Anna Và Nụ Hôn Kiểu Pháp

Chương 28: Chương 28




Đến: Anna Oliphant [email protected]

Từ: EStienne St. Clair É[email protected]

Tiêu đề: GIÁNG SINH HẠNH PHÚC.

Cậu đã quen với tình trạng lệch múi giờ chưa vậy? Quỷ thần ơi, mình không ngủ được. Mình có thể gọi điện nhưng mình không biết cậu còn thức hay đang làm việc nhà hay mấy chuyện đại loại thế. Màn sương từ vịnh dày đến nỗi mình không thể nhìn ra ngoài cửa sổ. Nhưng nếu có thể, mình chắc chắn sẽ phát hiện ra mình là người duy nhất còn sống ở San Francisco.

Đến: Anna Oliphant [email protected]

Từ: EStienne St. Clair É[email protected]

Tiêu đề: Mình quên kể cậu nghe.

Hôm qua mình trông thấy một gã mặc áo Liên hoan Phim Atlanta trong bệnh viện. Mình đã hỏi xem anh ta có quen cậu không nhưng anh ta bảo không. Mình cũng gặp một gã khổng lồ nhiều lông trong trang phục Bà già Noel bặm trợn đang tặng quà cho các bệnh nhân ung thư. Mẹ mình đã chụp bức ảnh mà mình đính kèm trong thư đó. Lúc nào trông mình cũng ngơ ngác thế này hả?

Đến: Anna Oliphant [email protected]

Từ: EStienne St. Clair É[email protected]

Tiêu đề: Cậu đã thức dậy chưa?

Dậy đi. Dậy đi. Dậy đi.

Đến: EStienne St. Clair É[email protected]

Từ: Anna Oliphant [email protected]

Tiêu đề: Trả lời: Cậu đã thức dậy chưa?

Mình dậy rồi! Seany bắt đầu nhảy nhót trên giường mình từ ba giờ trước cơ. Chị em mình đang mở quà và ăn bánh quy đường thay bữa sáng. Bố đã tặng mình một chiếc nhẫn vàng có hình trái tim. “Tặng con gái rượu của bố,” ông nói thế. Cứ như mình là loại con gái đeo nhẫn hình trái tim mà BỐ CÔ TA tặng vậy. Seany thì được tặng vô số đồ chơi Chiến tranh giữa các vì sao và một bộ mài nhẵn đá mà mình khá thích. Mình không thể tin mẹ đã mời bố đến dự lễ Giáng sinh. Mẹ nói hai người đã chia tay trong hòa bình và dù hai người vẫn luôn hục hặc thì chị em mình vẫn cần hình ảnh bố trong cuộc sống. Sáng nay, chủ đề về tóc mình được lên thớt. Bố muốn mình nhuộm lại vì bố nghĩ mình trông như một “cô gái bán hoa tầm thường”, còn mẹ lại muốn mình tẩy bớt đi. Cứ như bố mẹ mình có quyền quyết định vậy.

Oái, đi đây. Ông bà mình vừa đến và ông nội đang gầm gừ đòi gặp đứa cháu gái xinh xắn của ông. Là mình đấy mà.

TB: Mình thích tấm ảnh đó lắm. Bà già Noel rõ ràng đang tăm tia cái mông cậu. Giáng sinh vui vẻ nhé đồ lập dị.

Đến: Anna Oliphant [email protected]

Từ: EStienne St. Clair É[email protected]

Tiêu đề: HAHAHA!

Có phải NHẪN HẸN ƯỚC không? Có phải bố cậu đã tặng cậu một chiếc NHẪN HẸN ƯỚC không?

Đến: EStienne St. Clair É[email protected]

Từ: Anna Oliphant [email protected]

Tiêu đề: Trả lời HAHAHA!

Mình không thèm trả lời cậu.

Đến: Anna Oliphant [email protected]

Từ: EStienne St. Clair É[email protected]

Tiêu đề: Những cô gái bán hoa bất thường.

Mình không có gì để nói về gái bán hoa (ngoài việc cậu sẽ là một cô gái bán hoa dở tệ vì nghề đó vô cùng nhơ nhuốc), mình chỉ muốn gõ ra vậy thôi.

Đón Giáng sinh với bố có khiến cậu cảm thấy kì quặc không? Sẵn đang nói về những vấn đề khó nuốt, cậu đã làm cho ra lẽ với Bridge chưa? Mình đang đón xe buýt để đến bệnh viện. Mình mong bữa tối Giáng sinh của cậu sẽ sụp đổ hoàn toàn khi mình trở về. Trong hôm nay mình chỉ được một tô muesli[1]. Làm sao mẹ mình có thể ăn cái thứ rác rưởi đó nhỉ? Mình thấy như đang trệu trạo gặm mùn cưa vậy.

[1] Một loại ngũ cốc ăn kèm với sữa.

Đến: EStienne St. Clair É[email protected]

Từ: Anna Oliphant [email protected]

Tiêu đề: Bữa tối Giáng sinh.

MUESLI ư? Hôm nay là Giáng sinh và cậu đang ăn NGŨ CỐC ư? Mình sẽ dùng niệm lực gửi cho cậu một đĩa thức ăn của nhà mình nhé. Gà tây trong lò, nước xốt thịt trên mặt lò, khoai tây nghiền và rau hầm đang được chuẩn bị trong lúc mình soạn thư này. Đợi đã. Mình cá là cậu cũng ăn bánh pudding, bánh nướng nhân thịt hoặc thứ gì đó tương tự phải không? Ừm, mình sẽ dùng niệm lực gửi bánh pudding cho cậu nữa nhé. Gửi món nào cũng được hở? Mình vẫn chưa nói chuyện lại với Bridgette. Mẹ liên tục giục mình trả lời điện thoại nhưng kỳ nghỉ đông này đã đáng ghét lắm rồi. (TẠI SAO bố mình lại ở nhà? NGHIÊM TÚC ĐẤY. LÀM GÌ ĐỂ BỐ BỎ ĐI ĐI. Bố mình mặc áo len vặn thừng màu trắng to sù sụ, trông như một lão người tuyết hách dịch cứ liên tục sắp xếp lại đồ đạc trong tủ bếp. Mẹ sắp giết bố rồi. ĐÓ LÀ LÝ DO VÌ SAO MẸ KHÔNG NÊN MỜI BỐ ĐẾN.) Dù sao thì mình cũng không muốn đổ thêm dầu vào lửa.

TB: Hy vọng mẹ cậu đang khá hơn. Mình lấy làm tiếc vì cậu phải dành cả ngày trong bệnh viện. Giá mình có thể gửi cậu một đĩa gà tây nhỉ.

Đến: Anna Oliphant [email protected]

Từ: EStienne St. Clair É[email protected]

Tiêu đề: Trả lời: Bữa tối Giáng sinh.

CẬU thấy tiếc cho MÌNH? Mình đâu phải một đứa chưa từng được nếm bánh pudding! Chuyện trong bệnh viện vẫn như vậy. Mình sẽ không kể lể để cậu ngán ngẩm đâu. Dù vậy mình đã đợi một giờ để đón xe buýt trở về và trời bắt đầu đổ mưa. Bây giờ mình đang ở nhà còn bố mình đến bệnh viện. Bố con mình đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ giả vờ đối phương không tồn tại.

TB: Mẹ mình nhắn cậu “Giáng sinh vui vẻ”. Vậy nên Giáng sinh vui vẻ là lời chúc của mẹ mình, còn Giáng sinh hạnh phúc là lời chúc của mình nhé.

Đến: EStienne St. Clair É[email protected]

Từ: Anna Oliphant [email protected]

Tiêu đề: CỨU MÌNH VỚI.

Bữa tối. Tệ nhất. Trong lịch sử. Chưa đầy năm phút mọi thứ đã bùng nổ. Bố cố ép Seany ăn đậu que hầm thịt nhưng thằng nhóc không chịu, thế là bố trách mẹ đã không cho nó ăn đủ rau xanh. Mẹ quăng nĩa và bảo bố không có quyền dạy mẹ cách nuôi con. Và rồi bố lôi cái đống “Tôi là bố chúng” để mẹ xổ ra cái đống “Ông đã bỏ rơi chúng” trong lúc bà nội lãng tai của mình la hét không ngừng nghỉ, “MUỐI ĐU! TÔI KHÔNG NẾM ĐƯỢC MÓN THỊT HẦM NÀY! ĐƯA LỌ MUỐI RA ĐY!”

Và đến khi ông nội phàn nàn là món gà tây “hơi khô” thì mẹ đã mất kiểm soát. Ý mình là mẹ bắt đầu hét toáng lên.

Thằng Sean sợ chết khiếp và khóc lóc chạy về phòng, mình vào xem thế nào thì thấy nó ĐANG BÓC MỘT QUE KẸO!! Mình không biết nó lấy cái đó ở đâu. Nó biết là nó không thể ăn Red Dye #40 cơ mà! Thế là mình giật kẹo của nó và nó càng khóc lóc thảm thiết hơn, mẹ xộc vào và quát MÌNH, cứ như mình đã đưa nó cái kẹo ngu ngốc đó. Mẹ đã không bày tỏ thái độ, “Anna, cảm ơn con đã cứu mạng đứa con trai duy nhất của mẹ.” Sau đó, bố mình bước vào để tiếp tục trận chiến và họ thậm chí còn không để ý Seany vẫn đang thút thít.. Mình đành đưa nó ra ngoài và cho nó ăn bánh quy, giờ thì nó đang tung tăng chạy quanh trong lúc ông bà mình vẫn ngồi ở bàn ăn như thể cả nhà sẽ lại ngồi xuống và hoàn tất bữa ăn vậy.

GIA ĐÌNH MÌNH BỊ LÀM SAO ẤY THẾ NHỈ? Bây giờ bố mình đang gõ cửa. Tuyệt vời. Ngày lễ vớ vẩn này có thể đáng ghét hơn nữa không???

Đến: Anna Oliphant [email protected]

Từ: EStienne St. Clair É[email protected]

Tiêu đề: CỨU CẬU.

Mình đang dịch chuyển tức thời đến Atlanta. Mình sẽ đón cậu và chúng ta sẽ đến một nơi mà hai gia đình đều không thể tìm ra. Tụi mình sẽ dẫn theo Seany và cho thằng bé chạy đến lúc nó mệt rã rời, rồi cậu và mình sẽ cùng tản bộ. Giống hồi lễ Tạ ơn. Cậu nhớ không? Tụi mình sẽ nói về đủ chuyện TRỪ việc của bố mẹ... hay có lẽ sẽ không nói gì cả. Chỉ tản bộ thôi. Chúng mình sẽ tản bộ cho đến lúc cả thế giới tan biến.

Anna, mình rất tiếc. Bố cậu muốn gì? Mình có thể làm gì cho cậu?

Đến: EStienne St. Clair É[email protected]

Từ: Anna Oliphant [email protected]

Tiêu đề: Thở phào. Mình thích lắm.

Cảm ơn nhé, mình không sao đâu. Bố mình muốn xin lỗi. Trong một tích tắc bố gần như là con người. Gần như thôi nhé. Sau đó mẹ xin lỗi và giờ họ đang rửa chén, giả vờ như chẳng có chuyện gì xảy ra. Mình bó tay luôn. Mình không định trở thành nữ hoàng rắc rối khi mà vấn đề của cậu trầm trọng hơn mình nhiều. Mình xin lỗi.

Đến: Anna Oliphant [email protected]

Từ: EStienne St. Clair É[email protected]

Tiêu đề: Cậu bị điên hả?

Ngày của mình chỉ chán thôi. Ngày của cậu mới là ác mộng. Cậu ổn không vậy?

Đến: EStienne St. Clair É[email protected]

Từ: Anna Oliphant [email protected]

Tiêu đề: Trả lời: Cậu bị điên hả?

Mình ổn. May mà có cậu trò chuyện với mình.

Đến: Anna Oliphant [email protected]

Từ: EStienne St. Clair É[email protected]

Tiêu đề: Vậy thì...

Bây giờ mình gọi điện cho cậu được không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.