn lần này lại hiện lên mấy cái bình thủy tinh chứa chất lỏng màu xanh lục.
Ở phía dưới thành phố, còn gần sông ngòi dùng độc dược quả thực không quá thích hợp. Thuốc nổ thì ở nơi kiến trúc chật hẹp thế này có thể là một con dao hai lưỡi, không cẩn thận sụp nhà đem chính mình đè chết thì mới là hố cha.
Cho nên đây là một loại mê dược, không có nguy hiểm sinh mạng nhưng hít vào là khiến người choáng váng khó chịu muốn ngạt thở, khuếch tán trong không khí cực nhanh, đồng thời rất dễ bay hơi, dính vào nguồn nước cũng không có ảnh hưởng đáng kể.
Hắn nguyên bản là tính dùng loại này luyện kim vật phẩm để có thể giải cứu con tin an toàn khi làm nhiệm vụ.
Tóm lại, khắc kim đi đánh quái lần nữa chính là như vậy sảng.
"Lily, chúng ta chạy!."
Nói xong nhanh tay liên tục ném một đống mê dược vào từng lối đi, cửa phòng, tính ra cũng phải hơn chục bình.
Tiếp đó hai tay bế lên còn chưa lấy lại tinh thần thiếu nữ tư tế bỏ lên một bên vai, nhấc chân cấp tốc lao ngược ra đường cũ.
"Eehhh!! Alan tiền bối!" Thiếu nữ hoảng hốt rên rỉ.
Trong tai lại liên tiếp vang vọng từng tiếng gào lên tức giận.
"Goobbraaahhhhhhh."
"Chiến đấu ở địa điểm mà địch nhân chỉ định mới là ngu xuẩn!." Alan là như thế thầm nghĩ.
Vừa ôm Lily chạy lại vừa thả xuống từng bình lại từng bình mê dược. Khí thể màu lục nhạt mau chóng lan ra khắp các xó xỉnh.
"Tới nơi!."
Đập vào mắt là một đại sảnh rộng rãi quen thuộc, chỉ có duy nhất một lối ra và một lối vào.
Alan kế hoạch cũng không phức tạp.
Trong không gian rộng lớn liên tiếp các đại sảnh như thế này, lửa hay đạn khói không có quá lớn tác dụng, còn có thể bị dập tắt giữa chừng.
Tuy nhiên, nếu đem thả một đống mê dược khí thể làm ngạt thở giả trang 'độc dược' vào ổ, thì lũ Goblin trong lúc nguy cấp hầu như chỉ còn có một lựa chọn...
Đó chính là...
"Nín thở chạy ra lối vào... Rồi xé xác kẻ xâm nhập ra làm trăm mảnh. " Trong cơn nóng giận, bọn chúng chắc chắn sẽ là như vậy suy nghĩ.
Alan nhanh nhẹn thả xuống Lily. Không để ý tới thiếu nữ nét mặt vẫn còn ngượng ngùng. Nghiêm túc dặn dò:
"Lùi xa ra phía sau núp đi. Rồi chờ hiệu lệnh của ta dùng Protection."
Rút ra bên hông thanh kiếm đen nhánh quen thuộc, hít sâu một hơi, Alan chậm rãi chờ đợi.
Tiếng gào thét của lũ Goblin càng ngày càng gần.