Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 62: Chương 62: Vẫn là ta lợi hại hơn




Trong một quán ăn ven đường,

“Này, ngươi rảnh rỗi thật đấy. ” Dwarf pháp sư gãi gãi chùm râu, hắn cảm thấy trước mắt mình Elf nữ cung thủ thật sự có tinh lực dồi dào, hết theo đuôi Goblin Slayer, rồi lại tới phiên Alan.

Còn kéo bọn họ theo cho đông vui. Cần tò mò nhân loại hẹn hò là dạng gì sao, hắn quả thật có chút bó tay rồi.

“Nhắc tới mới nhớ, sống hơn 2000 năm, cái này tai dài có vẻ như vẫn là ‘xử nữ’ tới... ” Dwarf pháp sư trong lòng âm thầm phúc phỉ quan niệm thời gian của tộc High Elf, đổi lại là hắn, con cháu cũng phải có hơn mười đời.

“Ta thật không chịu nổi nữa rồi!!!” Elf thiếu nữ đột nhiên lấy tay đập bàn, phát ra một tiếng vang.

Dwarf pháp sư trong miệng vừa uống một hớp rượu mém chút nữa phun ra, cặp mắt trợn to nhìn lấy trước mặt mình cô nãi nãi.

“Từ từ... không lẽ ngươi... ”

“Nói tới, cắt râu và tóc đen dáng ngoài không tệ a... Ài, cái này tai dài có mùa xuân tới! Là cái nào thằng xui xẻo?”

Dwarf pháp sư không nhịn được kinh ngạc lẩm bẩm, rồi lại lập tức chuyển sang có chút lo lắng.

Dù ngoài miệng luôn tranh chấp, nhưng lão râu dài cũng thật sự xem cái này High Elf tộc cô nương vốn dĩ lớn tuổi hơn mình vô số lần, như một cháu gái thích phản nghịch. Không muốn để cho nàng vì ngây thơ mà chịu thua thiệt.

Không giống với lũ High Elf thường cao ngạo cứng nhắc, thích xem thường người, tính cách thẳng thắn của Elf nữ cung thủ thật hợp khẩu vị của hắn.

Lão luyện như Dwarf pháp sư nhìn ra được cả Goblin Slayer lẫn Alan đều có số đào hoa.

Hơn nữa, tuổi thọ giống loài chênh lệch chú định họ sẽ không có kết quả tốt.

Tuy so ra kém tộc Elf, Dwarf so với nhân loại tuổi thọ cũng hơn một mảng lớn, đừng thấy hắn râu bạc xồm xoàm, hơn một trăm tuổi Dwarf pháp sư bây giờ cũng chỉ có thể được tính là đang lúc tráng niên, cậu hắn, thậm chí bậc ông nội cũng nhiều người hẵng còn sống khỏe mạnh.

Lúc trẻ hơn Dwarf pháp sư pháp sư cũng quen biết vài nhân loại bằng hữu, nên với cái cảm giác mất mát này vô cùng khắc sâu.

“Tại sao... Ta hoàn toàn không nghe được liên quan đến chúng ta ‘truyền kỳ’ a... mấy cái ngâm du thi nhân mắt bị mù hết sao.”

Bên đường chuyện xưa toàn Goblin Slayer với Black Fang, High Elf tộc xinh đẹp nhất thần xạ thủ đây, không có, hoàn toàn không có. Phản đối phân biệt đối xử, phản đối kỳ thị chủng tộc.

“Còn cái kia trò ném bi, ta ném hoài vẫn không vô được cái nào, thương nhân ác tâm, rõ ràng là gian lận... ” Elf thiếu nữ có chút bất bình oán trách, tay chân còn theo bản năng huơ lên loạn xạ.

“Được rồi, ta cũng nên sớm đoán được... ” Dwarf pháp sư lần nữa cảm thấy im lặng.

Cái này bề ngoài trẻ tuổi, High Elf trừ khuôn mặt đẹp, còn lại nữ tính mị lực... chỉ có thể dùng thê thảm để hình dung.

Như trước ngực cái kia sân bay, tính cách thì hoàn toàn là dưới tiêu chuẩn, trẻ con nóng tính, cử chỉ thô lỗ, chỉ phù hợp chút thân sĩ có đặc thù yêu thích. Dù tranh cũng đa phần là tranh không lại người ta, Alan và Goblin Slayer cũng không giống như dạng người thiếu nữ nhân xinh đẹp theo đuổi.

Dwarf pháp sư ngẫm lại, cảm thấy mình đã quá lo lắng. Ánh mắt nhìn về phía... Elf thiếu nữ còn đang bực tức, càng phát ra thương hại.

Còn Lizard tư tế,

Tình cảm nam nữ nhân loại và Elf mắc mới gì tới ta, có phô mai thơm sao, có mấy cái vảy trên người nữ Lizard bóng loáng sao.

Lại cắn một miếng phô mai, vị này mãnh nhân hết sức nghiêm túc mà thưởng thức. Trên khuôn mặt trời sinh dữ tợn, bất tri bất giác lộ ra tươi cười hạnh phúc không hợp họa phong.

“Đúng là thần dược trời ban a. Cảm tạ tổ tiên!”

Bên ngoài,

Những chiếc lồng đèn đăng thiên đã bắt đầu được thả lên, chiếu rọi bầu trời. Người người thi nhau hiến dâng lời chúc phúc và cầu nguyện.

Tiếng tấu nhạc bắt đầu nổi lên, báo hiệu cho sự chính thức cao trào của lễ hội.

“Hỡi những vị thần... cùng những quân xúc xắc của vận mệnh và ngẫu nhiên... ” Thanh âm quen thuộc êm tai vang vọng.

Giữa trung tâm của nghi lễ, Lily khoác lên người bộ váy dài thuần khiết, thành kính dâng lên mình lời cầu nguyện tựa như khúc ca, và vũ đạo.

“Đúng thật là xinh đẹp!” Alan cảm thán.

Lặng lẽ ngắm nhìn lấy thiếu nữ biểu diễn, tuy có hơi thanh sáp nhưng cũng uyển chuyển nhịp nhàng, kết hợp với bầu không khí nghi lễ, lộ ra vẻ thanh thuần lại thần thánh mỹ cảm.

Liếc mắt còn nhìn thấy vài thân ảnh quen thuộc, thương binh, trọng kiếm sĩ, và cả Goblin Slayer, mọi người đều như đang tận hưởng thời khắc hiếm có này.

Alan chỉ cảm thấy trong nội tâm chưa từng có bình yên, cơ thể buông lỏng.

“Nói tới, Goblin Slayer tính ra cũng lợi hại, một ngày hẹn được hai vị mỹ thiếu nữ... khá lắm.”

Nhưng mà,

“Hình như ta cũng không kém a, sáng hắn hẹn bò sữa nữ, ta cũng hẹn nữ tư tế, buổi trưa hắn có nữ tiếp tân, ta cũng ước nữ tiếp tân, buổi chiều thì còn bất ngờ thêm được dũng giả tổ 3 người... ”

“Tính ra... hình như vẫn là ta lợi hại hơn chút. ” Alan sờ cằm, có hơi tự đắc nói.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.