Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 142: Chương 142: Tội phạm nguy hiểm nhất thế giới?




Cảm thụ được ma lực lẫn tinh thần cường đại, khuôn mặt Edelweiss hơi hiện vẻ chuyên chú. Thực lực mà Alan thể hiện ra ngoài đã đủ để nàng nghiêm túc đối đãi.

“Ta đã sai lầm! Ngươi không phải người trẻ tuổi gì, mà là một chiến sĩ thực thụ. Tên của ngươi đây?” Hơi giơ cao song kiếm, đấu chí nữ kiếm sĩ cũng dần bốc lên.

“Ha, giờ lại bắt đầu công nhận ta là nam nhân rồi? Mặc dù rất thông cảm cho ngươi tới giờ vẫn độc thân nhưng mà... xin lỗi, Alan Vermillion đối với mấy bác gái đứng tuổi không có hứng thú lắm. ” Alan tiếp tục tìm đường chết mà lên tiếng.

“Ta... thật lòng hy vọng hồi nữa ngươi vẫn còn sức để mà nói chuyện!” Lúc này khuôn mặt Edelweiss đã tràn đầy hắc khí.

Bị một nam tử trẻ tuổi liên tiếp trêu đùa như vậy, giữ bình tĩnh được mới là lạ. Tuy do bản thân vốn hiền lành, Edelweiss sẽ không cố tình lấy đi tính mạng của đối phương, nhưng sơ ý bị trọng thương thiếu cái tay cái chân gì đó thì đừng trách nàng rồi.

Dường như cùng lúc hành động, hai thân ảnh một đen một trắng lập tức biến mất.

Tiếp đó, hàng loạt bóng kiếm thoáng hiện. Điều kỳ lạ là trừ lúc va chạm thì thời gian còn lại chưa hề phát ra chút nào tiếng vang, không gì khác ngoài minh chứng cho thấy khả năng khống chế thân thể của hai bên đã đạt tới một mức độ đăng phong tạo cực, siêu thoát phàm thế.

Đại khí bị xé rách, đánh ra từng vệt chân không đủ để cắt đứt bất kỳ vật thể nào chạm vào, tuy nhiên đây cũng chỉ coi như sản phẩm phụ mà thôi.

Thứ tốc độ tuyệt đối không tuân theo định luật quán tính, bỏ qua gia tốc, trong vòng một giây vung lên tới hàng trăm kiếm mới thật sự chân chính là đáng sợ. Kết hợp với ma lực cường đại, xung kích khi va chạm thậm chí đủ sức phá nát cả cấu tạo nguyên tử, không khác gì phản ứng phân hạch.

“Vibration Strike!”

“Vibration Sword!”

Hai thanh kiếm mang theo chấn động chỉ khẽ chạm vào rồi lập tức tách ra. Edelweiss cố nén trong cơ thể dâng lên từng đợt khó chịu, nét kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt.

Cường đại! Chỉ riêng về mặt kiếm thuật, nam tử trẻ tuổi hoàn toàn không thua kém bản thân nàng. Thậm chí... khả năng khống chế ma lực còn phải vượt trội.

Thêm vào đó, tinh thần cường đại và khả năng bộc phát ma lực tới mức như thế, Edelweiss hoàn toàn không hề nghi ngờ đang đối mặt với mình cũng là nhân vật áp đảo Blazer thông thường, một Desperado.

Lòng hiếu thắng đột nhiên trỗi dậy. Thời khắc này nữ kiếm sĩ tóc bạc chợt nhận ra một điều, đó là...

Nàng tuyệt đối không muốn bại!!

“Phanh!” Alan hơi nghiêng người né tránh nhiều đòn tấn công thần tốc từ Edelweiss. Kiếm áp hình thành dễ dàng cắt ra ma lực màn phòng hộ, để lại trên vạt áo một vết nứt nhỏ, vết thương hơi rỉ ra máu tươi nhàn nhạt.

Từng hàng đại thụ cao lớn ở phía sau thay phiên nhau sụp đổ. Đây đã là do hai người cố ý cô đọng lại sát thương, hạn chế lực phá hoại trong phạm vi nhỏ, chứ trường hợp thật sự buông tay, phạm vi toàn bộ vùng núi Edelberg e rằng đã sớm bị lật tung lên.

Đón đỡ thế công ngày càng mãnh liệt, Alan trong lòng âm thầm cảm thán.

— QUẢNG CÁO —

“Đúng thật rất mạnh!” Vết thương lúc này do thể chất siêu phàm đã sớm lành lại. Nhưng để làm cơ thể hắn bị thương, không phải Blazer nào cũng có đủ tư cách. Trừ lúc đối đầu với Tyrant, thì đây vẫn là lần thứ hai.

Dự phán, né tránh, công kích liên tục được từng người thi triển. Mỗi đường kiếm nhìn đơn giản nhưng tụ tập đủ loại kỹ thuật đỉnh cao, từ tư thế vung cho tới góc độ, là hoàn mỹ như thế.

Bàn về kiếm kỹ, hai bên không xê xích nhiều. Nhưng do lợi thế về thể chất lẫn số lượng ma lực khổng lồ, tiếp tục dây dưa xuống, người thắng cuối cùng chỉ có thể là Alan. Tuy nhiên, chiến thắng như vậy thật sự khắc hẳn với hắn mong muốn.

Đang dự tính tiếp tục tiến công, cặp mắt Edelweiss khẽ động, lập tức triệt thoái về phía sau. Cơ thể căng thẳng, cảnh giác nhìn chăm chú về phía trước. Trực giác dự phán của siêu phàm giả tới cấp độ này thực tế vô cùng đáng sợ, rất dễ dàng biết trước nguy hiểm.

Chỉ thấy nam tử tóc đen khẽ mỉm cười.

“Chứng kiến kiếm kỹ của ngươi, như vậy đã quá đủ rồi! Tiếp tục dây dưa thật vô nghĩa.”

“Vậy nên, nếu ngươi đỡ được đòn này, xem như kẻ bại là ta!”

Ma lực màu lam nhanh chóng tụ tập, so với trước cường đại hơn đâu chỉ gấp mười lần, làm hoàn cảnh xung quanh sáng lên rực rỡ.

Nhận thấy đối thủ đưa thanh kiếm lên cao, Edelweiss dự tính mau chóng ngăn trở. Có điều...

“Cơ thể, không thể động đậy?”

Chỉ cần chưa tới 1 giây, nữ kiếm sĩ nắm chắc có thể dùng ma lực bộc phát để phá giải trói buộc, nhưng khi gặp phải đối thủ như Alan, tiếc là phải nói rằng đã quá muộn.

“Dimension Slash!” (Thứ nguyên trảm)

Phạm vi xung quanh Edelweiss, vô số quang hoa như tia chớp lướt qua, không gian... thật sự là bị rạch thành từng khe hở. Khí thể và vật chất nhanh chóng bị rút ra, hoàn toàn tan biến, tạo nên từng vùng chân không.

Thế giới, vĩnh viễn đã chịu thương tổn!

May mắn, thân thể của Edelweiss đã bị niệm lực hạn chế hành động làm cho tạm thời đứng yên, nếu không chỉ cần hơi sơ ý cuốn vào thì chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.

“Crack!!” Hai thanh kiếm trên tay lập tức vỡ vụn, đau đớn xung kích trên tinh thần khiến thân hình nữ kiếm sĩ mềm nhũn mà quỳ một chân xuống đất.

Khẽ nứt không gian vừa hình thành cũng được thế giới chữa trị mà mau chóng lành lại.

“Hộc... ” Vẻ mệt mỏi dần hiện lên, Edelweiss ngước nhìn về phía nam tử trẻ tuổi đang dần dần bước tới gần.

— QUẢNG CÁO —

Vận dụng toàn lực, nhưng tới phút cuối Alan tất nhiên đã nương tay. Hắn đến nơi này không phải để chém người, đánh một trận hữu nghị cho thấy thực lực là đã đủ rồi.

Vậy nên, bây giờ nên nói gì?

Nhìn về nữ kiếm sĩ đang lâm vào suy yếu trước mặt mình, chút ý nghĩ kỳ quái lại bắt đầu rục rịch.

Cảm giác được ánh mắt khác thường từ Alan, Edelweiss cũng bối rối.

Nàng không ngờ mình lại bại nhanh như vậy, nhưng vẫn cố lấy bình tĩnh, lạnh lùng lên tiếng:

“Quả thật... là một trận đấu xuất sắc, ta bại tâm phục khẩu phục!”

Thường thì vào lúc này, đối thủ hẳn cũng sẽ khiêm tốn khách sáo vài câu, nhưng với Alan thì...

“Hắc, ban đầu ngươi không phải còn tính chỉ giáo ta sao... ” Ánh mắt hiện lên vài phần ngoạn vị.

“Danh hiệu kiếm sĩ mạnh nhất thế giới, từ nay thuộc về ngươi rồi!” Nữ kiếm sĩ vẫn cố gắng nỗ lực thêm một lần để cứu chữa hình tượng.

“A ha, Không cảm thấy ta quá trẻ tuổi sao, vị... a di độc thân này? ”

“Ta... ”

Dưới vẻ mặt tươi cười của Alan, Edelweiss rốt cuộc không chịu nổi xấu hổ mà hơi thấp xuống đầu.

Tại sao... lại thành ra như vậy?? Trong nội tâm liên tục rên rỉ.

Bị bắt gặp tướng ăn xấu hổ không nói, phải vội vàng ứng chiến, bữa tiệc lớn còn chưa xử lý xong nữa. Một lòng muốn chỉ giáo đối phương, thái độ cao cao tại thượng, rốt cuộc thất bại lại là mình.

Thật mất mặt a!

Làn da trắng nõn đã dần chuyển thành đà hồng. Nhớ lại lúc trước nói những lời kia... ngẫm lại có hơi xấu hổ. Thêm việc bị đối phương liên tiếp trêu đùa, thuần bạch nữ kiếm sĩ chợt cảm thấy trong lòng dâng lên vô tận ủy khuất.

Kết quả, dưới ánh mắt kinh ngạc của Alan, Edelweiss rốt cuộc khó mà tiếp tục trang cao lãnh, bụm mặt lại nức nở.

“Hức... Ta lớn tuổi vẫn độc thân thật đúng là xin lỗi nữa rồi!! ”

— QUẢNG CÁO —

“Ách... ” Alan hơi trợn to cặp mắt.

Hơi trêu chọc chút là khóc rồi, đùa chắc? Còn tội phạm nguy hiểm nhất thế giới đây? Ngươi... như vậy được không? Hắn rất dễ tưởng tượng ra nếu đám cao tầng ban bố truy nã của Đồng Minh hay Liên Minh thấy cảnh này, vẻ mặt sẽ đặc sắc cỡ nào.

Bất đắc dĩ, Alan đành phải làm một lần người tốt an ủi. Nếu nàng chưa bình tĩnh lại thì như thế nào lừa gạt.. À không, thuyết phục gia nhập vào Phản Loạn Quân.

“Edelweiss, có gì từ từ nói sao, thực tế luôn là vô cùng phũ phàng. ”

Được rồi, khóc càng lợi hại hơn... Alan thở dài.

“Là ánh mắt người khác bị mù, ta thấy ngươi vẫn rất có mị lực!! Thật sự!”

Lúc này, Edelweiss mới hơi nâng lên đôi mi ướt át.

“Nhưng mà... nhưng mà ngươi không phải nói... đối với phụ nữ lớn tuổi không ưa thích sao?”

Đó là ta trêu chọc ngươi, A di! Astrea mà nghe được thì khẳng định xảy ra chuyện lớn đó.

“Tin tưởng ta! Chỉ cần có yêu, tuổi tác... không thành vấn đề! Trên thế giới này cùng giới tính còn có thể kết hôn nữa là!!”

“Kết hôn??!!”

Ngắm nhìn khuôn mặt anh tuấn của nam tử tóc đen gần trong gang tấc, nữ kiếm sĩ chỉ cảm thấy gò má nóng ran.

“Quá... quá vội vàng a, ta... ta còn chưa chuẩn bị tâm lý đâu!” Edelweiss lắp bắp lên tiếng.

Cô nàng, ngươi có hay không nghe nguyên câu, trọng tâm lời nói là ‘kết hôn’ hay sao?

Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp ửng hồng như nhiễm men say, trong nội tâm Alan đột nhiên dâng lên một cơn xúc động, theo bản năng buộc miệng thốt ra:

“Vậy thì trước tiên... hẹn hò thử một chút?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.